Chương 708: Chuẩn bị độ kiếp
“Ùng ùng!”
Vĩnh Hoa Cung ở dưới đất, bên trong có hai thông đạo, sáu màu ánh sáng đan vào một chỗ, nhìn qua cực kỳ huyễn lệ và sặc sỡ.
Chỗ đó vốn dĩ bị Cuồng Phong Giới làm thành một cửa hang vô cùng lớn, thế mà bây giờ đã dần dần khép lại!
Rất nhanh sau đó tỏa ra ánh sáng lung linh đem cái cửa hang lớn đó chặn lại hoàn toàn.
Vài năm sau, Diệp Viễn lấy sức của mình phong ấn hai thông đạo một lần nữa.
Mà lần này Diệp Viễn bày ra Lục Cực Phong Ấn Đại Trận, so với Đại Diễn Chân Tông hy sinh toàn bộ lực lượng của tông phái để bố trí đại trận lúc đó, còn kiên cố hơn!
Đại Diễn Chân Tông cũng chưa hoàn toàn lĩnh ngộ “Trận Đạo Tam Quyển”, nhưng mà Diệp Viễn đã hiểu được toàn bộ nội dung trong sách.
Lục Cực Phong Ấn Đại Trận lúc này đối với người khác mà nói cực kỳ huyền ảo khó hiểu, nhưng mà với hắn mà nói thì cũng không có nhiều khó khăn.
Nhìn thấy thông đạo hai giới lần nữa bị đóng chặt, Thất Hải và Ninh Nhất Hiền kích động không thôi.
Lần này, cuối cùng cũng xem như là vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn rồi.
Thực lực của Thất Hải đã đến rất gần Vô Lượng Cảnh, hắn có thể cảm nhận được năng lượng kinh người từ đại trận truyền tới, cho nên bội phục Diệp Viễn sát đất.
“Diệp Viễn, ngươi có công lao vĩ đại lại có công pháp đứng đầu. Nếu như không có ngươi, sợ rằng tòan bộ Vô Biên Giới đều đã trở thành huyết tinh chốn Tu La! Ta biết người giới chủ này của ta có chút không phù hợp với thực tế, nhưng mà ta vẫn muốn đại biểu cho võ giả của Vô Biên Giới, muốn nói một tiếng cảm tạ với ngươi!” Thất Hải vô cùng cảm khái nói.
Diệp Viễn cười nói: “Hải lão không nên tự trách. Đây vốn là một cuộc chiến không cân sức, hơn nữa bọn người Triệu Thiên Dận mưu đồ đã lâu, Vô Biên Giới binh bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Được rồi, chuyện ở nơi này đã xong, chúng ta cũng cần phải trở về rồi.”
Thất Hải chần chừ trong chốc lát, hỏi: “Diệp Viễn, chiến lực của ngươi đã vượt xa ra khỏi giới hạn của Vô Biên Giới, đã có đủ thực lực để phi thăng. Không biết… ngươi dự định khi nào sẽ phi thăng?”
“A… đợi thêm một chút thời gian nữa đi. Ta đã sắp xếp Bạch Quang bế quan tu luyện, ta tính đợi hắn tu luyện đến cấp năm đỉnh phong, sẽ cùng với hắn phi thăng Thần Vực. Vừa đúng lúc ta có thể lợi dụng khoảng thời gian này để ở bên phụ mẫu cho thật tốt, mấy năm qua vẫn luôn phiêu bạt bên ngoài, ngược lại đã để lỡ rất nhiều cơ hội để tận hiếu.” Diệp Viễn nói.
…
Thời gian nửa năm thoáng cái liền qua, trong thời gian nửa năm này, Diệp Viễn không có dành nhiều thời gian để khắc khổ tu luyện, mà là dùng nhiều thời gian hơn để đi chăm sóc phụ mẫu.
Từ khi hắn trọng sinh tới nay, cũng không có bao nhiêu thời gian chăm sóc cho Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng, nên đã để cho bọn họ chịu khổ không ít.
Dành ra nửa năm thời gian để ở bên bọn họ, cũng coi như là để cho người trước tận hiếu.
Trong nửa năm này, tình thế ở Vô Biên Giới cũng thay đổi đến long trời lở đất.
Một tông môn tên là U Vân Tông, trở thành tông môn có địa vị tối cao ở Bắc Vực, thậm chí danh tiếng còn lấn át ba đại tông môn.
Mà cái U Vân Tông này, kỳ thật cũng chẳng có bao nhiêu cao thủ, nhưng mà tông chủ của bọn họ, lại là nhân vật đứng đầu tiểu thế giới này.
Người kia, chính là Diệp Viễn!
U Vân Tông lần nữa lập tông ở địa điểm cũ trên Bắc Vực!
Hành động này, đã hoàn thành tâm nguyện của môn nhân U Vân Tông!
Chỉ là nơi này ở trong đại chiến của hai giới, Lạc Thanh Phong cùng với một đám người đứng đầu U Vân Tông, vì che chở cho môn sinh, toàn bộ đã chết trận.
Sau đó Diệp Viễn bình định đại chiến của hai giới, những thiên tài đứng đầu tông môn như Thiên Vũ, Dịch Vô Cữu mới dám đứng ra nhờ cậy Diệp Viễn.
Dưới tình huống như thế, Diệp Viễn không thể không nể tình cũ nên đã trở thành tân tông chủ của U Vân Tông.
Kết quả là, tông môn chỉ có một vị võ giả Thần Du Cảnh, nhưng đã trở thành đệ nhất tông môn ở Vô Biên Giới!
Diệp Viễn vì U Vân Tông mới chuẩn bị bố trị một đại trận cấp sáu, trong toàn bộ Vô Biên Giới uy lực có một không hai. Cho dù người có thực lực như Thất Hải cũng không có khả năng công phá tòa đại trận này.
Tòa đại trận này, tự nhiên trở thành gốc rễ lập tông của U Vân Tông.
Sau đó, Diệp Viễn còn đem Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết chép lại toàn bộ, cuối cùng thì đem nó trở thành tuyệt học trấn tông của U Vân Tông.
Có điều Diệp Viễn lại khắc một chữ “kiếm” ở trên ngọn núi, chỉ là chữ “kiếm” này chỉ có bảy nét, nhưng mà mỗi một nét lại thâm thúy vô cùng.
Bảy nét này chính là chữ “kiếm”, chính là kiếm ý của Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm.
Diệp Viễn lưu lại cái này là để nếu có người hoàn toàn lĩnh ngộ được Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết thì có thể tới ngọn núi này lĩnh ngộ bảy đạo kiếm ý!
Sau đó, ngọn núi này liền trở thành thánh địa mà tất cả người ở Vô Biên Giới hướng tới!
Bởi vì chỉ cần có thể ngộ ra một đạo trong bảy đạo kiếm ý, thì chẳng mấy sẽ có thể càn quét cả thế giới!
Trăm năm sau, U Vân Tông xuất ra một kỳ tài ngút trời, hắn vậy mà có thể lĩnh ngộ được đạo kiếm ý mà Diệp Viễn lưu lại năm xưa, chân chính đem U Vân Tông trở thành đệ nhất tông môn đương thời, rốt cuộc U Vân Tông cũng đã trở thành đệ nhất tông môn danh xứng với thực!
Về sau U Vân Tông, thậm chí còn mạnh hơn Đại Diễn Chân Tông năm đó!
Mà quật khởi theo U Vân Tông, Vô Biên Giới lại một lần nữa tiến vào thời đại huy hoàng, vô số cường giả đã theo tới đây.
Trừ cái đó ra, Diệp Viễn đem tất cả những câu hỏi về tầng thứ bảy tường tận giải thích, cũng được truyền rao.
Vô Phương Thành, cũng danh xứng với thực trở thành đệ nhất thánh địa!
Tám năm sau, Diệp Hàng trở thành cường giả Đan Hoàng đỉnh phong, cũng thừa kế y bát từ trong tay Nhậm Tinh Thuần, trở thành thành chủ Vô Phương Thành.
U Vân Tông cùng với Vô Phương Thành một nam một bắc, một đan một võ, giúp đỡ lẫn nhau.
…
“Hi hi, đại ca, để huynh chờ lâu rồi!”
Sắp phi thăng Thần Vực, Bạch Quang cũng có chút hưng phấn.
“Ha ha, không nói tới việc chờ lâu. Thời gian nửa năm này với ta mà nói, lại là một loại tinh thần thăng hoa. Ta quật khởi từ Tần quốc, tốc độ tu luyện quá nhanh. Mặc dù ta đã tận lực áp chế, nhưng mà vẫn có rất nhiều tai họa ngầm. Thời gian nửa năm này, không có tranh đấu, không có tu luyện, ở bên phụ mẫu, không khác gì một người con trai bình thường. Nhưng mà nửa năm này, đối với con đường tu luyện của ta sau này có tác dụng cực kỳ quan trọng!” Diệp Viễn cười nói.
Con đường tu luyện, cũng không phải là một đường đột nhiên tăng mạnh mới tốt.
Cần phải có lúc tĩnh tâm xuống nghỉ dưỡng sức một phen, mới có thể để cho con đường ngày sau đi càng thêm vững chắc.
Thời gian nửa năm này, dường như là Diệp Viễn buông tha việc tu luyện, nhưng mà đối với cảm ngộ cảnh giới của hắn, lại càng thêm vững chắc.
“Đại ca, những gì huynh nói quá mơ hồ, ta nghe đến một câu cũng không hiểu được! Có điều, chúng ta có phải nên phi thăng rồi hay không?” Bạch Quang hưng phấn nói.
Diệp Viễn gật gật đầu nói: “Ừ, ngươi chuẩn bị đi. Thiên kiếp phi thăng lần nãy, cũng không dễ vượt qua đâu!”
Nửa tháng sau, Bạch Quang mới biết Diệp Viễn nói không dễ vượt qua là ý gì, hắn vậy mà còn muốn đem theo Nhậm Đông, Tiêu Như Yên, Lục Nhi cùng nhau độ kiếp!
Ba người bọn họ đều không có tư cách độ kiếp, mang theo ba người họ cùng nhau độ kiếp, thiên kiếp này so với kiếp phi thăng thông thường mạnh hơn rất nhiều!
Độ khó này, là tăng vọt theo cấp số nhân!
Lại cộng thêm Bạch Quang, uy lực của thiên kiếp này, đủ để hủy thiên diệt địa!
“Đại ca, huynh đang nói đùa đúng không? Đây… đây chính là việc cực kỳ nguy hiểm!” Bạch Quang nuốt nước miếng nói.
Cho dù hắn có phách lối thế nào đi chăng nữa, cũng cảm thấy Diệp Viễn làm như vậy là quá mức càn rỡ!