Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 782: Thánh Địa Xích Hà

Chương 782: Thánh Địa Xích Hà
Diệp Viễn không ngờ được Dương Sâm sẽ mở miệng hỏi mình, cười nói: “Thay vì lo lắng cái này, còn không bằng nắm chắc một tháng này tu luyện nhiều thêm một chút. Thực lực của mọi người đều tương đương nhau, nên mỗi một phần thực lực được tăng thêm thì sẽ nhiều thêm một phần thắng.”
Dương Sâm sững sờ, không ngờ Diệp Viễn sẽ nói như vậy.
Suy nghĩ kỹ thì hình như cũng có chút đạo lý.
Nếu như thực lực chênh lệch quá lớn thì qua một tháng sẽ trở nên vô dụng.
Nhưng mà hiển nhiên thực lực của sáu mươi người này cũng không có khác biệt lớn, ai thắng ai thua là điều không ai đoán trước được.
Dưới tình huống như vậy thì trong thời gian một tháng này có thể làm rất nhiều chuyện.
Những lời này của Diệp Viễn, khiến tâm tình của năm người khác đều buông lỏng rất nhiều nhưng mà vẫn có cảm giác cấp bách.
Nếu như không phải đang ở chỗ Dương Sâm, thì bọn họ hận không thể lập tức đi bế quan.
Dương Sâm kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, thiếu niên này, dường như có sự trầm ổn không tương xứng với tuổi tác.
“Diệp Viễn, trước đó ta có xem lúc ngươi thủ lôi đài, dường như vẫn còn thừa lực. Không biết lần này vào chung kết, thì mục tiêu là gì?” Dương Sâm hỏi.
Diệp Viễn cười không nói, Bùi Văn Cường thấy vậy chen lời vào: “Cái này thì ta biết một chút, mục tiêu của Diệp Viễn, chính là đi vào Xích Hà Cốc!”
“Hít…”
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, mục tiêu này không khỏi có hơi quá lớn đi?
Nghe thì luôn cảm thấy có chút khó tin.
Nhưng mà Dương Sâm lắc đầu bật cười nói: “Người trẻ tuổi có thực lực, có mục tiêu là chuyện tốt, nhưng mà mơ tưởng xa vời quá, sợ rằng cuối cùng sẽ thất vọng quay về!”
Diệp Viễn cười nói: “Đại nhân, nếu như không còn việc gì khác, ta đi về tu luyện trước.”
Nói xong, Diệp Viễn không để ý đến sự ngạc nhiên của mọi người mà trực tiếp xoay người đi ra ngoài.
“Đứng lại! Ngươi lại dám bất kính với Dương đại nhân, ta xem ngươi là đang chán sống rồi!” Cuối cùng Ngũ Kiếm Thanh cũng tìm được cơ hội bộc phát.
Diệp Viễn kinh ngạc nói: “Dương đại nhân nói ta mơ tưởng xa vời, ta liền muốn tu luyện nhiều thêm, sao lại thành bất kính với Dương đại nhân rồi hả?”
“Ngươi! Cưỡng từ đoạt lý! Chỉ bằng chút thực lực này của ngươi, mà cũng dám vọng tưởng đi vào Xích Hà Cốc, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
“Ha, ngươi nói thế nào thì nói, tiểu gia còn phải cấp tốc đi tu luyện, tạm biệt!”
Diệp Viễn nói xong thì đi khỏi phủ thành chủ.
Kỳ thật Dương Văn Miểu và những người khác đã rất nóng lòng rồi, nhìn thấy Diệp Viễn rời khỏi, Dương Văn Miểu liền chắp tay nói với Dương Sâm: “Phụ thân, hài nhi cũng muốn đi tu luyện nên cáo từ trước.”
Dương Sâm hơi do dự một chút nhưng vẫn gật đầu nói: “Ta thấy các ngươi dường như là cũng không đợi được nữa, đi đi.”
Đám người Dương Văn Miểu như được đại xá, lập tức trở về bế quan.
Sau khi mọi người đi khỏi, Dương Sâm gọi Bùi Văn Cường lại hỏi: “Diệp Viễn thực sự có thực lực này?”
Bùi Văn Cường suy nghĩ một chút rồi nói: “Kỳ thật trước khi tới đây, ta cũng cho là hắn đang nói đùa. Nhưng mà bây giờ ta lại thực sự có chút mong đợi với hắn. Có lẽ thực lực hắn bộc phát ra ở cuộc thi này sẽ khiến cho chúng ta thất kinh!”

Thánh Địa Xích Hà được xây dựng ở trên một cái linh mạch, nguyên lực dồi dào.
Cho dù bây giờ Thánh Địa Xích Hà đã xuống dốc, thì nơi này cũng vẫn là nơi cực kỳ phồn hoa.
Người đến người đi, ngựa xe như nước, giống như là một tòa thành lớn.
Số người ở thánh địa không đông bằng Nghiệp Thành nhưng mà quy mô lại lớn hơn nhiều. Hơn nữa thực lực của võ giả cũng không thể so với những thành lớn.
Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, sáu người được thăng cấp ở Nghiệp thành, theo chân Dương Sâm đi tới thánh địa.
Diệp Viễn xuất thân từ thánh địa siêu cấp, cũng chẳng có bao nhiêu cảm giác đối với thánh địa có quy mô nhỏ này.
Còn lại thì ngoại trừ Dương Văn Miểu ra thì những người khác đều là lần đầu tiên đi vào vào thánh địa, sắc mặt tràn ngập sự tò mò.
Phần lớn lực lượng dự bị ở thánh địa là võ giả Thiên Khải Cảnh nên thực ra cũng không coi trọng võ giả Vô Lượng Cảnh lắm.
Lần này lại tổ chức cuộc thi tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử, đúng là xưa nay chưa từng thấy.
“Thế lực ở thánh địa rắc rối phức tạp, khoảng thời gian này các ngươi cẩn thận một chút, đừng có đắc tội với người khác mà lại không biết. Đương nhiên, chỉ cần các người có thể tiến vào top 10, thì sẽ có tư cách đi vào thánh điện. Đến lúc đó, những thế lực này tự nhiên sẽ không dám đắc tội các ngươi.” Dương Sâm thấy bộ dạng hiếu kỳ của mọi người, lên tiếng nhắc nhở.
Dương Sâm xuất thân từ thánh địa, đã gặp qua vô số thiên tài, dĩ nhiên biết những người này tuổi trẻ tâm cao khí ngạo, thậm chí một lời không hợp là có thể lập tức động thủ.
Nhưng mà dựa vào bối cảnh của những người trước mắt này thì căn bản không đắc tội nổi với thế lực hơi lớn một chút ở thánh địa.
Phải biết là những võ giả Thiên Khải Cảnh ở thánh địa nhiều vô số kể, không đến hàng ngàn thì cũng đến hàng trăm.
Mà phía sau những người này đại đa số đều là cường giả Vô Tương Cảnh.
Cường giả Vô Tương Cảnh mới là trụ cột vững vàng của thánh địa!
Lỡ như đắc tội với cường giả Vô Tương Cảnh, thì mấy người thành chủ sau lưng này cũng không giúp được bọn hắn.
Đương nhiên, chính bản thân Dương Sâm cũng là cường giả Vô Tương Cảnh, chỉ là có nhiều thế lực trong thánh địa này hắn không đắc tội nổi.
Trong lúc mọi người đang đi thì có hai người đi tới trước mặt.
“Dương Sâm lão đệ, đã lâu không gặp!”
Một người lão giả đi đầu, chào hỏi Dương Sâm, nhưng ánh mặt lại nhìn về phía Diệp Viễn.
Một người khác lại là người quen cũ của Diệp Viễn, chính là Triệu Thiên.
Rất hiển nhiên Dương Sâm vô cùng bất ngờ đối với lão giả này, liền vội vàng thi lễ nói: “Bái kiến Tiêu hội trưởng!”
Tiêu hội trưởng cười nói: “Ha ha, ta nghe nói lần này Dương lão đệ thu được mấy người lương tài mỹ ngọc, nên Tiêu mỗ đặc biệt tới xem một chút. Lần này chắc mấy thiên tài võ giả mà phân khu thi đấu Nghiệp Thành các ngươi chọn ra là mấy người kia hả? Ha ha, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!”
Nói tới nhìn một chút võ giả, nhưng sao Dương Sâm lại thấy ánh mắt Tiêu hội trưởng lại đặc biệt nhìn về phía Diệp Viễn?
Chỉ là hắn có hơi thầm kinh hãi, một tiểu tử Thần Du Cảnh nho nhỏ, lại có thể kinh động đến hội trưởng đại nhân của cửa hành Lưu Tinh phân bộ Xích Hà đích thân ra nghênh tiếp!
Xem ra thân phận của Diệp Viễn này quả nhiên không đơn giản như vậy!
Mặc dù mấy năm gần đây thực lực của cửa hàng Lưu Tinh có chút đi xuống, nhưng mà lại là thánh địa nhất phẩm hàng thật giá thật, tuyệt đối không phải là loại tiểu thánh địa bọn họ có thể chống lại.
Chỉ cần người ta tùy tiện điều một cường giả Đạo Huyền tầng hai tới thôi thì cũng có thể tiêu diệt Thánh Địa Xích Hà.
Đương nhiên, từ trước đến nay các cửa hàng ở thánh địa đều là dĩ hòa vi quý. Không phải vạn bất đắc dĩ thì nhất định sẽ không làm to chuyện.
Làm ăn, quan trọng nhất là danh tiếng.
Động một cái là tiêu diệt thánh địa người ta, hoàn toàn không phải là chuyện lợi mình.
Tiêu hội trưởng này, là người tổng phụ trách của cửa hàng Lưu Tinh ở phân bộ Xích Hà, thế mà lại tự mình đến nghênh đón, đây tuyệt đối là một chuyện kỳ quái.
Nghe nói Diệp Viễn này chỉ là một phi thăng giả, làm sao có thể có quan hệ với một đại nhân vật như vậy?
Có điều kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng mà vẫn phải nể mặt Tiêu hội trưởng này.
“Tiêu hội trưởng quá khen!” Dương Sâm nói.
Tiêu hội trưởng cười nói: “Dương lão đệ, của hàng Lưu Tinh chúng ta có chút quan hệ kinh doanh với Diệp tiểu huynh đệ này, vừa đúng lúc phân bộ Xích Hà chúng ta muốn tìm hắn thương lượng một số việc, nên tìm tới cửa, còn mong Dương lão đệ không cảm thấy phiền.”
Dương Sâm thầm nghĩ quả nhiên là như thế nhưng trong miệng lại nói: “Sao dám sao dám!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất