Chương 1104: Tiên Trận Áp Thần Sơn
Nếu Nhiếp Nhân Hùng vẫn sống sót, với nhiều Cổ Thánh khí như bậy thì cho dù thiên tư hắn có kém cũng có thể đột phá Chí Thánh.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Nhiếp Nhân Hùng đã chết, Tịch Thiên Dạ chẳng qua chỉ là mượn thi thể của hắn mà thôi.
Chí Thánh chính là Thánh cảnh trong lúc tu luyện hiện ra Thiên Đạo chi viên mãn.
Nhưng người chết không nằm trong phạm vi quy tắc của Thiên Đạo, muốn cưỡng ép khiến một người chết đột phá Chí Thánh, cơ bản rất không có khả năng.
Cho nên Tịch Thiên Dạ muốn đột phá Chí Thánh thì nhất định phải khiến thân thể Nhiếp Nhân Hùng phục sinh.
"Thật phiền phức."
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, lúc trước mượn dùng thi thể Nhiếp Nhân Hùng cũng là ý nghĩ nhất thời, không ngờ rằng sẽ lưu lại tai hoạ ngầm lớn như thế.
Trong người hắn tử khí quá nồng, vô phương dung hợp với Thiên Đạo, Chí Thánh cũng không nên nghĩ. Ít nhất hắn phải làm cho thân thể phục sinh mới được.
Muốn phục sinh một bộ thân thể đã chết, độ khó cũng không kém bao nhiêu so với đột phá Chí Thánh.
Ầm ầm!
Đang lúc Tịch Thiên Dạ suy nghĩ xem làm thế nào để phục sinh thân thể Nhiếp Nhân Hùng, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới một tiếng vang thật lớn.
Ngay sau đó toàn bộ trật tự, quy tắc, nguyên khí thiên địa tựa hồ cũng triệt để hỗn loạn.
Ồ!
Trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một vẻ kinh ngạc.
Chúng Thần sơn chính là bên trên Cổ Thần sơn, có che giấu hàng loạt thượng cổ di tích. Muốn đảo loạn thiên địa quy tắc nơi này cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, sau một khắc cả người liền biến mất khỏi động quật, lần nữa xuất hiện đã đứng trên Cổ Thánh nhai.
"U minh khí Thật nồng nặc."
Tịch Thiên Dạ quét mắt nhìn bầu trời, chỉ thấy toàn bộ bầu trời đã triệt để lâm vào hắc ám, không phải ban đêm mà là u minh khí nồng đậm quá mức bao phủ toàn bộ bầu trời. Tất cả ánh sáng đều không thể lọt qua đám mây u minh khí nồng đậm kia.
"Giết!"
"A...! Chạy mau, U Minh tộc xâm lấn Chúng Thần sơn."
"Trời đất, Chúng Thần sơn cũng dám xâm lấn, U Minh tộc điên rồi sao."
"Chạy mau đi, U Minh tộc quá mạnh, ta vừa mới trông thấy một vị cường giả tuyệt thế Chí Tôn vương cấp độ thứ hai vừa đối mặt đã bị một vị cường giả U Minh tộc chém giết."
Bên ngoài đã loạn thành một bầy, toàn bộ khu vực bên ngoài Chúng Thần sơn đều có cường giả U Minh tộc xông vào không ngừng đánh giết sinh linh chủng tộc khác. Chỉ cần là người sống đều bị giết, chó gà không tha.
Cổ Thánh nhai chỗ Tịch Thiên Dạ, bởi vì tụ tập hàng loạt cao thủ cấp độ Chí Tôn vương cho nên trở thành mục tiêu cung kích chủ yếu của U Minh tộc, từng cường giả U Minh tộc phóng tới Cổ Thánh nhai, bao vây chặt chẽ.
Ngoại trừ Cổ Thánh nhai, khu vực khác cũng có hàng loạt U Minh tộc cường giả, tỷ như Vạn Bảo trì, bởi vì đại bộ phận tu sĩ dưới Chí Tôn vương đều tụ tập ở nơi đó, càng bị đại quân U Minh tộc tầng tầng bao vây.
"Tịch đại nhân cứu ta."
Một tiếng kêu cứu dồn dập vang lên trong bóng đêm, chỉ thấy Mã Thiên Phong điên cuồng chạy về hướng Tịch Thiên Dạ, sau lưng của hắn có hai tên U Minh tộc cường giả đuổi theo đánh hắn trọng thương hấp hối, đoán chừng chỉ một lát nữa thôi hắn sẽ bị giết chết.
Đuôi lông mày Tịch Thiên Dạ cau lại, cong ngón tay búng ra hai đám lửa lưu quang, trược tiếp xuyên qua hư không bám vào thân thể hai tên U Minh tộc cường giả kia. Bên trong Hỏa diễm lưu quang ẩn chứa Huyền Thiên Ly Hỏa, một khi bị dính vào sẽ giống như bị ném vào chảo dầu, cho dù là cường giả cấp độ Chí Tôn vương cũng không thể thoát khỏi.
Chỉ một lát sau,
Hai tên cao thủ U Minh tộc cấp độ Chí Tôn vương kia đã hóa thành tro tàn, triệt để chết đi.
Sau khi hai đoàn Huyền Thiên Ly Hỏa thiêu chết hai tên Chí Tôn vương liền lập trở về trong tay Tịch Thiên Dạ.
Tất cả năng lượng trong ngọn lửa bao vây hai tên U Minh tộc Chí Tôn vương trực tiếp bị Tịch Thiên Dạ nuốt chửng.
Dù sao Chí Tôn vương chính là đồ ăn tương đối trân quý, là năng lượng tinh túy trong thiên địa, tự nhiên không thể phí phạm.
"Đa tạ Tịch đại nhân ân cứu mạng."
Lúc này Mã Thiên Phong quỳ xuống dập đầu về phía Tịch Thiên Dạ đầy cảm kích, có thể sống sót sau tai nạn tất nhiên vô cùng kích động, mà đây đã là lần thứ hai hắn đượcTịch Thiên Dạ cứu.
"Chuyện gì xảy ra? Vì sao có nhiều cường giả U Minh tộc như vậy."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Ta cũng không rõ ràng, vãn bối tu luyện đang tốt, đột nhiên bầu trời tối đen, toàn bộ Chúng Thần sơn bị một cỗ u minh khí đậm đặc bao phủ. Vả lại rất nhiều thượng cổ cấm chế trên ngọn thần sơn tựa hồ bị mất hiệu lực, nguyên bản trận pháp có thể bảo hộ chúng ta tu luyện, toàn bộ đều biến mất."
Mã Thiên Phong cười khổ nói, hắn cũng không hiểu được. Một khắc trước còn đang hấp thu Cổ Thánh khí tu luyện, một khắc sau đã trải qua sinh tử đại kiếp.
"Vãn bối hoài nghi... Chúng Thần sơn thất thường, có quan hệ cùng tầng mây u minh khí thật dày kia."
Mã Thiên Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.
Chúng Thần sơn là địa phương nào? nơi tụ tập Thượng cổ thần linh! cấm chế thượng cổ Trên núi cùng minh văn thần linh, có thể tùy tiện đánh chết bất cứ cường giả nào, kể cả làTinh Linh nữ hoàng.
Cho dù là Tinh Linh tộc, mặc dù kế thừa Chúng Thần sơn cũng không dám làm loạn trên đây, chỉ có thể dựa theo quy củ từ thời thượng cổ để làm việc, một khi trái với quy củ chính là thân tử đạo tiêu.
Tại Thần Thánh Chi Địa như thế, trên lý thuyết hẳn là không ai có thể khiêu chiến quy tắc của thần linh chế định, nhưng U Minh tộc lại làm được. U minh khí dày đặc kia vừa xuất hiện, toàn bộ cấm chế cùng trận pháp trên Chúng Thần sơn đều bị mất tác dụng, biện pháp bảo hộ không còn dẫn đến U Minh tộc trực tiếp tiến quân thần tốc giết vào không kiêng nể gì.
"Ngươi nói không sai, tầng Hắc Vân trên trời kia không đơn giản."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Hắc Vân kia là cái gì?"
Mã Thiên Phong không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ khẳng định ý nghĩ của hắn, chẳng lẽ hắn biết được lai lịch Hắc Vân?
Có thể áp chế Chúng Thần sơn chỉ suy nghĩ một chút thôi cũng khiến hắn không rét mà run.
"Một tòa trận pháp."
Tịch Thiên Dạ nói.
Mặt mũi Mã Thiên Phong tràn đầy kinh ngạc, đồ vật áp chế Chúng Thần sơn lại chỉ là một tòa trận pháp?
Phải biết... Chúng Thần sơn có vô số cấm chế cùng trận pháp, toàn bộ đều là chúng thần thượng cổ lưu lại, theo nhà sử học Tinh Linh tộc khảo sát, thần linh đã từng ở Chúng Thần sơn hẳn là không ít hơn trăm vị, xưng là một tòa thượng cổ thần đình cũng không quá đáng.
Một tòa trận pháp mà đã có thể áp chế thượng cổ thần đình, làm sao có thể!
Tịch Thiên Dạ không giải đáp hoài nghi của Mã Thiên Phong, hắn chắp tay sau lưng, trong mắt như có điều suy nghĩ.
Tiên trận!
Tất nhiên Mã Thiên Phong không biết được, trước mắt Hắc Vân không phải là trận pháp bình thường, mà là một tòa tiên trận.
Chuẩn xác mà nói, chính là một tòa tiên trận tàn khuyết đã được đơn giản hóa.
"Trong thế giới này lại có người có thể bố trí ra tiên trận, có chút ý tứ."
Đương nhiên tiên trận trước mắt chẳng qua là dựa vào một nhánh trận bàn đã bị tàn phá của cổ lão tiên trận để bố trí ra, mà năng lượng để thôi động tiên trận cũng chỉ là năng lượng bình thường, không phải tiên khí. So sánh cùng tiên trận hoàn chỉnh thì uy lực chênh lệch cả vạn dặm.
Nhưng dù là như thế, người có thể làm ra thủ bút lớn như này ít nhất phải có tạo nghệ trận pháp Đại Thừa kỳ mới được.
Chẳng lẽ bên trong thế giới này có tu sĩ Đại Thừa kỳ?
Trang 553# 2