Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 631: Hư Ảnh Tứ Tượng!

Chương 631: Hư Ảnh Tứ Tượng!
Đan dược mà Diệp Viễn định luyện chế có tên là Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan, yêu đan cấp năm hạ phẩm!
Diệp Viễn muốn luyện chế ra loại đan dược này, nhất định cần phải bỏ ra cái giá không nhỏ.
Độ khó trong luyện chế đan dược cấp năm đương nhiên vượt xa hơn hẳn so với những đan dược trước kia hắn luyện chế. Huống hồ đan phương này của Diệp Viễn cũng đâu có cái nào dễ luyện chế ra đâu.
Thực ra giữa Diệp Viễn và Ngọc Hinh chẳng có mối quan hệ gì, thế nhưng tới cuối cùng Diệp Viễn vẫn quyết định giúp nàng luyện chế ra Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan.
Đúng như Ngọc Hoan nói, Ngọc Diện Tiên Hồ là tộc rất dễ nói chuyện, bằng không đổi lại là tộc khác, e rằng hắn không dễ dàng qua cửa được như vậy.
Hơn nữa nếu Diệp Viễn vẫn còn muốn tiếp tục ở lại Thần Cấm Yêu Vực, nhất định phải dựa vào một thế lực, bằng không với thân phận nhân loại của hắn rất dễ trở thành chuột qua đường.
Cũng không rõ trong Thần Cấm Yêu Vực này có những thứ gì, nhưng lại có sự tồn tại của cường giả cấp sáu ở đây!
Hơn nữa dựa vào tình hình hiện tại lúc này có thể thấy, cường giả cấp sáu không đơn giản chỉ có một hai người.
Sau khi suy nghĩ kỹ một hồi, Diệp Viễn vẫn quyết định luyện chế Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan.
Đương nhiên, trong đó cũng có công lao không nhỏ của tiểu nha đầu ngây thơ Ngọc Thư kia nữa.
Sau khi Diệp Viễn bế quan, hắn dành thời gian đầu để luyện chế đan dược Thiên Hải Tăng Nguyên Đan cấp bốn.
Trên đường tới đây, Diệp Viễn vẫn còn dự trữ không ít linh dược cấp bốn. Dựa vào chỗ dược liệu trong tay, hắn thừa sức luyện chế ra một ít Thiên Hải Tăng Nguyên Đan.
Diệp Viễn định sử dụng thời gian mười ngày để đột phá lên Hồn Hải tầng hai.
Tuy rằng nguyên lực hiện tại của hắn đã nhiều hơn rất nhiều so với võ giả bình thường thế nhưng vẫn chưa đủ sức để luyện chế ra đan dược cấp năm, cho nên có thể nâng cao được chút cảnh giới nào thì hay chút ấy.
Sau mười ngày, dưới sự hỗ trợ của Thiên Hải Tăng Nguyên Đan, cuối cùng Diệp Viễn cũng đã đột phá lên Hồn Hải Cảnh tầng hai!
Đúng lúc này, linh dược mà Diệp Viễn cần đã được Ngọc Hoan đích thân mang tới.
“Đây đều là linh dược cấp năm, ngươi có thể luyện chế ra được đan dược không?” Ngọc Hoan hoài nghi nói.
“Nếu bà không tin ta thì có thể mang đi luôn, bà tưởng rằng ta thích giúp bà luyện đan dược sao?” Diệp Viễn không chút khách khí đáp lại.
Ngọc Hoan nghe vậy tức thì như muốn ngừng thở, bà ta vốn là lão tổ của tộc Ngọc Diện Tiên Hồ, chưa bao giờ có người từng dùng những lời lẽ như vậy nói chuyện với bà.
Nhưng tên tiểu tử trước mặt bà lúc này, lại dám nổi đoá với bà, lại muốn bà phải cầu xin hắn, thật hết cách với hắn.
Sự bực dọc trong lòng bà ta cũng có thể tưởng tượng được.
“Được rồi, chuyện này trông cậy hết vào ngươi. Nếu như thật sự có thể điều trị khỏi cho Hinh Nhi, ngươi chính là khách quý của tộc Ngọc Diện Tiên Hồ chúng ta! Ngươi có yêu cầu gì thì cứ nói.” Ngọc Hoan thoả hiệp nói.
Diệp Viễn lại xua tay nói: “Ta cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần bà không nhốt nửa đời còn lại của ta trong lao ngục là được!”
Ngọc Hoan có chút lúng túng, bà phát hiện mình và hắn không thể nói chuyện được với nhau nên bỏ đi luôn.
Diệp Viễn nhận lấy số linh dược kia, sau đó tiếp tục bế quan. Hắn lấy ra Tứ Phương Đỉnh, sau khi chuẩn bị xong hết mọi thứ, bắt đầu luyện chế Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan.
Nhưng trước khi bắt tay vào việc, hắn thả Tiêu Như Yên và Nhậm Đông ra.
Diệp Viễn trước giờ không bao giờ che giấu điều gì với đồ đệ của mình. Việc luyện đan nhất định phải để bọn họ học hỏi một chút.
“Ta sẽ luyện chế Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan, các ngươi nhìn kỹ.” Diệp Viễn lãnh đạm nói.
Tiêu Như Yêu và Nhậm Đông nhìn nhau, cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Không phải đấy chứ, sư phụ của bọn họ mới chỉ là Đan Vương sơ cấp nhưng lại muốn điều chế đan dược cấp năm?
Diệp Viễn cũng không giải thích thêm bất kỳ điều gì, lập tức bắt đầu luyện đan. Tiêu Như Yên và Nhậm Đông không dám chần chừ, chăm chú nhìn động tác của Diệp Viễn.
“Tứ Tượng Tụ Linh Thuật, bắt đầu!” Diệp Viễn hít một hơi, khẽ nói.
Diệp Viễn đột nhiên bạo phát, thi triển thuật luyện dược đã thất truyền từ lâu.
Tứ Tượng Tụ Linh Thuật đối với Diệp Viễn mà nói cũng không phải là thuật luyện dược cao siêu gì, nhưng đối với cảnh giới hiện giờ của hắn vẫn có chút khó khăn.
Nếu không phải Diệp Viễn đã luyện hoá long huyết, cơ thể khí huyết cường tráng hơn, thì hắn cũng không dám chắc có thể làm được điều này.
Cho dù là như vậy, Diệp Viễn cũng không dám sơ xuất.
Với cảnh giới hiện giờ của mình hắn buộc phải dốc toàn lực thì mới có thể luyện chế ra được đan dược cấp năm!
Khi Diệp Viễn vẫn còn là Hoá Hải Cảnh, hắn không thể nào vượt cấp luyện chế đan dược cấp bốn.
Bởi khi đột phá lên Hoá Hải Cảnh, hồn lực của hắn vẫn chưa tăng được là bao. Luyện chế đan dược cấp bốn chẳng khác nào vượt hẳn hai đại cảnh giới để luyện chế đan dược, và hiển nhiên điều này là không thể.
Thế nhưng sau khi hắn đột phá lên Hồn Hải Cảnh, vượt qua được hồn kiếp, thần hồn của hắn đã có bước nhảy vọt!
Lúc này hồn lực của Diệp Viễn đã đạt tới cảnh giới Đan Vương sơ cấp đỉnh phong, cho dù là Đan Vương sơ cấp nhưng còn vượt xa hơn so với người cùng cảnh giới bình thường rất nhiều. Cộng thêm thuật luyện dược xuất quỷ nhập thần của hắn mới có thể luyện chế ra đan dược cấp năm!
Trước sự kinh ngạc của hai đồ đệ, những dược liệu vốn phân tán không ăn nhập với nhau, lúc này cũng đã dần dần ngưng tụ thành hình!
“Thuật luyện dược của sư phụ thần thánh quá! Trước kia khi ta vẫn còn ở Tiêu gia, vẫn luôn cho rằng bản thân khá lợi hại rồi. Bây giờ mới biết, hoá ra bản thân chẳng là gì cả!” Tiêu Như Yên không dám làm phiền Diệp Viễn, nên quay ra nói với Nhậm Đông.
Nhậm Đông gật đầu nói: “Đúng là thần thánh vô cùng! Ta thật sự không thể nào ngờ rằng, thuật luyện dược lại có thể tu luyện tới cảnh giới như vậy! Ta thấy dựa vào tư chất của ta, có tu luyện thêm một nghìn năm nữa cũng không thể nào đạt tới cảnh giới của sư phụ!”
“Kỳ thực chúng ta cũng không nên quá tự ti như vậy! Với trình độ luyện dược của sư phụ, nếu đã đồng ý thu nhận chúng ta cũng đã nói lên rất nhiều điều. Có lẽ cả đời này chúng ta sẽ không đạt tới cảnh giới của sư phụ, nhưng so với những luyện dược sư khác chúng ta đã xuất sắc hơn bọn họ rất nhiều rồi.” Tiêu Như Yên nói.
“Ừm, quả đúng là như vậy! Trong khoảng thời gian này, kỹ thuật luyện dược của ta đã đột phá rất nhiều. Ta thậm chí còn có cảm giác, với trình độ luyện dược chuẩn cấp bốn hiện giờ của ta đã không kém ông nội là bao!”
Nhậm Đông từ nhỏ đã theo Nhậm Tinh Thuần luyện dược, cho nên hiểu rất rõ trình độ của Nhậm Tinh Thuần.
Bây giờ hắn đã có thể tu luyện thuật luyện đan cấp hai đạt tới cảnh giới như trong truyền thuyết, căn cơ vững chắc hơn trước kia rất nhiều.
Lượng đổi chất đổi, kỹ thuật luyện dược của Nhậm Đông bây giờ, đã vượt xa rất nhiều so với trước kia.
Tuy lúc này hắn vẫn chỉ là chuẩn Đan Vương cao cấp, nhưng đã không còn ở cùng một đẳng cấp so với lúc trước.
“Kia là...”
Tiêu Như Yên đột nhiên nhìn ra điều gì đó, suýt chút hét lên. Cũng may Nhậm Đông phản ứng nhanh, vội vàng dùng tay bịt miệng nàng lại.
“Sư tỷ, tỷ muốn chết à! Luyện đan của sư phụ sắp vào giai đoạn quan trọng rồi, tỷ mà hét lên, sư phụ sẽ giết chết tỷ đấy!” Nhậm Đông vã mồ hôi hột, chỉ dám dùng truyền âm để nói với Tiêu Như Yên.
Thực ra sự kinh ngạc trong lòng hắn cũng không kém Tiêu Như Yên là bao, chỉ có điều hắn không làm quá lên như Tiêu Như Yên.
Tiêu Như Yên nhìn Nhậm Đông gật đầu, ra ý đã hiểu, lúc này Nhậm Đông mới thả tay ra.
“Đó là… Hư Ảnh Tứ Tượng! Sư phụ luyện đan lại có thể luyện ra Hư Ảnh Tứ Tượng!” Tiêu Như Yên không dám tin vào mắt mình.
Lúc này trên bốn góc của Tứ Phương Đỉnh, bốn hư ảnh dần dần thành hình!
Bốn hư ảnh này không phải là gì khác mà chính là tứ đại thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ!
Hơn nữa trong đó hư ảnh của Thanh Long là rõ ràng nhất!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất