Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 737: Bách Điểu Triều Phượng

Chương 737: Bách Điểu Triều Phượng
Hàng ngàn con chim lượn quanh xà nhà, cảnh tượng vô cùng uy nghi tráng lệ.
Chỉ một chiêu này thôi, Hạ Thư Mính đã khó mà với tới rồi.
Lấy hỏa diễm vẽ ra chúng sinh, thuật khống hỏa đạt đến trình độ này quả thực là thần kỳ!
Thuật khống hỏa của Hạ Thư Mính rất mạnh, nếu để cho hắn biến ra một đàn chim bay đến, hắn cũng miễn cưỡng làm được. Nhưng mà muốn hắn có thể làm được mỗi con chim đều không giống nhau thì hắn sao có thể làm được cơ chứ?
Điều này không chỉ đòi hỏi có thể kiểm soát tốt được hỏa diễm mà còn cần phải kiểm soát được tốt nguyên lực!
“Hừ! Ta còn tưởng thuật khống hỏa của ngươi ghê gớm như thế nào, hóa ra cũng chỉ xấp xỉ đồ đệ của ngươi mà thôi!” Hạ Thư Mính mạnh miệng nói.
Lời này vừa nói ra khiến cho không ít võ giả nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, đây rõ ràng là không thể thắng nổi còn già mồm.
Diệp Viễn mỉm cười nói: “Hạ đan thánh không cần phải gấp, vẫn chưa xong đâu!”
Nói xong, Diệp Viễn đưa một ngón tay ra, vẽ một đường trên không trung, một âm thanh nhẹ nhàng đột nhiên vang lên.
“Trời ơi, là phượng hoàng. Kia… kia là phượng hoàng thật sao?”
“Không đúng! Kia không phải là phượng hoàng thật, mà chỉ là thuật khống hỏa của Diệp Viễn hóa ra mà thôi!”
Phượng hoàng vừa xuất hiện, lập tức xung quanh Dược Hương Các vang lên tiếng thán phục.
Những con chim kia vốn là đang bay lượn trên xà nhà, thế mà Hỏa Phượng vừa xuất hiện tất cả bọn chúng đều dừng lại trên không trung, giống như là đang triều bái Hỏa Phượng!
“Đây là Bách Điểu Triều Phượng, nếu như Hạ đan thánh có thể làm được, thì coi như là Dược Hương Các chúng ta thua, thế nào?” Diệp Viễn mỉm cười nói.
Sắc mặt Hạ Thư Mính vô cùng khó coi, hắn thế nào cũng không ngờ được, thuật khống hỏa của một Đan Hoàng nho nhỏ lại có thể đạt tới được trình độ đáng sợ như vậy!
Bách Điểu Triều Phượng này đáng sợ cũng không phải là rất khó tạo ra mà điều đáng sợ là những con chim đang bay này có linh tính!
Thuật khống hỏa đạt tới loại trình độ này, đã căn bản không thể nào diễn tả bằng ngôn từ rồi!
Hạ Thư Mính hắn có tu luyện mấy trăm năm cũng không thể nào đạt tới được trình độ như vậy.
“Hừ! Diệp Viễn, món nợ hôm nay, Hạ mỗ sẽ ghi nhớ! Chúng ta đi! Mười vạn điểm cống hiến, lát sau ta sẽ phái người đưa tới cho ngươi!”
Hạ Thư Mính thật sự là không thể nào tiếp tục ở chỗ này được nữa, không thể làm gì khác hơn là phẩy tay áo bỏ đi.
Lúc bọn họ đi, còn đưa tới một tràng tiếng xùy xùy.
Qua hôm nay, Diệp Viễn chính là một trận thành danh ở Cổ Phong Thành.
Một cường giả Đan Thánh mang theo một đám Đan Tông đến Dược Hương Các phá quán, kết quả bị một Đan Hoàng và hai Đan Vương đánh cho tan tác, từng người từng người đều là mặt đen sì rời đi!
Thực lực bậc này, đủ để chứng minh Dược Hương Các có đủ bản lĩnh để đứng vững ở đường Cổ Phong.
Hơn nữa có thể đoán được, sau này danh tiếng của Dược Hương Các còn có thể triệt để lấn át cửa hàng Thiên Duyên!
“Diệp Viễn, ngươi thật là lợi hại! Thật là không ngờ được, cảnh giới thuật khống hỏa của ngươi lại xuất thần nhập hóa như thế!”
Biểu hiện của Diệp Viễn khiến cho Thiên Nhi quá kinh diễm, lúc này nàng mới biết, tại sao Diệp Viễn lại không cần cửa hàng Lưu Tinh bọn họ đưa cường giả Đan Tông tới đây.
Vì ở trước mặt Diệp Viễn, cường giả Đan Tông thì tính là cái gì!
Diệp Viễn nhìn Thiên Nhi, chế nhạo nói: “Không phải lúc trước cô nương còn nói là ta đùa quá hay sao?”
Mặt Thiên Nhi đỏ lên, nhăn nhó cúi đầu xuống. Mặc dù cách một tấm lụa mỏng, Diệp Viễn cũng cảm thấy được là nàng đang vô cùng ngượng ngùng.
“Thuật khống hỏa của ngươi lợi hại như vậy, tại sao lại không nói trước với ta! Cũng để cho ta có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt!” Thiên Nhi u oán nói.
Diệp Viễn cười nói: “Coi như là ta nói trước với ngươi ta rất lợi hại, thì ngươi có tin không?”
“y… hình như là sẽ không.” Thiên Nhi sững sờ thốt lên.
“Ha ha ha, khống hỏa thuât của Diệp dược sư thật đúng là đã làm cho Ứng mỗ được mở rộng tầm mắt! Nếu như không phải tận mắt thấy, Ứng mỗ không thể nào tưởng tưởng được, chỉ là một phi thăng giả mà lại có thực lực đáng sợ như vậy!” Ứng Thiên Nhai cười to nói.
“Ha ha, thành chủ đại nhân quá khen. Diệp mỗ chẳng qua cũng chỉ là tiểu đạo, kiếm miếng cơm ăn mà thôi.”
Ứng Thiên Nhai thâm sâu nhìn Diệp Viễn một lúc, rồi bỗng nhiên mở miệng nói: “Diệp dược sư, chúng ta vào bên trong nói chuyện một lát có được không?”
Diệp Viễn nói: “Xin mời!”

Đuổi được Hạ Thư Mính, Diệp Viễn ở sảnh trước cũng không có tác dụng gì nữa.
Loại chuyện kinh doanh này, người của cửa hàng Lưu Tinh lợi hại hơn hắn rất nhiều.
Lần này hắn một trận thành danh, có rất nhiều võ giả đã nhìn thấy hắn dùng thuật khống hỏa đánh bại Hạ Thư Mính, chuyện này nhất định sẽ rất nhanh truyền khắp Cổ Phong Thành.
Muốn bán được dan dược đúng là phải dựa vào danh tiếng.
Cửa hàng Thiên Duyên có thể lần át cửa hàng Lưu Tinh, phần lớn nguyên nhân là liên quan đến Hạ Thư Mính.
Bởi vì nhiều nguyên nhân nên cửa hàng Lưu Tinh ở trong thành Cổ Phong không điều động cường giả Đan Thánh trong phái, nên bị áp chế cũng là điều bình thường.
Hôm nay Diệp Viễn cường thế đánh bại Hạ Thư Mính, mục đích là để cho các võ giả đều biết sự lợi hại của hắn, như vậy thì tài nguyên của Dược Hương Các mới có thể cuồn cuộn đổ vào.
Lại thêm chất lượng đan dược của Dược Hương Các siêu việt, đương nhiên là đã làm giảm một phần lớn doanh thu của cửa hàng Thiên Duyên.
Diệp Viễn cũng sớm đã có tính toán sẽ cùng hợp tác với vệ quân thành.
Trước tiên là đem đan dược của mình cho La Phương thử, tất nhiên là đã rất nhanh chóng bắt được lòng tin của hắn.
Chỉ là Diệp Viễn không ngờ được, người thành chủ Ứng Thiên Nhai này lại tìm tới tận cửa.
“Thành chủ đại nhân tìm Diệp mỗ, không biết là có chuyện gì?” Hai bên ngồi xuống, Diệp Viễn đã hỏi thẳng.
“Ha ha, Diệp dược sư đã thẳng thắn như thế thì ta cũng không vòng vo nữa. La Phương vô cùng tán thưởng mấy loại đan dược mà các ngươi mới đưa ra, hôm nay ta đến đương nhiên là vì muốn mở mang kiến thức một chút.” Ứng Thiên Nhai nói.
“Ồ? Mấy viên dan dược mà thôi, thế mà lại để đích thân thành chủ vất vả tới đây một chuyến?”
Vừa nói, Diệp Viễn vừa mấy ra mấy viên đan dược đặt trước mặt Ứng Thiên Nhai.
Ứng Thiên Nhai cũng không khách khí, nuốt liền mấy viên đan dược một lần, sau đó hai mắt hắn không khỏi tỏa sáng.
“Không trách La Phương lại tán thưởng mấy viên đan dược này như thế, hiệu quả của đan dược quả nhiên là không giống bình thường! Diệp dược sư, phủ thành chủ chúng ta dự định muốn mua những đan dược này, mỗi loại đan dược năm nghìn viên, ngươi xem thế nào?” Ứng Thiên Nhai nói.
Đan dược Diệp Viễn lấy ra tổng cộng có năm loại, mỗi loại đan dược năm nghìn viên, vậy thì chính là hai vạn năm nghìn viên đan dược.
Đối với cửa hàng vừa mới khai trương như Dược Hương Các mà nói, đây tuyệt đối là một mối làm ăn lớn.
Có điều trên mặt Diệp Viễn cũng chẳng có bao nhiêu biểu cảm kích động, ngược lại cười nhạt nói: “Đa tạ thành chủ đại nhân yêu thích, Diệp mỗ vô cùng cảm kích. Có điều thành chủ đại nhân đã đích thân đi một chuyến, chắc không phải chỉ vì mấy viên đan dược này đúng không?”
Ứng Thiên Nhai nghe vậy cười to nói: “Ha ha, xem ra quả nhiên là không gạt được Diệp dược sư! Kỳ thật hôm nay ta tới tìm Diệp dược sư là có một chuyện muốn nhờ. Chỉ là chuyện này khó mà mở miệng, cho nên…”
Diệp Viễn cười nói: “Cho nên trước tiên là cho ta một cái ân, sau đó lại nói chuyện khó mà mở miệng này, đúng không?”
La Phương nghe vậy mặt biến sắc nói: “Diệp Viễn, nói thế nào đây! Thành chủ đại nhân, ngài ấy…”
La Phương còn chưa nói hết, đã bị Ứng Thiên Nhai lấy tay ngăn lại, cười nói: “Tâm Diệp dược sư như gương sáng, xem ra là cái gì cũng không thể gạt được ngươi. Chỉ là chuyện này với ta mà nói vô cùng quan trọng…”
Diệp Viễn cắt ngang lời Ứng Thiên Nhai nói: “Chuyện khiến thành chủ đại nhân khổ sở như vậy, chắc chắn vô cùng nguy hiểm. Nếu khó mà mở miệng được, vậy thì tốt nhất là không mở miệng nói nữa. Mối làm ăn này, Dược Hương Các chúng ta sẽ không nhận.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất