Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 623: Cuộc truy đuổi.

Chương 623: Cuộc truy đuổi.
Diệp Viễn cũng không quá hoảng loạn khi thấy Đinh Lương tới.
Không phải vì hắn không lo lắng, mà là hắn cố tỏ ra không lo sợ.
Nếu không sợ thật thì làm sao hắn lại phải đi tới Cấm Khu Chết Chóc này?
“Ha ha, đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ ấn ký lời nguyền này của Thượng Quan Vân Dung lại có thể truyền tới ngươi!” Diệp Viễn bình thản nói.
Đinh Lương trông thấy dáng vẻ của Diệp Viễn, lãnh đạm nói: “Ngươi đang cố làm ra vẻ bình thản sao? Không phải ngươi cho rằng, lần này ngươi vẫn có thể chạy thoát khỏi ta đấy chứ?”
Diệp Viễn cười nói: “Đến cả Triệu Thiên Dận còn không giữ nổi ta, lão ta còn phải dập đầu cúi lạy nhận sai trước mặt ta. Bây giờ lại chỉ dựa vào ngươi mà đòi bắt được ta hay sao?”
Mặt Đinh Lương đen như đít nồi trong nháy mắt.
Người biết rõ kết quả trong trận chiến ở Vương Thành chỉ có Đinh Lương và Tinh Uyên.
Trận chiến đó không chỉ là nỗi nhục của Phong Hoàng bệ hạ, mà còn là nỗi nhục cho tất cả võ giả Cuồng Phong Giới!
Trước giờ Phong Hoàng bệ hạ chưa từng có đối thủ, lại phải cúi đầu trước một tên tiểu tử chỉ mới là Ngưng Tinh Cảnh, chuyện này là nỗi nhục quá lớn!
“Ngươi câm miệng lại cho ta! Hôm nay ta không giết được ngươi, ta thề không làm người!”
“Ha ha, hôm nay ngươi không làm người được nữa rồi! Ngày hôm đó ngươi cũng có mặt ở đó, có lẽ cũng biết ta có trợ thủ cường đại thế nào rồi đúng chứ?” Diệp Viễn cười nói.
Mặt Đinh Lương biến sắc khi nhớ tới nữ tử đáng sợ đó.
Đến ngay cả Phong Hoàng bệ hạ cũng không phải là đối thủ của nàng, thì cũng đủ biết nàng ta khủng khiếp tới mức nào.
Nhưng hắn nhớ lại lời của Phòng Hoàng bệ hạ, sẽ có người tới đối phó với nàng ta, nên hắn mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.
“Hừ! Nữ tử cũng có mặt ở đây sao? Vậy người gọi nàng ta ra đây cho ta xem!” Đinh Lương lạnh lùng cười nói.
Diệp Viễn chột dạ, lẽ nào Đinh Lương đã biết được gì rồi hay sao?
Hắn nào biết Đinh Lương nói bừa lại trúng.
Tình trạng hiện tại của Nguyệt Mộng Ly cũng chỉ có thể mang ra để doạ người, không ngờ Đinh Lương lại không mắc bẫy!
Đương nhiên Diệp Viễn cũng sẽ không dễ dàng tuyệt vọng, bình thản đáp: “Ly Nhi, có người muốn gặp cô nương, cô nương ra đây một lát đi!”
Sau đó chỉ thấy Nguyệt Mộng Ly xuất hiện trước sự sợ hãi của Đinh Lương!
“Lần trước tha cho ngươi một mạng, không ngờ ngươi lại không biết điều!” Nguyện Mộng Ly tức tối, định điều động nguyên lực thiên địa.
Nhìn thấy Nguyện Mộng Ly, da đầu của Đinh Lương tê dại đi, nào dám nghĩ tới chuyện giết Diệp Viễn, chỉ còn nước co giò chạy mất hút.
Đinh Lương hận một nỗi cha mẹ không cho hắn thêm đôi cánh để hắn bay đi cho nhanh.
Đinh Lương là cường giả Thần Du Cảnh tầng tám, cho nên chỉ trong nháy mắt, hắn đã chạy xa tới cả trăm dặm.
Đột nhiên, Đinh Lương kinh ngạc phát hiện ra có chỗ không đúng!
Nếu nữ tử tuyệt sắc đó thật sự muốn giết hắn, thì bản thân làm sao có thể chạy thoát được?
Còn nữa, nếu nữ tử đó thật sự lợi hại như vậy, thì làm sao Diệp Viễn lại phải rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy được chứ?
Lại bị tên tiểu tử đó chơi xỏ rồi!
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhất định nữ tử đó không có cách nào hỗ trợ cho Diệp Viễn!
Bằng không vừa rồi hắn ta đã chết chắc, chứ nào có thể bỏ chạy như thế này!
Kiểm tra lại ấn ký lời nguyền một lần nữa, quả nhiên thấy Diệp Viễn đang chạy theo hướng ngược lại.
Đinh Lương cũng là người có chức vị cao ở Cuồng Phong Giới, cho nên hắn không còn xa lạ gì với Vô Biên Giới. Hắn biết nơi nằm cách đây khoảng hai nghìn dặm, chính là Cấm Khu Chết Chóc.
Hắn biết Diệp Viễn định tìm đường sống trong cõi chết, chính vì một người chạy xuôi một người chạy ngược, cho nên khoảng các giữa bọn họ lúc này cũng tới gần cả nghìn dặm!
“Tên tiểu tử đáng chết!”
Đinh Lương cắn răng, dùng tốc độ nhanh nhất quay lại đuổi theo Diệp Viễn.
“Đại ca, thân pháp của lão già đó quá nhanh!” Bạch Quang vừa chạy vừa lo lắng nói.
Tuy Lưu Quang Bạch Hổ dùng tốc độ làm nên tên tuổi của bọn chúng, nhưng cảnh giới của Đinh Lương cao hơn quá nhiều so với bọn họ, cho nên thân pháp cũng sẽ nhanh hơn hẳn.
Thế nhưng Diệp Viễn cũng dùng mưu kế doạ Đinh Lương bỏ chạy, song tốc độ phản ứng lại của hắn cũng là quá nhanh, không bao lâu đã đuổi kịp bọn họ.
“Ngươi chỉ cần tập trung chạy về phía trước, những thứ còn lại cứ để ta lo!” Diệp Viễn nói.
“Đại ca, huynh phải cẩn thận đấy!”
Hai người vừa chạy, vừa trao đổi cách ứng phó, trong chớp mắt cũng đã chạy được cả mấy trăm dặm.
Thế nhưng tốc độ của Đinh Lương nhanh hơn nhiều, trong chốc lát, hắn đã rút ngắn khoảng cách giữa hai người bọn họ xuống còn khoảng hai trăm dặm!
Thực lực của cả hai bên đều quá mạnh, cho nên những nơi bọn họ đi qua, ngay cả yêu thú cấp bốn cũng phải nhượng bộ lùi bước.
“Diệp Viễn, đợi tới khi lão phu đuổi kịp ngươi, ta nhất định sẽ lột da cắt gân ngươi cho hả dạ!”
Thử hỏi bị một tên tiểu tử như Diệp Viễn dắt mũi như vậy, liệu hắn có thể không nổi trận lôi đình được sao?
“Lão thất phu, có bản lĩnh thì ngươi đuổi tới Cấm Khu Chết Chóc này đi!” Diệp Viễn đáp lại.
“Tiểu tử, ngươi cũng chớ kiêu ngạo! Có bản lĩnh, ngươi cứ vào trước đi rồi nói tiếp!”
“Lão thất phu, ngươi cũng chớ kiêu ngạo! Có bản lĩnh, ngươi đuổi tới đây trước đi rồi nói tiếp!”
Hai người bọn họ vừa chạy vừa đấu khẩu không ngừng nghỉ.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy khoảng cách giữa hai người bọn họ đã được rút ngắn lại rất nhiều, khí thế của Đinh Lương cũng đã tăng lên đến tột đỉnh!
Cho dù ở khoảng cách xa, nhưng Diệp Viễn vẫn có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ của hắn ta.
Xem ra lão già này đã bị hắn chọc cho giận tới tím mặt rồi!
Hai trăm dặm...
Một trăm dặm...
Năm mươi dặm...
Khoảng cách giữa hai người bọn họ ngày càng được rút ngắn, và khoảng cách giữa Diệp Viễn và Cấm Khu Chết Chóc cùng được kéo lại gần theo!
Cuối cùng, Đinh Lương cũng đã đuổi kịp Diệp Viễn, khi hắn còn cách Cấm Khu Chết Chóc vài dặm!
“Bạch Quang, đi!”
Lúc này Diệp Viễn không có thời gian để đưa Bạch Quang vào lại trong Hạo Thiên Tháp nên chỉ đành để nó chạy vào Cấm Khu Chết Chóc trước.
Song hắn cũng không biết, bên trong Cấm Khu Chết Chóc đó có những gì!
Có lẽ đây là cửa sinh của hắn, nhưng cũng có thể lại đúng là cửa tử!
Thực ra Diệp Viễn cũng sớm đã hiểu rõ, từ khi hắn trọng sinh tới giờ, quả thực may mắn chưa bao giờ rời bỏ hắn, đã vô số lần hắn có thể chuyển nguy thành an khi rơi vào vòng nguy hiểm.
Nên có lẽ cái thứ gọi là Cấm Khu Chết Chóc, nói không chừng lại là cửa sinh của hắn!
Cho nên, Diệp Viễn mới dám cược một ván!
Nghe thấy lệnh này của Diệp Viễn, Bạch Quang bứt tốc, biến mất trong chớp mắt.
Còn Diệp Viễn đột nhiên quay người lại, lạnh lùng nhìn Đinh Lương.
“Tiểu tử thối, chịu chết đi!”
Đinh Lương không chút do dự, vừa lên đã sử dụng đòn công kích mạnh nhất!
Diệp Viễn cũng tương tự, lập tức lôi ra một tấm Độn Không Lôi Bộc Phù ném về phía Đinh Lương.
Một chiêu này vốn chứa cả cơn thịnh nộ của Đinh Lương, định để giết chết Diệp Viễn, nhưng ai ngờ Diệp Viễn đột nhiên lại dùng tới vũ khí hạng nặng như vậy!
Độn Không Lôi Bộc Phù này có lực lượng tương đương với một kích toàn lực của Thần Du Cảnh đỉnh phong, uy lực của nó ra sao chỉ cần nghĩ cũng đủ biết!
Thế nhưng Diệp Viễn cũng biết, Đinh Lương là cường giả Thần Du tầng tám, cho nên Độn Không Lôi Bộc Phù này vẫn chưa đủ để giết chết hắn.
Cho nên sau khi tung ra tấm Độn Không Lôi Bộc Phù này, Diệp Viễn lập tức quay người bỏ chạy thật nhanh.
Lúc này nguyên lực trong cơ thể hắn cũng không còn lại bao nhiêu, thế nhưng nhờ có cơ thể mạnh hơn trước rất nhiều, cho nên dù không có sự hỗ trợ của nguyên lực, hắn vẫn có thể chạy mấy ngày mấy đêm.
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, phía sau chỉ thấy tiếng hét đầy bực dọc của Đinh Lương.
Thế nhưng Diệp Viễn cũng không thèm quay đầu lại, mà chạy thẳng về phía Cấm Khu Chết Chóc!
Phía trước đột nhiên xuất hiện một vùng sương mù dày đặc.
Diệp Viễn không chút do dự chạy thẳng vào đó...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất