Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 639: Nguyên Từ Linh Mộc!

Chương 639: Nguyên Từ Linh Mộc!
“Ta cũng không dám tưởng tượng, chỗ Lôi Nguyên Quả này lại có thể chín hết chỉ trong một đêm, đúng là năng lực thần sầu! Một chút khuyết thiếu đó, Diệp công tử cũng không cần bận tâm làm gì.”
Ngọc Hinh đứng bên cạnh đã sớm ngây người ra trước cảnh tượng thần kỳ này.
Nàng cũng không quá để ý tới việc hiệu quả của nó giảm mất một thành.
Có nhiều Lôi Nguyên Quả như vậy đủ để bù lại chỗ hao hụt đó rồi.
Diệp Viễn cười nói: “Đừng nhìn nữa, mọi người nhanh chóng thu hoạch chỗ Lôi Nguyên Quả này đi. Cánh rừng Lôi Nguyên Quả này cũng không nhỏ đâu, một phần năm chỗ Lôi Nguyên Quả này đủ để các ngươi dùng rồi. Động tác nhanh lên một chút, ta đoán có người đang trên đường tới đây đấy.”
Ngọc Hinh gật đầu nói: “Đa tạ Diệp công tử.”
Sức hấp dẫn của Lôi Nguyên Quá quá lớn đối với tộc Ngọc Diện Tiên Hồ, sức chiến đấu của bọn họ vốn dĩ rất yếu, nhưng Lôi Nguyên Quả này có thể giúp bọn họ trở nên cường đại hơn!
Diệp Viễn cũng tiến vào trong rừng Lôi Nguyên Quả, nhưng hắn lại không thu hoạch chỗ Lôi Nguyên Quả này luôn.
Trước đó Diệp Viễn đã nhìn và định lượng số Lôi Nguyên Quả ở đây, mỗi cây có khoảng một trăm quả, cả cánh rừng Lôi Nguyên Quả này cũng phải hơn trăm cây, như vậy tổng cộng cũng phải có tới khoảng mười hai mười ba nghìn quả.
Tặng một phần năm cho hồ tộc, Diệp Viễn cũng còn khoảng mười nghìn quả.
Thực ra Diệp Viễn cũng không cần dùng quá nhiều Lôi Nguyên Quả như vậy, bởi khi mới bắt đầu luyện hoá Lôi Nguyên Quả, đúng là nó có thể phát huy hiệu quả tốt nhất, có thể làm tăng lực lượng của lôi điện.
Nhưng dùng nhiều, tới cuối cùng sẽ không còn hiệu quả nữa.
Dựa theo tính toán của Diệp Viễn, một mình hắn luyện hoá khoảng ba nghìn Lôi Nguyên Quả là đủ.
Nhưng Diệp Viễn cũng không quá quan tâm tới điều này, hắn đi loanh quanh khắp khu rừng, không thôi liếc ngang liếc dọc, như đang tìm thứ gì đó.
Cánh rừng không quá lớn, Diệp Viễn nhanh chóng đi hết một vòng, hắn cau mày: “Lẽ nào là ta đoán sai rồi sao, cánh rừng Lôi Nguyên Quả này chỉ xuất hiện một cách ngẫu nhiên? Không thể nào, chất lượng của chỗ Lôi Nguyên Quả này đều không tồi, quanh đây nhất định phải có bảo vật thuộc tính hệ lôi mới đúng!”
Diệp Viễn vẫn không từ bỏ, tiếp tục đi thêm một vòng nữa.
Thế nhưng đi mấy vòng rồi song Diệp Viễn vẫn không phát hiện thêm điều gì.
Đúng vào lúc hắn định từ bỏ, hắn đột nhiên nhìn thấy một cây Lôi Nguyên Quả không mấy bắt mắt nằm ở bìa rừng.
Cây Lôi Nguyên Quả này không khác gì so với những cây Lôi Nguyên Quả khác. Nhưng Diệp Viễn bất chợt phát hiện ra, trên cây Lôi Nguyên Quả này có mọc ra một đóa hoa nhỏ.
Bông hoa này không quá lớn, nếu như không quan sát kỹ sẽ không phát hiện ra.
Chỉ có điều nhìn bông hoa này không hề ăn nhập với cành cây chút nào.
Song Diệp Viễn cũng không để ý quá nhiều tới sự không ăn nhập đó, bởi vì theo những gì Diệp Viễn biết về linh vật thiên địa, một mình bông hoa nhỏ này cũng đã đủ rồi.
Khoé miệng Diệp Viễn khẽ cong lên, tự nhủ: “Ha ha, suýt chút đã bị ngươi lừa rồi! Không ngờ, cánh rừng Lôi Nguyên Quả này, lại do Nguyên Từ Linh Mộc tác động mà thành, chẳng trách chúng lại có chất lượng cao như vậy! Ngươi nguỵ trang cũng khéo lắm, nhưng cho dù ngươi có nguỵ trang thành thế nào, cũng không tài nào dấu được Nguyên Từ Linh Hoa, bởi vì đó là tinh hoa bản mệnh của ngươi.”
Lúc này Diệp Viễn vừa bất ngờ vừa ngạc nhiên, hắn đã sớm đoán ra trong cánh rừng Lôi Nguyên Quả này nhất định sẽ có bảo vật có thuộc tính lôi, nhưng không ngờ rằng bảo vật đó lại là Nguyên Từ Linh Mộc.
Nguyên Từ Linh Mộc là bảo vật có thuộc tính lôi, sau khi được võ giả luyện hoá không những có thể sở hữu lực lượng lôi điện, mà còn có thể tiến hoá dựa theo sự tiến hoá của Nguyên Từ Linh Mộc.
Nguyên Từ Linh Mộc là khắc tinh của tất cả những thứ hắc ám trên đời!
Có được Nguyên Từ Linh Mộc, không có thứ hắc ám nào có thể xâm nhập!
Bảo vật như vậy, đến ngay cả Diệp Viễn cũng phải động lòng!
Nguyên Từ Linh Mộc là vật có linh khí, khi Diệp Viễn từ từ tiến lại gần nó, một cành cây lập tức thoát khỏi thân cây Lôi Nguyên Quả, định bỏ chạy.
Diệp Viễn sớm có chuẩn bị, nào để nó có cơ hội trốn thoát?
Ngón tay Diệp Viễn khẽ cử động, ngay sau đó chỉ thấy một ngọn lửa bao vây xung quanh Nguyên Từ Linh Mộc, đó chính là bản thể của Tịnh Đàn Hoả Liên!
Dưới sự đào tạo tỉ mỉ của Diệp Viễn, Tịnh Đàn Thánh Hoả đã gần lên tới cấp năm, lúc này thực lực của nó đã tiến bộ hơn trước rất nhiều.
Thứ khiến Nguyên Từ Linh Mộc sợ nhất là lửa, vừa rồi Diệp Viễn sử dụng nguyên hoả, tức khắc khiến Nguyên Từ Linh Mộc đứng im không dám nhúc nhích.
Lôi thuộc kim, mà kim sợ nhất là hoả, lại càng không phải nói tới nguyên hoả của Diệp Viễn.
Diệp Viễn không chút do dự, dùng nguyên hoả giữ chặt Nguyên Từ Linh Mộc, sau đó bắt đầu luyện hoá.
Nguyên Từ Linh Mộc này có cấp bậc không cao, cũng chỉ mới tới cấp năm.
Cũng may là như vậy, nên những lão quái cấp sáu mới không thèm để ý tới. Nếu như để Nguyên Từ Linh Mộc này lớn thêm tí nữa, sợ rằng sẽ tạo ra Lôi Nguyên Quả có hiệu quả đáng sợ hơn.
Nếu đến mức khiến cả các lão quái cấp sáu đó đều chú ý tới, đương nhiên cũng sẽ không tới lượt Diệp Viễn.
Khoảng một canh giờ sau, Diệp Viễn cuối cùng cũng luyện hoá xong Nguyên Từ Linh Mộc.
Diệp Viễn đã nhận được rất nhiều lợi ích trong quá trình luyện hoá, phản ứng trực tiếp nhất chính là hắn đã đột phá một tiểu cảnh giới, đạt tới Hồn Hải Cảnh tầng ba đỉnh phong!
Chỉ thiếu một bước nữa là Diệp Viễn đã có thể đột phá lên Hồn Hải trung cấp.
Sự đột phá của Diệp Viễn đương nhiên cũng tạo ra động tĩnh không hề nhỏ.
Ngọc Hinh không ngờ Diệp Viễn lại có thể đột phá cảnh giới ở đây, sợ người của tộc mình làm phiền Diệp Viễn, cho nên đã lệnh cho bọn họ tuyệt đối không được tới gần Diệp Viễn.
Mãi tới khi Diệp Viễn đã luyện hoá xong Nguyên Từ Linh Mộc, Ngọc Hinh mới đi qua hỏi han Diệp Viễn.
“Chúc mừng Diệp công tử đã đột phá thành công! Diệp công tử đúng là kỳ tài tu luyện, chỉ mới đó thôi mà đã đột phá lên Hồn Hải tầng ba!
Trong lúc nói lời chúc mừng Diệp Viễn, Ngọc Hinh cũng không khỏi thở dài.
Đừng tưởng Ngọc Hinh vẫn còn ít tuổi, thực ra nàng ta đã hơn trăm tuổi.
Nhưng trong yêu tộc tuổi tác của nàng cũng không phải là quá lớn.
Tuy nhiên Diệp Viễn chỉ mới mười mấy tuổi, tốc độ tiến bộ như vậy thật khiến người khác phải hổ thẹn.
Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, cũng chỉ là một tiểu cảnh giới mà thôi, không đáng là gì, đã thu hoạch xong Lôi Nguyên Quả chưa?”
Ngọc Hinh gật đầu nói: “Vừa rồi ta thấy Diệp công tử đang đột phá cảnh giới, cho nên không để bọn họ tới đây thu hoạch, còn những chỗ khác cũng đã thu hoạch xong hết rồi.”
Nói rồi, Ngọc Hinh đưa cho Diệp Viễn một cái túi: “Diệp công tử, đây là chỗ Nguyên Linh Quả của công tử, có tổng cộng mười nghìn quả, ngươi đếm lại xem.”
Diệp Viễn cũng không khách khí, nhận lấy túi đồ, nói: “Được, ta muốn luyện hoá Lôi Nguyên Quả ngay tại đây, các ngươi hộ pháp giúp ta.”
Ngọc Hinh hơi bất ngờ nhìn Diệp Viễn, nhưng lập tức gật đầu mà không nói gì thêm.
Bảo vật thuộc tính lôi như vậy, ai thấy lại không muốn luyện hoá ngay. Cho nên cũng có thể hiểu được hành động này của Diệp Viễn.
Do Diệp Viễn đã luyện hoá Nguyên Từ Linh Mộc, cho nên Lôi Nguyên Quả sẽ ít tác động tới lực lượng lôi điện trong cơ thể hắn.
Hắn chọn luyện hoá trước mặt Ngọc Hinh là vì muốn bưng tai bịt mắt người khác.
Nếu như hắn không luyện hoá Lôi Nguyên Quả, tới lúc sử dụng lực lượng lôi điện sẽ có chút đường đột.
Không thể không cảnh giác trước người khác, bảo vật như Nguyên Từ Linh Mộc, cho dù là cường giả cấp sáu nhìn thấy cũng phải động lòng.
Phải biết rằng, thứ này có thể tiến hoá, chỉ cần nguyên lực của bản thân từ từ nuôi dưỡng nó, thì việc tiến hoá lên cấp sáu cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vì vậy có trời mới biết nếu Ngọc Hoan nhìn thấy Nguyên Từ Linh Mộc, liệu bà ta có ác ý gì đối với hắn hay không.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất