Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 697: Chờ ta tới chém!

Chương 697: Chờ ta tới chém!
Núi Thiên Càn là địa bàn của tông môn Tử Thần Tông, tức Thiên Càn Tông năm xưa.
Tông chủ Tử Thần Tông là Hà Minh Đức hai năm qua có thể nói là phất lên như gió.
Nhiều thế hệ của Tử Thần Tông đều phải ẩn nhẫn, rốt cuộc đến thế hệ hắn cũng có cơ hội trở lại đỉnh cao.
Nhờ lập công lớn nên Hà Minh Đức được Phong Hoàng bệ hạ trọng thưởng.
Hai, ba năm này, hắn ta dùng những thứ Phong Hoàng ban cho, liên tiếp đột phá hai tầng tiểu cảnh giới, đã thành cường giả nửa bước Thần Du Cảnh.
Hơn nữa, trong số đan dược mà Phong Hoàng ban cho còn có cả đan dược trợ giúp hắn ta đột phá Thần Du Cảnh.
Hà Minh Đức có nằm mơ cũng không ngờ được, sinh thời hắn có thể đột phá Thần Du Cảnh.
Thần Du Cảnh chính là cảnh giới của nhóm người đứng đầu Vô Biên Giới.
Dù ở Bắc Vực thì một vị võ giả Thần Du Cảnh cũng đã có thể khai lập tông phái riêng rồi.
Song Hà Minh Đức không có ý gì với Bắc Vực, khi Thượng Quan đại nhân đi Bắc Vực thì việc chính ở Nam Vực đều do hắn ta chủ trì.
“Mấy tên bên Tần quốc kia, xử lý thế nào rồi?” Hà Minh Đức hỏi một trưởng lão phía dưới.
Trưởng lão bẩm báo: “Bẩm tông chủ, đã bắt gọn hoàng thất Tần quốc, nam thì sung quân đi đào mỏ ở mạch khoáng, nữ cho vào giáo phường ty làm nô, chung thân không được chuộc tự do! Học Viện Đan Võ đã bị đóng cửa, những giáo đầu có quen biết với Diệp Viễn đều đã bị đày đi đào mỏ với hoàng thất của Tần quốc. Còn Dược Hương Các gì kia cũng đã diệt sạch!”
Trên mặt Hà Minh Đức lộ ra một nụ cười khoái trá, hắn cười lớn nói: “Ha ha ha... làm tốt lắm! Tiểu tử Diệp Viễn kia lại dám khiến chúng ta chịu thiệt một chầu lớn như vậy, còn suýt thì phế luôn cả Lâm Siêu, thật là đáng chết. Hiện tại tiểu tử này đã có Thượng Quan đại nhân xử lí, chúng ta không nhúng tay được nhưng ta có thể từ từ chiêu đãi đám bạn bè người thân của hắn!”
Trưởng lão tất nhiên cũng biết lòng Hà Minh Đức oán hận Diệp Viễn cỡ nào, Tử Thần Tông ẩn nhẫn mấy nghìn năm, vốn định một lần bộc phát có thể thống nhất Nam Vực.
Nào ngờ, đúng lúc này lại có một tiểu tử tên Diệp Viễn ở đâu nhảy ra, khiến cho Tử Thần Tông vấp ngã lộn nhào, đồng thời làm rối loạn những bố trí trước đây của Phong Hoàng bệ hạ.
Lúc đó, Hà Minh Đức kinh sợ trong lòng, mỗi đêm đều không thể ngủ yên, chỉ sợ Phong Hoàng bệ hạ nổi nóng giết chết hắn.
Nhưng ai ngờ, Phong Hoàng bệ hạ không những không giết mà còn để hắn phụ trách toàn bộ công việc ở Nam Vực này.
Mặc dù chuyện đã đi vào quá khứ nhưng nỗi hận thù trong lòng Hà Minh Đức vẫn chưa tan.
Thời gian trước, cuối cùng Hà Minh Đức cũng sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện ở Nam Vực, sau đó nhằm thẳng vào Tần quốc là nơi có mối quan hệ khá thân thiết với Diệp Viễn.
“Có vẻ ngươi rất đắc ý rất vui vẻ nhỉ!” Hà Minh Đức đang dương dương tự đắc thì bỗng nghe được một giọng nói vang lên trong đại điện.
Hà Minh Đức biến sắc, lạnh lẽo hỏi: “Ai? Hù dọa ai đó? Có giỏi thì đường đường chính chính đứng ra đây!”
Lúc này hắn đang vô cùng kinh ngạc, có người có thể lặng lẽ tiến vào chủ điện của Tử Thần Tông mà toàn bộ tông môn, bao gồm cả hắn, đều không hề hay biết!
Khi nào thì Nam Vực này có một nhân vật cường đại cỡ đó?
Một thanh niên áo trắng thong dong bước vào đại điện, Hà Minh Đức vừa nhìn thấy hắn liền sợ đến nhũn chân, suýt thì ngã khỏi ghế.
Thanh niên này không phải ai xa lạ mà chính là Diệp Viễn đến từ Bắc Vực.
Rời khỏi Nam Vực quá lâu, Diệp Viễn vẫn có chút không yên lòng với Tần quốc.
Tuy cha mẹ đã rời Tần quốc một thời gian dài nhưng ở đó vẫn còn khá nhiều người khiến Diệp Viễn bận tâm.
Tỉ như chưởng quầy Phùng Tam, hoặc như Hô Diên Dũng và Giang Vân Hạc,...
Lần này Diệp Viễn trở lại Nam Vực là muốn từ di tích Đại Diễn Chân Tông tiến vào Cuồng Phong Giới, tiện đường qua Tần quốc một chuyến, không ngờ Tần quốc đã bị tận diệt.
Chưởng quầy Phùng Tam chết thảm, Dược Hương Các bị giải tán, Hô Diên Dũng, Giang Vân Hạc và gia tộc Nam Phong đều bị đày đi đào mỏ.
Hành vi của Hà Minh Đức đã triệt để khiến Diệp Viễn tức giận.
Nay Hà Minh Đức đã trở thành kẻ đứng đầu Nam Vực, làm loại chuyện này đã không còn cần cố kỵ điều gì. Diệp Viễn nghe ngóng một hồi cũng biết đây là Tử Thần Tông giở trò sau lưng.
Diệp Viễn phái Bạch Quang đi giải cứu đám Hô Diên Dũng, còn bên này, hắn tự mình tìm tới.
Thực ra Diệp Viễn chỉ tới chậm một chút, khi hắn tới Tử Thần Tông, trưởng lão bị phái ra làm việc cũng vừa hoàn thành trở về tông môn, vì thế hắn liền được chứng kiến màn trò chuyện đó.
Điều khiến Hà Minh Đức kinh ngạc chính là, mới hai, ba năm không gặp, Diệp Viễn đã trở thành cường giả Thần Du Cảnh rồi.
Hà Minh Đức biết thiên phú của Diệp Viễn cực cao, nhưng không ngờ lại cao đến cỡ này!
Thấy Diệp Viễn, Hà Minh Đức quỳ phịch xuống, cầu xin: “Diệp... Diệp Viễn, ta... ta... tất cả chuyện này đều là mệnh lệnh của Phong Hoàng bệ hạ, ta chỉ phụng lệnh làm việc mà thôi, cầu ngươi đừng...”
Diệp Viễn nhìn Hà Minh Đức, bỗng hắn nhếch miệng cười hỏi: “Thật không? Ta sắp đến gặp Triệu Thiên Dận đây, chi bằng ta dẫn ngươi đi đối chứng với hắn nhé?”
Diệp Viễn không để hắn biện giải, ngón tay vẩy nhẹ một cái, nguyên lực cuồng bạo lập tức giam cầm Hà Minh Đức.
Gã trưởng lão kia đã bị xé thành mảnh vụn.
Diệp Viễn thoáng động, xuất hiện trước mặt Hà Minh Đức, vươn tay vỗ vào trán hắn một cái, thẳng tay rút thần hồn của hắn ra, nhốt vào một chiếc bình nhỏ đã chuẩn bị từ trước.
“Tiểu Hỏa, chiêu đãi lão cho tốt giùm ta!”
Làm xong hết thảy, Diệp Viễn hạ một mệnh lệnh cho Tiểu Hỏa, một luồng Nguyên Hỏa cũng lặng lẽ tiến vào bình nhỏ.
Diệp Viễn đóng bình lại, nghe được bên trong truyền ra mấy tiếng ‘xèo xèo’.
Loại thủ đoạn luyện hóa thần hồn này cực kỳ tàn nhẫn, thần hồn của Hà Minh Đức thậm chí có thể vật vờ tồn tại trong bình hàng trăm năm, mỗi giây mỗi phút đều phải chịu nỗi khổ bị Nguyên Hỏa thiêu đốt, cuối cùng, sẽ bị luyện hóa hoàn toàn, trọn đời không thể siêu sinh.
Diệp Viễn chưa bao giờ làm thế với kẻ địch, nhưng gã Hà Minh Đức này đã đụng đến giới hạn cuối cùng của hắn!
Cái chết của Phùng Tam khiến hắn sinh ra sát ý cực kỳ mạnh mẽ đối với Hà Minh Đức.
Hơn nữa, khiến Vô Biên Giới gặp phải tai ương ngập đầu như hiện tại, Hà Minh Đức này chính là đầu sỏ gây nên.
Mặc dù hắn chỉ là một nhân vật phụ rất nhỏ, nhưng loại nhân vật nhỏ này đã cải biến hướng đi của hai thế giới!
Đối với khắp Tử Thần Tông này, Diệp Viễn cũng không nhân từ nương tay, trực tiếp diệt sạch toàn tông.
Nhưng điều khiến Diệp Viễn kinh ngạc là, hắn không tìm thấy bóng dáng Lâm Siêu trong Tử Thần Tông, lần này gã đã tránh được một kiếp.
Diệp Viễn không lãng phí nhiều thời gian trong chuyện này, việc cấp bách hiện nay là phải nhanh chóng tới Cuồng Phong Giới, vì vậy hắn không dừng lại nơi đây quá lâu.
...
Mấy ngày sau, Diệp Viễn đã xuất hiện ở di tích của Đại Diễn Chân Tông.
Thời gian trôi mau, một lần nữa đặt chân đến nơi này, lòng Diệp Viễn không khỏi thổn thức.
Năm ấy tám tông môn lớn cùng tới thăm dò bí cảnh, có ai ngờ lại gây ra cuộc đại chiến hai giới thảm khốc thế này. Những võ giả tham gia tìm hiểu bí cảnh năm ấy, giờ chỉ còn lại mình Diệp Viễn.
Ngay cả các đồng môn U Vân Tông, nay cũng không có một tin tức gì.
Nay di chỉ đã sớm tràn đầy võ giả của Cuồng Phong Giới, dĩ nhiên Diệp Viễn sẽ không khách khí, đánh thẳng vào thông đạo hai giới.
Trấn thủ thông đạo hai giới là một gã cường giả Thần Du Cảnh, nhưng gã làm sao có thể là đối thủ của Diệp Viễn.
“Cút về nói cho Triệu Thiên Dận, bảo hắn rửa sạch cổ, chờ ta tới chém!” Diệp Viễn không giết võ giả Thần Du Cảnh kia mà nói với gã như vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất