Chương 735: Đèn đuốc rực rỡ
Ở giữa Đan Vương và Đan Tông là khoảng cách của hai đại cảnh giới.
Có điều luyện dược sư và võ giả khác nhau, nếu giữa võ giả chênh lệch hai đại cảnh giới, cho dù là Diệp Viễn có thực lực thông thiên cũng là không có cách nào để thắng được.
Những mà đối với luyện dược sư, ngoại trừ so luyện đan thì trên lý thuyết Đan Vương vẫn có thể thắng Đan Tông.
Đương nhiên đó cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi.
Nếu như không có truyền thừa nghịch thiên, thì Đan Vương muốn thắng được Đan Tông chỉ là ý nghĩ viển vông.
Sự tích lũy kinh nghiệm mà Đan Tông có được không phải là thứ mà Đan Vương có thể so.
Đặc biệt là ở đạo khống hỏa, kinh nghiệm cực kỳ quan trọng, đó là dựa vào vô số lần luyện đan dược mà tích lũy được.
Số năm tu luyện của Nhậm Đông và Tiêu Như Yên bày ra đó, không ai cho rằng bọn họ có thể khống hỏa thắng Đan Tông Tô Khải Đức này.
Kỳ thật, ngay cả chính Nhậm Đông cũng không có chút lòng tin nào đối với mình.
Cường giả Đan Tông, đây là cảnh giới mà ở hạ giới hắn cũng không dám nghĩ tới. Vậy mà bây giờ, hắn lại phải so khống hỏa với cường giả Đan Tông.
Có điều lời vừa rồi mà Tô Khải Đức nói đã chọc giận Nhậm Đông.
Ở trong lòng hắn Diệp Viễn giống như là thần vậy, Tô Khải Đức nói như thế chính là đã động vào vảy ngược của hắn!
“Bất kể thế nào, ta nhất định phải so một trận cùng lão gia hỏa này! Cho dù không thắng được, cũng sẽ không để cho sư phụ phải bẽ mặt!” Nhậm Đông thầm hạ quyết tâm nói.
Trong mắt những người khác, đây hoàn toàn là một trận tỷ thí không có phần thắng. Nhưng mà Nhậm Đông biết, một trận đấu của sư phụ tuyệt đối toàn thắng!
So luyện đan, bây giờ xác thực là Diệp Viễn không có cách nào để luyện chế ra đan dược cấp bảy, nhưng mà so khống hỏa, cho dù là cường giả Đan Thánh thì sao chứ?
“Tiểu tử, bắt đầu đi. Ta muốn xem xem, rốt cuộc đồ đệ của một Đan Hoàng có bao nhiêu lợi hại!”
Vừa nói, Tô Khải Đừa vừa phun nguyên lực, ngọn lửa xanh đỏ liền xuất hiện ở bàn tay hắn.
Ngọn lửa màu đỏ bập bùng như đang đánh đàn, như đang nhảy múa trên ngón tay hắn, tạo cho người ta cảm giác sảng khoái.
Trong lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Nhậm Đông, thì thấy Nhậm Đông vẫn không có hành động gì mà chỉ ngây ngốc nhìn hắn khống hỏa.
Nhìn thấy cảnh này, Tô Khải Đức càng thêm đắc ý.
“Thật là lợi hại! Quả nhiên không hổ là người chỉ đứng sau Hạ Đan Thánh, sợ rằng đã vượt qua Đan Thánh rồi!”
“Cường giả Đan Tông đúng là cường giả Đan Tông, không trải qua nhiều lần gọt giũa làm sao có thể luyện được thuật khống hỏa đạt đến trình độ này?”
“Hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt rồi! Thuật khống hỏa của Tô đan tông đã lợi hại như vậy rồi, vậy thì trình độ của Hạ đan thánh còn lợi hại đến mức nào?”
Nghe được mọi người khen nức nở, Tô Khải Đức càng thêm đắc ý.
Hắn lúc này còn dư mấy phần lực, trong lòng muốn phô trương kỹ thuật của mình nên động tác trên tay càng nhanh thêm mấy phần.
Lần này, lại càng nhận được sự thán phục.
Ngược lại Nhậm Đông, vẫn ngây ngốc nhìn Tô Khải Đức như cũ, giống như là quên mất động thủ vậy.
“Này, tiểu tử, không phải là ngươi nhìn đến ngốc rồi chứ? Ha ha, quả nhiên là tiểu tử chưa trải sự đời, chắc là hôm nay mới được mở mang tầm mắt đúng không?”
Hạ Thư Mính thấy Nhậm Đông bị “dọa sợ”, càng thêm đắc ý.
Nếu trận này Tô Khải Đức thắng thì trên cơ bản là một nửa Dược Hương Các đã tới tay hắn, làm sao có thể không đắc ý được cơ chứ?
Lúc này dường như Nhậm Đông mới hồi phục lại tinh thần, sững sỡ này: “Ha, đây chính là thuật khống hỏa của cảnh giới Đan Tông sao?”
“Nếu không thì sao, vậy ngươi cho rằng đây là cái gì? Tiểu tử, ngươi còn trẻ, có trải qua một chút thất bại cũng không có gì cả. Dựa vào tuổi của ngươi, có thể tu luyện được tới cảnh giới Đan Vương đã là không tệ rồi. Nếu sau này Dược Hương Các không còn nữa, hay là ngươi bái nhập vào môn hạ của ta, ta sẽ truyền thụ cho ngươi thêm nhiều tinh túy của thuật khống hỏa!” Hạ Thư Mính hướng dẫn từng bước, đây là là bắt đầu đào chân tường rồi.
Hắn căn bản là không nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Nhậm Đông, còn tưởng rằng Nhậm Đông bị thuật khống hỏa của Tô Khải Đức làm cho kinh ngạc, mới có thể nói ra lời cảm thán như thế.
Nhậm Đông nghe vậy, biết là Hạ Thư Mính đã hiểu lầm, lắc đầu nói: “Nếu như đây chính là thuật khống hỏa của cảnh giới Đan Tông, vậy thì ta thắng hắn sẽ chẳng có bao nhiêu khó khăn.”
Hạ Thư Mính nghe vậy lập tức sững sờ, tiểu tử này lại dám đùa giớn hắn?
Vừa định nổi đóa, thì lúc này Nhậm Đông bắt đầu hành động!
Chỉ thấy một tay hắn vừa đưa lên, hoa sen liền nở rộ, đồng thời cũng kết thành một đám lửa nhỏ.
Sau đó, hai tay của Nhậm Đông như mộng ảo. Mà một đám lửa kia, dưới sự thúc giục của hắn, tạo thành một gốc cây nhỏ, hơn nữa trông rất sống động!
Cây nhỏ kia dần dần nảy mầm, mọc ra cành cây, biến thành cành lá rậm rạp!
Dược Hương Các vốn là có chút huyên náo, lúc này chợt yên ắng hẳn xuống.
Mà Hạ Thư Mính nhìn thấy một màn này, hai mắt đã trợn tròn xoe.
Thuật khống hỏa tinh xảo như vậy, so với một Đan Thánh như hắn cũng không kém chút nào!
Thuật khống hỏa chú trọng là sự tinh tế, nên có chỗ mạnh chỗ yếu.
Chỉ có như vậy, khi luyện đan thì đan dược mới có thể có đầy đủ hỏa diễm để tẩy lễ.
Có thể ngưng kết hỏa diễm thành hình dáng của cây nhỏ, điều này cần có công lực cực mạnh!
Nhìn lại Tô Khải Đức, thủ pháp của hắn nhìn rất cao minh, nhưng mà đối với trình độ tinh tế của ngọn lửa ở trong tay hiển nhiên là không bằng Nhậm Đông rồi.
“Đèn hoa rực rỡ!”
Nhậm Đông quát nhẹ, cây nhỏ kia thế mà lại sinh ra nhiều đóa hoa tươi màu bạc!
Lúc này Tô Khải Đức làm sao còn có thể ung dung?
Hắn thấy thuật khống hỏa của Nhậm Đông thì cả khuôn mặt đều tái rồi.
Hắn liều mạng thúc giục hỏa diễm trong tay, nghĩ muốn kết thành cây nhỏ giống như vậy.
Rốt cuộc thì Tô Khải Đức cũng là cường giả Đan Tông, cưỡng ép thì cũng có thể ngưng kết ra hình dáng một cây nhỏ.
Chỉ là hình dáng của cây nhỏ này, cho dù là võ giả không biết thuật khống hỏa cũng có thể nhìn ra tốt xấu.
Đến cuối cùng, mặt Tô Khải Đức đỏ bừng lên, căn bản là không biến ra được cây nhỏ sống động giống như là Nhậm Đông.
“Trận đầu, Dược Hương Các thắng!” Ứng Thiên Nhai trực tiếp tuyên bố kết quả.
Đối với kết quả quá rõ ràng này, cũng không có ai đi hoài nghi.
Nhậm Đông thu hỏa diễm lại, chạy đến trước mặt Diệp Viễn hưng phấn nói: “Sư phụ, hóa ra thuật khống hỏa của ta đã lợi hại như vậy rồi!”
Diệp Viễn cười nói: “Lúc này mà đã vui mừng như thế, vẫn còn sớm đó! Hôm nay cho các ngươi xuất thủ, là muốn cho các ngươi một chút tự tin, nhưng mà nhớ lấy đừng tự mãn! Chỉ nhìn thấy lợi trước mắt, mà không thấy cái hại về sau, hiểu chưa?”
Nhậm Đông gật đầu liên tục như gà mổ thóc, ngoan ngoãn nói: “Đồ nhi hiểu rồi!”
Thời gian mấy năm qua, hai người Nhậm Đông và Tiêu Như Yên cũng không phải là sống uổng phí thời gian trong Hạo Thiên Tháp.
Ngược lại, Diệp Viễn lại huấn luyện bọn họ giống như là ma quỷ vậy.
Thuật khống hỏa này chính là một trong số đó!
Mỗi một nhiệm vụ mà Diệp Viễn đưa ra đều có mục tiêu, Nhậm Đông và Tiêu Như Yên vùi đầu khổ luyện, thực lực cũng được cải thiện nhanh chóng.
Chỉ là hai người bọn họ đều chìm vào huấn luyện khổ cực, hơn nữa đại đa số những thứ được huấn luyện đều là kiến thức cơ bản của luyện dược sư, đối với thực lực của mình bây giờ căn bản hai người cũng không biết được bao nhiêu.
Lúc Nhậm Đông nhìn thấy Tô Khải Đức khống hỏa, hắn mới biết thực lực của mình đã đạt tới mức độ nào rồi.
Có thể nói là, bây giờ ngoại trừ cảnh giới của hắn không bằng ra thì kiến thức cơ bản hắn đã hoàn toàn vượt qua cường giả Đan Tông!