Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 826: Hợp tác.

Chương 826: Hợp tác.
"Ngươi cười cái gì!" Mặt Vệ Thành trầm như nước.
"Cười cái gì sao? Ta cười ngươi ngu xuẩn đấy! Tên La Thông kia đến Bạch Vũ Vực của chúng ta để rèn luyện, chẳng lẽ ngươi cho là hắn sẽ không đến thánh địa Xích Hà sao? Hắn đã là bại tướng dưới tay thiếu chủ từ lâu, giờ các ngươi lại muốn thiếu chủ đi đối chiến với hắn, há chẳng phải là chuyện rất buồn cười sao?" Ngũ Tư Viễn cười to nói.
"Ngươi nói cái gì! Cái tên thiếu chủ Vô Lượng Cảnh của các ngươi có thể đánh bại được gã La Thông kia sao? Ngũ Tư Viễn, ngươi cho rằng Vệ Thành ta là người ngu à?" Vệ Thành cười lạnh nói.
Thực lực của tên La Thông kia hắn hiểu rõ nhất, mặc dù cảnh giới của hắn cao hơn La Thông một chút nhưng căn bản khi ở trước mặt La Thông hắn không có sức đánh trả.
Sau khi gặp qua La Thông, Vệ Thành mới biết được thế nào gọi là thiên tài chân chính!
Nhưng bây giờ Ngũ Tư Viễn lại nói Diệp Viễn đánh bại La Thông, đây đúng là chuyện buồn cười lớn nhất thiên hạ!
La Thông cao hơn Diệp Viễn một đại cảnh giới, hơn nữa hắn cảm ngộ ý cảnh cực cao, Diệp Viễn muốn thắng hắn là chuyện không có khả năng!
"Ha, có tin hay không thì tùy ngươi. Chuyện này trên dưới thánh địa Xích Hà của ta đều tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn có thể là giả?" Ngũ Tư Viễn khinh thường nói.
Tất nhiên là Vệ Thành không tin, nhưng Ngũ Tư Viễn vẫn một mực gọi tên La Thông, hiển nhiên La Thông đã đi qua thánh địa Xích Hà.
Nhưng lúc này Diệp Viễn vẫn hoàn hảo không hề bị hao tổn gì khiến Vệ Thành không khỏi dấy lên nghi ngờ.
Theo lý thuyết thì La Thông ở thánh địa Vân Khuyết sau đó đi đến thánh địa Xích Hà, nếu Diệp Viễn đã giao thủ với La Thông thì trên người không thể nào không lưu lại vết thương.
"Phải không? Là lừa hay ngựa chỉ cần kéo ra ngoài dạo bộ vài vòng thì biết ngay!"
Trong lòng Vệ Thành động một cái, sắc mặt không thiện chí nhìn về phía Diệp Viễn.
Hai bên bây giờ đang là ba đấu ba, ngoài ra còn có hai vị trưởng lão kiềm chế, hắn muốn dò xét độ sâu cạn của Diệp Viễn thì dễ như trở bàn tay!
Trong lúc nói chuyện, Vệ Thành đã lấy tốc độ cực nhanh lướt về hướng Diệp Viễn.
"Thiếu chủ cẩn thận!"
Tuy rằng Vương Tán có hơi xem thường Diệp Viễn một chút nhưng dù sao thì Diệp Viễn vẫn là thiếu chủ của thánh địa Xích Hà, làm sao có thể để người ngoài khi dễ?
Nhưng mà thân hình hắn chưa kịp động thì đã bị Ngũ Tư Viễn kéo lại.
"Ngũ Tư Viễn, ngươi làm gì vậy!" Vương Tán tức giận nhìn Ngũ Tư Viễn.
Hiển nhiên là hắn vô cùng bất mãn đối với hành động của Ngũ Tư Viễn. Thiếu chủ đang gặp nạn bọn họ làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?
"Hãy chờ xem, tên thiếu chủ này của chúng ta cũng không phải người bình thường! Vệ Thành còn lâu mới khi dễ được hắn!" Ngũ Tư Viễn cười nói.
"Grào!"
Thân hình Vệ Thành còn cách Diệp Viễn tám trượng, bỗng nhiên một con hắc giao đột ngột xuất hiện ở giữa hắn và Diệp Viễn.
Cảm nhận được một cỗ nguy hiểm xông lên đầu, thân hình Vệ Thành nhanh chóng khựng lại.
Nhìn thấy Hắc Phong, sắc mặt của ba người của thánh địa Vân Khuyết đều đại biến!
"To gan dám mạo phạm chủ nhân, đáng chết!" Hắc Phong lạnh lùng nói.
"Bỏ đi Hắc Phong, không cần so đo với hắn." Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Uy áp của yêu thú tầng tám đại viên mãn được thả ra khiến Vệ Thành có cảm giác như sắp chết đi!
Nhưng việc càng làm cho hắn khiếp sợ hơn chính là con hắc giao này lại gọi Diệp Viễn là chủ nhân!
Một tên Vô Lượng Cảnh lại mang theo bên mình một nô bộc là yêu thú tầng tám đại viên mãn. Cái này… cái này cũng thật quá xa xỉ đi?
"Vâng, Chủ nhân!"
Nghe thấy Diệp Viễn nói, Hắc Phong thuận lời ngoan ngoãn lui sang một bên.
Hai mắt Vệ Thành trợn tròn, đây chính là nô bộc tầng tám đại viễn mãn đấy!
Đừng nói là hắn, ngay cả thánh chủ cũng khó mà có được sự đãi ngộ như thế này.
Yêu thú tầng tám đại viên mãn cũng không hề dễ dàng gặp được như vậy. Hơn nữa mỗi con yêu thú tầng tám đại viên mãn đều có linh trí cực cao.
Thánh chủ muốn giết thì dễ dàng nhưng muốn khiến cho đối phương quy thuận thì muôn vàn khó khăn.
Huống chi, Hắc Phong còn là một con giao long sắp hóa rồng, được xem như là một nửa Long tộc. Yêu thú như vậy hết sức cao ngạo, càng không có khả năng trở thành nô bộc của nhân loại.
Vậy mà Diệp Viễn lại có được một con yêu thú như vậy làm nô bộc!
Dĩ nhiên Vệ Thành không cho rằng đó chính là do Diệp Viễn tự mình thu phục được, ở thánh địa Xích Hà này trừ thánh chủ Đồ U ra thì còn ai có được cái thực lực như vậy?
Những năm gần nay đồn đãi tình huống của Đồ U không ổn. Bây giờ xem ra chuyện đó tuyệt đối là vớ vẩn rồi!
"Vệ Thành thiếu chủ, ngươi cũng không cần phải ở đó giả vờ trấn tĩnh nữa, nếu như không thể khống chế được thi triều thì đừng nói thánh địa Xích Hà bọn ta mà thậm chí cả Bạch Vũ Vực cũng có thể trở thành một tử vực! Cho nên điều chúng ta cần bây giờ chính là tinh thần hợp tác chứ không phải gây thêm rắc rối!" Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Sắc mặt của Vệ Thành rất khó coi, thì ra tâm tư của hắn đã bị Diệp Viễn nhìn thấu từ lâu.
Mặc dù tình hình thánh địa Vân Khuyết bên kia vẫn chưa nghiêm trọng như thánh địa Xích Hà nhưng tình huống cũng đã không thể không để mắt đến.
"Hừ! Xét tình huống hiện tại thì xem ra ngọn nguồn của thi triều này tuyệt đối chính là từ thánh địa Xích Hà các ngươi! Gây ra chuyện lớn như vậy, ta đây lại muốn xem xem các ngươi làm sao giao phó với các thánh địa khác!" Vệ Thành hừ lạnh nói.
Bị Diệp Viễn bắt thóp Vệ Thành hết sức khó chịu, nhưng hắn lại kiêng kỵ Hắc Phong nên không thể làm gì khác hơn là lấy những thánh địa khác ra áp chế Diệp Viễn.
Diệp Viễn nghe vậy lại nói: "Hiện tại thi triều có khuynh hướng khuếch tán rõ ràng, hơn nữa những võ giả bình thường sau khi bị cương thi giết chết thì bọn họ cũng bị cương thi khống chế. Tiếp tục như vậy thì quy mô cương thi sẽ ngày càng khổng lồ, đến một lúc nào đó sẽ không còn cách để thu thập nữa! Nếu ta là ngươi thì ta sẽ lập tức lấy thành ý hợp tác ra ngay mà bớt làm rõ ngọn nguồn vấn đề gì đó với ta. Thật sự muốn nói thì đợi sau khi ngăn chặn được đám thi triều đó rồi hãy nói!"
Hiển nhiên lúc này không phải là thời điểm để tranh cãi mà là lúc các đại thánh địa phải hợp tác thật tốt để dập tắt thi triều.
Đúng lúc đó, từ chân trời xuất hiện bảy tám bóng người đang tiến về hướng bên này.
Ngũ Tư Viễn nói nhỏ bên tai Diệp Viễn: "Là người của thánh địa Hỏa Vũ và thánh địa Phi Hồng. Hai người trẻ tuổi kia chính là thiếu chủ của hai đại thánh địa, một người tên là Hoa Thư Kiệt, một người tên là Thịnh Tuấn."
Diệp Viễn khẽ gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu.
Sau một hồi hàn huyên, khi Hoa Thư Kiệt và Thịnh Tuấn biết Diệp Viễn là thiếu chủ mới lập của thánh địa Xích Hà thì trong lòng có hơi xem thường một chút.
Nhưng có Hắc Phong ở đây thì cho dù bọn họ có xem thường cũng chỉ có thể giấu trong lòng.
"Nếu các vị đã đến thì cũng đã hiểu rõ được tình huống trước mắt, bốn nhà chúng ta cũng nên ứng ra một phần thực lực để tiêu trừ thi triều lần này!" Diệp Viễn mở miệng nói.
"Ha, Diệp thiếu chủ có thể nói rõ một chút, bốn nhà chúng ta nên hợp tác theo cách nào hay không?" Vệ Thành cười lạnh nói.
Mặc dù không nguyện ý thừa nhận nhưng chuyện Diệp Viễn nói tuyệt đối không thể trì hoãn.
Kéo dài thêm một ngày thì việc đối phó với thi triều càng trở nên khó khăn hơn!
Trong lòng Diệp Viễn đã có dự tính từ sớm, mở miệng nói: "Thi triều này nhiều vô cùng vô tận, căn bản là giết mãi không hết. Miễn cưỡng đối phó với những cương thi này thì chỉ tăng thêm thương vong. Muốn tiêu trừ thi triều lần này thì trước hết phải biết rõ nguyên nhân bùng nổ thật sự của thi triều! Cho nên ta dự định sau khi trời tối sẽ lần xem rốt cuộc những cương thi này đến từ đâu. Không biết ý của của các vị như thế nào?"
Hoa Thư Kiệt suy nghĩ một hồi, gật đầu nói: "Diệp thiếu chủ nói rất phải! Theo Hoa mỗ thấy, cho dù mọi người đang có chút mâu thuẫn thì trước hết cứ buông xuống, chờ đẩy lui được thi triều chúng ta lại đóng cửa tính sau cũng không muộn."
"Ta cũng không có ý kiến! Với thực lực của bọn người chúng ta thì những cương thi kia không thể đến gần được. Tối hôm nay lập tức cố gắng thật tốt lần cho ra nơi cương thi xuất hiện, tốt nhất là có thể tìm được trọn ổ của bọn chúng, đem hấp hơi luôn một thể!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất