Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 580: Phản kích.

Chương 580: Phản kích.
Nhìn thấy khí thế ngập trời của người mặc đồ đen, Diệp Viễn không dám khinh thường một chút nào, lúc này hắn bắt đầu điều động nguyên lực trong cơ thể tập trung vào nắm đấm của mình!
Chưởng phong quá nhanh, cho nên Diệp Viễn không kịp sử dụng Vạn Vũ Kiếm Nhận.
Khí thế kinh người, nhưng động tác của người mặc đồ đen lại rất bình thường.
Hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, hời hợt đánh ra ba chưởng.
Ba con Thanh Long mang theo tiếng gầm vang trời xông thẳng về phía Diệp Viễn!
Ba chưởng này còn chưa tới, nhưng cảm giác ngột ngạt đã lan tới trước mặt hắn.
Ngay lúc này, Diệp Viễn cảm nhận rõ một loại áp lực chưa từng có đang ập tới!
“Nguyên Lực Nhiên Thiêu! Viêm Động Sát!”
Ngay lúc đó, Diệp Viễn không ngần ngại tung ra chiêu Viêm Động Sát mạnh nhất, thậm chí còn đưa cả ý cảnh hắn đã cảm ngộ được ở trong không gian truyền thừa vào bên trong cú đấm của mình.
Thời điểm đó, Diệp Viễn cũng không rõ hắn đã tung ra bao nhiêu quyền, lúc này cả không gian đều tràn ngập chưởng pháp của Diệp Viễn.
Thế nhưng dường như ba con Thanh Long đó không nhìn thấy những chưởng pháp đó của Diệp Viễn, chúng ngang nhiên phá vỡ hàng phòng ngự của hắn!
Bọn chúng nhanh chóng phá tan nhưng quyền ảnh đỏ rực do Diệp Viễn tạo ra!
Diệp Viễn vẫn coi như không thấy gì, vẫn liên tiếp tung ra các cú đấm đánh về phía ba con Thanh Long đang lao tới.
Cả ba con Thanh Long giống như những sinh vật thật sự, ngạo nghễ phá nát toàn bộ mọi thứ ngăn cản bước tiến của nó.
Còn Diệp Viễn lúc này lại quá nhỏ bé chẳng khác nào một con mèo nhỏ khi đối diện với bọn chúng.
Chỉ nghĩ cũng đủ biết hậu quả ra sao nếu Diệp Viễn trúng ba chưởng pháp bá đạo này!
Thế nhưng Diệp Viễn lại như không biết mối nguy hiểm đang cận kề, tốc độ tung chưởng của hắn ngày một nhanh hơn và mật độ của các quyền ảnh cũng ngày một dày đặc hơn!
Vốn dĩ người mặc đồ đen không quá nghiêm túc chứng kiến cảnh tưởng vận lộn của Diệp Viễn, song lúc này nét mặt hắn khẽ nhíu lại!
Tốc độ của ba con Thanh Long dường như đã chậm đi một chút!
Các cú đấm được tung ra liên hồi đánh lên người của cả ba con Thanh Long, cho dù mỗi cú đấm chỉ như gãi ngứa cho bọn chúng, nhưng tốc độ ra đòn của Diệp Viễn khi đạt tới cực hạn cũng sẽ tạo ra trở ngại không nhỏ cho cả ba con Thanh Long.
Diệp Viễn không rõ bản thân hắn đã tung ra biết bao nhiêu chưởng pháp, hơn nữa tốc độ của hắn cũng ngày một nhanh hơn!
Sau khi luyện hóa tinh huyết của Chân Long, thân thể của Diệp Viễn đã trở nên vô cùng mạnh, hoàn toàn có thể chịu được tốc độ ra chưởng như vậy.
“Rầm ầm ầm...”
Vô số những tiếng nổ rền trời vang vọng lại, cảnh tưởng lúc này vô cùng hùng tráng!
Cả ba con Thanh Long đó dần biến thành hư ảnh, đây chính là dấu hiệu cho thấy nguồn năng lượng của bọn chúng đã bị suy cạn!
“Hừ… tên tiểu tử này lại dùng cách này để đối phó lại với ba chưởng của ta!”
Khi nhìn thấy bóng dáng của ba con Thanh Long dần tan biến, người mặc đồ đen liền biết chắc chắn Diệp Viễn có thể vượt qua được tầng thứ bảy!
Kỳ thực người mặc đồ đen cũng không nghĩ rằng Diệp Viễn không thể vượt qua được tầng thứ bảy, bởi hắn đã vượt ải xuất sắc tới hai lần, cảm ngộ ý cảnh cũng vượt xa hơn hẳn so với những võ giả khác.
Cho dù là Lý Phàm Thiên cũng chưa chắc đã sánh bằng Diệp Viễn!
Hơn nữa Diệp Viễn đã trải qua luyện hóa long huyết, cho nên trong nguyên lực của hắn đã chứa cả khí thế của Chân Long.
Sức mạnh trong từng chưởng Viêm Động Sát được Diệp Viễn tung ra lúc này đã mạnh hơn rất nhiều so với trước đó.
Nếu với nhiều điều kiện tốt như vậy mà Diệp Viễn vẫn không thể vượt qua được tầng thứ bảy, thì chẳng phải là vứt đi rồi sao.
“Rầm ầm ầm...”
Diệp Viễn tung hết chưởng này tới chưởng khác, khiến thân ảnh của cả ba con Thanh Long càng ngày càng mờ nhạt hơn. Bá khí cuồng ngạo ban đầu của bọn chúng lúc này đã hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng, một tiếng “rầm” vang lên, khoảng cách giữa bọn chúng và Diệp Viễn lúc này cũng chỉ còn không tới ba trượng.
“Hả? Tên tiểu tử này đang làm gì vậy?”
Người mặc đồ đen không khỏi cảm thấy kinh ngạc, khi thấy hắn không ngừng tung chưởng sau khi đã tiêu diệt cả ba con Thanh Long!
Không khí ngày một trở nên ngột ngạt tới bức người.
“Gào!”
Ngay lập tức một con cự long đỏ rực xuất hiện từ chưởng pháp của Diệp Viễn, bay thẳng về phía người mặc đồ đen!
Đồng tử của người mặc đồ đen chợt thu lại, hít một luồng khí lạnh, nói vọng lại: “Khụ… tên tiểu tử nhà ngươi… đúng là yêu nghiệt!”
Nói là một chuyện, nhưng động tác trong tay của người mặc đồ đen cũng không hề chậm.
Chỉ nhìn thấy hắn chậm rãi đưa tay ra đã có thể tóm gọn đầu rồng, sau đó chỉ khẽ dùng lực, con rồng đỏ rực vốn đang ngông cuồng đó lập tức tan thành mây khói!
“Khụ… khụ… khụ...”
Cuồi cùng Diệp Viễn cũng đã dừng lại, gục ngã xuống mặt đất, ho sặc sụa lên từng hồi.
Toàn thân hắn rã rời, đến cả ngón tay cũng không nhấc lên nổi.
“Bao năm qua, ngươi lại là người đầu tiên ở tầng thứ bảy vẫn còn dư sức để tấn công ngược lại ta, đúng là rất giỏi đấy!” Cuối cùng người mặc đồ đen cũng đưa ra lời tán dương dành cho Diệp Viễn.
Tuy rằng hắn sớm đã đoán ra được tầng thứ bảy này không thể giữ chân Diệp Viễn, nhưng lại không thể ngờ rằng, sau khi Diệp Viễn phá được chưởng pháp của hắn vẫn còn dư sức quay ra phản kích tấn công ngược lại!
Ba chưởng vừa rồi của hắn không phải là hắn đánh một cách không nghiêm túc, chỉ là hắn đã khắc chế bớt lực đạo của mình, cho nên nhìn vào mới thấy hắn tung chưởng một cách hời hợt như vậy.
Theo hắn thấy, Diệp Viễn có thể chịu được ba chưởng này cũng đã không tệ rồi.
Nhưng sự việc lại xảy ra theo chiều hướng hắn không thể ngờ tới, hắn đã nắm được giới hạn của Diệp Viễn, cũng đã miễn cưỡng tung ra ba chưởng này.
Thế nhưng giới hạn của Diệp Viễn lại nằm ngoài dự đoán của hắn!
Không, nên nói là giới hạn của Diệp Viễn vẫn thế, nhưng vừa rồi khi sử dụng Viêm Động Sát, dường như hắn đã tìm ra một linh cảm, cho nên mới cắn răng kiên trì trong thời gian dài như vậy!
Có thể nói năm mươi phần trăm là sức mạnh của Diệp Viễn, còn năm mươi phần trăm còn lại là nhờ ý chí quyết đấu cắn răng chịu đựng tới cùng của hắn!
Bao năm nay, người mặc đồ đen đã gặp vô số thiên tài, thế nhưng chưa từng gặp người nào có ý chí kiên cường như Diệp Viễn!
Bản năng của con người khi càng gần tới giới hạn của bản thân, sẽ càng cảm thấy đau khổ, hơn nữa động tác cũng sẽ trở nên hoảng loạng.
Nếu không có ý chí tới mức kinh người, sẽ không thể nào khống chế được lực đạo của bản thân.
Thế nhưng vừa rồi, khả năng khống chế mỗi một chưởng pháp của Diệp Viễn đều rất hoàn hảo cho tới tận chưởng pháp cuối cùng.
Hỏa long của Diệp Viễn đã không thể chịu nổi một đòn tấn công của người mặc đồ đen chỉ bởi vì hắn ta quá mạnh!
Song uy lực vừa rồi cũng không kém là bao so với Vạn Vũ Kiếm Nhận!
“Lẽ nào ngươi dùng chính ý chí đó để luyện hóa long huyết, với ý chí này ngươi sẽ tạo ra vô số thành tựu trong tương lai!” Người mặc đồ đen vẫn không ngớt lời khen ngợi.
Diệp Viễn không muốn nói gì, mà cũng không còn sức để nói, cả người hắn lúc này đã mềm nhũn ra.
Người mặc đồ đen thấy vậy, liền truyền một luồng nguyên lực vào bên trong cơ thể của Diệp Viễn.
Diệp Viễn khẽ run lên, sau đó nhanh chóng khôi phục lại vài phần nguyên khí.
Hắn ngồi đối diện với người mặc đồ đen, nói: “Thế này đã được coi là qua ải chưa?”
Người mặc đồ đen lặng người, cười ha hả nói: “Đương nhiên là qua ải! Ở ba tầng cuối cùng này không có xuất sắc vượt ải, nếu như có, thì vừa rồi ngươi cũng đã xuất sắc vượt ải rồi đấy!”
Sau khi Diệp Viễn đánh xong chưởng cuối cùng, đã nằm vật ngay xuống đất. Nếu theo lời người mặc đồ đen đã nói lúc trước, thì đáng lẽ hắn đã thất bại mới đúng.
Thế nhưng đến cả tên ngốc cũng có thể nhận ra, Diệp Viễn đã vượt qua tầng thứ bảy, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc!
Diệp Viễn khẽ ngẩng đầu lên, cười lớn nói: “Ha ha, vậy thì tốt.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất