Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 687: Đến lượt các ngươi biểu diễn

Chương 687: Đến lượt các ngươi biểu diễn
“Hóa ra, ngươi chính là Tiết gia chủ gì đó hả.”
Đối với việc Tiết Hồng Phi biết sử dụng “Nguyên Linh Cửu Biến”, Diệp Viễn cùng hơi cảm thấy bất ngờ, lộ ra thần sắc bừng tỉnh.
Đương nhiên hắn cũng không quá để ý đến thực lực của Tiết Hồng Phi đã tăng lên.
Nhưng ánh mắt bất ngờ của Diệp Viễn đã bị Tiết Hồng Phi hiểu nhầm là hoảng sợ.
“Ha ha, bây giờ mới biết sao? Quá muộn rồi!” Bộ dạng của Tiết Hồng Phi giống như là đang nắm tất cả trong tay.
Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Muộn rồi sao? Sao ta lại không cảm thấy? Trên đời này chung quy vẫn có vài người luôn cảm thấy hài lòng về bản thân.”
Tiết Hồng Phi cười lạnh nói: “Được rồi, bớt khua môi múa mép đi, ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc bẫy của ngươi sao?”
Diệp Viễn nghe vậy bật cười nói: “Ta quên mất, tên gia hỏa Triệu Thừa Càn kia nói rằng, “Nguyên Linh Cửu Biến” chỉ có thể duy trì nửa canh giờ. Ha ha, có điều… không cần dùng đến nửa canh giờ đâu!”
Vừa nói, khí thế của Diệp Viễn đột nhiên bộc phát, cũng sử dụng “Nguyên Linh Cửu Biến” !
Rất nhanh, khí thế của hắn đã đột phá đến nửa bước Thần Du Cảnh.
“Nửa bước Thần Du sao? Có lẽ ngươi còn chưa biết, sự chênh lệch giữa Thần Du Cảnh tầng chín đỉnh phong và nửa bước Thần Du Cảnh? Thôi, tiễn ngươi đi chầu trời nhé!”
Vừa nói Tiết Hồng Phi vừa phất tay áo một cái, dùng giọng nói uy vũ hùng tráng hô: “Lên cho ta! Gà chó cũng không tha!”
“Xông lên…!”
“Giết…!”
Đột nhiên, một trăm vạn đại quân của Cuồng Phong Giới la giết liên tiếp, lao nhanh về phía đám người Sở Thạch.
Hơn hai mươi cường giả Thần Du Cảnh xếp thành một hàng, lao vào trước tiên!
Hơn hai mươi người này liên thủ, thật là thế không thể đỡ.
Nhưng mà ngay tại lúc này, bỗng hai bóng người một xanh một trắng xuất hiện ở giữa chiến trường, công kích trực diện với đám võ giả Cuồng Phong Giới.
Hai bóng người xanh trắng này, dĩ nhiên chính là Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly rồi.
Một trăm vạn đại quân kinh thiên động địa trong mắt người khác, nhưng trong mắt của hai người này thì không khác là bao so với một trăm vạn con kiến hôi.
Chỉ thấy hai người đánh nhẹ ra hai chưởng nhưng lại chứa đựng lực lượng to lớn, lao nhanh về phía đại quân Cuồng Phong Giới!
“Ầm!”
Hơn hai mươi tên cường giả Thần Du Cảnh kia, đến tiếng kêu thảm thiết cũng không thể hét ra ngoài đã bị tiêu diệt rồi!
Mà chưởng lực của hai người vẫn không hề giảm, trực tiếp đánh thẳng vào trong đại quân.
Trong một lúc, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, cũng không biết lại có bao nhiêu mạng người chết dưới hai lòng bàn tay này.
Tiết Hồng Phi đang định xuất thủ đối phó với Diệp Viễn, nhìn thấy một màn này không khỏi trợn mắt lên.
Tình cảnh này quá chấn động!
Chỉ một cái phất tay, hơn hai mươi cường giả Thần Du Cảnh đã tan thành mây khói!
Cần thực lực cường đại đến thế nào mới có thể làm được như vậy chứ?
Đây chính là cường giả Thần Du Cảnh đấy, cũng là cảnh giới cao nhất Vô Biên Giới!
Trong này, còn có hai tên Thần Du Cảnh tầng bảy, tám tên cường giả Thần Du Cảnh trung kỳ. Nếu để chính bản thân hắn đối đầu, ở trong tình trạng không sử dụng “Nguyên Linh Cửu Biến” cũng rất khó để thắng.
Hai người này, cứ như vậy giết chết bọn họ?
“Còn đứng ngây ra ở đó làm gì, đến lượt các ngươi biểu diễn rồi đó!” Nhìn thấy đám người Sở Thạch đang ngẩn người, Diệp Viễn nhắc nhở.
“À? Ồ ồ… Được!”
Vẻ mặt của Sở Thạch và Tiết Hồng Phi giống nhau như đúc, miệng há thật to, không thể tin được nhìn một màn này.
“Đều đờ ra đó làm gì! Còn không cùng lão tử tiến lên, giết chết đám súc sinh này! Giết!”
Sở Thạch hưng phấn kêu to, hướng đến đến đại quân của Cuồng Phong Giới mà đánh tới.
Chu Trường Trị và Tiền Tứ đã sớm tâm ý tương thông, theo sát phía sau.
Có ba người này dẫn đầu, những người khác cũng đã kịp phản ứng lại, mấy vạn người cuồn cuộn đánh về phía đại quân Cuồng Phong Giới.
Nói là cuồn cuộn, kỳ thật là đến số lẻ của người ta cũng chưa tới.
Ở trước mặt một trăm vạn đại quân, số người của bọn họ quá ít ỏi.
Chỉ là vào lúc này, khí thế của mấy vạn người này thế mà lại triệt để lấn át một trăm vạn đại quân.
Một kích kia của Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly khiến trong lòng của đại quân Cuồng Phong Giới vô cùng khiếp sợ!
Hai bên vừa tiếp xúc, liền biến thành một bên tiêu diệt còn một bên chịu đòn!
Đám người Sở Thạch này, có thể nói là bản thân đã kinh qua bách chiến, sự phối hợp lẫn nhau đã ăn ý đến mức khiến người ta giận sôi gan.
Ba vạn người hắn mang tới này tuyệt đối mạnh hơn so với ba mươi vạn đại quân, thậm chí năm mươi vạn đại quân!
Thiên thời địa lợi nhân hòa, tất cả đều nghiêng về phía đại quân của U Vân Tông, bọn họ có thể không thắng sao?
Còn Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly đánh một đòn này xong, đã mất đi hứng thú xuất thủ, rất tự giác lui qua một bên.
Đây cũng là Diệp Viễn đã phân phó, bọn họ chỉ ra tay một lần, còn lại giao cho hắn và đại quân U Vân Tông.
Bị đè nén hồi lâu, Vô Biên Giới cần một chiến thắng lớn để vực dậy tinh thần.
So sánh loại cảm giác mượn tay người khác để đánh và tự tay mình đánh thắng, hai loại cảm giác này hoàn toàn khác nhau!
Hơn nữa, một đại quân bất khả chiến bại cần phải được rèn luyện qua vô số trận chiến.
Một trăm vạn đại quân Cuồng Phong Giới, không hề nghi ngờ gì chính là đá mài dao tốt nhất.
Bản thân ba người Sở Thạch đều đã đột phá đến Thần Du Cảnh, sau khi hai bên giao chiến thì như đi vào chỗ không người, những chỗ đã đi qua như cá diếc sang sông, gà chó cũng không giữ lại.
Những người khác mặc dù không đạt tới được trình độ của bọn họ, những cũng là người sắc bén vô cùng.
Chỉ có gần đây phải huấn luyện nhóm người kia, có chút tốn sức.
Có điều khí thế của bọn hắn đã được kéo lại rồi, mặc dù có thương vong, những cũng là lấn át đối thủ.
Lòng quân đã mất, một trăm vạn đại quân rất nhanh đã tan rã, rối rít bỏ chạy, nào còn có tâm tư tham chiến?
Đến lúc này, xu hướng suy tàn của đại quân Cuồng Phong Giới càng không có cách nào cứu vãn.
Vốn là thực lực đại chiến khác xa, giờ lại biến thành một bên một hồi tiêu diệt!
Tiết Hồng Phi nhìn một màn này, đến ý nghĩ muốn chết cũng có rồi.
Một khắc trước hắn còn hả lòng hả dạ, coi chính mình là một con voi muốn giết chết đám con kiến U Vân Tông này không cần phí sức.
Vậy mà chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ của hai bên đã thay đổi!
Làm sao Tiết Hồng Phi còn có tâm tư đối chiến với Diệp Viễn, mở ra nguyên lực, liền muốn bỏ chạy.
Nhưng mà tốc độ của hắn sao có thể so với Diệp Viễn, hắn còn chưa có động, đã bị Diệp Viễn cản mất đường đi.
“Đã là chiến đấu, thì phải chuyên tâm, tâm ngươi đã không tập trung, thì sẽ bị chịu thiệt lớn!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Sắc mặt Tiết Hồng Phi thay đổi liên tục, cắn răng một cái, đột nhiên quát lên: “Tinh Hỏa Liệu Nguyên! Đi chết đi!”
Một chiêu này, Diệp Viễn đã gặp qua khi giao chiến với con của hắn là Tiết Tại Hà.
Nhưng mà chưởng lực này của Tiết Hồng Phi đánh ra, uy lực không thể nào coi thường được.
Tiết Hồng Phi đem nguyên hỏa trong cơ thể áp chế tới cực điểm, sau đó trong nháy mắt muốn nổ tung lên, đủ để tiêu diệt bất kỳ cường giả nào từ tầng chín Thần Du Cảnh trở xuống!
Đáng tiếc là, lúc này Diệp Viễn đã là nửa bước Thần Du Cảnh!
“Viêm Động Chân Long Sát!”
Khi Diệp Viễn dùng chiêu này đã dùng đến trình độ lô hỏa thuần thanh, lấy thực lực của nửa bước Thần Du Cảnh, trong nháy mắt đã đem Tinh Hỏa Liệu Nguyên của Tiết Hồng Phi đánh đến nổ bay tán loạn!
“Ầm!”
Một chưởng này, nặng nề đập vào trên người Tiết Hồng Phi!
Cường giả Thần Du Cảnh tầng chín đỉnh phong, vậy mà lại không đỡ nổi một chiêu của Diệp Viễn!
Tiết Hồng Phi chịu một quyền này lập tức bị trọng thương.
Diệp Viễn nhẹ nhàng bay xuống bên cạnh hắn, nhìn về phía hắn toét miệng cười một tiếng, một đạo thần hồn vô cùng cường hãn đột nhiên công kích về phía thần thức của Tiết Hồng Phi!
“Sưu Hồn Thuật!”
Diệp Viễn bá đạo phá vỡ thần thức của Tiết Hồng Phi, muốn tiến hành sưu hồn đối với Tiết Hồng Phi.
Nhưng mà vào đúng lúc này, Tiết Hồng Phi lại đột nhiên hét thảm một tiếng!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất