Chương 817. Đánh rắn đánh dập đầu
Bạch Vũ Vực, Thánh Địa Huyền Phong.
Một già một trẻ bay trên không trung, ngay tại vùng trời của thánh địa.
Thiếu niên lưng đeo một cây trường côn bằng gỗ, đứng khoanh tay, thần sắc ngạo nghễ.
"Thông thiếu gia, nơi này là địa giới của Bạch Vũ Vực." Một lão nhân nói.
"Ừm, Bạch Vũ Vực này thực lực tầm thường, cũng chỉ là thánh địa cửu phẩm, đối với ta căn bản không có chút tính khiêu chiến nào!" Thiếu niên khó chịu nói.
"Một năm nay, thực lực của Thông thiếu gia đột nhiên tăng mạnh, Càn Khôn côn pháp đã đạt đến năm phần điêu luyện của chủ nhân. Trong thời gian tới, Thông thiếu gia nhất định có thể đạt tới trình độ của chủ nhân." Lão giả nói.
"Sư phụ nói, côn pháp không có đường tắt, chỉ có không ngừng chiến đấu rồi lại chiến đấu. Nhưng mà một năm nay, ta vẫn chưa thực sự gặp được mấy địch thủ! Tôn bá, hay là Bạch Vũ Vực này thôi đi, chúng ta vẫn là đi thánh địa bát phẩm đi?"
"Dựa theo chủ nhân phân phó, Thông thiếu gia còn thời gian nửa năm nữa mới có thể khiêu chiến thiên tài của thánh địa bát phẩm, lão già này không dám tự tiện làm chủ." Lão giả sợ hãi nói.
Thiếu niên bĩu môi, khó chịu nói: "Thật sự là phiền phức! Gần đây côn pháp của ta tiến bộ càng ngày càng chậm, thánh địa cửu phẩm căn bản là tìm không ra đối thủ, còn có cái gì phải tích tụ? Quên đi quên đi, ta cũng biết Tôn bá khó mà làm được, ta cứ dựa theo kế hoạch của sư phụ đến đó vậy!"
Thiếu niên nhìn thấy bộ dạng khó xử của lão giả, cuối cùng vẫn là không tiếp tục tùy hứng nữa.
Lão giả hiểu ý cười, lúc này mới yên tâm lại.
Nửa ngày sau, trong thánh địa Huyền Phong vang lên tiếng kêu than.
"Cái gì? Phá thánh địa, thực lực của thiếu chủ yếu như vậy? Một nơi như thế cũng có thể xưng là thánh địa? Ài, quy định của sư phụ thật sự là phiền phức, còn phải đánh với bao nhiêu tên gà mờ như vậy đây!" Thiếu niên thu hồi côn pháp, khinh thường nói.
Lão giả cười nói: "Ha ha, có bao nhiêu người có thể có thiên phú như Thông thiếu gia? Đến cả chủ nhân cũng khen Thông thiếu gia, nói ngài ở độ tuổi của người, thành tựu còn không bằng người."
Thiếu niên khoát tay nói: "Thật là nhạt nhẽo, đi thôi Tôn bá, chúng ta còn phải tiến đến thánh địa tiếp theo!"
Trước mắt bao người, một già một trẻ cứ như vậy mà rời đi.
…
Bên trong thánh điện thánh địa Xích Hà, Diệp Viễn ngồi ở vị trí chủ tọa, trưởng lão Ngũ gia Ngũ Tư Viễn ngồi ở vị trí bên dưới.
"Diệp thiếu chủ, lúc trước đều là Kiếm Đồng không hiểu chuyện, ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, hẳn sẽ không tức giận với nó. Ta đã cấm túc nó một năm, khiến cho nó thành thành thật thật ở nhà bế quan tu luyện, không cho phép ra ngoài gây chuyện!" Ngũ Tư Viễn mặt cười nói.
Biểu tình trên mặt Ngũ Tư Viễn, thậm chí còn mang theo nịnh nọt, cùng trước đây cứ như hai người khác nhau vậy.
Diệp Viễn mặt không biểu cảm nói: "Không biết Ngũ trưởng lão tìm bản thiếu chủ là có chuyện gì?"
Ngũ Tư Viễn tiếp tục cười theo nói: "Diệp thiếu chủ quả thật là thiếu niên thiên tài, đúng là thiên tài song tuyệt cả dược cả võ hiếm thấy! Thiếu chủ chẳng những võ công siêu tuyệt, không thể tưởng được trong lĩnh vực đan dược cũng có thủ đoạn nghịch thiên! Ngũ Tư Viễn cảm thấy, Thánh Địa Xích Hà dưới sự dẫn dắt của thiếu chủ, tuyệt đối có thể nhất phi trùng thiên! Ngũ gia ta, kiên quyết ủng hộ Diệp thiếu chủ!"
Diệp Viễn cười thầm trong lòng, tên này nói tới nói lui, còn không phải nghĩ muốn mình luyện chế đan dược cho hắn?
Ngũ Kiếm Đồng đang tới thời kỳ mấu chốt đột phá Thiên Khải Cảnh, siêu phẩm Khải Linh Đan vô cùng quan trọng đối với hắn.
Từ khi Diệp Viễn kế thừa ngôi vị thiếu chủ tới nay, Nạp Lan gia cùng Bùi gia hai đại gia tộc này đầu tiên tỏ vẻ ủng hộ, đối Diệp Viễn bất kể là thể hiện ra hay ngầm tỏ ý đều làm rất nhiều biểu thị.
Nhưng mấy gia tộc thân thích của Ngũ gia, lại chần chừ không hề tỏ động tĩnh.
Tám đại gia tộc liên hợp lại, chính là một thế lực không thể xem nhẹ. Bọn họ đang chờ, chờ Diệp Viễn chủ động đi tìm bọn họ.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, mấy đệ tử của các gia tộc trong thánh điện chẳng thể nào nghe lời, đội ngũ thật không dễ dẫn dắt.
Diệp Viễn có cao thủ như Hắc Phong và đại trưởng lão làm hậu thuẫn, Ngũ gia và mấy đại gia tộc này cứng rắn đương nhiên không được, cho nên bọn họ liền đổi thành dùng mềm dẻo.
Thật ra Diệp Viễn cũng hiểu tâm thái của bọn họ, bọn họ cũng không phải đối với Thánh Địa Xích Hà có hai lòng, chỉ là muốn tranh thủ thu được lợi ích lớn hơn mà thôi.
Bọn họ làm như vậy, chính là vì muốn cho Diệp Viễn biết tầm quan trọng của bọn họ, từ đó coi trọng bọn họ hơn.
Nhưng Diệp Viễn là người như thế nào, sao có thể ngoan ngoãn nghe theo?
Mấy ngày qua, Diệp Viễn dựa vào chính mình giúp Nạp Lan gia cùng Bùi gia luyện chế không ít đan dược, hơn nữa vừa ra tay thì đều là đan dược siêu phẩm!
Đan Tông cùng Đan Thánh, tương tự có bước nhảy vọt từ trung tam cảnh lên thượng tam cảnh, sau khi đột phá hồn lực có sự nhảy vọt về chất.
Diệp Viễn hiện tại là Đan Tông trung cấp, nhưng hồn lực đã có thể so với đan Tông đại viên mãn.
Nhưng hồn lực như thế, vẫn như trước không thể khiến cho hắn vượt qua bậc thang siêu lớn này, vượt cấp luyện chế đan dược cấp bảy
Chẳng qua Diệp Viễn cảm thấy, dựa theo tình hình hiện tại tiếp tục phát triển, thời điểm thần hồn của hắn đột phá Đan Tông cao cấp, tuyệt đối có thể luyện chế đan dược cấp bảy!
Nghĩ đến cảnh này, Diệp Viễn mơ hồ có chút hưng phấn.
Loại hồn lực nghịch thiên này, ở Thần Vực tuyệt đối là độc nhất vô nhị!
Mấy ngày nay, Diệp Viễn giúp thiên tài Vô Lượng Cảnh của hai đại gia tộc luyện chế đan dược cấp sáu cực khó luyện chế. Lần này, Ngũ Tư Viễn không thể ngồi yên.
Với thiên phú của Ngũ Kiếm Đồng, tương lai chắc chắn có thể đạt tới tầm cao của bảy thánh tử.
Vì vậy nền tảng của hắn càng vững chắc, tương lai nhất định có thể đi càng xa.
Hiển nhiên, Ngũ gia muốn trọng điểm bồi dưỡng Ngũ Kiếm Đồng.
Đáng chết chính là, Ngũ Kiếm Đồng lại đắc tội với Diệp Viễn, Ngũ Tư Viễn hiện tại đang bình chân như vại, cũng đối với Diệp Viễn đắc tội không nhẹ.
Dưới tình huống này, Diệp Viễn làm sao có thể ra tay giúp bọn họ luyện chế đan dược?
"Ngũ trưởng lão, ta nghĩ không biết ngươi có hiểu lầm gì hay không? Thiếu chủ ta đây là nhận lệnh của thánh chủ, ngươi cũng không phải nguyện trung thành vì ta, mà là trung thành với thánh chủ! Diệp Viễn ta, dường như không cần ngươi bày tỏ thái độ này." Diệp Viễn thản nhiên nói.
"Ha… ha ha, Diệp thiếu chủ nói đùa rồi. Thiếu chủ trước nay đều là kế nhiệm vị trí của thánh chủ, trung thành với thiếu chủ và trung thành với thánh chủ cũng chẳng có gì khác nhau." Ngũ Tư Viễn mặt dày nói.
Diệp Viễn cười nói: "Ngươi nói như vậy cũng không sai, ừm, vậy đi, ta biết lòng trung thành của Ngũ trưởng lão rồi. Ta đây còn có rất nhiều việc phải giải quyết, không tiễn Ngũ trưởng lão."
Ngũ Tư Viễn vội vàng nói: "Diệp thiếu chủ đi thong thả! Lão phu… lão phu xin lỗi người!"
"Ồ? Hà cớ gì Ngũ trưởng lão phải xin lỗi bản thiểu chủ?" Diệp Viễn cười mà như không cười nói.
"Lão phu không nên vì mê muội, mà gây khó dễ cho thiếu chủ! Lão phu không nên kích động chúng trưởng lão, cố ý thay đổi cục diện! Lão phu… ão phu… Ài! Cầu xin Diệp thiếu chủ giơ cao đánh khẽ, luyện chế đan dược siêu phẩm giúp Kiếm Đồng!" Lần này, Ngũ trưởng lão hoàn toàn thú nhận.
Siêu phẩm Khải Linh Đan quá quan trọng, nó có thể đặt nền móng vô cùng vững chắc cho việc tu luyện của thượng tam cảnh, và giúp cho việc tu luyện sau này càng thêm thuận lợi!
Loại đan dược này, vô cùng khó kiếm!
Đan đạo ở thánh địa Xích Hà cũng không được phát triển, căn bản không ai có thể luyện chế được đan dược này. Ngay cả đại dược sư cao cấp của hai cửa hàng lớn nhất, cũng không luyện chế ra.
Nếu như Ngũ Tư Viễn không vứt bỏ cái mặt già này thì Ngũ Kiếm Đồng sẽ bị thế hệ trẻ của mười đại gia tộc bỏ lại phía xa!
Đến lúc đó đừng nói cái gì bảy thánh tử, ngay cả vị trí của Ngũ gia trong mười đại gia tộc cũng khó bảo toàn.
Đánh rắn đánh dập đầu, chiêu này của Diệp Viễn, thật sự là quá hiểm ác!