Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 726: Cửa hàng Lưu Tinh

Chương 726: Cửa hàng Lưu Tinh
“Ngươi! Ngươi ăn nói bừa bãi! Có bản lĩnh, ngươi chữa khỏi cho Tình Nhi đi, nếu không thì đừng có đứng trước mặt lão phu ăn nói bừa bãi!” Hạ Thư Mính cả giận nói.
“Giải huyễn thuật chỉ cần phất tay mà thôi, thì có gì khó khăn?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Ha Thư Mính rất muốn bôi nhọ Diệp Viễn mấy câu, nhưng mà lời đến miệng rồi lại phải nuốt trở vào.
Thủ đoạn của tiểu tử này có chút quỷ dị, nếu đã có thể tìm được bệnh, thì muốn chữa khỏi cho Cố Tình cũng chẳng phải là việc khó khăn gì cả.
“Đừng chỉ nói mà không làm!” Hạ Thư Mính lạnh lùng nói.
Diệp Viễn không có tiếp lời, mà chỉ nhàn nhạt nhìn về phía Hạ Thư Mính mỉm cười.
Cố Trường Thuận nhìn thấy một màn này, sao có thể không biết được ý tứ của Diệp Viễn, hắn không thể làm gì khác hơn là lúng túng nói: “Hạ huynh, hay là… ngươi tạm thời tránh đi một chút?”
Hạ Thư Mính nghe vậy không khỏi cứng lại, không kìm được nhìn về phía Diệp Viễn với ánh mắt tức giận!
“Hừ!”
Hạ Thư Mính phẩy ống tay áo một cái rồi bỏ đi.
“Ha, cuối cùng con ruồi cũng đã đi.”
Hạ Thư Mính vừa đi, Diệp Viễn liền đi tới bên cạnh Cố Tình, trong miệng lẩm bẩm đọc thần chú!
Rất nhanh sau đó, giọng nói của Diệp Viễn vang vọng khắp nơi xung quanh địa lao, đó chính là tiếng Phạn!
“A… không được! Đừng đọc!”
Thanh âm của Diệp Viễn vang vọng bên tai Cố Tình, nét mặt nàng biến thành hết sức thống khổ.
Nhưng mà Diệp Viễn đối với thỉnh cầu của Cố Tình vẫn thờ ơ không động lòng, cố chấp đọc thần chú.
Trong giây lát, âm thanh niệm chú của Diệp Viễn hơi ngừng!
“Chỉ Hồn!”
Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng, những âm thanh lơ lửng trong địa lao đột nhiên tràn vào thần thức của Cố Tình.
Cố Tình giật mình một cái, vậy mà không giãy giụa nữa.
Hai tròng mắt của nàng, dần dần từ đục ngầu biến thành trong suốt.
Diệp Viễn xoay người nói với Cố Trường Thuận: “Cố gia chủ, lệnh ái đã không sao rồi. Có điều nàng nàng đã bị trói ở huyền băng vạn năm đã hai, ba năm, việc này đối với thần hồn tổn thương không nhỏ. Ta kê thêm cho nàng một thang thuốc, sau khi uống xong thì có thể hồi phục.”
Cố Trường Thuận chú ý tới loại lệ khí trên người nữ nhi, sau khi Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng thì liền tan thành mây khói.
Quả nhiên là Diệp Viễn đã chữa khỏi cho Cố Tình!
“Diệp dược sư, Cố mỗ vô cùng cảm kích ngài!” Cố Trường Thuận mừng rõ nói.
Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Ha, Cố gia chủ không cần khách khí. Cảm kích thì Diệp mỗ nhận không nổi, Cố gia chủ đừng ghi hận là tốt rồi!”
“Sao dám sao dám!”

Oái Hương Lâu đổi chủ, đã đưa đến một hồi sóng to gió lớn ở Cổ Phong Thành.
Vị trí của Oái Hương Lâu, là nơi phồn hoa nhất trong Cổ Phong Thành. Bất luận là buôn bán gì ở chỗ này, đều có thể nổi tiếng.
Đối với Cố gia mà nói, Oái Hương Lâu có thể nói là một ngày thu đấu vàng, nhưng mà lại bị một tiểu tử Thần Du Cảnh không có danh tiếng gì chiếm đi!
Chuyện này bị người khác moi ra, đã làm cho tất cả mọi người được mở rộng tầm mắt.
Tất cả mọi người đều hiếu kỳ, một tiểu tử Thần Du Cảnh, sao lại có thể cướp được mảnh đất như thế từ trong tay Cố gia.
Càng khiến người ta cảm thấy kỳ lạ, Cố gia thân là một trong tam đại thế gia, thế mà thậm chí đến một tiếng động cũng không có!
Diệp Viễn mới phi thăng lên một thời gian ngắn nên cũng tiếp xúc với rất ít người.
Bản lĩnh của hắn, trước mắt mới chỉ lan truyền trong cao tầng ở Cổ Phong Thành.
Mặc dù có rất nhiều người không biết nội tình, nhưng mà tất cả mọi người đều có sự khắc chế đối với cao thủ không có thế lực mới nổi này.
Bở vì mọi người đều nhìn đến nên Diệp Viễn gần như là đồng hành cùng Quân Thiên Vũ, quan hệ dường như vô cùng mật thiết.
Nhìn cử chỉ giữa hai người bọn họ, căn bản là không giống như quan hệ giữa hai người tiền bối và hậu bối, mà lại giống như bằng hữu cực kỳ thân thiết.
Có Quân Thiên Vũ làm chỗ dựa, ai dám hành động thiếu suy nghĩ?
Hôm nay, Diệp Viễn và Quân Thiên Vũ đi cùng nhau tới một cửa hàng bên trong thành.
“Diệp lão đệ, nếu như ngươi muốn tìm người hợp tác, thì nên đi tìm cửa hàng Thiên Dương có thực lực mạnh nhất mới tốt, tại sao phải tìm một cửa hàng nhỏ như cửa hàng Lưu Tinh?” Quân Thiên Vũ không hiểu hỏi.
Diệp Viễn lấy Oái Hương Lâu làm điều kiện giúp Cố Tình trị bệnh, tự nhiên là sẽ có suy nghĩ của riêng mình.
Sau khi đến Thần Vực, có thể nói Diệp Viễn bây giờ là đơn thương độc mã. Muốn nhanh chóng tu luyện đương nhiên là phải cần nhiều tài nguyên hơn.
Nhưng mà Diệp Viễn đề cao cảnh giác, yêu cầu của hắn với tài nguyên cũng càng ngày càng cao, càng ngày càng đắt.
Với tài sản bây giờ của hắn, căn bản là không thể nào tiêu hao hơn được nữa.
Lúc ở hạ giới, Diệp Viễn đã dựa vào một thế lực lớn như Vô Phương Thành nhưng cũng không có được bao nhiêu phí để mua tài nguyên tu luyện.
Nhưng mà sau khi đi tới Thần Vực, tất cả đều không giống nhau nữa.
Cho nên việc khẩn cấp trước mắt của Diệp Viễn, chính là kiếm lấy Địa Nguyên Tinh hoặc là điểm cống hiến!
Trong trường hợp này, bán đan dược là kiếm được lời nhiều nhất, và đó cũng là cách tốt nhất đối với Diệp Viễn.
Nếu muốn bán đan dược, thì trước hết cần phải ổn định được nguồn linh dược, tìm một cửa hàng lớn để giao hàng đương nhiên là lựa chọn hàng đầu rồi.
Chỉ là Quân Thiên Vũ vẫn không thể nào hiểu được, Diệp Viễn không tìm cửa hàng Thiên Duyên là cửa hàng lớn nhất để hợp tác, mà lại đi tìm một cửa hàng trung như Lưu Tinh để hợp tác.
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Cửa hàng Thiên Duyên ở Cổ Phong Thành như mặt trời ban trưa, dường như là chiếm cứ một nửa giang sơn. Thế lực lớn như vậy, làm sao có thể đồng ý hợp tác với một cái Dược Hương Các nho nhỏ được? Hợp tác với cửa hàng Thiên Duyên, chúng ta không có được quyền lực ngang nhau, bọn họ cũng không cho chúng ta có cái quyền lực này. Thay vì đi nếm mùi thất bại, không bằng chúng ta lùi lại một bước, tìm cửa hàng Lưu Tinh để hợp tác thật tốt. Cửa hàng Lưu Tình ở Cổ Phong Thành chiếm thị trường rất nhỏ, vẫn luôn bị cửa hàng Thiên Duyên ép đến sít sao. Ta nghĩ… bọn họ hẳn rất muốn mở thêm thị trường ở Cổ Phong Thành này.”
Đối với tên mới của cửa hàng, Diệp Viễn đã sớm suy nghĩ xong, gọi là Dược Hương Các.
Quân Thiên Vũ hiển nhiên là không phải rất hiểu phương diện này, nghe Diệp Viễn giải thích xong mới bừng tỉnh ngộ.
Có điều Diệp Viễn đương nhiên sẽ không nói với Quân Thiên Vũ, kiếp trước hắn có giao tình khá sâu với tổng hội trưởng của cửa hàng Lưu Tinh.
Đời này từ hạ giới phi thăng lên, đương nhiên là muốn chọn cửa hàng gần gũi rồi.
“Thì ra là như vậy, không nghĩ tới là ở trong này còn có nhiều đạo lý như vậy! Có điều ta thấy mấy người kia mà nhìn thấy mấy loại đan dược này, nhất định là sẽ vô cùng tình nguyện mà hợp tác với chúng ta. Mấy loại đan dược này của ngươi, quả thực rất lợi hại!” Quân Thiên Vũ hưng phấn nói.
Trước dây Diệp Viễn đã để hắn thử qua hiệu quả của mấy loại đan dược, kết quả đã khiến võ giả Thiên Khải Cảnh như hắn phải thất kinh!
Đan dược của Diệp Viễn, so với những loại đan dược khác trên thị trường không phải chỉ mạnh hơn một bậc đâu!
Quan trọng hơn chính là, đan dược Diệp Viễn bán tiện nghi hơn so với những đan dược kia. Nếu như Quân Thiên Vũ là võ giả bình thường, sẽ không chút do dự mà mua đan dược của Diệp Viễn!
Diệp Viễn cười cười, cùng Quân Thiên Vũ đi vào cửa hàng Lưu Tinh.
“Khách quan, xin hỏi ngài muốn mua gì vậy? Cửa hàng Lưu Tinh chúng ta cái gì cũng có, đan dược, vũ khí, công pháp, khách quan có thể tùy ý lựa chọn!”
Hai người vừa vào cửa, một ông già lập tức tiến lên đón, bắt đầu giới thiệu đồ trong tiệm.
Diệp Viễn cười nói: “Lão nhân gia, ta nhìn thấy trước cửa nơi này hết sức yên tĩnh, công việc kinh doanh có vẻ không tốt lắm nhỉ!”
Lão đầu kia nói: “Khách quan đừng nhìn người ở chỗ chúng ta ít, nhưng mà đồ vật thì đều là hàng thật giá thật! Không giống thương gia có lòng dạ đen tối, đi hãm hại võ giả! Tiểu khách quan, rốt cuộc là ngươi muốn thứ gì?”
Diệp Viễn nói: “Ta không phải tới để mua đồ, ta tới tìm các người nói chuyện làm ăn, không biết người nào quyết định chuyện của cửa hàng Lưu Tinh?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất