Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 620: Đại nghịch chuyển!

Chương 620: Đại nghịch chuyển!
Lôi kiếp màu tím cứ thế giáng lên người Diệp Viễn!
Sau khi trúng hồn kiếp, cả người Diệp Viễn trở nên cứng nhắc, bất động tại chỗ.
Thấy vậy, Thượng Quan Vân Dung cười như điên nói: “Diệp Viễn, cho dù ngươi có độ qua được thiên kiếp thì lại sao chứ? Không phải vẫn chết trong tay ta hay sao! Chà, ngươi độ qua Song Sắc Lôi Kiếp, chứng minh cho chúng ta thấy sự tài giỏi của ngươi là thật, làm thế được ích gì? Trong khi đó ta lại cảm thấy vô cùng vinh dự khi có thể giết chết được một thiên tài như ngươi! Ha ha ha...”
Sau khi Diệp Viễn trúng tia sét màu tím này, tuy hắn vẫn còn thở, nhưng đã không còn đủ sức để chiến đấu, lúc này hắn chẳng khác nào cá nằm trên thớt, mặc sức để cho Thượng Quan Vân Dung ra tay.
“Các huynh đệ, quay lại giết!”
Tiếng hô này của Sở Thạch, đã kêu gọi những người quay lại vì nghĩa không chùn bước mà xông thẳng về phía đại quân Cuồng Phong Giới.
Trong chốt lát, tiếng hô đánh giết vang động trời xanh.
Thượng Quan Vân Dung không mấy vui vẻ khi thấy cảnh tượng này: “Không ngờ ngươi cũng rất biết cách mua chuộc lòng người đấy. Đám tàn quân này lại vì ngươi mà quay lại sau khi đã phá được vòng vây. Nhưng mấy tên nhãi nhép đó thì có thể làm gì được đây?”
Diệp Viễn nhắm nghiền hai mắt, không thèm để ý tới những lời Thượng Quan Vân Dung vừa nói.
Thượng Quan Vân Dung hung hăng cười nói tiếp: “Diệp Viễn, ngươi quá xuất sắc. Cho nên cũng vì sợ đêm dài lắm mộng, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường!”
Thượng Quan Lăng Vân đứng bên cạnh, lúc này tỏ ra vô cùng hứng khởi, bởi cuối cùng cũng đã có thể giết chết được Diệp Viễn, sau ngày hôm nay sẽ không còn ai có thể ngăn bước tiến của hắn nữa!
“Dung thúc, mau ra tay đi!” Thượng Quan Lăng Vân giục giã nói.
Thượng Quan Vân Dung gật đầu, định ra tay với Diệp Viễn.
Đúng lúc này, một vệt sáng xuất hiện trước mặt Diệp Viễn, bất ngờ tấn công Thượng Quan Vân Dung.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, khiến tất cả mọi người đều không kịp phản ứng lại.
“Muốn chết hả?”
Thượng Quan Vân Dung mặt biến sắc, nhất thời chuyển đòn tấn công về phía vệt sáng.
Luồng sáng này di chuyển nhanh đến mức, nó xuất hiện ngay trước mặt Thượng Quan Vân Dung khi võ kỹ của hắn còn chưa kịp thành hình.
“Bụp!” Thượng Quan Vân Dung lại bị đánh bay ra.
Đợi tới khi hắn lồm cồm bò dậy, mới phát hiện ra luồng sáng trắng đó lại là một con bạch hổ, con bạch hổ này không phải là Bạch Quang thì còn là ai?
Lúc này Bạch Quang đã không còn là con mèo nhỏ như trước kia, mà đã trở thành một con bạch hổ!
Bộ lông màu trắng được với những vằn đen đan xen, đôi mắt tức tối đang nhìn thẳng về phía Thượng Quan Vân Dung, trông vô cùng uy phong lẫm liệt.
Đây chính phong thái của thần thú đích thực!
“Gầm!”
Bạch Quang ngửa cổ gầm một tiếng lớn, khí thế lan toả khắp chiến trường.
Chính thời khắc này uy thế thần thú của Bạch Quang được hiển lộ một cách rõ ràng.
“Yêu thú cấp bốn đỉnh phong!”
Trông thấy Bạch Quang, Thượng Quan Vân Dung không khỏi cảm thấy lạnh gáy.
Yêu thú cấp bốn đỉnh phong, có thực lực tương đương với võ giả Hồn Hải Cảnh đỉnh phong.
Hơn nữa từ chiêu tấn công vừa rồi cũng có thể thấy được, chiến lực của con bạch hổ này có khi còn không dưới cơ hắn!
Và điều nguy hiểm nhất là… nó có tốc độ quá nhanh!
Vừa rồi Thượng Quan Vân Dung chỉ cảm thấy mắt hoa lên, ngay khắc sau đã thấy Bạch Quang xuất hiện trước mặt.
Công kích của hắn không tài nào đánh kịp với tốc độ khủng khiếp như vậy!
Không ngờ bên cạnh Diệp Viễn lại có yêu thú nghịch thiên như vậy.
Yêu thú cấp bốn đỉnh phong thường rất hiếm thấy trên địa phận con người sinh sống, bọn chúng chỉ xuất hiện trong Rừng Sâu Vô Biên.
Phải biết rằng, nếu yêu thú cấp bốn đỉnh phong tiến hoá thêm bước nữa, sẽ có thể độ kiếp hoá hình!
Tuy con bạch hổ này chỉ mới ở cấp bốn đỉnh phong, nhưng lại có thực lực ngang ngửa với hắn, như vậy cũng đủ biết chắc chắn con vật này không tầm thường chút nào.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Dung thay đổi liên tục, trăm tính vạn tính hắn cũng không thể nào ngờ rằng bên cạnh Diệp Viễn lại có thứ đáng sợ như vậy!
“Con bạch hổ này giao cho ta! Các ngươi cùng nhau xông lên, giết chết Diệp Viễn!” Thượng Quan Vân Dung ra lệnh cho đại quân.
Đúng lúc đó, bên cạnh Diệp Viễn đột nhiên xuất hiện dày đặc loài yêu vượn lông trắng, đó chính là Thông Tí Thạch Viên!
Thực lực hiện giờ của đám Thông Tí Thạch Viên này đã không còn như trước, chỉ nguyên yêu thú cấp bốn cũng được tăng lên rất nhiều, còn yêu thú cấp ba lại nhiều vô số kể.
Hơn nữa trong thời gian dài như vậy, bọn chúng cũng đã diễn luyện thành thục Thất Tinh Diệu Nhật Đại Trận, cho nên sức chiến đấu là vô cùng cường đại.
“Bạch Quang, Viên Phi, cho ta nghỉ ngơi mấy phút, sau đó ta sẽ giết chết hắn!” Diệp Viễn bình tĩnh nói.
“Hừ! Đại ca, cứ giao cho ta!”
“Tuân lệnh, thiếu gia!”
Thượng Quan Vân Dung không ngờ rằng, tình thế hai bên lại thay đổi nhanh như vậy.
Vốn dĩ hắn đang ở thế tất thắng, nhưng chỉ trong nháy mắt, Diệp Viễn lại thả ra một đoàn yêu thú, tình thế lập tức bị xoay chuyển.
Trước đó hắn vẫn còn nói phải giết chết Diệp Viễn cho bằng được. Vậy mà mới trôi qua bao lâu, đã đến lượt Diệp Viễn muốn giết chết hắn rồi!
Thượng Quan Vân Dung đột nhiên phát hiện ra một vấn đề, kinh hãi nói: “Thần hồn của ngươi… lại đang phục hồi!”
Vì trước đó Thượng Quan Vân Dung vẫn đang ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Bạch Quang, cho nên hắn không có thời gian để ý tới Diệp Viễn.
Ai ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó thôi, thần hồn của Diệp Viễn lại được phục hồi một cách triệt để như vậy!
Diệp Viễn của lúc này tuy thương tích đầy mình, nhưng khí thế của hắn đã thay đổi hẳn!
Bởi hắn đã chính thức trở thành cường giả Hồn Hải Cảnh!
Phát hiện này khiến Thượng Quan Vân Dung vô cùng chấn động, không phải trước đó Diệp Viễn vì trọng thương mà sắp chết rồi sao?
Tại sao quay đi quay lại đã thấy hắn bình phục lại như không có chuyện gì xảy ra?
Hơn nữa ngay cả với vết thương thần hồn là phiền toái nhất, cũng đã được chữa khỏi!
Linh đan diệu dược nào lại có thể khôi phục hoàn toàn thần hồn trong thời gian ngắn như vậy?
Thượng Quan Vân Dung cảm thấy sự hiểu biết của mình quá nông cạn, không thể nào hiểu hết được tất cả mọi chuyện xảy ra xung quanh Diệp Viễn!
Hắn nào biết rằng, trong thời khắc tia lôi điện màu tím cuối cùng giáng xuống, cả hắc châu và văn tự màu vàng kim trong thức hải của hắn cuối cùng cũng đã có phản ứng.
Đòn công kích cuối cùng đó nào ngờ lại được hắc châu bên trong thần hồn của Diệp Viễn hấp thụ!
Sau đó, hắc châu khẽ rung lên, chỉ thấy vài hạt bụi màu đen rơi xuống.
Còn văn tự màu vàng kim mang theo những hạt bụi màu đen đó bắt đầu chữa trị thần hồn của Diệp Viễn.
Thần hồn của Diệp Viễn như được tắm qua một trận mưa xuân, nhanh chóng khôi phục lại trạng thái tốt nhất!
Diệp Viễn không đếm xỉa tới sự kinh ngạc của Thượng Quan Vân Dung, mà lại ngồi xuống, dốc toàn lực củng cố cảnh giới!
Trải qua thiên kiếp, hải nguyên lực của Diệp Viễn lại được mở rộng ra rất nhiều, lúc này nó đã có diện tích lên tới ba trăm trượng!
Biểu cảm trên gương mặt của Thượng Quan Vân Dung vô cùng phức tạp khi chứng kiến cảnh tượng này.
Lúc này trong đầu hắn ta chỉ hiện lên đúng một từ “thoát thân” !
Thượng Quan Vân Dung nắm tay áo, định kéo Thượng Quan Lăng Vân cùng tháo chạy!
Thế nhưng lúc này Bạch Quang đã đột phá lên cấp bốn đỉnh phong, tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng được chặn hắn lại.
Loài bạch hổ này được gọi là Lưu Quang Bạch Hổ bởi vì tốc độ thiên hạ vô song của bọn chúng.
Cơ thể Thượng Quan Vân Dung vừa định nhúc nhích, Bạch Quang đã chạy ngay tới trước mặt bọn hắn.
Thượng Quan Vân Dung lấy làm kinh ngạc, cho nên không thể không quay lại đánh trả.
“Rầm!”
Lại một cuộc chạm trán kịch liệt diễn ra, một người một hổ cứ thế lùi lại vô số bước.
“Gừ!”
Bạch Quan tức giận gầm lên một tiếng, giống như đang chế nhạo Thượng Quan Vân Dung.
Nếu như Thượng Quan Vân Dung hiểu được lời của thần thú, hắn sẽ hiểu được Bạch Quan đang nói gì.
“Đại ca ta nói phải giết chết ngươi, cho nên ngươi bắt buộc phải chết!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất