Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 71: Tính toán

Chương 71: Tính toán
Diệp Viễn đích thật là đang trốn tránh mọi người, bất quá hắn cũng đích thật là đang bế quan.
Nếu đã củng cố được Nguyên Khí cảnh tầng bốn, hắn liền khẩn cấp muốn tăng cường thực lực.
Luyện chế xong đan dược cấp hai, nguyên lực của Diệp Viễn đã hoàn toàn cạn kiệt, thực sự đã đem đến gánh nặng cực lớn cho thân thể Diệp Viễn.
Diệp Viễn hiện tại đang hồi phục nguyên lực bị tiêu hao, đem trạng thái của chính mình điều chỉnh đến tốt nhất, sau đó dùng siêu phẩm Nguyên Khí đan, tính toán một mạch đột phá đến Nguyên Khí cảnh tầng sáu.
Đương nhiên, đột phát đến Nguyên Khí cảnh tầng sáu cần tiêu hao một lượng thời gian mà không phải Nguyên Khí tầng một đến tầng ba lúc trước có thể so sánh được.
Ở Nguyên Khí cảnh tầng hai, mỗi lần nâng cao một tiểu cảnh giới một tầng, đều cần một lượng thời gian rất lớn.
Mặc dù Diệp Viễn có đầy đủ siêu phẩm Nguyên Khí Đan, nhưng hắn vẫn cần thời gian để tiêu hóa.
Hơn nữa, hắn luyện là Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, nguyên lực tiêu hao càng nhiều hơn so với người thường mấy lần.
Có điều Diệp Viễn không vội, cái hắn có chính là thời gian.
Chính hắn trước bế quan vài ngày, để những người đó bận việc đi thôi.
Giang Vân Hạc đích thực bề bộn nhiều việc, tìm kiếm Diệp Viễn không thu được kết quả gì, hắn liền rời khỏi học viện Đan Võ.
Trên thực tế, Giang Vân Hạc vẫn luôn bận rộn, thời gian tại học viện rất ít, không ai biết hắn đi ra ngoài làm cái gì.
Mấy ngày này hắn cũng là trùng hợp trở lại học viện, thế mới biết trong một tháng thời gian vậy mà lại xuất hiện một tài năng mới chói mắt.
Có điều Diệp Viễn có là thiên tài hơn nữa, cũng cần thời gian trưởng thành, hắn thế nhưng mới có Nguyên Khí tầng bốn.
Chỉ cần Diệp Viễn ở học viện Đan Võ, Giang Vân Hạc sẽ không lo lắng thiên tài có thể chạy mất.
Một khi Diệp Viễn đã lựa chọn học viện Đan Võ, có là Ngô Đạo Phong cũng không thể tự mình đến học viện Đan Võ thu người.
Trải qua xúc động ban đầu, lại nghĩ thông chuyện này rồi, Giang Vân Hạc tự nhiên muốn đi giải quyết việc của mình, không có khả năng chỉ ở chỗ này chờ Diệp Viễn xuất quan.
Mà lúc này, Lục nhi lại đang nghênh đón một vị khách ngoài ý muốn, một người tự xưng là phụ trách tạp vụ trong học viện đến tìm nàng.
“Vị sư muội này chính là Lục nhi đi?” Tên đệ tử tạp vụ này có chút kiêu căng.
Lục nhi có chút không rõ cho nên vẫn đáp: “Đúng vậy, xin hỏi vị sư huynh này là?”
“Ta làm tạp vụ ở chỗ quản sự đệ tử, tên là Trương Hằng.”
“Hóa ra là Trương Hằng sư huynh, không biết tìm Lục nhi có việc gì?”
Lục nhi tuy rằng ngây thơ nhưng cũng không ngốc, Trương Hằng này sẽ không vô duyên vô cớ đến tìm mình. Hơn nữa xem thái độ, tựa hồ không có ý tốt.
Quả nhiên, Trương Hằng mở miệng nói: “Tìm ngươi tự nhiên là có việc! Ngươi nếu đã thông qua khảo hạch nhập môn, trở thành đệ tử hoàng cấp của học viện, vì sao không tới chỗ tạp vụ báo danh?”
Lục nhi vẻ mặt mờ mịt, nàng chưa bao giờ biết còn có quy củ này, trở thành đệ tử của học viện, còn phải đi chỗ tạp vụ báo danh?
“Sư huynh minh giám, Lục nhi vừa mới nhập môn, còn rất nhiều chuyện không hiểu. Chỉ là không biết, vì sao trở thành đệ tử hoàng cấp còn phải đi báo danh với tạp vụ?” Lục nhi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Trương Hằng trên mặt một trận cười lạnh, nói: “Một cái học viện Đan Võ to như thế này, nuôi dưỡng chúng ta bao nhiêu đệ tử như vậy, lẽ nào cứ thế miệng ăn núi lở? Nếu đã trở thành đệ tử của học viện, tự nhiên nên vì học viện xuất một phần lực. Tất cả hoàng cấp đệ tử thông qua khảo hạch nhập môn, đều phải đi làm tạp dịch một tháng ở khu tạp vụ, đây là quy củ của học viện. Ngươi trở thành đệ tử của học viện, đã không học tập tốt quy củ của học viện, lại còn muốn để những người khác giúp ngươi hoàn thành công việc tạp dịch, thật sự là đáng xấu hổ!”
Trương Hằng này thật sự không có nói dối, học viện Đan Võ đích thực có một quy củ như vậy, nhưng đối với một nữ hài tử mà nói vẫn có chút nặng nề.
Huống hồ Lục nhi cũng không phải cố ý bỏ bê công việc, mà là thật sự cái gì cũng không biết. Nàng vào học viện cũng bất quá mới mấy ngày, cho dù thật sự bỏ bê công việc, cũng không có chuyện gì to tát lắm.
Trương Hằng nói như thế, hiển nhiên là cố tình khiêu khích.
Làm tạp dịch một tháng Lục nhi không thấy có vấn đề gì, chính là hiện tại Diệp Viễn đang bế quan, nếu xuất quan ra không tìm thấy nàng, khẳng định sẽ lo lắng.
“Sư huynh có thể châm chước cho ta mấy ngày không? Thiếu gia nhà ta hiện tại đang bế quan, đến lúc đó nếu không tìm thấy ta khẳng định sẽ lo lắng. Đơi thiếu gia nhà ta xuất quan, ta nhất định sẽ đến khu tạp vụ báo danh.” Lục nhi cẩn thận nói.
Ai ngờ Trương Hằng vừa nghe liền giận giữ: “Nực cười! Thiếu gia nhà ngươi tính là cái gì? Có thể lớn hơn quy củ của học viện? Ngươi đã chậm trễ mấy ngày, lại muốn kéo dài bao lâu nữa? Mỗi đệ tử nhập môn đều được ghi chép trong sổ, bọn họ đều chủ động đi làm việc, chỉ có ngươi là ngoại lệ?”
Lục nhi nghe được Trương Hằng vũ nhục thiếu gia, tức giận đến nước mắt đảo quanh tròng, bất quá nàng biết Diệp Viễn ở học viện còn một đối thủ là Vạn Uyên, không nghĩ sẽ gây thêm phiền toái cho thiếu gia, vì thế cố nén nước mắt nói: “Lục nhi thỉnh cầu sư huynh thư thả mấy ngày thời gian, ta tất nhiên sẽ đến báo danh, đến lúc đó bảo ta làm trong hai tháng cũng không vấn đề gì.”
Trương Hằng lại không hề có ý muốn thương hương tiếc ngọc, cười lạnh nói: “Tóm lại ta đã thông báo đến ngươi, đi hay không đi tự ngươi quyết định. Có điều ta nói trước vài lời khó nghe, nếu trong hôm nay ta không thấy ngươi ở khu tạp vụ báo danh thì đừng trách ta đem việc này báo lên sư phụ. Dựa theo quy củ của học viện, ngươi cứ chờ bị khai trừ đi!”
Nghe được hai chữ khai trừ, cả người Lục nhi run lên.
Thiếu gia hiện tại như mặt trời ban trưa, nếu nàng bị khai trừ, chẳng phải là trở thành trò cười của thiếu gia?
Kia tuyệt đối không phải kết quả Lục nhi muốn thấy!
Không cần nghi ngờ, hai chữ này đã đâm trúng điểm yếu của Lục nhi.
Nhìn thấy bộ dáng Lục nhi mất hồn mất vía, trong ánh mắt Trương Hằng lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.
“Hừ, đợi đến khi thiếu gia nhà ngươi đi ra, ta còn có thể làm gì nữa? Chính bởi vì biết hắn bế quan, cho nên mới tới tìm ngươi gây phiền toái!” Trương Hằng trong lòng cười lạnh nói.
Trương Hằng ra vẻ không kiên nhẫn, xoay người chuẩn bị rời đi.
Lục nhi thấy thế, cũng không dám trì hoãn thêm nữa, vội vàng hô: “Sư huynh chậm đã, ta...... ta đi cùng ngươi đến khu tạp vụ là được rồi. Chỉ là....... có thể đợi ta để lại lời nhắn cho thiếu gia nhà ta được hay không?”
Chỉ có thể nói Lục nhi quá mức đơn thuần, mới có thể nghĩ rằng Trương Hằng này thẳng thắn cương trực, lại có thể tìm tới mình, nào biết rằng hắn trăm phương nghìn kế, chính là vì đến tìm nàng!
Nếu Lục nhi lặng lẽ lưu lại một cái tín vật hay một mẩu giấy gì đó, Diệp Viễn cũng sẽ biết đã phát sinh chuyện gì.
Chính là nàng hiện tại lại nói cho Trương Hằng muốn lưu lại một mẩu giấy, Trương Hằng làm sao sẽ đáp ứng nàng?
Trương Hằng không kiên nhẫn nói: “Phải đi liền đi, làm gì mà nhiều chuyện như vậy? Ta đi trước, ngươi tự đi mà xử lí đi!”
Nói xong, thật sự quay người rời đi.
Lục nhi chần chừ một lát, quay về phòng lưu lại một mẩu giấy liền ra ngoài.
Lục nhi đương nhiên không biết, mẩu giấy của nàng Diệp Viễn căn bản là không nhìn thấy.
......
Diệp Viễn hoàn toàn không biết hết thảy mọi chuyện phát sinh bên ngoài, hắn hiện tại đang ở vào thời điểm quan trọng của Nguyên Khí tầng năm.
Nguyên lực trong đan điền càng ngày càng dư thừa, càng ngày càng tiếp cận Nguyên Khí tầng năm.
Rốt cục, Diệp Viễn một hơi phá tan chướng ngại, đột phá tới Nguyên Khí tầng năm!
“Hô......, cứ tiếp tục như vậy, Nguyên Khí đan căn bản là không đủ! Đây vẫn là Nguyên Khí cảnh, tiêu hao so với người bình thường đã gấp mấy lần, nếu đến Linh Dịch cảnh vậy còn cần bao nhiêu? Gia tài của phụ thân bạc triệu, cũng không chịu nổi ta gây sức ép như vậy!”
Diệp Viễn nhìn đến một lượng lớn Nguyên Khí đan siêu phẩm bị tiêu hao, nhịn không được đối với Linh Chá Cửa Dương Thần Quyết một trận oán thầm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất