Chương 769: Xích Hà Cốc
Triệu Thiên nói khiến Diệp Viễn và Quân Thiên Vũ đều sửng sốt.
Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Bùi Văn Cường đã hấp tấp xông vào.
“Diệp Viễn, bổn thành chủ đại giá quang lâm, ngươi lại dám không ra cửa nghênh đón!” Bùi Văn Cường đắc ý nói.
Diệp Viễn đen mặt lại nói: “Rõ ràng là ngươi cố ý xông vào, lại còn ở đây lý luận?”
Quân Thiên Vũ nhàn nhạt nói: “Diệp Viễn, có muốn đuổi hắn ra ngoài hay không?”
Thần tình Bùi Văn Cường cứng lại, đột nhiên phát hiện Quân Thiên Vũ đã đột phá đến Thiên Khải Cảnh tầng ba, đã đuổi kịp hắn về mặt cảnh giới.
Nhưng bàn về lĩnh ngộ ý cảnh, hắn có vỗ mông ngựa cũng không bằng được Quân Thiên Vũ. Nếu Quân Thiên Vũ muốn đuổi hắn ra khỏi cửa thì cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
“Này, ta cảnh cáo các ngươi! Bây giờ ta là thay quyền thành chủ, các ngươi dám động đến ta, thì hậu quả phải tự làm tự chịu đó!” Lần này đến lượt Bùi Văn Cường đen mặt rồi.
Diệp Viễn khoát khoát tay, không nhịn được nói: “Được rồi, đừng có lấy uy phong thành chủ của ngươi ra! Ngươi làm thành chủ của ngươi, ta mở Dược Hương Các của ta, chúng ta nước sông không phạm nước giếng! Nói đi, đến tìm ta có chuyện gì?”
Bùi Văn Cường vừa nghe đã cộc cằn nói: “Ha, khẩu khí thật là lớn! Tiệm của ngươi mở ở trên địa bàn của ta, lại dám bày ra bộ dạng này đối với ta, ngươi có tin là bây giờ ta sẽ đóng cửa tiệm của ngươi hay không!”
Nói tới đây, hình như là Bùi Văn Cường càng nghĩ càng đắc ý nói: “Cứ quyết định như vậy đi, lúc về ta sẽ cho ngươi đến niêm phong Dược Hương Các của các ngươi, xem ngươi còn dám càn rỡ như thế với bổn thành chủ không!”
Diệp Viễn cười nói: “Thế sao? Vừa đúng lúc gần đây có một nhà tìm ta, bởi vì ta không nỡ bỏ Dược Hương Các, cho nên không có đồng ý. Nếu các ngươi niêm phong Dược Hương Các, thì đúng là đã giúp ta hạ quyết tâm này.”
Bùi Văn Cường cười to nói: “Ha, nhanh như vậy đã tìm được đường lui rồi, không biết nhà kia của ngươi là như nào? Ngươi cũng biết địa vị của ca ca ta ở Thánh Địa Xích Hà, ngươi đi đến nhà nào, ta sẽ để cho nhà đó sập tiệm! Ta thật là muốn xem xem, ai dám thu ngươi!”
Diệp Viễn bất đắc dĩ móc ra một cái lệnh bài, rồi vuốt vuốt ở trong tay mấy cái.
Bùi Văn Cường thì không có phản ứng gì nhưng mà Triệu Thiên không khỏi sợ hãi khi thấy lệnh bài này, nói: “Lệnh bài hoàng kim của cửa hàng Thiên Duyên! Ngươi… sao ngươi lại có loại đồ này?”
Diệp Viễn nhún nhún vai nói: “Ta cũng không muốn lấy, nhưng người ta lại nhất định phải nhét cho ta.”
Chính xác là Tả Hâm cố gắng nhét cho Diệp Viễn, vì muốn cho Diệp Viễn nhận lấy lệnh bài này, thiếu chút nữa Tả Hâm đã quỳ xuống rồi.
Sắc mặt Bùi Văn Cường cũng đại biến nói: “Đây… đây chính là lệnh bài hoàng kim của cửa hàng Thiên Duyên! Không phải nói là toàn bộ Thánh Địa Xích Hà chỉ có thánh chủ mới là người có vật này sao?”
Diệp Viễn có chút bất ngờ nhìn Bùi Văn Cường một cái, nói: “Xem ra là ta đã coi thường ngươi rồi, không ngờ được là ngươi còn biết đến lệnh bài hoàng kim.”
Sắc mặt Bùi Văn Cường khó coi nói: “Ta… ta cũng là lúc ở thánh địa, đi chi nhánh của cửa hàng Thiên Duyên mua đồ đã nghe đại ca ta nhắc tới.”
Diệp Viễn chợt nói: “Há, hóa ra là như vậy. Đúng rồi, không phải là ngươi muốn niêm phong Dược Hương Các của ta sao, niêm phong nhanh đi, còn chờ cái gì nữa?”
“Ha… ha ha, vừa rồi ta chỉ đùa một chút thôi, chỉ đùa một chút mà thôi, Diệp lão đệ đừng có coi là thật. A! Cứ mải nói giỡn, thiếu chút nữa ta quên mất hôm nay tới là có chính sự.” Bùi Văn Cường chợt nhớ tới cái gì, liền nhanh chóng chuyển chủ đề.
Đùa gì thế, toàn bộ thánh địa chỉ có thánh chủ mới có một cái lệnh bài hoàng kim, người nắm giữ nó có địa vị như thế nào thì không cần nói cũng biết.
Niêm phong Dược Hương Các?
Cửa hàng Thiên Duyên thuộc thánh địa nhất phẩm, so với loại thánh địa cửu phẩm như Thánh Địa Xích Hà thì mạnh hơn nhiều lắm.
Nếu như Diệp Viễn thật sự đi cửa hàng Thiên Duyên, dựa vào lệnh bài đại biểu cho thân phận này thì chỉ cần nửa phút là có thể giết chết mình!
Triệu Thiên ở một bên tinh thần ngơ ngẩn, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Diệp Viễn lại có chút hiếu kỳ ý đồ của Bùi Văn Cường, hỏi: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Bùi Văn Cường nói: “Là như này, một tháng sau Thánh Địa Xích Hà sẽ cử hành cuộc so tài tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử, mỗi một thế lực của thánh địa, đều có ba vị trí. À không, lúc ta nhận được tin tức này, ngay lập tức liền nghĩ đến ngươi, dự định phân cho ngươi một chỗ. Thế nào hả, có thú vị không?”
“Cuộc so tài tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử? Không có hứng thú!” Diệp Viễn liếc mắt, trực tiếp cự tuyệt nói.
Võ giả khác vô cùng mơ ước đối với việc có thể tiến vào thánh địa, nhưng mà Diệp Viễn không cần.
Còn cái gọi là Chuẩn Thánh Tử, đơn giản chính là nhận được sự coi trọng của thánh địa, sau đó nhận được tài nguyên tu luyện nhất định, ví dụ như công pháp, đan dược.
Nhưng mà những thứ này, hiện tại Diệp Viễn cũng có thể tự mình giải quyết. Tới sau này hắn cũng vẫn có thể tự mình giải quyết được.
Bởi vì ở Thần Vực, người không bao giờ thiếu tiền đó chính là luyện dược sư.
Chỉ cần Diệp Viễn đồng ý, hắn sẽ có được từng bó từng bó lớn địa nguyên tinh.
Dược Hương Các cũng đã chứng minh được điểm này, mới chỉ có hai, ba tháng ngắn ngủi mà tài sản hiện tại của Diệp Viễn đã hơn ngàn vạn địa nguyên tinh. Điều này đối với một phi thăng giả mà nói, quả thực là chuyện không thể nào tưởng tượng được.
Nhưng mà, Diệp Viễn làm được!
Có danh tiếng “thế hệ trẻ có hy vọng có được thành tựu Đan Thần nhất” này, nếu như ngay cả kiếm được điểm để có được tài nguyên tu luyện mà cũng không làm được thì cũng quá là củi mục rồi.
“Ha, ngươi còn không biết sao? Khen thưởng của cuộc thi tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử lần này cực kỳ phong phú, người đạt hạng nhất sẽ có được một món Huyền Khí thượng phẩm, cũng có thể có được cơ hội đi vào Xích Hà Cốc! Xích Hà Cốc đó! Đại ca ta thân là một trong bảy Thánh Tử, cũng không có cơ hội được đi vào Xích Hà Cốc đâu!” Bùi Văn Cường hơi kích động nói.
Xích Hà Cốc trong miệng Bùi Văn Cường, Diệp Viễn chưa có nghe qua bao giờ, tự nhiên cũng không biết vì sao hắn phải kích động như vậy.
Nhưng mà Quân Thiên Vũ có chút bất ngờ nói: “Xích Hà Cốc là nơi thánh chủ Xích Hà thánh quân đắc đạo, nghe nói ba trăm năm mới mở ra một lần, mà mỗi một lần chỉ có ba người được đi vào! Ba vị trí đầu này từ trước đến giờ đều là Thánh Tử lựa chọn ra từ thánh địa, sao lần này, làm lại một cuộc thi tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử như vậy? Loại chuyện này từ trước đến giờ chưa bao giờ xảy ra.”
Mặc dù Quân Thiên Vũ không tiến vào thánh địa, nhưng mà cũng không xa lạ với bí mật của Thánh Địa Xích Hà.
Bùi Văn Cường cười nói: “Quan tâm cái khỉ gió đó làm gì! Chỉ cần vào được Thánh Địa Xích Hà, muốn ta bỏ bao nhiêu giá ta cũng đồng ý! Đáng tiếc tuổi của ta quá lớn, không tham gia được lần so tài này.”
Diệp Viễn hỏi: “Chẳng lẽ Xích Hà Cốc này có điều gì đặc biệt sao?”
Quân Thiên Vũ gật đầu nói: “Nghe nói Thánh Địa Xích Hà vốn là thánh địa nhất phẩm, thống trị hơn nửa Bạch Vũ Vực! Chỉ là không biết tại sao, sau đó thánh chủ Xích Hà lại đời sau không bằng đời trước, cho tới bây giờ, đã biến thành thánh địa cửu phẩm. Có điều có thể khẳng định, hưng suy của Thánh Địa Xích Hà có quan hệ vô cùng mật thiết với Xích Hà Cốc này. Bởi vì mỗi một đời thánh chủ, đều ra từ Xích Hà Cốc. Điều này chưa từng thay đổi cho tới bây giờ. Xưa nay chưa bao giờ thấy thánh địa tổ chức cuộc so tài chọn Thánh Tử, chỉ sợ cũng là vì muốn đánh vỡ lời nguyền, hy vọng có thể tìm được một đệ tử hậu bối đắc đạo ở Xích Hà Cốc.”