Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1093: Cổ Thánh Khí

Chương 1093: Cổ Thánh Khí




"Ngươi cũng muốn trở thành giống như hắn?"

Tịch Thiên Dạ buồn cười nói.

"Phi!"

Hà Bách Châu xì một tiếng khinh miệt, liếc mắt.

Sừng thú quái nhân lung lay thân thể, sau đó thân thể cao lớn chậm rãi thu nhỏ, hóa thành kích thước bình thường.

"Xi Xương bái kiến chủ nhân."

Sừng thú quái nhân cung kính quỳ xuống dập đầu, trong mắt tràn đầy kính sợ cùng trung trành.

Một khi hóa thành thi nô, vô luận trước kia có thân phận gì, nhân vật gì đều sẽ phục tùng vô điều kiện tất mệnh lệnh của chủ nhân.

Giờ khắc này ở trong mắt sừng thú quái nhân, Tịch Thiên Dạ chính là chủ nhân chí cao vô thượng nhất của hắn.

"Xi Xương! Nguyên lai ngươi chính là Cửu Nhi Tử của Xi Man vương Xi Xương a."

Khải Tát hộ pháp nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, khó trách tên Xi Man tộc này mạnh như thế lớn. Hắn đã từng làm hộ phápThiên Dạ Thần Điện, tất nhiên sẽ hiểu một chút tình báo về các tộc. Xi Man tộc cùng với Tinh Linh tộc là chủng tộc cường thế, có một số cường giả cũng không phải bí mật gì.

Xi Xương là Xi Man vương Cửu vương tử, từ nhỏ thiên tư thông minh, thiên sinh thần lực, được Xi Man vương tương đối sủng ái. Xi Xương cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, tu luyện tám trăm năm đã thành Chí Tôn vương, tại bên trong Xi Man tộc thì thiên tư như thế đã tương đối hiếm thấy.

"Xi Man huynh, ngày sau ngươi và ta chính là nô phó của chủ nhân, tiểu đệ xin ra mắt."

Khải Tát hộ pháp tiến lên trước, cười hì hì lôi kéo làm quen nói.

Xi Xương nếu đặt ở Thiên Dạ Thần Điện ít nhất cũng là một vị Dạ vương, vả lại còn làm Man Vương Cửu vương tử, tương lai nếu có thể bước thêm một bước, tu thành Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, thậm chí hắn có cơ hội tranh đoạt vương vị Xi Man tộc.

Đồng bạn như vậy tự nhiên hắn muốn đi nịnh nọt kết giao.

Xi Xương liếc mắt nhìn Khải Tát hộ pháp cũng không thèm để ý hắn. Mặc dù trước mặt Tịch Thiên Dạ hắn khúm núm, cung kính vô cùng nhưng trước mặt những người khác lại là một vẻ lạnh lùng cao ngạo trước sau như một. Người có thể được hắn để ở trong mắt chỉ có cường giả cùng cấp độ.

Khải Tát hộ pháp lại không quá để ý thái độ của Xi Xương. Thế giới cường giả vi tôn chính là như thế, chẳng qua hắn chỉ là một cái nửa bước Chí Tôn vương, ngay cả Chí Tôn vương cũng không phải. Trong mắt Xi Xương hắn cũng không khác gì sâu kiến.

Hừ!

"Đi theo chủ nhân, ta cũng không phải là không có cơ hộibước vào Chí Tôn vương, ngày sau chưa chắc sẽ kém ngươi."

Trong lòng Khải Tát hộ pháp nói thầm.

"Chủ nhân, phía nam có Cổ Thánh khí phun trào, Vạn Bảo quật cũng đã mở ra, không biết chủ nhân có hứng thú tới tìm tòi hay không."

Xi Xương cung kính nói.

Tuy là hóa thành thi nô nhưng ý thức tự chủ của hắn cũng không biến mất. Ngoại trừ tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ, hắn cũng không khác biệt gì với Xi Man vương Cửu vương tử trước kia.

"Cổ Thánh khí vô cùng hiếm thấy, nếu có thể hấp thu một chút, tương lai xác xuất thành công đột phá tới thánh sẽ gia tăng một thành, cơ duyên này tất nhiên không thể bỏ qua."

Tịch Thiên Dạ còn không nói gì, Hà Bách Châu đã đoạt lời trước nói.

Cổ Thánh khí là thiên địa tinh hoa mà thời đại thượng cổ mới có thể thai nghén ra, thế giới hiện nay đã không có khả năng thai nghén.

Bỏ lỡ cơ hội lần này, muốn gặp gỡ cơ duyên như vậy lần nữa, đoán chừng không biết bao nhiêu khó khăn.

"Vậy liền đi xem một chút đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nói xong hắn hóa thành một đoàn lưu quang, hướng về địa phương tản ra Cổ Thánh sóng khí bay đi.

Mặc dù có thể cảm nhận được gợn sóng Cổ Thánh khí nhưng khoảng cách lại không gần như trong tưởng tượng mà lại khá xa, đoàn người Tịch Thiên Dạ phi hành hai canh giờ cũng chưa đến.

Trên đường gặp một chút tu sĩ, mục đích giống nhau, cũng là đi tới chỗ Cổ Thánh khí gợn sóng.

Có lẽ bởi vì tất cả tâm tư của mọi người đều đặt trên Cổ Thánh khí cho nên cũng không có mâu thuẫn bùng phát

Bất quá bình an vô sự cũng không kéo dài được bao lâu, tiếp tục phi hành về phía trước hai triệu dặm, một mùi máu tươi nồng đậm từ phía trước truyền tới.

"U minh khí, có người U Minh tộc ở phụ cận."

Sắc mặt Xi Xương hơi biến, vẻ mặt thoáng khẩn trương lên.

Bên tròn mùi máu tươi xen lẫn một cỗ khí tức vô cùng âm hàn. Cho dù cách rất xa nhưng hắn thường xuyên có liên hệ cùng người U Minh tộc sao lại không biết đó là khí tức U Minh tộc.

"Đáng chết! Những người U Minh tộc đã đi sâu vào Thánh Khư như thế, chẳng lẽ bọn hắn cũng muốn nhúng chàm Vạn Bảo quật."

Xi Xương nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy hận ý.

"Trước ngươi có quen biết cùng người U Minh tộc sao?"

Hà Bách Châu nghe vậy hỏi.

"Dĩ nhiên đã từng quen biết, mà không chỉ một lần, có lần ta kém chút đã chết trong tay một cường giả U Minh tộc."

Sắc mặt Xi Xương trầm lãnh nói.

"Bên trong Thánh Khư quả nhiên có U Minh tộc xâm nhập."

Hà Bách Châu cười khổ nói.

Khó trách Tinh Linh tộc hào phóng như vậy, có thể tùy tiện để bọn họ đi vào Thánh địa.

Xem ra tình huống Thánh Khư còn rắc rối hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng.

"Mấy tháng trước, thời điểm Tinh Linh tộc vừa mới ban bố Thánh Khư đại điển đã có hàng loạt U Minh tộc xâm nhập Thánh Khư. Bằng không thì tại sao Tinh Linh tộc lại hảo tâm như vậy. Thánh Khư trước đó là do Tinh Linh tộc độc chiếm, chớ nói người ngoại tộc, cho dù là Tinh Linh tộc bình thường cũng đừng nghĩ bước vào. Tại Xi Man tộc chúng ta là nhị lưu gia tộc, trong lịch sử cũng chỉ có sáu người có cơ hội bước vào Thánh Khư. Tộc nhân gần nhất bước vào Thánh Khư chính là Man Vương của Xi man tộc chúng ta vào 24000 năm trước."

Xi Xương lạnh lùng nói.

Hà Bách Châu nghe vậy trong đôi mắt tràn ngập kinh ngạc, Xi Man tộc cường đại cỡ nào, trên đại lục cũng là chủng tộc hô phong hoán vũ, thế mà vẻn vẹn chỉ có sáu người có tư cách bước vào Thánh Khư.

Xem ra độ khó bước vào Thánh Khư còn khó khăn hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng. Khó trách Mộ Thương đại lục bọn hắn mấy vạn năm đều không có người nào bước vào được nơi này. Nếu không phải đúng lúc gặp loạn thế, hơn phân nửa nàng cũng không có cơ hội bước vào.

- Thánh Khư chính là thượng cổ kỳ địa, ngàn năm trước điện chủ chúng ta đã muốn bước vào nơi này nhưng chưa từng thành công.

Khải Tát hộ pháp cười khổ nói. Nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn vậy mà cũng có cơ hội bước vào Thánh Khư, đây là sự tình mà trước kia điện chủ trăm phương ngàn kế cũng không thực hiện được.

- Số lượng sinh linh lớn như vậy bước vào Thánh Khư, trong mấy vạn năm lịch sử đây là lần duy nhất. Tinh Linh tộc khẳng định đã phát sinh sự tình không cách nào tưởng tượng.

Vẻ mặt Xi Xương nghiêm trọng nói, trong mắt mơ hồ có vẻ lo lắng.

Tinh Linh tộc vẫn luôn là Chưởng Khống giả duy trì trật tự thế giới, giống như là định hải thần châm giữ gìn đại lục. Nếu như Tinh Linh tộc thật sự xảy ra chuyện, đây sẽ là tai họa đối tới toàn bộ đại lục.

"Ngươi đã được Tinh Linh tộc xuất hiện đại nạn, vì sao còn muốn tới Thánh Khư?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Chủ nhân, Thánh Khư chính là cơ duyên lớn nhất toàn bộ thế giới, người tu hành chúng ta vốn là nghịch thiên mà đi. Chỉ cần có lợi ích đủ lớn cũng đáng giá mang tính mạng ra đánh cược. Kỳ thật, rất nhiều người trước khi đến Thánh Khư đã biết Thánh Khư đã bị U Minh tộc xâm lấn, nhưng như cũ vẫn có người liên tục chạy tới không ngừng. Muốn có đại cơ duyên, há lại không có mạo hiểm."

Xi Xương nói ra, hắn đến Thánh Khư chính là ôm tâm tư hoặc là thành công, hoặc là chết.

Tại bên trong Thánh Khư, hắn có cơ hội trở thành nhân gian chí tôn, tương lai kế thừa vị trí Man Vương. Nhưng ở bên ngoài thì cơ bản không có khả năng.


Trang 548# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất