Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 711: Phản chế

Chương 711: Phản chế
“Có nghe thấy không hả? Ta biết các ngươi ở hạ giới đều là thiên tài nhất đẳng, có sự kiêu ngạo của chính mình. Nhưng mà…”
Trình Giang cố ý kéo dài giọng, sắc mặt trầm xuống nói: “Kiêu ngạo của các ngươi, ở Thần Vực không đáng một xu!”
Diệp Viễn nhìn Trình Giang một chút, không khỏi cười nói: “Có lẽ trong mắt các cao thủ thực sự, ta thật sự không có tư cách để kiêu ngạo. Nhưng mà ở trước mặt các ngươi…”
Diệp Viễn còn chưa nói hết, nhưng ý hắn nói đã hết sức rõ ràng rồi.
Diệp Viễn hắn, chính là kiêu ngạo như thế!
Cùng với lúc ở hạ giới đều kiêu ngạo như nhau!
Trình Giang nghe Diệp Viễn nói, cũng không có để lộ ra thần sắc giận dữ.
Bọn họ ở chỗ này, mục đích đúng là để làm cho những người mới phi thăng ngoan ngoãn nghe lời, để cho bọn họ biết được sau khi phi thăng, thì phải cụp đuôi mà làm người.
Bằng không thì những người phi thăng này từng người từng người đều kiêu ngạo đến trời, làm sao có thể quản lý?
Biểu hiện của Diệp Viễn, Trình Giang cũng như trước đã đoán được. Phải nói là, thái độ của những người đã phi thăng trước đây không khác mấy so với Diệp Viễn.
Những người trước kia ai cũng như vậy, bây giờ không phải cũng là ngoan ngoãn nghe lời hay sao?
“Ha, ngươi thế này? Vậy… ta thật muốn nhìn một chút ngạo khí của ngươi rốt cuộc là đến mức nào!”
Lời của Trình Giang còn chưa dứt, một cỗ nguyên lực cường đại trong nháy mắt đã ép về phía Diệp Viễn, trực tiếp bao vây lấy Diệp Viễn.
Một già một trẻ bên kia, có chút không đành lòng nhìn thẳng.
Bọn họ chính là vừa mới bị một chiêu này của Trình Giang làm cho phải quỳ xuống, đến sức lực đánh trả cũng không có.
Đáng giận là, hai người bọn họ đều là cường giả Vô Lượng Cảnh!
Vô Lượng Cảnh tầng một đấu với Vô Lượng Cảnh tầng một, vậy mà đến ngay cả sức đánh trả cũng không có.
Sau một hồi giằng co, hai người bọn họ liền ngậm ngùi nhận thua. Vừa rồi một màn kia, thậm chí còn khiến bọn họ có chút hoài nghi cuộc sống.
Chẳng lẽ những năm tu luyện này, đều là luyện trên thân chó hay sao? Hay là võ giả ở Thần Vực, mỗi người đều cường đại đến mức này rồi hả?
Bọn họ mới chỉ là võ giả Vô Lượng Cảnh đã như vậy rồi, Diệp Viễn chỉ là tiểu tử vừa mới đột phá Thần Du Cảnh tầng hai, còn không phải bị nghiền đến chết đi sống lại hay sao?
“Này, lão Hoàng, ngươi xem, hình như không đúng lắm!” Thiếu niên kia bỗng nhiên nhìn lão già nói.
Lão Hoàng nhìn về Diệp Viễn phía bên kia, mặt không khỏi biến sắc.
“Hắn… hắn thế mà lại không sao? Đây… cái này không đúng!” Lão Hoàng kinh ngạc nói.
Bên kia Diệp Viễn bị Trình Giang cường thế ép xuống, nhưng mà vẫn ổn định như thường, thật giống như là Trình Giang không hề làm gì cả.
Nhưng mà ba động nguyên lực cường bạo bên người, lại nói cho mọi người biết rõ rằng, Trình Giang đích xác là đang gây áp lực cho Diệp Viễn.
“Ha ha, áp chế nguyên lực sao? Này là ngươi muốn ra oai phủ đầu ư? Ta thấy cũng chẳng có gì đặc biệt.” Diệp Viễn cười nhạt nói.
Sắc mặt Trình Giang khó coi nói: “Ngươi… sao có thể? Ngươi chỉ là một người mới phi thăng, hơn nữa chỉ mới Thần Du Cảnh tầng hai, sao lại có thể chống đỡ được áp chế nguyên lực! Ta vẫn không tin!”
Hiển nhiên là Trình Giang không thể nào tiếp nhận nổi sự thật này, vì vậy đem nguyên lực toàn thân đều điều động!
Uy áp của Vô Lượng Cảnh ùn ùn ép về phía Diệp Viễn!
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Hồ đồ, ngu xuẩn!”
Một khắc sau, khí thế của Diệp Viễn triển khai ra toàn bộ!
Nguyên lực cuồng bạo đột nhiên phát ra, trực tiếp đem nguyên lực của Trình Giang áp chế trở về!
Trình Giang không ngờ được là Diệp Viễn còn có lực để phản kích, thoáng cái vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị Diệp Viễn đánh ngã ngồi trên mặt đất.
Trong lòng Diệp Viễn cười lạnh.
Thủ đoạn của Trình Giang hắn đã quá rõ rồi, chẳng qua chỉ là đã tu luyện một thời gian dài ở Thần Vực mà thôi.
Nếu thật muốn luận đến cảm ngộ cảnh giới, hắn còn chưa chắc đã mạnh hơn những người mới phi thăng ở đây.
Cái gọi là áp chế nguyên lực, thật ra là bởi vì nguyên lực ở Thần Vực dày đặc hơn so với hạ giới, hơn nữa so với hạ giới tinh khiết hơn.
Cho nên những võ giả tu luyện ở Thần Vực, nguyên lực trong cơ thể tinh khiết hơn nhiều so với nguyên lực trong cơ thể của võ giả tu luyện ở hạ giới!
Cùng là Vô Lượng Cảnh tầng một, nguyên lực trong cơ thể của Trình Giang tinh thuần hơn nhiều so với Lão Hoàng!
Nhưng mà Trình Giang làm sao nghĩ tới, Diệp Viễn tu luyện là “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” chấn động Thần Vực.
Cho dù Diệp Viễn tu luyện ở hạ giới, nhưng mà nguyên lực cơ thể hắn hấp thu cũng đã trải qua tinh chế của “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”.
So với Trình Giang, nguyên lực của Diệp Viễn không biết tinh thuần hơn gấp bao nhiêu lần!
Cho nên hắn muốn dùng áp chế nguyên lực để đi đối phó với Diệp Viễn, quả thực chính là một trò cười.
Diệp Viễn đi tới Thần Vực, mặc dù không thể nào giống như ở dưới hạ giới có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng mà đối phó với một tên binh lính dưới chót như Trình Giang, vẫn là có thể làm được.
“Không phải chứ? Đây… tiểu tử này, thật là mạnh!” Trên bình đài, Lão Hoàng kinh ngạc nói.
Mặc dù thiếu niên kia không nói chuyện, nhưng mà biểu tình trên mặt giống nhau như đúc với Lão Hoàng.
Đại ca Trình Giang nhìn một màn này, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Những năm gần gây, Trình Giang xuất thủ đối phó với phi thăng giả ở hạ giới, còn chưa có bao giờ thua.
Không nghĩ tới hôm nay, thế mà lại là thuyền lật trong mương.
“Tiểu tử, ngươi muốn chết!”
Trình Giang không nghĩ tới thế mà lại bị một tên phi thăng giả làm cho mất hết mặt mũi, liền nổi cơn thịnh nộ, tiến lên muốn động thủ.
Nhưng mà hắn còn chưa có động thủ, đã bị đại ca hắn cản lại rồi.
“Trình Giang, không được manh động!”
Vừa nói, hắn vừa đi tới trước mặt Diệp Viễn, chắp tay nói: “Tiểu huynh đệ, nguyên lực của ngươi thật là tinh thuần, tại hạ Dư Minh, không biết tục danh của tiểu huynh đệ?”
Diệp Viễn cũng không phải là người mới phi thăng miệng còn hôi sữa, hắn đối với tình hình ở Thần Vực rõ như lòng bàn tay.
Hai người này chẳng qua chỉ là binh lính trông giữ Phi Thăng Trì mà thôi, ở phía sau bọn họ còn có thế lực cường đại hơn, căn bản là đắc tội không nổi.
Nói cho cùng, Diệp Viễn hiện tại cũng chỉ là phi thăng giả mà thôi, thực lực còn quá yếu!
Vừa rồi xuất thủ đối phó với Trình Giang, cũng chỉ là muốn ra oai phủ đầu với hắn, để cho bọn họ không thể tùy ý chèn ép mình.
Bây giờ nếu như Dư Minh có ý giao hảo, Diệp Viễn tự nhiên sẽ vui vẻ đồng ý.
“Quá khen, tại hạ Diệp Viễn.”
“Hóa ra là tiểu huynh đệ Diệp Viễn, người huynh đệ này của ta làm việc quá mức lỗ mãng, vừa rồi có chỗ đắc tội. Có điều kiềm chế phi thăng giả cũng là chức trách của huynh đệ chúng ta, Diệp tiểu huynh đệ đừng để ý.” Dư Minh nói.
Diệp Viễn cười nói: “Dư đại ca nghĩ nhiều rồi, chút chuyện nhỏ này, không đến mức khiến Diệp mỗ để ở trong lòng.”
Dư Minh vốn tưởng rằng Diệp Viễn trẻ tuổi, thực lực lại mạnh, phỏng chừng là sẽ không dễ nói chuyện, không nghĩ tới lại chủ động như vậy.
Chình vì như vậy, Dư Minh càng thêm coi trọng Diệp Viễn.
Người này sau này, nhất định sẽ là đại nhân vật.
Chí ít, đây là chỗ dựa mà huynh đệ bọn họ cần.
Người như vậy, hoặc là bây giờ trực tiếp giết hắn, hoặc là nên sớm cùng hắn giao hảo. Nếu không thì chí ít, không thể quá đắc tội.
“Ha ha, vậy thì tốt, vậy thì tốt! Nguyên lực của Diệp tiểu huynh đệ tinh thuần như vậy thật không giống như là võ giả vừa mới phi thăng!” Dư Minh cười nói.
“Dư đại ca quá khen, chỉ là công pháp Diệp mỗ tu luyện có chút đặc thù mà thôi. Nếu như thật sự động thủ, chỉ sợ là không phải đối thủ của Dư đại ca đây.” Diệp Viễn cười nói.
Lòng dạ Dư Minh quá sâu, nghĩ là muốn dò xét Diệp Viễn, nhưng mà Diệp Viễn cũng là khéo lèo, mềm mại đem cái đề tài này nhẹ nhàng bỏ qua.
Hơn nữa Diệp Viễn cũng chỉ nói không phải là đối thủ của Dư Minh, cũng không nói không phải là đối thủ của Trình Giang.
Tâm Dư Minh hơi lạnh, cũng thu hồi ý định muốn dò xét tâm tư, cười to nói: “Diệp tiểu huynh đệ quá khiêm tốn rồi!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất