Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 568: Gặp lại ở tầng tiếp theo.

Chương 568: Gặp lại ở tầng tiếp theo.
Bảy thành thực lực mà Khoái Lương nhắc tới, đương nhiên không phải là nói tới cảnh giới của hắn, mà là sức mạnh của ý cảnh so với võ giả cùng cảnh giới.
Cũng tức là nói, vốn dĩ ý cảnh của Khoái Lương là mười thành, nhưng khi ở tầng thứ tư, hắn chỉ dùng khoảng ba thành.
Cho dù chỉ là ba thành, nhưng cũng đã mạnh hơn rất nhiều so với các võ giả tới vượt ải.
Đạt tới bảy thành thực lực thì cho dù chỉ là Hồn Hải tầng một, thì ngay cả những võ giả như Liễu Hồng cũng khó mà đối phó lại được, huống hồ lại còn có sự hỗ trợ từ rất nhiều võ giả cùng cảnh giới cộng với sức mạnh của trận pháp.
Đám Liễu Hồng và Tần Nham bọn họ muốn vượt qua tầng thứ năm, sẽ phải trải qua muôn trùng khó khăn.
“Tiền bối không cần khách khí, mau ra tay đi!”
Diệp Viễn bừng bừng khí thế, toàn thân luôn duy trì xuất hiện của một luồng sáng màu đỏ, đây chính là dấu hiệu của Chước Nhiệt ý cảnh có thể nhìn bằng mắt thường.
Trông thấy cảnh tượng này, Khoái Lương nghiêm nét mặt lại, nói: “Nguyên lực chuyển hoá thành Chước Nhiệt chân ý, hơn nữa lại có thể đạt tới mức duy trì không tan, xem ra ngươi khống chế nguyên lực rất tinh chuẩn, thậm chí là đã đạt tới cảnh giới cao thâm! Cho dù là bản thể của ta, cũng không thể nào đạt tới trình độ như ngươi được! Thiếu niên, ngươi luôn biết cách tạo ra bất ngờ cho bọn ta đấy!”
Diệp Viễn cười nói: “Múa rìu qua mắt thợ mà thôi, thực lực của tiền bối hẳn là vượt xa ta rất nhiều, nếu như không phải đang tuân thủ theo quy tắc, thì e là việc giết ta chỉ là chuyện một cái chớp mắt.”
Khoái Lương xua tay nói: “Cái đó khác, ta mạnh hơn ngươi, nhưng chỉ mạnh hơn về mặt cảnh giới. Cảm ngộ ý cảnh và khả năng khống chế nguyên lực của ngươi, cũng mạnh không kém ta là bao! Thật không thể ngờ rằng, ngươi lại chỉ mới mười bảy tuổi!”
“Ha ha, tiền bối quá khen, Diệp Viễn xuất chiêu đây!”
“Tới đây!”
Một quyền của Diệp Viễn chợt bạo phát, cả người hắn rơi vào trạng thái cuồng bạo, cú đấm này giáng xuống liền áp chế cả trận pháp mà Huyễn Linh bày ra.
Những Huyễn Linh này đều là Hồn Hải Cảnh tầng một, còn Diệp Viễn mới chỉ là Hoá Hải tầng bốn, song hắn lại có thể áp đảo tất cả!
Ba người đứng bên cạnh vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng này.
Bọn họ làm thế nào cũng không thể ngờ được rằng, chỉ trong thơi gian chưa tới mười ngày, Diệp Viễn lại có thể mạnh lên nhiều như vậy!
“Ta còn nghĩ bản thân đã thu hoạch được không ít ở trong Hạo Thiên Tháp này, tưởng rằng cuối cùng cũng có cơ hội rút ngắn khoảng cách với Diệp Viễn. Nhưng không ngờ… khoảng cách giữa ta và đệ ấy càng ngày càng lớn hơn thì phải!” Tần Nham cười khổ nói.
“Quyền pháp vừa rồi của đệ ấy hình như là Chước Nhiệt chân ý! Trời ạ, Diệp Viễn lại có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được loại chân ý cao thâm như vậy!” Quách Đào Quần há hốc mồm kinh ngạc.
Nét mặt Doãn Yên Hoa cứng ngắc, gật đầu nói: “Đúng là Chước Nhiệt chân ý! Khoảng cách xa như vậy, nhưng vẫn khiến nguyên lực trong cơ thể ta có cảm giác khó chịu! Thực lực của Diệp Viễn hiện giờ thật đáng sợ! Sợ là cả ba chúng ta đều không chịu nổi một chiêu nếu phải đối đầu với đệ ấy!”
“Khó trách nhân vật thần bí đó nói Diệp Viễn và chúng ta không giống nhau, xem ra ở những tầng trước đệ ấy đã có thu hoạch lớn hơn chúng ta rất nhiều!” Tần Nham nói.
“Thật đáng nực cười, mấy ngày trước ta còn cho rằng Diệp Viễn đã thất bại, nhưng bây giờ nghĩ lại, người ta vốn dĩ đã không cùng đẳng cấp với mình!” Quách Đào Quần cạn lời.
“Đúng vậy, không cần nói tới những điều khác làm gì, chỉ cần nhìn chiến lực của đệ ấy lúc này, e là còn áp đảo được cả Hồn Hải tầng ba! Trình độ chiến đấu vượt cập của đệ ấy đúng là hiếm gặp.” Tần Nham cũng không còn lời nào để nói.

Bên trong trận pháp, Diệp Viễn lại như đang vào nơi không người, tất cả các Huyễn Linh đều cố tránh né những nơi nắm đấm của hắn đi qua.
Nhưng cũng có thể nhìn ra sự phối hợp chặt chẽ giữa các Huyễn Linh, hơn nữa bọn họ còn có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn.
Dưới sự chỉ đạo của Khoái Lương, các Huyễn Linh đều cố gắng tránh đối đầu trực diện với Diệp Viễn.
Dựa vào sức mạnh hiện giờ của bọn họ, không thể nào áp đảo được Diệp Viễn. Cũng chỉ có thể kéo dài thời gian, tìm cơ hội.
Còn mục tiêu tấn công chính của Diệp Viễn chính là Khoái Lương, bởi hắn là điểm mấu chốt của trận pháp này, dẫn dắt sự phối hợp của cả trận pháp.
Nhưng Khoái Lương cũng rất thông minh, hắn luôn ẩn náu bên trong trận pháp, không hề đối đầu trực diện với Diệp Viễn.
Còn quyền pháp của Diệp Viễn lại luôn bị cả trận pháp dốc sức ngăn chặn.
Trận pháp này tương đối mạnh, bởi nó là sự hợp lực của cả nhóm Huyễn Linh Hồn Hải Cảnh tầng một, sức mạnh lúc này có thể nói là ngang ngửa với thực lực của Hồn Hải Cảnh tầng ba đỉnh phong.
Nhưng cho dù là như vậy thì bọn hắn vẫn bị Diệp Viễn áp đảo.
Đột nhiên Diệp Viễn nhếch mép cười nói: “Tiền bối người cho rằng có thể trốn được một khắc là sẽ trốn được một đời sao?”
Khoái Lương bên trong trận pháp, vui vẻ nói: “Có bản lĩnh, thì ngươi lôi được ta ra đi đã!”
“Ha ha, tiền bối, người nhìn cho kỹ đây!”
Nói rồi, thân hình Diệp Viễn đột nhiên bạo động, đánh thẳng tới chỗ Khoái Lương.
“Rầm!”
Một Huyễn Linh khác bị đánh bay ra ngoài, nhưng vị trí của hắn lập tức được người khác thế chỗ vào ngay. Huyễn Linh vốn không phải là trở ngại lớn, nếu có biến mất thì cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện lại trong trận pháp, đây chính là điểm mạnh của trận pháp này.
“Ha ha, thiếu niên à, không có tác dụng gì đâu!” Khoái Lương thấy vậy thì cười nói.
“Vậy sao?” Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, hắn nhanh chóng xông về phía một Huyễn Linh khác.
“Rầm!”
Huyễn Linh này cũng lập tức bị đánh bay.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Trong chốc lát có rất nhiều người bị hắn đánh cho bay ra.
Khi vừa bắt đầu, Khoái Lương cũng không quá chú ý, nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã phát hiện ra có điều không đúng, cả trận pháp dường như không còn hoạt động trơn tru thuận lợi như trước.
Nhưng đợi tới khi hắn phát hiện ra điều này thì đã quá muộn rồi!
Diệp Viễn lại để cho hắn có cơ hội phát hiện ra sao?
Mắt Khoái Lương hoa lên, không biết Diệp Viễn đã xuất hiện ngay trước mặt hắn từ lúc nào.
“Ha ha, tiền bối, xin lỗi, chúng ta gặp lại ở tầng tiếp theo!”
“Rầm!”
Diệp Viễn ra tay không chút niệm tình, dồn hết nguyên lực tập trung lên cú đấm nghiền nát Khoái Lương.
Nếu nói về chiếu đấu cá nhân, những Huyễn Linh này không một ai có thể là đối thủ của Diệp Viễn. Chỉ cần Diệp Viễn phát hiện ra điểm sơ hở, sẽ không khó để giết hết bọn họ.
Điểm then chốt của trận pháp này chính là Khoái Lương, và điểm mắt xích yếu nhất cũng chính là nằm ở đây!
Tuy rằng Diệp Viễn chưa quan sát trận pháp này, nhưng trình độ trận đạo của hắn rất cao.
Trong những đòn tấn công trước, không phải là Diệp Viễn cố tình đánh lấy được, mà hắn đang cố gắng phá vỡ trận pháp.
Tội cho Khoái Lương không biết tới điểm này, Diệp Viễn không những có sức chiến đấu kinh người, mà còn là đại tông sư trận đạo tầng chín!
Tuy rằng trận pháp này huyền bí, nhưng chỉ cần Diệp Viễn cố gắng tìm ra điểm sơ hở, thì Khoái Lương cũng khó mà che dấu được?
Khoái Lương chỉ thành thục trong việc điều khiển trận pháp, nhưng lại không hiểu nguyên lý của trận pháp.
Cho nên cách duy nhất của bọn họ là nhanh chóng xử lý Diệp Viễn, bằng không sẽ bị Diệp Viễn phá giải trận pháp, tấn công từng người một.
Khoái Lương chết, trận pháp cũng lập tức biến mất.
Lúc này Diệp Viễn cũng làm điều tương tự như ở tầng thứ tư, lần lượt giết hết các Huyễn Linh, sau đó nhanh chóng xuất sắc vượt ải tầng thứ năm!
Ba người Tần Nham bọn họ sớm đã ngây ngươi ra khi chứng kiến trận đấu vừa rồi.
Chuyện gì thế này?
Cách bọn họ qua cửa đều là cố gắng bằng mọi giá thoát khỏi trận pháp và nhanh chóng vượt lên tầng tiếp theo.
Nhưng cách làm của Diệp Viễn?
Hắn không những phá giải được trận pháp, mà còn giết hết tất cả các Huyễn Linh!
Phải biết rằng những Huyễn Linh này đều có thực lực không hề thua kém bọn họ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất