Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 781: Tình huống nghiêm trọng

Chương 781: Tình huống nghiêm trọng
Dựa vào thực lực của Bành Yến, muốn chiếm một đài chủ đương nhiên là chuyện dễ dàng.
Ngày thứ ba thủ lôi đài, cuối cùng thì Bành Yến cũng đứng vững, thắng áp đảo liên tiếp hai mươi trận.
Mặc dù thực lực của Bành Yến mạnh nhưng mà cũng không cường đại đến mức độ không ai dám khiêu chiến.
Những võ giả Vô Lượng Cảnh tầng bảy khác, thậm chí những cả võ giả Vô Lượng Cảnh tầng sáu mà có chút thực lực cũng đều sẽ lên tìm hắn khiêu chiến.
Chỉ là Bành Yến có nằm mơ cũng không ngờ được, trận đầu ngày thứ tư Đường Phàm lại đi lên khiêu chiến hắn sau đó thì nhanh gọn đánh hắn xuống khỏi lôi đài.
Hơn nữa trải qua thời gian dưỡng sức một đêm, dường như Đường Phàm còn mạnh hơn hôm qua!
Ngày thứ tư qua đi, bởi vì không có ai dám khiêu chiến nên Dương Văn Miểu và Diệp Viễn trực tiếp được thăng cấp.
Sau khi Đường Phàm đá Bành Yến xuống thì cũng không người nào dám lên đài. Việc hắn đạt được một vị trí thăng cấp chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tính toàn như thế thì chỉ còn lại ba danh ngạch.
Bắt đầu ngày thứ năm, trên ba lôi đài còn lại diễn ra từng cuộc từng cuộc tranh đấu kịch liệt.
Cuối cùng, Bành Yến dựa vào thực lực cường đại thu được một vị trí thăng cấp.
Vị trí thứ năm bị một thiên tài Vô Lượng Cảnh tầng bảy khác của Nghiệp Thành đoạt được.
Vị trí thứ sáu, lại là người mà tất cả mọi người không nghĩ tới. Trải qua ba, bốn ngày chém giết, Mục Vân lại có thể thắng liên tiếp trăm trận, nhận được vị trí cuối cùng!
Lần này, làm cho Bùi Văn Cường sướng đến phát điên rồi!
Sáu vị trí này thì có đến hai vị trí thuộc về thành Cổ Phong, đây là điều mà từ trước đến nay hắn không dám nghĩ tới.
Hắn mang đến sáu người nhưng đến một Vô Lượng tầng bảy cũng không có. Loại thực lực này nhiều nhất chỉ có thể xếp ở hạng trung, nếu muốn tranh một vị trí cũng là điều không thể nào.
Chung quy những cuộc thi như thế này thì có quá nhiều cường giả.
Nhưng ai biết được, hắn chẳng những đạt được vị trí mà còn đạt được những hai cái!
Loại thu hoạch ngoài dự đoán này khiến hắn cảm thấy hạnh phúc đến quá bất ngờ.
Sau khi Mục Vân đạt được một danh ngạch, Bùi Văn Cường còn đặc biệt chạy đến trước mặt Ngũ Kiếm Thanh đắc ý một phen. Thấy mặt Ngũ Kiếm Thanh trương lên như mặt ngựa, trong lòng Bùi Văn Cường sảng khoái vô cùng.
Tìm được sáu danh ngạch thì phân khu thi đấu ở Nghiệp Thành cũng khép lại một cách viên mãn.
Ngày thứ hai, thành chủ Dương Sâm triệu kiến sáu người thăng cấp.
Dương Sâm nhìn thấy Bùi Văn Cường, không khỏi cười lớn vỗ vỗ vai hắn nói: “Văn Cường à, thật là không nhìn ra, ngươi lại có tiềm chất làm Bá Nhạc! Lần này thành Cổ Phương các ngươi có thể nói là nổi tiếng trong một đêm rồi!”
Bùi Văn Cường cười nói: “Đại nhân quá khen rồi, ha ha, chỉ là may mắn, may mắn!”
Dương Sâm khoát tay nói: “Văn Cường không cần khiêm tốn! Tin tức thi đấu ở Nghiệp Thành lần này, ta đã thông báo cho Bùi gia. Bùi gia vô cùng hài lòng với biểu hiện của ngươi lần này, nghe nói sẽ ban thưởng cho ngươi một viên Phi Hạc Huyền Lâm Đan!”
Phi Hạc Huyền Lâm Đan là đan dược trợ giúp võ giả Thiên Khải Cảnh đột phá cảnh giới, vô cùng trân quý ở Thánh Địa Xích Hà. Không có địa vị nhất định, căn bản là không thể nào lấy được.
Mặc dù Bùi Văn Cường có ca ca ruột là Thánh Tử nhưng mà địa vị của mình cũng không phải là cao, nếu không thì cũng không ra ngoài làm vị trí thành chủ này rồi.
Phi Hạc Huyền Lâm Đan này đối với Bùi Khôn cũng là đan dược cực kỳ trân quý, chứ không cần phải nói đến Bùi Văn Cường.
Bùi Văn Cường nghe vậy kích động nói: “Lời này của đại nhân có thật không?”
Dương Sâm gật đầu nói: “Nếu như không phải tin tức xác thực, sao ta lại dám tùy tiện nói ra? Chắc chắn lúc này sứ giả của Bùi gia đã ở trên đường rồi. Ngươi cũng biết hệ phái ở thánh địa đông đảo, việc tranh đoạt danh sách này tự nhiên cũng trở nên vô cùng kịch liệt. Mà ngươi lại có thể thoáng cái đoạt được hai vị trí, chuyện này dĩ nhiên là khiến Bùi gia nở mặt rồi. Ngoại trừ Phi Hạc Huyền Lâm Đan ra thì điểm cống hiến lần này được khen thưởng cũng không phải ít.”
Bùi Văn Cường mừng rỡ nói: “Đa tạ tin tức của đại nhân!”
Dương Sâm khoát tay: “Cám ơn cái gì, ta chẳng qua là thông báo cho ngươi sớm một chút thôi. Nhận được ban thưởng này là do ngươi có mắt nhìn người, không liên quan đến ta.”
Ngũ Kiếm Thanh ở một bên đã tái cả mặt rồi, trong lòng vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Ngũ Kiếm Thanh hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ tới được nhận một viên Phi Hạc Huyền Lâm Đan, bởi vì đan dược này quá đắt, gia tộc cũng không có khả năng thưởng xuống cho.
Không ngờ được là gia hỏa Bùi Văn Cường này lại cá chép xoay người, có thể lấy được ban thưởng của Bùi gia!
Dựa vào địa vị của Dương Sâm, nói trước mặt nhiều người như vậy thì chuyện này trên căn bản là ván đã đóng thuyền rồi, Ngũ Kiếm Thanh hắn làm sao có thể không ghen tỵ được?
Gia hỏa Bùi Văn Cường này cũng không biết là nhặt được cái vận khỉ gió gì mà lại có thể được một tên yêu nghiệt như Diệp Viễn.
Hàn huyên với Bùi Văn Cường xong, Dương Sâm nghiêm nghị nói với sáu người thăng cấp: “Sáu vị đã bộc lộ tài năng, làm người chủ trì phân khu thi đấu Nghiệp Thành, đương nhiên ta phải chúc mừng các vị. Có điều ta muốn cảnh cáo với các vị, bây giờ còn chưa phải lúc để vui mừng. Bởi vì sự tàn khốc của trận chung kết sẽ vượt xa tưởng tượng của các vị! Ta đã nhận được tin tức, võ giả đi vào chung kết lần này, chỉ là Vô Lượng Cảnh tầng chín trở lên đã có hơn hai mươi người! Mà trong sáu người các vị cao nhất cũng chỉ có Vô Lượng tầng tám. Đương nhiên, cảnh giới không hoàn toàn đại biểu cho thực lực là điều mà các vị rõ ràng hơn ta. Có thể ở cái tuổi này đạt tới Vô Lượng tầng chín, cũng không có một ai là kẻ tầm thường!”
Nghe Dương Sâm nói, niềm vui sướng khi được thăng cấp của mọi người nhất thời không còn sót lại chút nào.
Ngoại trừ Diệp Viễn ra thì sắc mặt của những người khác đều trở nên nghiêm trọng, hiển nhiên là đã cảm nhận được áp lực cực lớn, Dương Văn Miểu cũng không ngoại lệ.
Kỳ thật những người này đã sớm chuẩn bị tâm lý đối với trận chung kết ác liệt này.
Nhưng mà bọn họ không ngờ được, cuộc thi tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử lần này, lại tàn khốc đến mức này!
Tổng cộng sáu mươi người, lại đã có hơn hai mươi người đạt đến Vô Lượng Cảnh tầng chín, đây là cái khái niệm gì cơ chứ?
Hơn nữa ai có thể bảo đảm, trong những người Vô Lượng tầng tám, Vô Lượng tầng bảy, thậm chí là Vô Lượng tầng năm, tầng sáu đó không có một ai yêu nghiệt như Đường Phàm và Diệp Viễn?
Không phải là không dám chắc chắn, mà nhất định là có!
Sự cám dỗ đi vào Xích Hà Cốc quá lớn, đến Diệp Viễn đã từng là cường giả Đan Đế còn động tâm, huống chi là những người khác?
Cho nên lần này, những thiên tài trẻ tuổi không muốn lộ mặt kia, thoáng cái đã ló đầu ra hết rồi.
Dựa theo lời nói của Dương Sâm thì chỗ nào cũng có hắc mã như Diệp Viễn và Đường Phàm.
Rất nhiều thiên tài trẻ tuổi trước đây không có danh tiếng gì thì đều nhô ra ở lần này.
Thậm chí chỉ ở một phân khu thi đấu thôi mà thoáng cái đã xuất hiện bốn, năm người. Những thiên tài vốn được xem trọng kia lại bị loại bỏ từng người từng người một!
Trận thế như vậy, quả thực khiến cho bọn họ không cao hứng nổi.
Nếu đã đi vào chung kết thì không có ai không muốn đạt được một xếp hạng tốt.
Vì hấp dẫn nhưng thiên tài này đi vào thánh địa, mà Thánh Địa Xích Hà lần này cũng bỏ ra vốn liếng rất lớn. Mười thiên tài trẻ tuổi đứng đầu sẽ có được tài nguyên tu luyện vô cùng phong phú.
Phần thưởng hấp dẫn như vậy thì có mấy người sẽ không động tâm.
Từng người từng người thiên tài trẻ tuổi có chút thực lực đều tham gia thì tất nhiên trận chiến sẽ vô cùng kịch liệt, cuối cùng trở nên khốc liệt quá mức.
Dưới tình huống như vậy thì muốn đi vào top 10 quả thực là việc khó hơn lên trời.
Dương Sâm nghiêm túc nói qua tình hình ác liệt của trận chung kết, rồi nhìn nét mặt của sáu người, lại phát hiện nét mặt của Diệp Viễn vô cùng ổn định từ đầu đến cuối, không nhịn được hỏi: “Diệp Viễn, nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như không lo lắng lắm?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất