Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 587: Truyền thừa cuối cùng!

Chương 587: Truyền thừa cuối cùng!
Nghe vậy Diệp Viễn cũng ngẩn người ra.
Hắn chỉ dựa theo biểu thị của Long Đằng để tìm ra phương pháp thôi động Bàn Long Phá Thiên Chưởng, chứ không hề biết tới cái được gọi là long ba, cũng không biết rằng long ba lại khó tu luyện tới như vậy.
Bây giờ Diệp Viễn cũng biết vì sao Long Đằng lại dùng biểu cảm khó hiểu như vậy để nhìn hắn.
Bản thân lần đầu tiên sử dụng long ba lại đã đạt tới trình độ gần thiên cấp. Trình độ mà cao thủ tuyệt đỉnh như Long Đằng phải mất tới một trăm năm mới đạt được!
Diệp Viễn cười gượng nói: “Ha… ha ha, Long tiền bối, ta chỉ là mèo mù vớ được cá rán mà thôi, nếu thật sự để ta tu luyện, chắc cũng phải mất tới cả một trăm năm cũng không chừng.”
Ai ngờ sắc mặt của Long Đằng lại chùng xuống, vuốt râu trợn mắt, tức giận nói: “Bớt diễn trò này lại cho lão phu! Ngươi tưởng rằng luyện ra long ba thiên cấp trong vòng một trăm năm là dễ lắm sao?”
Diệp Viễn cười trừ, nhưng từ biểu cảm của Long Đằng, cũng có thể nhìn ra đúng là hắn đang nghĩ như vậy.
“Khi lão phu còn trẻ, cũng đã từng được mệnh danh là thiên tài số một của Long tộc! Người thường muốn luyện long ba tới thiên cấp, ít nhất cũng phải mất tời ba trăm năm! Nếu như không phải… mà thôi, không nhắc tới những chuyện ngoài lề làm gì.” Long Đằng xua tay nói.
“Khụ khụ, Long tiền bối, ta không có ý đó.” Diệp Viễn gượng gạo biện giải.
“Bỏ đi, ta còn không biết ngươi nghĩ gì hay sao? Ngươi là yêu nghiệt không có nghĩa tất cả mọi người đều là yêu nghiệt! Ta nói cho ngươi biết, long ba này được chia làm sáu cảnh giới, hoàng cấp, huyền cấp, đại cấp, thiên cấp, linh cấp và thần cấp. Tuy Bàn Long Phá Thiên Chưởng của ngươi chẳng ra sao, nhưng long ba lại đạt tới cảnh giới địa cấp đỉnh phong. Có cảnh giới như vậy, ngươi có thể dễ dàng tu luyện Bàn Long Phá Thiên Chưởng.” Long Đằng nói.
Diệp Viễn vốn không hiểu gì về môn pháp tu luyện của Long tộc, nhưng bây giờ nghe Long Đằng nói như vậy, hắn lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Trước đó Bàn Long Phá Thiên Chưởng chẳng ra sao của hắn lại đã có thể tạo ra uy lực như vậy, còn nếu sử dụng Bàn Long Phá Thiên Chưởng ra sao thì sẽ còn mạnh tới như nào?
Điểm này chỉ cần nhìn Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Long Đằng cũng đủ biết.
Tuy rằng trong thời gian ngắn Diệp Viễn chưa thể đạt tới trình độ như vậy, thế nhưng nếu như học xong, thì đây chắn chắn là một trong những đòn sát thủ mạnh nhất của hắn, thậm chí còn mạnh hơn cả Vạn Vũ Kiếm Nhận!
Hơn nữa… nghe ý của Long Đằng, để tu luyện được võ kỹ của Long tộc cũng phải có thiên phú không tồi.
Điều này lại càng khiến Diệp Viễn hứng thú hơn.
Phải biết rằng, nếu tu luyện Bàn Long Phá Thiên Chưởng đạt tới trình độ tối thượng, cũng sẽ không thua kém gì chân ý.
“Long tiền bối, Bàn Long Phá Thiên Chưởng này...” Diệp Viễn cười hỏi.
Long Đằng cười một cách khó coi, rồi nói: “Yên tâm, Bàn Long Phá Thiên Chưởng là một trong những phần thưởng vượt ải ở tầng thứ chín này! Nếu như không phải vì để dạy cho ngươi, thì ta lại phải tốn công tốn sức vậy à?”
“Một trong những… phần thưởng sao?” Mắt Diệp Viễn chợt sáng lên.
Bàn Long Phá Thiên Chưởng là võ kỹ vô cùng lợi hại, ít nhất trong phạm vi hiểu biết của Diệp Viễn, nếu tu luyện chiêu thức này tới trình độ thượng thừa, nó sẽ không kém cạnh là bao so với Cửu Dương Phần Thiên của “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”.
Nếu như đây lại là một trong những phần thưởng vượt ải ở tầng thứ chín, vậy phần thưởng cuối cùng là gì?
Long Đằng như đoán ra suy nghĩ này của Diệp Viễn, gật đầu nói: “Không sai, đây chỉ là một trong những phần thưởng vượt ải ở tầng thứ chín! Còn về phần thưởng cuối cùng... không phải ngươi là người thông minh tuyệt đỉnh sao, có thể tự mình đoán ra mà.”
Cũng không biết lão nhân này có nhã hứng từ đâu, lại muốn chơi trò giải câu đố với Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng bị lão nhân này dắt mũi, bắt đầu trầm tư suy đoán.
Một lát sau, Diệp Viễn chợt ngẩng đầu, mang theo ánh mắt ngờ vực nhìn về phía Long Đằng.
“Long tiền bối, không phải là...” Diệp Viễn cũng không dám tin vào phán đoán của bản thân.
Trước giờ hắn vẫn luôn suy nghĩ làm cách nào để có thể vượt qua được cả ba tầng cuối cùng, cho nên cũng không đặt nặng suy nghĩ quá nhiều vào việc này.
Nhưng bây giờ nghe Long Đằng nói như vậy, Diệp Viễn suy nghĩ chốc lát, liền nghĩ tới vài loại khả năng có thể xảy ra.
Chỉ là ngay cả bản thân hắn không cũng không dám tin vào khả năng ấy mà thôi.
Nhưng suy đi nghĩ lại, cũng chỉ có điều đó là có khả năng nhất!
Long Đằng nhìn Diệp Viễn, cười nói: “Không phải là cái gì, ngươi cứ nói thẳng ra xem nào.”
Diệp Viễn hít một hơi thật sâu, dò dẫm hỏi: “Hạo… Hạo Thiên Tháp.”
Long Đằng dùng ánh mắt cảm phục nhìn về phía Diệp Viễn, cười: “Ngươi mới chỉ đoán đúng một nửa! Phần thưởng thật sự ở tầng thứ chín này chính là Bia đá Hạo Thiên!”
“Bia đá Hạo Thiên?” Diệp Viễn kinh ngạc hỏi lại.
Bởi theo Diệp Viễn thấy, Bia đá Hạo Thiên chỉ là một phần thuộc Hạo Thiên Tháp, nhiều lắm thì nó cũng chỉ là một phần rất quan trọng của tòa tháp này.
Bia đá Hạo Thiên có thể giúp nâng cao ý cảnh cho các võ giả, là vì nguồn năng lượng mà Hạo Thiên Tháp truyền cho nó.
“Không sai! Mọi người luôn cho rằng Hạo Thiên Tháp là vật vô cùng huyền bí, nhưng không biết rằng trái tim của Hạo Thiên Tháp lại chính là Bia đá Hạo Thiên này, nó mới là thứ quan trọng nhất chứ không phải bản thân tòa tháp. Thực ra Hạo Thiên Tháp được luyện ra là để che giấu Bia đá Hạo Thiên!” Diệp Viễn cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi nghe Long Đằng nói vậy.
Trong nhận thức của Diệp Viễn, Bia đá Hạo Thiên chỉ là một phần của Hạo Thiên Tháp. Lực lượng của Bia đá Hạo Thiên là được thừa hưởng từ Hạo Thiên Tháp.
Nhưng nghe Long Đằng nói vậy, lẽ nào sự thật lại không phải như thế?
Nhìn thấy Diệp Viễn mắt tròn mắt dẹp, Long Đằng điềm đạm nói: “Để ta kể cho ngươi câu chuyện này.”
Diệp Viễn vội vàng nói: “Xin tiền bối hãy kể một cách tường tận!”
Không cần đoán cũng biết, câu chuyện này chắc chắn liên quan tới lai lịch của Hạo Thiên Tháp và Bia đá Hạo Thiên.
Nhìn dáng vẻ ham học của Diệp Viễn, Long Đằng ra sức gật đầu, bắt đầu câu chuyện.
Câu chuyện xảy ra vào khoảng hơn năm vạn năm trước đây, và nhân vật chính trong câu chuyện này cũng là người ở Vô Biên giới.
Người thiếu niên này tên là Phương Thiên, trong một lần tình cờ, hắn gặp được một tảng đá.
Từ ngày hôm đó, hắn như một bước lên trời, không bao lâu đã trở thành vương giả của một tiểu thế giới.
Sau khi lên Thần Vực, Phương Thiên vẫn giữ phong độ của mình và nhanh chóng trở thành cường giả tuyệt đỉnh ở Thần Vực.
Đúng lúc này, Thần Vực xuất hiện một bảo vật nghịch thiên, chính là Hạo Thiên Tháp!
Phương Thiên dựa vào bảo vật này, tung hoành khắp chốn, không ai có thể địch lại nổi.
Tuy nhiên cái giá phải trả cho sự tuyệt đỉnh này lúc nào cũng là máu và giết chóc.
Trong cả quá trình ấy, khi Phương Thiên gặp phải tai họa, hắn đã cứu mạng một con Thanh Long bị thương nặng.
Lúc này, một người một rồng đã tạo nên một phen kinh động tại Thần Vực.
Cuối cùng, Phương Thiên đã chọc giận phải thế lực ma đạo mạnh nhất lúc bây giờ, hơn nữa kẻ đó cũng là cường giả có thế lực mạnh nhất, tên gọi Thiên Ma Thần.
Năm vạn năm trước, Phương Thiên và Thiên Ma Thần đã gây ra một cuộc đại chiến có một không hai.
Trận chiến này có thể gọi là trận chiến kinh thiên động địa giữa quỷ và thần, đánh nát cả Thần Vực.
Chỉ là kết cục cuối cùng của trận chiến hai bên đều toàn bại, Thiên Ma Thần trọng thương nên đã chạy trốn, về sau không biết tung tích ra sao.
Còn Phương Thiên sau khi bị trọng thương cũng đã biến mất khỏi Thần Vực.
Bốn vạn năm sau, một không gian truyền thừa nghịch thiên xuất hiện tại Vô Biên giới, vật đó chính là Hạo Thiên Tháp!
Kể từ đó, có vô số võ giả tranh giành nhau để được vào Hạo Thiên Tháp, mong có được vật truyền thừa cuối cùng của Hạo Thiên Tháp.
Chỉ là tất cả những người được gọi là thiên tài trong thế giới này, không ai vượt qua được cửa ải mà chủ nhân của Hạo Thiên Tháp này thiết kế ra.
Mãi cho tới ngày hôm nay, khi Diệp Viễn xuất hiện, cuối cùng cũng đã có người hoàn thành được nhiệm vụ bất khả thi ấy và giành được truyền thừa cuối cùng!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất