Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 736: Toàn thắng!

Chương 736: Toàn thắng!
“Sư đệ, trình độ của ngươi như vậy mà còn có thể thắng, vậy thì ta không có gì để nói rồi.” Tiêu Như Yên ở một bên liếc mắt nói.
Nhậm Đông nghe vậy sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói: “Sư tỷ, ta… ta cũng không ngờ được là trình độ hắn lại kém như vậy.”
“Nói cũng phải, ta còn tưởng rằng trình độ khống hỏa của Đan Tông cao như thế nào, không ngờ được là chỉ có thế này, hại ta lo lắng vô ích cả nửa ngày.”
“Ha ha, đúng vậy! Ta vừa rồi còn trợn tròn mắt tưởng là mình nhìn nhầm rồi. Trình độ khống hỏa của Đan Tông, sao lại chỉ có chút như vậy. Thuật khống hỏa của sư tỷ còn lợi hại hơn ta, hẳn là sẽ dễ dàng thắng hơn.”
“Hì hì, tên gia hỏa ngươi còn có thể thắng được, nếu ta mà thua thì chẳng phải là quá làm sư phụ mất mặt hay sao?”
Đối thoại của sư tỷ đệ hai người khiến cho tất cả mọi người nghe được đều không còn gì để nói.
Đan Vương mà dám ở trước mặt Đan Tông nói lời nói này, chỉ sợ là cũng chỉ có sư tỷ đệ hai người này đi?
Ứng Thiên Nhai vô cùng thích thú nhìn Diệp Viễn, trong ánh mặt lộ vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Vẻ mặt của Nhậm Đông và Tiêu Như Yên không giống như là đang giả bộ, xem chừng là bọn họ thực sự không biết là mình có thực lực mạnh như vậy.
Diệp Viễn có thể dạy dỗ hai người như vậy, cần bỏ ra bao nhiêu công sức cơ chứ?
Biểu hiện vừa rồi của Nhậm Đông, thực sự đã làm hắn kinh ngạc.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Ứng Thiên Nhai thực sự không thể tin được một Đan Vương nho nhỏ lại có được thuật khống hỏa cao siêu như vậy.
Điều này không khỏi làm cho Ứng Thiên Nhai mong chờ trận tỷ thí giữa Diệp Viễn và Hạ Thư Mính.
Đúng lúc ấy thì Tiêu Như Yên bước ra phía trước, tự tin khiêu khích với đám Đan Tông nói: “Này, còn có người nào mạnh hơn hay không, đi ra đây chúng ta so một chút. Nếu chỉ có trình độ như vừa rồi, vậy thì đến ham muốn tỷ thí bổn tiểu thư cũng không có.”
“…”
Một đám Đan Tông ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, dĩ nhiên là không ai dám xuất chiến.
Nếu như là lúc trước khi Nhậm Đông và Tô Khải Đức tỷ thí thì khẳng định là bọn họ đã nhảy cẫng lên.
Nhưng mà bây giờ đối diện với sự khiêu khích của Tiêu Như Yên, bọn họ đến cả một cái rắm cũng không dám thả.
Vừa rồi bọn họ đã nghe rất rõ ràng, Tiêu Như Yên là sư tỷ của Nhậm Đông. Hơn nữa vừa rồi lúc Tiêu Như Yên khinh bỉ Nhậm Đông, hắn đến một chút cáu kỉnh cũng không có.
Điều này đã nói rõ, trình độ khống hỏa của Tiêu Như Yên còn trên cả Nhậm Đông!
Mà bên trong nhóm người này, người có thuật khống hỏa mạnh nhất chính là Tô Khải Đức.
Ở tình huống như vậy, còn ai đồng ý chủ động đi ra để bẽ mặt?
“Sao thế? Nếu như không có người xuất chiến, Ứng mỗ liền cho là các ngươi bỏ cuộc.” Ứng Thiên Nhai nhìn thấy bên này không có ai phản ứng thì từ tốn nói.
Tiêu Như Yên đắc ý cười, lên tiếng nói: “Được rồi, xem ra trình độ các ngươi cũng chỉ có thể nói. Hay như này đi, bổn tiểu thư sẽ biểu diễn một bộ thuật khống hỏa nếu ai trong các ngươi có thể làm được thì coi như là bổn tiểu thư thua, thế nào?”
Mấy người Đan Tông đều trố mắt nhìn nhau, nhưng mà dù có giận cũng không dám nói.
Vào lúc này, ai cũng không dám đi ra huênh hoang. Chung quy thì mọi người cùng nhau bẽ mặt còn hơn là một người đi ra để chịu một mình.
Sắc mặt Hạ Thư Mính ở một bên sớm đã tái mét, đám người này đến một người cũng không đáng tin cậy, thế mà lại bị một đứa trẻ dọa sợ!
“Nếu các ngươi không ai nói gì, vậy thì bổn tiểu thư cho là các ngươi đã đồng ý rồi đó!”
Vừa nói, lòng bàn tay Tiêu Như Yên nâng lên một chút, một đám lửa liền biến thành một đóa hoa nhỏ.
Sau đó bàn tay nàng run lên, thì ra lại là một đóa hoa nhỏ nữa.
Bàn tay của Tiêu Như Yên run theo tiết tấu, sau đó cứ một đóa lại một đóa hoa nhỏ hiện ra.
Một bên Tiêu Như Yên tạo ra hoa nhỏ một bên lại nhảy múa, mà những đóa hoa nhỏ này lại nhảy múa theo nàng.
Lúc này, Tiêu Như Yên giống như là Hoa Tiên Tử, những đóa hoa đó làm cho vẻ đẹp của nàng nổi bật đến mức rung động lòng người.
Nhất thời, tất cả võ giả đều nhìn đến ngây dại.
Từ trước đến giờ bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng nào đẹp như vậy, cũng chưa từng thấy qua thuật khống hỏa nào tinh diệu như vậy.
Tạo ra một đóa hoa nhỏ không là gì, ba, năm đóa cũng chưa là gì nhưng mà một lần liền tạo ra một trăm đóa hoa hỏa diễm lại còn có thể thao túng tùy ý như thế, thì quá lợi hại rồi!
Bỗng nhiên, Tiêu Như Yên dừng lại, những đóa hoa nhỏ kia cũng tiêu tán theo.
Không ít người vẫn còn đang chìm đắm vào cảnh đẹp vừa rồi chưa thoát ra được.
“Quá… quá đẹp! Thật là không thể nào tưởng tượng được, thuật khống hỏa khô khan như vậy lại có thể thi triển thành một cảnh tuyệt đẹp thế này!”
“Đệ tử của Diệp dược sư đã có thực lực như thế, vậy thì thuật khống hỏa của hắn còn nghịch thiên đến mức nào?”
“Thật muốn mở mang tầm mắt một chút thuật khống hỏa của Diệp dược sư mà! Có điều Dược Hương Các đã thắng liên tiếp hai trận rồi, sợ là không còn cơ hội nữa?”
Chính bản thân Tiêu Như Yên cũng không nghĩ tới, hôm nay nàng thi triển thuật khống hỏa, thế mà thoáng cái đã trở thành nữ thần trong lòng các võ giả nam ở Cổ Phong Thành.
Sau ngày hôm nay, không ít người vì muốn thấy dung nhan nàng mà đến Dược Hương Các.
“Chư vị, ai có thể bắt chước thuật khống hỏa của Tiêu cô nương?” Ứng Thiên Nhai hỏi.
Vẻ mặt của mấy Đan Tông trở nên lúng túng, ánh mắt liên tục né tránh.
Đừng nói là màn vừa rồi của Tiêu Như yên, ngay cả tên Nhậm Đông kia, bọn họ cũng rất khó để làm được!
Ứng Thiên Nhai thấy không có ai phản ứng, cười nhạt nói: “Đã như vậy thì trận thứ hai Dược Hương Các thắng! Dược Hương Các đã thắng liên tiếp hai trận, Ứng mỗ cảm thấy, sợ là vòng thứ ba này cũng không cần phải so nữa chứ?”
Sắc mặt Hạ Thư Mính biến đổi liên tục, nhưng mà không có lên tiếng.
Đúng lúc này, Diệp Viễn lại đứng ra nói: “Hạ đan thánh là cường giả Đan Thánh, chắc là thuật khống hỏa sẽ không tầm thường như vậy. Diệp mỗ cảm thấy, trận thứ ba này vẫn là nên so, nếu không sợ rằng Hạ đan thánh sẽ có lòng không phục! Nếu như vậy thì Diệp mỗ sẽ giống như đệ tử, thi triển thuật khống hỏa, nếu như Hạ đan thánh có thể làm được, coi như là Diệp mỗ thua, thế nào?”
Lúc này Diệp Viễn đứng ra, chẳng khác nào là đánh vào mặt Hạ Thư Mính.
Ứng Thiên Nhai có chút ngoài ý muốn, nhưng mà vẫn hỏi Hạ Thư Mính: “Ý của Hạ đan thánh thế nào?”
Kỳ thật thuật khống hỏa của Hạ Thư Mính cũng tương đối cao minh, loại trình độ khống hỏa của Tiêu Như Yên, hắn miễn cưỡng cũng có thể làm được.
Nhưng vấn đề là, Tiêu Như Yên chỉ là đệ tử của Diệp Viễn.
Thực lực của đệ tử đã đạt tới trình độ đó, vậy thì sư phụ của nàng còn như thế nào đây?
Nhưng mà muốn hắn nhận thua như vậy thì hắn sẽ không cam lòng.
Hắn chính là người đứng đầu trên đan đạo ở Cổ Phong Thành này, nếu mà nhận thua, vậy thì cái mặt già của hắn để ở đâu?
Hạ Thư Mính cắn răng nói: “So thì so, ai sợ sai chứ!”
Diệp Viễn khẽ mỉm cười nói: “Nhìn kỹ đây!”
Chỉ nhìn thấy hai tay Diệp Viễn khép chặt lại, kéo một cái, “rào” một tiếng, vô số con chim bay ra từ lòng bàn tay của hắn, bay lên tạo thành một vòng sáng quanh Dược Hương Các.
Những con chim này từng con từng con đều rất sống động, ngay cả mỗi một ánh mắt của mỗi đều tỏ ra rất linh động.
Nếu như không phải đã biết trước, sợ rằng những võ giả này đã cho rằng đây đều là chim thật đang bay!
Hơn nữa những con chim này đều là các chủng loại khác nhau, dường như cả lớn cả nhỏ không có một con nào là giống con nào!
Chỉ đếm đơn giản, Diệp Viễn đã tạo ra hàng ngàn con chim thuộc các loài khác nhau!
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh!
Khác với Tiêu Như Yên, dường như là trong nháy mắt Diệp Viễn liền có thể tạo ra một đàn chim như thế!
Trình độ thuật khống hỏa bậc này, có thể nói là thần kỹ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất