Chương 768: Thay quyền thành chủ
Tả Hâm này quả thật là một con cáo già, đẩy tất cả sai lầm lên đầu Hạ Thư Mính, phủi đi sạch sẽ trách nhiệm của mình.
Có điều Diệp Viễn đoán chuyện Hạ Thư Mính bị phạt chắc là thật.
Sau lưng hắn là cửa hàng Lưu Tinh, loại chuyện này chỉ cần nghe ngóng một chút là biết được thật giả rồi.
Xem ra, cửa hàng Thiên Duyên dự định hòa giải với mình.
Có điều thương trường như chiến trường, Diệp Viễn cũng sẽ không vì đối phương chịu thiệt thòi mà cho đối phương thừa cơ lợi dụng.
Chỉ là cho dù Diệp Viễn có đồng ý thì chắc chắn Triệu Thiên cũng sẽ không đồng ý.
“Đừng vòng vo, nói rõ ý đồ của ngươi đi.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Tả Hâm không chút xấu hổ, móc ra một cái lệnh bài đưa cho Diệp Viễn nói: “Diệp dược sư, đây là lệnh bài thân phận cấp hoàng kim của cửa hàng Thiên Duyên, người nắm giữ loại lệnh bài này…”
“Người nắm giữ loại lệnh bài này, sẽ sở hữu bốn phần ưu đãi ở chi nhánh của cửa hàng Thiên Duyên, điều này tương đương với ưu đãi của trưởng lão cấp bậc tám sao…” Diệp Viễn trực tiếp cắt đứt lời Tả Hâm nói, nói ra cặn kẽ công dụng của lệnh bài hoàng kim này.
Tả Hâm kinh ngạc nói: “Diệp dược sư thế mà lại hiểu rõ cửa hàng Thiên Duyên của ta như vậy! Người nắm giữa lệnh bài thân phận cấp hoàng kim này ở toàn bộ Thánh Địa Xích Hà chỉ có một người, đó là chủ của Thánh Địa Xích Hà! Không ngờ được là Diệp dược sư lại biết rõ lệnh bài này như vậy.”
Nói thật, trụ sở chính phái người đưa lệnh bài thân phận cấp hoàng kim này tới đã khiến cho Tả Hâm vô cùng kinh ngạc.
Phải biết là người nắm giữ lệnh bài thân phận hoàng kim này đều là nhân vật cấp bậc đại lão ở thánh địa. Kém nhất cũng là cường giả Đạo Huyền Cảnh!
Bây giờ trụ sở chính lại đưa lệnh bài hoàng kim tới để đưa cho một tiểu tử Thần Du Cảnh, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy loại chuyện này!
Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Có phải là các ngươi đã đem đan dược mà Dược Hương Các bán ra đi phân giải đúng không?”
Tả Hâm nghe vậy có hơi bất ngờ trong lòng, không ngờ được là Diệp Viễn lại hỏi như thế, nên nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Đây là lần đầu tiên Tả Hâm gặp Diệp Viễn, mặc dù hắn biết thực lực đan đạo của Diệp Viễn rất mạnh, nhưng lại không nghĩ rằng hắn cũng rất khôn khéo!
Hắn chỉ là lấy ra một lệnh bài hoàng kim, mà Diệp Viễn đã đoán được chuyện phân giải đan dược, điều này cần phải có tốc độ phản ứng cực nhanh!
Diệp Viễn thấy Tả Hâm ấp úng không nói ra lời, tiếp tục nói: “Xem ra, tổng bộ luyện dược sư phân giải thất bại, nếu không các ngươi cũng không đưa ra cái giá này. À… lệnh bài hoàng kim, đúng là rất có thành ý. Có điều ngươi định dùng một cái lệnh bài hoàng kim để phá vỡ hợp tác của ta và cửa hàng Lưu Tinh sao?”
Lúc này Tả Hâm đã tỉnh táo lại, lắc đầu nói: “Tả mỗ không có ý này, lệnh bài hoàng kim không chỉ có những công dụng mà Diệp dược sư đã nói mà trong đó còn đại biểu cho ba phần cổ phần của cửa hàng Thiên Duyên ở Cổ Phong Thành. Mà chúng ta chỉ có một yêu cầu, đó là hy vọng Diệp dược sư có thể bán cho cửa hàng Thiên Duyên chúng ta mấy loại đan dược này cùng với cửa hàng Lưu Tinh.”
Lệnh bài hoàng kim lại thêm vào ba phần cổ phần, chỉ đổi lấy quyền bán mấy loại đan dược, có thể nói là giao dịch này chỉ có lãi chứ không có lỗ.
Đối với Diệp Viễn mà nói, đã là vô cùng có thành ý rồi.
Trong lòng Diệp Viễn rất rõ ràng, có điều sau khi hắn suy nghĩ một chút thì lại trả lệnh bài hoàng kim lại cho Tả Hâm nói: “Xin lỗi, ta không thể đồng ý với ngươi.”
Tả Hâm không khỏi hụt hơi nói: “Thế này… chẳng lẽ thành ý của cửa hàng Thiên Duyên chúng ta còn chưa đủ sao?”
Diệp Viễn cười nói: “Thành ý này… là đủ rồi, nhưng Diệp Viễn ta lại không phải là loại thương nhân như các ngươi. Ta có nguyên tắc của ta, ta đã đồng ý hợp tác với cửa hàng Lưu Tinh, thì cho dù giá tiền của các ngươi của cao hơn nữa cũng vô dụng.”
…
Tả Hâm đi về nhưng vẫn để lại lệnh bài hoàng kim.
Lệnh bài hoàng kim là nhiệm vụ chết mà phía trên giao cho hắn, muốn hắn nhất định phải đưa cho Diệp Viễn.
Nếu như Diệp Viễn không nhận, thì cái ghế hội trưởng này hắn cũng không cần phải làm nữa.
Cuối cùng, Diệp Viễn cũng nhận lấy lệnh bài hoàng kim.
Hắn cũng không ngại chiếm chút lợi, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của hắn là được rồi.
Nhưng mà Diệp Viễn biết, sau này tu luyện cần rất nhiều tài nguyên, hơn nữa giá cả cũng càng ngày càng đắt. Hiện tại Dược Hương Các này, căn bản là không chống đỡ được hắn tu luyện quá lâu.
Chờ đến khi cảnh giới của hắn ngày càng cao, địa nguyên tinh mà Dược Hương Các kiếm được cũng thu không đủ chi rồi.
Dùng lệnh bài hoàng kim mua đồ có thể được ưu đãi bốn phần, thì chỉ có kẻ ngu mới không làm.
Sau khi Tả Hâm đi, Triệu Thiên hỏi Diệp Viễn hắn tới làm gì, thì Diệp Viễn chỉ cười không nói, rồi đi luôn, khiến Triệu Thiên ở phía sau giận đến giậm chân.
Hai ngày sau, Quân Thiên Vũ xuất quan, chẳng những hắn khôi phục được trạng thái tốt nhất mà còn đột phá được cảnh giới, một lần đã đạt tới Thiên Khải Cảnh tầng ba!
Đương nhiên, đây là do Diệp Viễn lấy được một ít đan dược cấp bảy ở chỗ Triệu Thiên, nên Quân Thiên Vũ mới có thể vừa khôi phục được thực lực lại vừa đột phá được cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy.
Những đan dược này đều là đồ vật vô cùng quý, cho dù chính Quân Thiên Vũ cũng rất khó lấy được, mà Diệp Viễn lại chỉ cần thuận miệng nói một câu đã lấy được.
Bây giờ Triệu Thiên đối với Diệp Viễn là nói gì nghe nấy, một chút đan dược cấp bảy cũng không phải là chuyện lớn gì đối với cửa hàng Lưu Tinh.
Có điều thông qua chuyện này, Diệp Viễn càng thêm hoài nghi thân phận của Triệu Thiên không đơn giản.
Bởi vì những đan dược mà hắn muốn, cho dù là quản sự sáu sao, cũng sợ là không dễ dàng lấy được như vậy.
“Chúc mừng Quân huynh đột phá!” Diệp Viễn cười nói.
Lúc trước, Quân Thiên Vũ vẫn luôn đi theo bảo vệ an toàn cho Diệp Viễn, giống như là một người hộ vệ, suýt chút nữa còn mất mạng, điều này làm cho Diệp Viễn có chút áy náy.
Bất kể thế nào, phần ân tình này là Diệp Viễn đã thiếu hắn. Cho nên thấy Quân Thiên Vũ đột phá, Diệp Viễn vô cùng vui mừng.
“Ha ha, cái này còn không phải là nhờ những thứ đan dược kia của đệ hay sao!” Quân Thiên Vũ cũng hết sức vui vẻ, cười to nói.
Mấy năm nay hắn không chuyên tâm tu luyện, cảnh giới tiến triển rất chậm.
Bây giờ gặp được Diệp Viễn, chẳng những giúp hắn chữa khỏi bệnh cho thê tử mà còn đột phá được ý cảnh trong cảnh giới, sao hắn có thể không vui mừng được?
“Hừ, đan dược này là ta lấy được, ngươi tạ ơn hắn làm cái gì?” Triệu Thiên khó chịu nói.
Kể từ sau ngày đó, mặc dù Triệu Thiên sẽ không làm gì trái với Diệp Viễn, nhưng mà vẫn thích tranh hơn thua cùng với Diệp Viễn, vẫn luôn không cho Diệp Viễn sắc mặt tốt.
Quân Thiên Vũ lại hết sức đại độ, cười nói: “Ha ha, đương nhiên là cũng phải cảm ơn Thiên Nhi cô nương rồi!”
“Vậy còn tạm được!” Vừa nói, Triệu Thiên đưa tay về phía Diệp Viễn, nói: “Đưa đan dược ngươi đồng ý với ta đây?”
Diệp Viễn khẽ mỉm cười, phất tay một cái, mấy trăm lọ thuốc xuất hiện trước mặt Triệu Thiên.
Trên mỗi một bình đan dược, đều ghi rõ tên, thế mà tất cả lại đều là đan dược cấp sáu!
“Ngươi đếm đi.” Diệp Viễn nói.
Trong mắt Triệu Thiên lóe lên một vẻ khiếp sợ, nhưng mà trong miệng vẫn nhàn nhạt nói: “Không cần!”
Vừa nói, nàng vừa lấy những đan dược này đi.
Đang lúc ấy thì, một giọng nói vang dội vang lên ngoài cửa, truyền tới từ rất ra: “Diệp Viễn, ngươi ở đâu, nhanh đi ra đây cho ta!”
Diệp Viễn nhướng mày một cái, nói: “Bùi Văn Cường? Hắn tới làm gì?”
Bỗng nhiên Triệu Thiên mở miệng nói: “Quên nói cho các ngươi biết, tạm thời Ứng thành chủ không về được, phía trên đã bổ nhiệm một người mới thay quyền thành chủ, tên là Bùi Văn Cường.”