Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 727: Thử đan

Chương 727: Thử đan
“Bàn chuyện làm ăn?” Lão đầu kia không khỏi sửng sốt một chút.
“Ta là Diệp Viễn, chủ nhân của Dược Hương Các trên đường Cổ Phong, à, lúc trước là Oái Hương Lâu.” Diệp Viễn giải thích.
“Oái Hương Lâu! Ngươi chính là chủ nhân mới của Oái Hương Lâu?” Lão đầu kinh ngạc nói.
Đối với với tin tức Oái Hương Lâu đổi chủ, lão đầu đương nhiên cũng có nghe nói, có điều hắn cũng không quan tâm quá nhiều.
Lão đầu làm sao cũng không ngờ được, chủ nhân mới của Oái Hương Lâu, thế mà lại là một thiếu niên Thần Du Cảnh!
“Dược Hương Các chúng ta dự định kinh doanh đan dược, nên đặc biệt muốn hợp tác với cửa hàng Lưu Tinh.” Diệp Viễn nói.
Lão đầu nghe vậy không nhịn được cười nói: “Thiếu niên, làm ăn không đơn giản như ngươi nghĩ vậy đâu! Ngươi nói muốn làm đan được, không biết Dược Hương Các gì đó của các ngươi, có luyện dược sư cấp mấy trấn giữ? Lại có đan dược thượng hạng nào?”
Sau khi kinh ngạc, lão đầu có không ít khinh bỉ đối với Diệp Viễn.
Còn chưa mọc đủ lông cánh, mà đã học đòi người ta ra làm ăn!
Quân Thiên Vũ thì hắn biết, nên đoán là Cố gia giao Oái Hương Lâu ra là vì sợ Quân Thiên Vũ.
Chỉ là lão đầu không hiểu được, Quân Thiên Vũ từ trước đến giờ luôn một thân một mình, sao bây giờ lại đi cùng một tên tiểu tử rồi.
Mặc dù Quân Thiên Vũ lợi hại, nhưng mà lão đầu lại hoàn toàn không sợ hắn.
Mặc dù thế lực của cửa hàng Lưu Tinh trong Cổ Phong Thành hơi yếu, nhưng mà toàn bộ thế lực của cửa hàng Lưu Tinh lại cực kỳ lớn!
Một cường giả Thiên Khải Cảnh nho nhỏ, ở trước mặt bọn họ căn bản không là cái gì.
Lão đầu tự tin là Quân Thiên Vũ không dám làm càn ở nơi này.
Diệp Viễn nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Nếu như ta không nhìn lầm, cửa hàng Lưu Tinh của các ngươi ở trong Cổ Phong Thành là chi nhánh Lục Tinh đúng không? Ngươi mới chỉ là một quản sự Ngũ Tinh, căn bản là không làm chủ được, nói với ngươi những thứ này thì có tác dụng gì?”
Lão đầu biến sắc, cảnh giác nói: “Làm sao ngươi biết ta là quản sự Ngũ Tinh? Không đúng, làm sao ngươi lại hiểu rõ phân cấp bên trong cửa hàng Lưu Tinh như thế? Những thứ này, người bình thường căn bản là không thể nào biết được!”
Diệp Viễn cười nói: “Những chuyện này ngươi không cần phải để ý đến, cứ dẫn ta đi gặp quản sự của các ngươi là được.”
Lão giả này rõ ràng chỉ là một chưởng quỹ, căn bản là không làm chủ được. Người quản sự của cửa hàng Lưu Tinh, hẳn phải là quản sự Lục Tinh mới đúng.
Dựa vào quan hệ của Diệp Viễn với tổng hội trưởng cửa hàng Lưu Tinh, biết được điều ấy cũng là quá bình thường.
Lão đầu đang muốn cự tuyệt, bên trong lại truyền tới một âm thanh dễ nghe.
“Để Diệp công tử và Quân đại nhân vào đi!”
Lão đầu nghe vậy thì không thể làm gì khác hơn là dẫn hai người Diệp Viễn đi vào.
Diệp Viễn nghe thấy âm thanh này, không khỏi có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ chủ sự của cửa hàng Lưu Tinh ở Cổ Phong Thành này lại là một nữ tử?
Hai người theo lão Đoàn đi vào bên trong phòng, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử mang khăn che mặt ngồi ở vị trí chủ vị.
Bên người nàng còn có một lão giả đứng cạnh, hắn cũng là cường giả Thiên Khải Cảnh!
Nhìn thấy hai người đi vào, ánh mắt của bọn họ quan sát trên người Diệp Viễn. Mà Diệp Viễn vừa đi đến, tự nhiên cũng quan sát người nữ tử này.
Nữ tử này cũng chỉ là một võ giả Vô Lượng Cảnh, nhưng mà nàng thì ngồi ở trên ghế còn võ giả Thiên Khải Cảnh kia lại đứng ở sau lưng.
Xem ra, thân phận của cô gái này không bình thường.
“Thật là ngạc nhiên, Diệp công tử thế mà lại biết được phân cấp chế độ của cửa hàng Lưu Tinh chúng ta. Nếu như thuận tiện, có thể nói cho Thiên Nhi biết là công tử biết được ở đâu hay không?” Nữ tử tự gọi là Thiên Nhi mở miệng nói trước.
Diệp Viễn nói: “Ở cửa hàng thì nói chuyện kinh doanh, nếu Thiên Nhi cô nương cảm thấy hững thú, sau này Diệp mỗ sẽ từ từ nói cho cô nương nghe. Nhưng mà hôm nay Diệp mỗ tới là mang theo thành ý tới để nói chuyện hợp tác.”
Thiên Nhi cũng không có nhiều vướng mắc trong vấn đề này, phân cấp chế độ của cửa hàng Lưu Tinh võ giả bình thường mặc dù không biết nhưng cũng không phải là điều gì bí mật.
Có điều nàng rất rất hiếu kỳ, Diệp Viễn chỉ có hai bàn tay trắng thì lấy cái gì đến để hợp tác với nàng.
Chuyện xảy ra trong thành mấy ngày hôm nay, lão Đoàn không biết nhưng mà nàng thì biết rất rõ ràng.
Thân là một người buôn bán lớn, nếu như ngay cả chút tin tức ấy mà không nghe được vậy thì cũng không cần phải lăn lộn trong ngành này nữa.
Thiếu niên Diệp Viễn này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài!
Không nói đến cái khác, chỉ nói đến Quân Thiên Vũ giống như một hộ vệ đi theo Diệp Viễn, thì điều này người bình thường không thể nào làm được!
“Được rồi, nếu Diệp công tử không muốn nói nhiều, vậy thì chúng ta trực tiếp nói vào chủ đề đi. Dược Hương Các của ngươi không có một căn cơ nào trong Cổ Phong Thành, mặc dù có Quân đại nhân hộ tống, nhưng mà muốn đứng vững gót chân, sợ là sẽ không dễ dàng như vậy. Việc buôn bán này chỉ dựa vào võ lực thì không thể được! Diệp công tử muốn tìm chúng ta hợp tác, có phải là định há miệng chờ sung hay không?” Thiên Nhi không giấu diếm chút nào nói.
Kỳ thật thì trong lòng Thiên Nhi không có nghĩ như vậy!
Diệp Viễn muốn thành lập Dược Hương Các thì nhất định muốn lựa chọn một cửa hàng để hợp tác.
Nhưng mà Diệp Viễn không chọn cửa hàng Thiên Duyên, mà lại trực tiếp đến cửa hàng Lưu Tinh đã đủ để nhìn ra sự cơ trí của Diệp Viễn rồi.
Chỉ là nàng không cảm thấy được Diệp Viễn có thực lực gì để có thể cùng hợp tác với mình.
Có điều vị trí của Dược Hương Các đã khiến Thiên Nhi động tâm, cho nên mới để Diệp Viễn đi vào.
Nếu như cửa hàng Lưu Tinh ăn được Dược Hương Các, vậy thì đương nhiên là có thể trấn áp được cửa hàng Thiên Duyên, mở ra cục diện của cửa hàng Lưu Tinh trong thành Cổ Phong.
Vị trí của Dược Hương Các thực sự là quá tốt rồi!
Thiên Nhi thầm nghĩ đây căn bản không phải là hợp tác mà là Dược Hương Các phụ thuộc vào cửa hàng Lưu Tinh, cho nên vừa đến là nàng đã hùng hổ dọa người.
Diệp Viễn nghe vậy thì cười nói: “Thiên Nhi cô nương không cần tốn nhiều tâm cơ, Dược Hương Các ta chỉ là tìm nguồn hàng, cũng không có dự định trở thành thế lực phụ thuộc. Có điều chỉ cần Thiên Nhi cô nương có thể đáp ứng cung cấp nguồn hàng, Diệp mỗ bảo đảm trong vòng nửa năm sẽ đem thị phần của cửa hàng Lưu Tinh tăng lên hai phần!”
Thiên Nhi nghe vậy ánh mắt không khỏi trầm lại, nhưng mà thần sắc lại lộ ra là không tin. Chỉ là nét mặt của nàng bị khăn che lại, nên cũng không quá thất lễ.
Thị phần của cửa hàng Lưu Tinh trong thành Cổ Phong bây giờ đến một phần cũng không tới, đã bị cửa hàng Thiên Duyên ép đến mức đầu cũng không ngóc lên được.
Nếu như thoáng cái có thể tăng lên đến hai phần, đây tuyệt đối sẽ là tiến bộ cực lớn.
Lợi nhuận trong này không phải là chỉ có một chút!
Có điều Diệp Viễn chỉ là một Thần Du Cảnh nho nhỏ, dựa vào cái gì mà có thể làm được điều này?
“Ha ha, hai phần? Diệp công tử đây là nói bừa bãi rồi! Tuy cửa hàng Lưu Tinh chúng ta vào thành Cổ Phong chưa lâu, nhưng cũng đã được mười năm rồi. Vậy mà trong thời gian mười năm này thị phần của chúng ta đến một phần cũng không tới. Ngươi muốn tăng thị phần của chúng ta lên thành hai phần, lời nói khoác này có phải là hơi lớn hay không?” Thiên Nhi nói.
Diệp Viễn cười nói: “Hai phần chỉ là dự đoán cẩn thận, nếu mà hai bên chúng ta hợp tác vui vẻ, ba phần cũng không phải là điều không thể. Trước tiên không cần phải vội vã hoài nghi, hãy xem qua mấy viên đan được của ta rồi hãy nói.”
Vừa nói, Diệp Viễn đưa tay đặt ở trên bàn năm sáu loại đan dược.
“Huyền Lộ Đan, Tử Tâm Đan, Hồi Nguyên Đan cấp năm… Những đan dược này đều là hàng thông thường, chẳng lẽ Diệp công tử dựa vào chính là những thứ này?”
Ngữ khí của Thiên Nhi để lộ rõ sự thất vọng, cảm giác mình kêu Diệp Viễn đi vào là hoàn toàn lãng phí thời gian.
Diệp Viễn cười nói: “Thiên Nhi cô nương chớ vội, sao cô nương không thử trước mấy viên đan dược này?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất