Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 658: Long chủ thật Long chủ giả?

Chương 658: Long chủ thật Long chủ giả?
“Vậy… liệu tộc Thiên Sơn Đại Bằng có quay trở lại trả thù chúng ta không?” Hùng Chiến lo âu thấp thỏm hỏi.
Tộc Thiên Sơn Đại Bằng nổi tiếng cậy mạnh, hôm nay bị làm cho mất mặt mũi như vậy, không thể nào lại coi như không có gì xảy ra.
Đến ngày nào đó bọn họ tới báo thù thì tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng chính là đối tượng đứng mũi chịu sào.
Bằng vào thực lực hiện tại của Hùng tộc, chỉ một tên Bằng Hải thôi cũng đã không chống đỡ nổi, sao có thể là đối thủ của bọn họ được đây.
Diệp Viễn cười nói: “Đừng lo, nếu tộc Đại Bằng thật sự quan tâm đến gã Bằng Vân thiếu chủ này thì trong thời gian tới sẽ không đến đây đâu.”
Hùng Chiến nhướng mày tò mò hỏi: “Long chủ, vậy là sao?”
“Bị Nguyên Hỏa của ta gây thương tổn kinh mạch, muốn chữa khỏi đâu có dễ dàng nhanh chóng như vậy? Nếu tộc Đại Bằng không có vu sư có thực lực luyện đan cao siêu thì e rằng đến cuối cùng còn phải tới cầu xin ta.” Diệp Viễn tự tin nói.
Mức độ tổn thương kinh mạch có thể chia làm rất nhiều loại, mà tổn thương kinh mạch nào cũng có thể có rất nhiều loại. Nếu Diệp Viễn đã ra tay, sao có thể chỉ làm qua loa, để lại hậu hoạn cho bản thân mình?
Bằng Vân trở về tộc, sẽ phải chịu hành hạ lên bờ xuống ruộng một trận, tộc Đại Bằng nào còn tâm trí đâu mà đối phó với một Hùng tộc nho nhỏ?
Hùng Chiến vừa nghĩ tới thủ đoạn khống hỏa xuất thần nhập hóa của Diệp Viễn thì không khỏi rùng mình một cái.
Nguyên Hỏa này có thể chữa bệnh cho người thì cũng có thể hủy diệt người. Nếu Diệp Viễn cố ý chơi xấu một cái trong quá trình trị liệu cho hắn, hẳn lúc này hắn chỉ còn là một vốc tro tàn.
Lấy bản lĩnh của Diệp Viễn, muốn động tay động chân với kinh mạch của Bằng Vân thì thật quá dễ dàng.
“Long chủ quả là cao tay, Hùng Chiến bội phục! Có điều... Nếu Long chủ muốn tìm tộc Ám Ma Hổ, hay để ta cùng đi với ngươi đi. Bằng tộc có âm mưu gây chuyện, ta nhất định phải thông báo cho Hổ Viêm đại nhân một tiếng. Mặt khác… ta cũng khá lo lắng cho Hổ Viêm đại nhân.” Hùng Chiến nói.
Lời Bằng Vân nói trước đó khiến Hùng Chiến cực kỳ lo lắng cho an nguy của Hổ Viêm đại nhân. Không tới đó nhìn tận mắt thì hắn không thể yên lòng.
Đối với việc Hùng Chiến vẫn kiên trì gọi mình là Long chủ, Diệp Viễn không cố sửa lại. Hắn đã giải thích rồi, tin hay không là chuyện của Hùng Chiến.
Về phần Hùng Chiến muốn cùng hắn tới chỗ ở của tộc Ám Ma Hổ, tất nhiên Diệp Viễn không có ý kiến gì.
Có người đứng đầu một tộc như Hùng Chiến giới thiệu, hẳn là sẽ dễ dàng tìm được tộc Ám Ma Hổ hơn nhiều.
Đến lúc này, nhiệm vụ chỉ đường của Ngọc Hinh và Ngọc Thư đã coi như hoàn thành. Dưới sự yêu cầu của Diệp Viễn, Hùng Chiến bố trí Hùng Thiết tự mình đưa hai nàng về tộc.
Lúc chia tay, tất nhiên không thể thiếu cảnh tượng lưu luyến không rời, song hai nàng coi như khá hiểu chuyện, biết rằng sự tình tiếp sau đây không phải là chuyện các nàng có thể tham dự.
Đương nhiên, Diệp Viễn đã luyện chế vài loại đan dược cho các nàng, bảo đảm các nàng có thể đột phá cấp năm trung kỳ mà không gặp quá nhiều khó khăn.
Dàn xếp mọi chuyện xong xuôi, Diệp Viễn liền cùng Hùng Chiến lên đường tới lãnh địa của tộc Ám Ma Hổ.
...
“A... ! Đau quá! Đau chết mất! Để ta đi chết đi! Tộc... tộc trưởng, người giết con đi!”
Lúc này trong Bằng tộc, thỉnh thoảng lại truyền đến từng đợt hét thảm, nghe vô cùng thê lương.
Kẻ hét thảm thiết đau đớn đó, không phải ai khác mà chính là Bằng Vân - kẻ mới bị Diệp Viễn thiêu đốt kinh mạch.
Trông thấy Bằng Vân rơi vào thảm cảnh như vậy, tộc trưởng Bằng Thiên nhíu chặt lông mày.
“Các ngươi làm ăn kiểu gì thế này? Vân Nhi bị Nguyên Hỏa cấp năm gây tổn thương kinh mạch, các ngươi đều đã là vu sư cấp sáu mà vẫn không cách nào chữa được?”
Tộc Thiên Sơn Đại Bằng là một trong hai bộ tộc mạnh nhất của yêu tộc ở Đông Minh Vực này, bọn họ có rất nhiều cường giả cấp sáu, vì thế tất nhiên cũng không thiếu vu sư cấp sáu.
Vậy mà trong cả đám vu sư cấp sáu ấy không có lấy một người có thể chữa trị cho Bằng Vân, tình hình như vậy, làm sao hắn không tức giận cho được.
Huyết mạch Côn Bằng của Bằng Vân là trường hợp hiếm có, mấy trăm năm mới gặp một lần. Nếu y xảy ra chuyện gì, Bằng Thiên thực sự sẽ phát điên lên mất.
Một người vu sư cấp sáu trong số đó đứng ra nói: “Tộc trưởng, kinh mạch của Bằng Vân bị tổn thương không giống người thường, thủ pháp của kẻ ra tay cực kỳ tinh diệu, có vài chỗ tổn thương vô cùng mẫn cảm. Chỉ cần sơ ý chút thôi, không chỉ không thể trị hết thương thế cho thiếu chủ mà trái lại còn có thể gây hư tổn kinh mạch của hắn, chữa lợn lành thành lợn què. Hiện tại loại tình huống này, chúng ta chỉ có thể lấy đan dược trấn áp thương thế cho hắn, để tránh vết thương chuyển biến xấu đi.”
Sắc mặt Bằng Thiên đã hết sức âm trầm, dường như cực kỳ bất mãn trước những lời thanh minh giải thích kia.
“Vậy ý ngươi là… cứ để mặc Vân Nhi như vậy?”
Vu sư vội vàng nói: “Việc này… muốn giải quyết tận gốc thì phải dựa vào hung thủ. Thủ pháp của người này vô cùng tinh diệu, lại rất hiểu biết về kinh mạch của yêu tộc, thực lực của y trong vu đạo tuyệt đối cao hơn bọn ta! Nếu để y ra tay, dĩ nhiên có thể chữa trị tốt cho kinh mạch của thiếu chủ.”
Đan đạo ở yêu tộc còn được gọi là vu đạo, nhưng cũng chỉ là xưng hô khác đi mà thôi, nguyên lý thì đều như nhau.
Điểm bất đồng là, sự phân bố kinh mạch của yêu tộc khác với nhân tộc.
Trong toàn bộ Thần Vực, có thể tu luyện đan đạo của cả nhân tộc và yêu tộc đến cấp bậc này cũng chỉ có Diệp Viễn mà thôi.
Kiếp trước, Cơ Thanh Vân thường xuyên bị các đại năng của yêu tộc mời đi luyện đan cứu người, cũng có được mạng giao thiệp cực lớn ở yêu tộc.
Bằng Thiên bỗng phất phất tay, ra hiệu các vu sư lui xuống.
Chờ bọn họ đi rồi, Bằng Thiên mới lên tiếng: “Bằng Hải, ngươi chắc chắn kẻ các ngươi đụng phải, chính là Long chủ?”
Bằng Hải trước sau vẫn khoanh tay đứng một bên không dám nói lời nào, lúc này thấy Bằng Thiên hỏi tới, mới đáp: “Vâng thưa tộc trưởng, thuộc hạ tận mắt thấy vảy ngược trên người y, tuyệt không thể nhận sai.”
Bằng Thiên cười lạnh, nói: “Vậy sao? Vậy thì vì sao ta lại vừa nhận được tin rằng Long chủ đã xuất hiện ở tộc Ám Ma Hổ?”
Bằng Hải nghe vậy không khỏi thất kinh, nếu tính theo thời gian, Diệp Viễn giỏi lắm thì hiện giờ mới có thể tới bộ tộc Ám Ma Hổ
Nhưng tin tức Bằng Thiên nhận được, hiển nhiên đã qua chừng mấy ngày.
Như vậy chẳng phải là, trong cùng một lúc đã xuất hiện hai vị Long chủ?
Chuyện... chuyện này là thế nào?
“Tộc trưởng, chuyện này...” Bằng Hải biết Bằng Thiên tuyệt đối không nói đùa trong trường hợp này, cho nên hắn vô cùng hoang mang.
“Ha ha, xem ra việc Long chủ ra đời lần này... có vẻ thú vị đây! Bằng Hải, bây giờ ngươi lập tức đến tộc Ám Ma Hổ, tìm đến tiểu tử Diệp Viễn kia, bất kể phải trả cái giá nào cũng phải để cho y chữa lành cho Bằng Vân.” Bằng Thiên nói.
“Việc này...” Bằng Hải lo lắng ngập ngừng.
“Yên tâm, hiện tại dù Hổ Viêm chưa chết thì chắc chắn cũng đã khó có thể bảo vệ chính mình, bọn họ không dám làm gì ngươi đâu! Ta chỉ cho ngươi mấy chữ - hành động tùy hoàn cảnh! Hiểu không?” Bằng Thiên căn dặn.
Bằng Hải biết nguy hiểm lần này là không thể tránh khỏi, đành phải gật đầu nói: “Vâng, thuộc hạ hiểu rõ.”
...
“Đứng lại! Các ngươi là ai?”
Diệp Viễn và Hùng Chiến đi tới địa phận của tộc Ám Ma Hổ, lập tức bị người ngăn lại.
Hùng Chiến bước lên trước một bước, tự giới thiệu: “Ta là tộc trưởng Hùng Chiến của tộc Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng, có chuyện quan trọng cần cầu kiến Hổ Nhung đại nhân! Vị đứng bên cạnh ta đây là Long chủ đời này, Diệp Viễn!”
Nào ngờ người của Hổ tộc biến sắc quát: “Hùng Chiến, ngươi thật to gan, dám đem một tên Long chủ giả vào tộc Ám Ma Hổ, ngươi có ý gì?”
Hùng Chiến nghe vậy liền sửng sốt, nhìn sang Diệp Viễn, lại nhìn người của Hổ tộc, nói: “Ngươi đừng có ngậm máu phun người! Trên người Diệp Viễn thực sự có huyết mạch của Chân Long, lại có vảy ngược, không phải Long chủ thì là ai?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất