Chương 1080: Gần Đạt Chí Thánh
Trong đôi mắt Hà Bách Châu hơi kinh ngạc, Tịch Thiên Dạ không phải là tu sĩ của Nam Man đại lục sao, làm sao đến Huyễn Tâm công chúa cũng không biết.
Nàng là người của Mộ Thương đại lục cũng biết đại danh lừng lẫy của vị thiếu chủ Phù U thánh thành này, Tịch Thiên Dạ thế mà không biết.
"Huyễn Tâm công chúa chính là thiếu chủ của Phù U thánh thành, thần bí như thần long kiến thủ bất kiến vĩ, chỉ nghe kỳ danh chưa thấy người, nghe nói vị kia chính là người thừa kế của Phù U thánh thành."
Mặc dù Hà Bách Châu thấy kỳ quái, nhưng cũng kiên nhẫn giải thích.
Bởi vì Huyễn Tâm công chúa chính là người thừa kế của Phù U thánh thành, cho nên Mộ Thương đại lục bọn hắn cũng rất coi trọng, được liệt vào đối tượng giám sát trọng điểm.
"Đường đường là thiếu chủ của Phù U thánh thành, thế mà lại dùng tên giả là Họa Tâm tiên tử ẩn nấp trong liên minh Tán Sĩ, không biết ý đồ gì."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Cái gì! Họa Tâm tiên tử chính là Huyễn Tâm công chúa!"
Trong mắt Hà Bách Châu tràn đầy kinh hãi, ban đầu ở Thiên Cự sơn, nàng đã từng tiếp xúc với Họa Tâm tiên tử mấy lần, mặc dù trên trực giác nàng mơ hồ đánh giá Họa Tâm tiên tử là người không đơn giản, nhưng cũng không ngờ rằng nàng chính là Huyễn Tâm công chúa đại danh lừng lẫy kia.
Thuật ngụy trang rất cao minh, dựa vào năng lực của nàng thế mà không phát giác ra một chút dấu vết gì.
"Mặc kệ nàng muốn làm gì cũng không liên quan gì đến chúng ta, ta cần bế quan mấy ngày, sau đó lập tức đến Tinh Linh thần thành lấy hai viên Thần thạch trong tay Tinh Linh tộc về."
Tịch Thiên Dạ vuốt vuốt Thần thạch hệ Thủy trong tay, có Thần thạch này trong tay, hắn có thể trong thời gian ngắn tăng tu vi"Thủy Linh kinh".
Thần thạch ngũ hành trên nguyên tố thần trượng toàn bộ đều là tài liệu không bình thường, về cấp độ không có gì khác biệt, Thần thạch hệ thủy trước mắt cũng không chênh lệch với viên Thái Dương tinh hạch hệ Hỏa kia. Hắn chỉ cần hút từng chút một năng lượng trong Thần thạch hệ thủy, đã có thể khiến cho tu vi "Thủy Linh kinh" tăng nhanh như gió, lập tức nhảy lên một cấp độ, thậm chí hai cấp độ cũng có thể.
Đương nhiên cũng chỉ có Tịch Thiên Dạ mới dám làm như thế, đổi thành những tu sĩ khác, dám can đảm hấp thụ năng lượng cùng cấp độ Thái Dương tinh hạch, trong khoảnh khắc sẽ biến thành trọ bụi bị chôn vùi, dù cho Tổ Cảnh tu sĩ của thế giới này cũng không chịu nổi năng lượng cấp cao như vậy. Dù sao Thần thạch ngũ hành chính là bảo thạch phía trên thần khí, nơi tinh hoa nhất của một thần khí.
Hà Bách Châu thấy Tịch Thiên Dạ lại muốn bế quan, hơi bất ngờ và kinh ngạc, dù sao Tịch Thiên Dạ vừa mới kết thúc bế quan ở trong Trạch Thủy thành, tu vi phóng đại. Mới qua mấy ngày, hắn lại muốn bế quan, chẳng lẽ tu vi của hắn còn có thể đột phá lần nữa sao.
Dù cho người tu luyện nhanh nhất trên thế giới này, chắc chắn cũng không nhanh như vậy.
Trong lòng Hà Bách Châu thất kinh, bên ngoài không nói gì thêm, khẽ gật đầu mang theo Khải Tát hộ pháp bay ra khỏi sơn cốc, chờ Tịch Thiên Dạ bế quan kết thúc.
Tịch Thiên Dạ bế quan tu luyện, cơ bản không có chú trọng và chuẩn bị gì, phần lớn đều trực tiếp ngồi trên mặt đất bắt đầu bế quan.
Sức mạnh trong Thần thạch hệ Thủy giống như Hải Dương vô cùng vô tận, dựa vào sức mạnh linh hồn bây giờ của Tịch Thiên Dạ mac đưa thần thức vào trong đó giống như một giọt nước trong nước biển vô biên vô tận, rất nhỏ bé.
Mặc dù muốn dựa vào Thần thạch hệ Thủy tu luyện, nhưng Tịch Thiên Dạ cũng chỉ dám hấp thụ từng chút một sức mạnh bên trong, hơi nhiều một chút cũng có thể lập tức biến thành tro bụi, bởi vì thân thể hiện tại của hắn căn bản không chịu nổi.
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt thời gian đã trôi qua chín ngày.
Sơn cốc chỗ Tịch Thiên Dạ đã bị đóng băng chín ngày trước, hơi nước và hàn khí không ngừng cuồn cuộn tụ lại sơn cốc từ bốn phương tám hướng hướng, khiến cho sơn cốc càng ngày càng băng lãnh, tựa như một viên băng châu màu xanh thẳm khảm nạm trên mặt đất.
Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi trên băng tinh giống mặt kính, kéo một viên bảo thạch xanh thẳm trong tay, từng sợi lam khói mỏng manh như sương như khói từ trong bảo thạch bay ra, không ngừng tụ vào trong cơ thể của Tịch Thiên Dạ.
Ở giữa thiên địa không ngừng hội tụ hơi nước và hàn khí, cũng liên tục không ngừng chui vào trong cơ thể Tịch Thiên Dạ, giống như hang động không đáy, không biết đã thôn tính bao nhiêu.
Lúc này, trên thân Tịch Thiên Dạ không còn Minh Hoàng Luyện Thi thuật cùng với sức mạnh khác, chỉ có một sức mạnh nguyên tố thủy vô cùng tinh khiết, chí thuần chí hàn, thuần túy khiến người khác sợ hãi.
Nếu có tu sĩ của thế giới này ở đây sẽ vô cùng chấn động khi phát hiện một Chí Tôn vương cấp độ thứ tư sắp được sinh ra.
Chí Tôn cảnh, chính là Chí Tôn vô thượng của thế giới này, trong mắt thế tục bình thường, cơ bản tương đương với vô địch.
Mà Chí Tôn cảnh cấp độ thứ tư chính là chí tôn trong chí tôn.
Trong Chí Tôn đều là sự tồn tại vô địch.
Nói như vậy, chỉ có Tinh Linh tộc và U Minh tộc mới có thể xuất hiện Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, Xi Man tộc đứng sau hai tộc, tại một thời đại cũng chưa hẳn có thể sinh ra một Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, tình cờ đại thế đến mới có thể xuất hiện một vị.
Một vị Chí Tôn vương cấp độ thứ tư sinh ra, trong Chân Mộc linh thổ tương đương với một vị vô thượng sinh ra.
Bên ngoài sơn cốc, Hà Bách Châu và Khải Tát hộ pháp khoanh chân ngồi ở một sườn núi ngắm nhìn vị trí của sơn cốc, trong mắt hai người đều là vẻ khiếp sợ.
Thời gian chín ngày, sức mạnh tụ đến từ bốn phương tám hướng có thể nói là vô biên vô hạn, chỉ vì một người tu luyện, đã có thể tạo ra hiện tượng thiên văn đáng sợ như vậy sao!
"Tịch Thiên Dạ đang tu luyện công pháp gì mà đáng sợ như thế."
Hà Bách Châu kinh hãi nói, nàng đã từng gặp qua đế giả bậc cao tu luyện, nhưng thanh thế cũng không đáng sợ như vậy.
Khiến cho nàng không thể nào hiểu được nhất chính là, trước đó không lâu Tịch Thiên Dạ vừa mới đột phá cực đại, như thế nào chưa qua mấy ngày, hắn lại đột phá lần nữa!
Từ thanh thế phía trên mà nói, Hà Bách Châu cũng không nghi ngờ rằng Tịch Thiên Dạ khả năng lại có đột phá cực đại.
"Ánh sáng chủ nhân như Nhật Nguyệt, thiên hạ vô song."
Khải Tát hộ pháp tràn đầy cuồng nhiệt nói, trong mắt hắn, chủ nhân đã có thể so với điện chủ của Thiên Dạ thần điện, có một vị chủ nhân lợi hại như thế, hắn đương nhiên cũng có vinh dự.
Chạng vạng tối ngày thứ chín, hàn khí và hơi nước vô cùng vô tận giữa thiên địa tụ đến cuối cùng cũng chậm rãi tiêu tán, toàn bộ sơn cốc và dãy núi từng chút một khôi phục lại như bình thường.
Tịch Thiên Dạ kết thúc tu luyện, hơi mở to mắt, một đoàn hào quang sáng chói từ trong đôi mắt bắn ra, chiếu toàn bộ sơn cốc.
"Đáng tiếc! Chỉ thiếu một chút nữa đã có thể đột phá thành Chí Thánh, cuối cùng vẫn thất bại."
Trong mắt Tịch Thiên Dạ có chút đáng tiếc, nhờ vào sức mạnh của thần thạch hệ thủy, tu vi của hắn mỗi ngày đều đang tăng nhanh như gió, khoảng cách Chí Thánh chỉ cách nhau một đường.
Đáng tiếc Chí Thánh cuối cùng quá khó khăn, thiên địa pháp tắc trở ngại tầng tầng, dẫn đến cuối cùng cũng thất bại.
"Nếu như thân thể mạnh hơn chút nữa, đoán chừng sẽ thành công."
Thân thể hiện tại của Tịch Thiên Dạ cuối cùng lại kém một chút, thiên phú có hạn, nếu như đổi thành thân thể trước kia, thậm chí không cần mạnh như vậy, chỉ cần có thiên phú của Long Thiên Nhi và thể chất kia đã có thể nhẹ nhàng đột phá.
Nhưng Tịch Thiên Dạ cũng không quan trọng, lần này không thành công, lần sau còn có cơ hội.
Có lẽ chờ hắn tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật lên một tầng, sau khi thể chất mạnh hơn thì có thể thành công.
Đương nhiên mặc dù chưa đột phá thành Chí Thánh, thu hoạch bế quan lần này vẫn rất lớn.
Tu vi "Thủy Linh kinh" của hắn, dựa và phương thức phân chia của Chân Mộc linh thổ, đã có thể xưng là Chí Tôn vương cấp độ thứ tư.
Nếu như đụng tới điện chủ của Thiên Dạ thần điện lần nữa, chớ nói phân thân, dù cho bản tôn đích thân đến, cũng có thể đánh bại.
Trang 541# 2