Chương 706: Có qua có lại
Trong hoàng cung ở trung tâm Vương Thành, một bóng ảnh quỷ mỵ đứng giữa bóng tối vô tận.
Quanh người hắn dày đặc huyết sát khí, tạo cho người ta một cảm giác kì dị.
Huyết sát lực bao quanh Triệu Thừa Càn dù rằng đậm đặc, nhưng mà đem so với kẻ này thì đúng là đom đóm so với ánh trăng.
Chỗ huyết sát khí kia nhỏ ra từ rất nhiều chiếc ấm con, hướng về phía hắc ảnh kia mà tụ lại.
Nhìn kỹ thì trên tay hắc ảnh kia là một viên ngọc trong suốt. Mà viên ngọc đó vì tích tụ quá nhiều huyết hung khí mà dần dần biến thành màu đỏ thẫm.
Không lâu sau, nó biến thành một viên huyết châu.
Những chiếc ấm nhỏ ban nãy đều bị hút sạch hết huyết sát lực trở nên trống rỗng!
Chiếc ấm nhỏ này giống hệt như những chiếc ấm mà Diệp Viễn tìm thấy bên ngoài Xích Quang Thành.
Chỉ là bên cạnh hắc ảnh lúc này là hàng vạn chiếc ấm như vậy, bên trong tồn chứa vô số huyết sát lực!
“Khặc khặc... cuối cùng cũng luyện chế thành công Huyết Quỷ Châu rồi! Để luyện chế ra nó, thật đúng là rắc rối!” hắc ảnh nhìn viên châu mang huyết sắc trên tay, cười điên dại.
“Hai phụ tử Triệu Thiên Dận, đúng là hai kẻ ngu xuẩn, đến chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong! Có điều tên tiểu tử kia đích thị là có chút bản lĩnh, nhỏ tuổi vậy mà đã lĩnh ngộ chân ý vô thượng tới cảnh giới đó, sợ rằng đã thuộc về hàng đỉnh cao của Thần Cảnh rồi chăng? Tiếc là mấy lão già kia để mắt quá kỹ, mình chỉ có thể phân thân hạ giới, nếu không nhất định sẽ tru sát tên tiểu tử kia trước tiên! Nhưng mà dựa vào thực lực của Chúa Thượng, tên tiểu tử kia dù có nghịch thiên thì cũng không phải là đối thủ của người, cứ cho nó sống thêm vài năm vậy. Đợi Chúa Thượng lo xong đại sự, rồi tìm diệt tiểu tử kia sau cũng không muộn!”
Hắc ảnh rõ ràng nắm rõ chuyện xảy ra trong trung tâm Vương Thành như lòng bàn tay, chỉ là bị giới hạn bởi vài chuyện, hắn mới không thể xuất thủ, mà để cho cha con Triệu Thiên Dận ứng phó.
Có điều hắn không ngờ rằng, Diệp Viễn lại mạnh đến như vậy, nhát kiếm kết liễu đó, đến cả hắn cũng phải khâm phục mười phần.
Nó hoàn toàn nghiền nát ý cảnh, không màng cảnh giới!
Kẻ ở Thần Vực mà có thể làm được như vậy cũng đếm trên đầu ngón tay.
Quan trọng nhất là, Diệp Viễn không phải là người bản địa. Đạt tới cảnh giới kia, đúng là đáng quý!
“Thôi vậy, trước mắt cần mau chóng mang Huyết Quỷ Châu về phụng mệnh. Chuyện của tiểu tử kia, để sau hẵng tính vậy.”
Nói xong, hắc ảnh kia động một cái liền hòa vào trong bóng tối.
....
Trong đại điện của Tê Hà Sơn, Tinh Uyên được một phen ngượng chín người.
...
“Tiền bối nói đùa rồi, nếu không nhờ tiền bối chỉ điểm, thành tựu cả đời của Tinh Uyên này, sợ rằng chỉ có vậy.” Tinh Uyên run rẩy nói.
Lúc Diệp Viễn còn ở Tê Hà Sơn, quả thực đã chỉ điểm cho Tinh Uyên đôi lần.
Dù không nhiều, nhưng Tinh Uyên vẫn chuyên tâm tiếp thu.
Tinh Uyên trong môi trường Cuồng Phong Giới như vậy mà đạt tới Hoàng Cấp trung kỳ, tự thân chính là nhân vật tuyệt đỉnh.
Với ngộ tính của hắn, lại cộng thêm sự chỉ điểm toàn diện và thấu đáo của Diệp Viễn, đột phá cũng là chuyện nghiễm nhiên.
Diệp Viễn cười đáp: “Ngươi thiên chất không tệ, chỉ là hơi kém hơn một chút so với Lý Đạo Hành. Nhưng có ta ở đây, ngày ngươi vượt qua hắn cũng đâu còn xa?”
Tinh Uyên toát mồ hôi hột, liền vội đáp: “Sư tôn khí thế tung hoành trời đất, vãn bối nào dám có ước vọng vượt qua lão tiền bối như người chứ?”
Diệp Viễn khinh thường: “Cái quái gì mà tung hoành trời đất! Tư chất của hắn ở Thần Vực chỉ là loại bình thường thôi, đã vậy lại còn ra vẻ trước mặt các ngươi. Kệ đi, không nói tới hắn nữa. Hôm đó ta đáp ứng với ngươi, giúp ngươi luyện chế Dung Hồn Đan, chuẩn bị đủ linh dược chưa?”
Tinh Uyên nghe xong toàn thân run rẩy, kích động nói: “Linh dược sớm đã chuẩn bị xong, tiền bối… khi nào thì bắt đầu?”
Dung Hồn Đan đối với Tinh Uyên mà nói chính là thần dược vô thượng, hắn có thể đột phá cảnh giới Đan Tông hay không, đều trông cậy vào Dung Hồn Đan này.
Chỉ tại Diệp Viễn không chủ động đề cập, Tinh Uyên cũng không dám hỏi nhiều.
Diệp Viễn của hiện tại, không còn là tên tiểu tử chuyên làm sai vặt hồi trước nữa rồi, hắn đã trở thành một cường giả chân chính.
Diệp Viễn nghe xong điềm đạm nói: “Lúc nào cũng được, mà ngay bây giờ đi, ngươi cho người mang linh dược vào đây là được.”
Tinh Uyên sững sờ: “Ở… ngay đây luôn ư?”
Diệp Viễn gật đầu: “Ừm, ngay đây, ngươi chỉ cần quản việc chuyển linh dược vào đây thôi, còn lại không cần lo.”
“...”
Tinh Uyên không biết làm sao, chỉ biết lệnh làm theo.
Diệp Viễn cũng không cấm kỵ gì, luyện Dung Hồn Đơn ngay trước mặt Tinh Uyên, kể ra cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian.
Luyện đan xong thì thấy Tinh Uyên nãy giờ đã ngắm nhìn tới mê mẩn.
Năm đó lúc mà Diệp Viễn giúp Tiêu gia đấu đan, vẫn chỉ có thể luyện chế đan dược chuẩn cấp bốn.
Giỏi thì giỏi, nhưng nếu so với đan dược cấp năm thì cách biệt như trời với đất.
Nhưng mà hiện tại Diệp Viễn đang luyện chế đan dược trên cấp năm ngay trước mặt hắn, đây mới quả đúng là huyền diệu!
“Đây… đây chính là thực lực của Đan Đế sao?” Tinh Uyên lẩm bẩm.
Diệp Viễn nghe vậy liền bật cười: “Đừng tự ảo tưởng nữa, cảnh giới Đan Đế căn bản không nằm trong khả năng tưởng tượng hiện giờ của ngươi đâu. Việc luyện chế ban nãy, chỉ là phần nổi của tảng băng trôi gọi là Đan Đế thôi.”
Tinh Uyên định thần lại, biểu cảm trên mặt trở nên bẽn lẽn.
Cảnh giới của hắn so với Đan Đế vẫn kém biết bao tầng đại cảnh giới, lời này của Diệp Viễn, là đã nể mặt hắn rồi.
Thực lực của cảnh giới Đan Đế, hắn căn bản là không tài nào tưởng tượng ra.
Nhưng khi hắn nhìn thấy Dung Hồn Đan mà Diệp Viễn đưa qua, hắn lại một lần nữa mất bình tĩnh!
“Siêu… siêu phẩm!” Tinh Uyên run tay, suýt nữa làm đan dược rơi xuống đất.
Siêu phẩm Dung Hồn Đan, tuyệt đối có thể đảm bảo cho hắn đột phá lên cảnh giới Đan Tông!
Diệp Viễn lần này tùy ý luyện chế, gần như đảm bảo tiễn hắn thăng cấp thẳng lên Đan Tông!
Thực lực như vậy, quá đỗi đáng kinh ngạc!
“Ừm, linh dược mà ngươi chuẩn bị khá là đầy đủ, ta luyện chế được thêm hai viên. Đợi sau này ngươi phi thăng Thần Vực, thì để hai viên siêu phẩm Dung Hồn Đan truyền lại cho đám người Thi Hạo Nhiên vậy.” Diệp Viễn điềm đạm nói.
Tinh Uyên làm việc vẫn khá là cẩn trọng, dù hắn biết rằng thực lực Diệp Viễn là không thể lường được, nhưng luyên đan luôn gặp vấn đề về tỉ lệ thất bại.
Vậy nên lúc mà hắn cho người đi chuẩn bị, đã cho lấy thêm hai phần linh dược.
Chỉ là Tinh Uyên không ngờ được rằng, Diệp Viễn không chỉ không mắc một sai lầm nào, đã vậy còn luyện chế được thêm hai viên siêu phẩm Dung Hồn Đan.
“Đa tạ tiền bối ban đan!” Tinh Uyên thành tâm cảm kích.
Diệp Viễn lắc tay nói: “Hôm đó nếu như không phải nhờ sư đồ các người bảo vệ ta chu toàn, có lẽ ta sớm đã bị Triệu Thiên Dận giết chết rồi. Chỉ là mấy viên đan dược mà thôi, chẳng là gì với ta cả, cứ coi như báo ân tình của các người đi. Huống hồ ngươi lại là đệ tử của Lý Đạo Hành, cũng xem như là hậu bối của đệ tử ta.”
Tinh Uyên gật gật đầu, thực sự phục Diệp Viễn đến sát đất.
Hắn ở Cuồng Phong Giới được xem như nhân vật quan trọng, như trước mắt Diệp Viễn, đến xách dép cũng chẳng xứng!
“Như hôm nay cha con Triệu thị đã bị loại trừ, không biết tiền bối đã có dự định gì cho sau này chưa?” Tinh Uyên hỏi.
Diệp Viễn đáp: “Ta sẽ lưu lại Vương Thành thêm mấy hôm, chỉ bảo sư đồ các ngươi thêm một chút. Sau đó thì ta sẽ về Vô Biên Giới, chuẩn bị phi thăng Thần Vực!”