Chương 707: Vô tình cự tuyệt
“Đại… đại nhân, có phải người đang đùa không? Đại Diễn Chân Tông phải cố gắng hết sức, mới miễn cưỡng phong ấn được thông đạo giữa hai giới!”
Ninh Nhất Hiền nghe Diệp Viễn nói, bất giác hoang mang tột độ.
Nửa tháng trước, Diệp Viễn đột nhiên quay trở về Vô Biên Giới.
Tất cả mọi người đều biết, cường giả Vô Lượng Cảnh đó của Cuồng Phong Giới đã ngã xuống dưới kiếm của Diệp Viễn.
Trong một khoảng thời gian, Vô Phương Thành chìm trong niềm vui hân hoan!
Mấy năm gần đây, bọn họ phải sống dưới áp ức. Thậm chí là sau khi Vô Phương Thành bị công phá, có thể nói cuộc sống của bọn họ chẳng khác gì ở trong nước sôi lửa bỏng.
Ngay cả những tuyệt thế cao thủ như Ninh Nhất Hiền cũng suýt bị dìm đầu xuống nước.
Dù cho Diệp Viễn vì dân trừ họa, thu phục Cuồng Phong Giới, nhưng một cường giả mà chưa từng gặp mặt, vẫn tạo một áp lực tâm lý rất lớn cho mọi người.
Mà Diệp Viễn lại nhờ vào cảnh giới Thần Du Cảnh mà trảm sát cường giả Vô Lượng Cảnh.
Hắn dựa vào thực lực của bản thân mà phá hủy cả ngọn núi lớn!
Thành tựu này lớn tới mức nào?
Diệp Viễn không hề giải thích gì nhiều, hắn không chỉ tiêu diệt cường giả Vô Lượng Cảnh, còn thêm cả hai kẻ cực mạnh như Triệu Thiên Dận và Triệu Thừa Càn!
Nhưng điều này cũng không làm bớt đi sự kính phục của võ giả Vô Biên Giới giành cho Diệp Viễn!
Những sự việc như này không cần phải tuyên truyền, tự ắt nhanh chóng truyền khắp Vô Biên Giới.
Khoảng thời gian này, Diệp Viễn chẳng khác gì thần thánh ở Vô Biên Giới!
Tâm thái của những kẻ như Ninh Nhất Hiền đối với Diệp Viễn, lại một lần nữa thay đổi.
Kể từ khi Diệp Viễn giải cứu bọn họ, bọn họ luôn hết lòng khâm phục và tôn trọng Diệp Viễn.
Nhưng giờ thì, bọn họ đối với Diệp Viễn khâm phục sát đất, thậm chí là sùng bái!
Nhưng mà Ninh Nhất Hiền không ngờ, sau nửa tháng không gặp, Diệp Viễn lại đột nhiên gọi hắn tới, muốn phong ấn thông đạo giữa hai giới, điều này làm hắn hết hồn một phen.
Không phải là hắn không tin Diệp Viễn, nhưng Đại Diễn Chân Tông vì phong ấn này đã hao phí quá nhiều rồi!
Nếu để hắn làm, sợ rằng cũng không thể hy sinh được nhiều đến thế.
Tông chủ của Đại Diễn Chân Tông, tuyệt đối là một hùng chủ vĩ đại.
Việc Diệp Viễn phong ấn thông đạo hai giới, không biết có phải trả cái giá đắt như vậy hay không, không biết có phải hy sinh thêm cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong hay không, đây đều là những chuyện mà Ninh Nhất Hiền lo lắng.
Diệp Viễn không hiểu nỗi hoang mang của Ninh Nhất Hiền, gật đầu nói: “Ngươi lập tức thông cáo cho toàn bộ Vô Biên Giới, toàn bộ võ giả của Cuồng Phong Giới nhất định phải hồi hương trong vòng một tháng! Nếu không bọn họ sẽ vĩnh viễn không trở về được nữa! Ngoài ra, phong ấn cấp sau đang mất dần hiệu lực, những ngày này các ngươi phải thu thập đủ số lượng Nguyên tinh thượng phẩm.”
Những lời này đều là mệnh lệnh từ chính miệng Diệp Viễn, hắn tự nhiên biết Ninh Nhất Hiền lo lắng điều gì, nhưng cũng không giải thích thêm gì nhiều.
Thấy sự nghiêm trọng trong lời nói của Diệp Viễn, Ninh Nhất Hiền chẳng dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu rồi lui xuống.
...
Một tháng sau, Diệp Viễn xuất quan, dẫn theo đội ngũ hùng hậu tới di chỉ Vĩnh Hoa Cung của Đại Diễn chân Tông.
“Các ngươi ở ngoài chuẩn bị cho tốt, ta đi một lúc rồi quay lại ngay.”
Diệp Viễn dặn dò đơn giản rồi trực tiếp lên tầng ba Vĩnh Hoa Cung.
Trận pháp tiến nhập tầng ba này không quá huyền bí nhưng tuy rằng Cuồng Phong Giới chiếm giữ thông đạo này lâu như vậy. Nhưng căn bản là vẫn không giải mã được phương pháp tiến nhập nơi đây.
Ánh sáng lóe lên. Diệp Viễn lại xuất hiện ở không gian Đại Diễn.
“Vi Lão!”
Lại một lần nữa nhìn thấy Vi Tiếu, Diệp Viễn vẫn hành lễ như trước.
Lão giả này đã thủ hộ không gian Đại Diễn hàng nghìn năm, đủ để khiến Diệp Viễn phải tôn kính.
Chỉ là lần này gặp mặt Vi Tiếu, thân thể của hắn lại trở nên trong suốt hơn, giống như dần sắp tan biến rồi.
Vi Tiếu nhìn Đại Diễn không gian nay lại có người tới, bất giác lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nhưng mà nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, biểu cảm của Vi Tiếu lại trở nên tinh thái.
“Ngươi… ngươi lại tới Đại Diễn không gian lần nữa, lẽ nào...” Vi Tiếu kinh ngạc nói.
Lần trước thông qua việc trò chuyện với Diệp Viễn, Vi Tiếu mới biết Vĩnh Hoa Cung này đã bị Cuồng Phong Giới chiếm đóng.
Nhưng bây giờ Diệp Viễn xuất hiện ở đây, hiển nhiên là mọi chuyện đã chuyển biến, cũng khó trách hắn lại hưng phấn tới vậy.
Diệp Viễn vừa gật đầu vừa cười: “Vi Lão đoán không sai, Cuồng Phong Giới đã bị bọn ta đánh lui, Vô Biên Giới ta lại một lần nữa chiếm lĩnh thông đạo này.”
“Ha ha ha, thật quá tốt rồi! Trời không phụ lòng người, cuối cùng chúng ta cũng đã thắng rồi!”
Nghe được tin Diệp Viễn mang tới, Vi Tiếu phấn chấn khó tả.
Nói một lúc, Vi Tiếu bật khóc, quỳ xuống trước linh vị của tông chủ Đại Diễn Chân Tông trong đại đường: “Tông chủ, người đã nghe thấy chưa, cuối cùng thì trời cũng không tuyệt đường sống của Vô Biên Giới mà! Chẳng ngờ được thiếu niên hậu thế này, lại có thực lực như vậy, đánh bại cả một kẻ của tiểu thế giới trung đẳng!”
Đang nói thì Vi Tiêu đột nhiên phát hiện ra có gì đó không đúng, bỗng quay đầu lại hỏi Diệp Viễn: “Tiểu tử, ngươi không gạt ta đấy chứ? Cuồng Phong Giới có cường giả Vô Lượng Cảnh, các ngươi làm sao có thể chiến thắng chứ?”
Diệp Viễn cười nhẹ rồi tóm tắt lại những chuyện đã xảy ra trong hai năm nay, Vi Tiếu nghe mà kinh ngạc.
“Ngươi chính là nói, ngươi muốn tới phong ấn thông đạo sao?” Vi Tiếu ngạc nhiên hỏi.
Diệp Viễn gật đầu: “Không sai! Cuồng Phong Giới rốt cuộc cũng chỉ có vậy, nếu như không phong ấn thông đạo lại, khó mà đảm bảo sau này sẽ không xuất hiện thêm một Triệu Thiên Dận khác.”
“Nhưng mà… một mình ngươi có thể làm được sao?” Vi Tiếu rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn tin vào lời Diệp Viễn.
Diệp Viễn cười đáp: “Vi Lão yên tâm, Diệp Viễn đã đọc được trong Thạch Thư, đã tận đắc Đại Diễn Chân Quân chân truyền rồi, một trận pháp phong ấn cấp sáu nhỏ bé mà thôi, không thể làm khó được vãn bối.”
Vi Tiếu cười một tràng: “Trận pháp phong ấn cấp sáu nhỏ bé” à?
Nếu là như vậy, ban đầu bọn họ lại phải hy sinh thực lực của toàn tông sao?
Nhưng mà lời của Diệp Viễn có vài phần đáng tin, dù sao thì năm đó hắn cảm ngộ <
Nhưng dù Diệp Viễn có ăn nói hàm súc, nhưng lão cũng đã nghe ra được, Vô Biên Giới hoàn toàn có thể đánh bại được đội quân xâm lược của Cuồng Phong Giới.
Ít nhất thì thực lực hiện tại của Diệp Viễn, chắc chắn cũng không yếu hơn tông chủ năm đó.
Diệp Viễn nhìn nụ cười chứa đầy ngờ vực của Vi Tiếu, điềm đạm nói: “Vi Lão, ta đã cho người thu thập một ít ít tư liệu, có thể luyện chế cho người một thân thể mới. Dù không thể giúp người hồi phục tới trạng thái đỉnh phong, nhưng để có thể nhìn thấy mặt trời lại thì có thể. Nếu Vi Lão không tin lời của Diệp Viễn, người có thể ra ngoài xem thử một chút.”
Vi Tiếu nghe tới đây, bất giác rùng mình, niềm hoan hỉ lộ rõ trên mặt.
Lão ở trong này đã hơn mấy nghìn năm rồi, tự ắt thấy hiếu kỳ với thế giới bên ngoài.
Hôm nay bỗng dưng lại nghe thấy rằng mình có cơ hội ra ngoài, sao không kích động cho được?
Nhưng sau khi hết kích động, Vi Tiếu nhanh chóng điềm tĩnh trở lại.
Lão nhìn Diệp Viễn, lắc lắc đầu: “Tiểu tử, ta biết ngươi có ý tốt. Nhưng mà… ta sẽ không ra ngoài đâu! Bây giờ Cuồng Phong Giới đã thoái lui, ngươi lại muốn phong ấn lưỡng giới thông đạo, sứ mệnh của ta… cũng có thể coi là đã hoàn thành rồi. Thực sự ta vốn đã là người chết, nguyện ước duy nhất của ta hiện giờ, là có thể mình cười mà đi gặp các tông chủ!”