Chương 1113: Mừng Rỡ Như Điên
Chúng Sinh Kim Mâu một trong loại thiên nhãn tối cường nhất của phật gia, mặc dù không phải hệ tấn công cũng không phải hệ tịnh hóa, nhưng với sức mạnh vô cùng vô tận mà phật quang tỏa ra cũng đã có hiệu quả tịnh hóa vô cùng cường đại.
Oán khí trong lòng Huyết Giáp nhân càng sâu đậm, nổi oán hận của chúng sinh ngưng tụ lại càng nhiều, há có thể chịu đựng được hào quang của Chúng Sinh Kim Mâu.
A a...!
Huyết Giáp nhân không ngừng kêu lên thảm thiết, huyết khí trong thân thể điên cuồng bị bốc hơi, khí tức lan tỏa khắp sườn đồi.
Tịch Thiên Dạ chậm rãi vẫy chào, Chúng Sinh Kim Mâu phóng ra phật quang trong lòng bàn tay của hắn chậm rãi ngưng tụ thành một thanh bảo kiếm Phật Quang.
Hắn bước ra một bước, trong chốc lát đã xuất hiện trước mặt Huyết Giáp nhân, bảo kiếm Phật Quang trong tay phóng xuất ra ngàn vạn tia sáng, trực tiếp trảm vào thân thể Huyết Giáp nhân.
Chỉ thấy ngay vị trí mi tâm của Huyết Giáp nhân xuất hiện một sợi tơ Phật Quang màu vàng kim, sợi tơ kia không ngừng lan tràn xuống, phân Huyết Giáp nhân ra làm hai phần.
"A a...!"
Huyết Giáp nhân điên cuồng kêu thảm, có ý muốn chống cự nhưng lại bất lực, từng đạo Phật Quang từ trong cơ thể hắn bắn ra, đốt hắn thành một cái than tổ ong.
" a...! Ta không phục...!"
Thời khắc Phật Quang chui vào cơ thể, hắn đã biết mình không thể sống nổi, sức sống vô hạn sinh cùng khả năng khôi phục đã bị chặt đứt một cách triệt để, đó là do máu của chúng sinh ngưng tụ thành và không ngừng hòa tan trong thân thể.
Huyết Thập Cửu có nằm mơ cũng không ngờ rằng chính mình sẽ trở thành tên Huyết giáp nhân đầu tiên bị giết chết. Thần thoại Huyết Giáp nhân bất tử bất diệt đã bị hắn phá diệt rồi.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Huyết Giáp nhân trực tiếp nổ tung thành mưa ánh sáng đầy trời, mưa ánh sáng có màu vàng kim, cũng có cả huyết sắc, kim quang thần thánh cùng huyết quang tà ác tràn ngập toàn bộ thiên địa.
Nhưng rất nhanh, bên trong Phật Quang màu vàng kim kia hóa ra từng hư ảnh Phật Quang, có Phật Đà, có Bồ Tát, có Quan Âm, có cả La Hán...
Trăm phật đều xuất hiện, những huyết quang tà ác kia lập tức bị tịnh hóa thành hư vô.
Tịch Thiên Dạ đứng chắp tay, như một một thánh thần đứng dưới cơn mưa ánh sáng màu vàng đầy trời.
Toàn bộ Cổ Thánh nhai yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người đều rung động mà ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt, im lặng không nói một lời nào.
Chết!
Danh xưng Huyết Giáp nhân bất tử bất diệt lại có thể bị người giết chết, hơn nữa lại là dùng thủ đoạn chấn động lòng người mà trực tiếp đánh giết.
Cường giả của U Minh tộc bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, hai tay run run, Huyết Giáp nhân đáng sợ như vậy cũng bị diệt sát, vậy bọn họ thì sao?
Bọn hắn tiếp tục lưu lại, chẳng phải là muốn chết sao?
Đám người Cổ Thần điện cùng Tinh Linh tộc cũng bị khiếp sợ mà trầm mặc một hồi lâu, trong mắt ai nấy đều ẩn chứa sự rung động cùng vui sướng.
"Hắn có thể tịnh hóa huyết chúng sinh, hắn nắm giữ thuần thuật tịnh hóa vạn vật tuyệt thế."
Tinh Linh nữ hoàng đột nhiên đứng dật khỏi ngai vàng của người, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ rung động cùng vui mừng.
Tinh Linh tộc bọn hắn kiêng kỵ Huyết Giáp nhân như vậy, chỉ bởi vì Huyết Giáp nhân quá mạnh sao?
Dĩ nhiên không phải!
Huyết Giáp nhân có mạnh hơn thì Tinh Linh tộc cũng có biện pháp đối phó, dù sao Tinh Linh tộc cũng là đại tộc vạn cổ bất diệt, có sức mạnh thượng cổ truyền thừa, với sức mạnh của bọn hắn, chưa hẳn là không thể ngăn cản Huyết Giáp nhân.
Vậy bọn hắn kiêng kỵ Huyết Giáp nhân là vì cái gì?
Đương nhiên là vì chúng nó là quái vật có thuộc tính bất tử bất diệt, dựa vào tinh huyết chúng sinh mà bọn hắn có thể không ngừng phục sinh, muốn giết chết bọn hắn thật quá khó khăn, trừ phi có thần linh phục sinh, dựa vào thần lực tinh thuần trực tiếp gạt bỏ Huyết Giáp nhân.
Bằng không chỉ dựa vào những sức mạnh khác, rất khó có thể diệt tận huyết chúng sinh tà ác kia một cách triệt để.
Điều khiến Tinh Linh nữ hoàng đau đầu nhất chính là Huyết Giáp nhân là quái vật có thuộc tính bất tử, một khi đại quyết chiến, dựa vào thuộc tính này đã có thể khiến bọn hắn vô phương ứng đối. Thế nhưng... Hi vọng xuất hiện.
Bây giờ lại có người có thể tịnh hóa được tinh huyết chúng sinh, hơn nữa lại tịnh hóa một cách triệt để như vậy, đơn giản như vậy.
Nói một cách khác, quả thực chính là khắc tinh mannh nhất của Huyết Giáp nhân.
Nếu như bọn hắn có thể nắm giữ sức mạnh này, vật thì sợ gì Huyết Giáp nhân kia.
"Nữ hoàng bệ hạ!"
Đại Tế Ti cùng phán quyết điện chủ cũng vô cùng kích động, bọn hắn đương nhiên biết rõ, cái năng lực tịnh hóa huyết chúng sinh kia rốt cuộc quan trọng đến cỡ nào.
"Cho hắn, cho hắn Thần thạch, nếu như hắn nguyện ý trợ giúp chúng ta tịnh hoá tinh huyết chúng sinh của Huyết Giáp nhân thì cho hắn cả hai viên thần thạch bên trong tộc chúng ta."
Đại Tế Ti kích động nói, vốn dĩ hắn không muốn cho người ngoài nguyên tố Thần thạch của đại tộc, dù sao Nguyên Tố thần thạch cũng là thánh vật cao nhất thời kỳ Thượng Cổ của Tinh Linh tộc bọn hắn, mặc dù bây giờ đã hủy đi, nhưng cũng có ý nghĩa tượng trưng vô cùng quan trọng, làm hậu bối, bọn hắn há có thể tùy tiện để mất đồ vật của tổ tông.
Thế nhưng bây giờ không giống với ngày xưa, chỉ cần Tịch Thiên Dạ có thể trợ giúp Tinh Linh tộc bọn hắn vượt qua mối nguy lần này, thì đồ vật trọng yếu đến đâu, bọn hắn cũng nhất định phải giao ra.
Bên trong Cổ Thánh nhai, cường giả của U Minh tộc sợ hãi e ngại, cường giả của các tộc khác thì kính sợ bội phục.
Trong thiên địa, người có thể mạnh hơn vị thiếu niên trước mắt kia sợ là không có mấy người.
Chiêm chiếp!
Một con bò cạp nhỏ sáu cánh xuất hiện trên ống tay áo Tịch Thiên Dạ, bò cạp sáu cánh kia vô cùng tinh mỹ, giống như là một món hàng mỹ nghệ, do thủy tinh màu đỏ như máu điêu khắc thành.
Đôi mắt nho nhỏ của nó nhìn chằm chằm vào những mảnh vỡ thi thể Huyết Giáp nhân, miệng không ngừng phát ra kêu khẽ, trong mắt nó có vẻ khát vọng.
" Tinh huyết chúng sinh lây dính quá nhiều oán niệm nhân quả, ngươi tốt nhất đừng nên dây vào, bằng không sẽ ảnh hưởng tới việc tu luyện của ngươi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hắn bảo U Minh bọ cạp thôn phệ huyết dịch của Diệt Thế Huyết Điệt. Thế nhưng huyết dịch của Huyết Giáp nhân thì lại tuyệt đối không thể chạm vào, tà ác của huyết dịch này có thể nói là gấp mười gấp trăm lần huyết dịch của Diệt Thế Huyết Điệt. Hạt hoàng thôn phệ tinh huyết của Diệt Thế Huyết Điệt cũng được.
Thế nhưng Huyết Giáp nhân huyết dịch lại là không thể khẽ chạm, vì nó càng thêm tà ác gấp mười gấp trăm lần so với Diệt Thế Huyết Điệt.
Nhiễm phải nhân quả lớn như thế, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ có rất nhiều điểm tốt, nhưng đến khi tu luyện tới đỉnh cao thì lại xuất hiện tai hại rất lớn.
"Muốn chết!"
Cách đó vạn dặm, có một cỗ khí thế trùng thiên từ trên mặt đất vụt lên, trong khoảnh khắc như che cả bầu trời, khí thế quả thực cường đại đến mức nghe rợn cả người, thậm chí còn khủng bố cường đại hơn cả Huyết Giáp nhân.
Tịch Thiên Dạ hơi hơi nheo mắt nhìn về hướng đông nam, bên kia chính là doanh địa của U Minh tộc.
U Minh thống soái vô cùng phẫn nộ, Huyết Giáp nhân chính là cổ máy chiến tranh mà tiên tổ đại nhân đích thân luyện chế ra, vô cùng quý giá, vậy mà chưa kịp đại chiến một trận đã tổn thất một Huyết Giáp nhân, điều này khiến hắn vô cùng tức giận.
Ầm ầm!
Khoảng cách vạn dặm kia trong nháy mắt đã đến, nhanh đến mức kinh người.
"Tên thiếu niên nhân tộc kia, ngươi hẳn không phải là sinh linh của thế giới chúng ta, ta biết ngươi rất đặc biệt, hẳn cũng là một đại nhân vật của thế giới bên ngoài. Nhưng ngươi là người của thế giới khác, ta khuyên ngươi không nên nhúng tay lung tung, cẩn thận vạn kiếp bất phục, hối hận cả đời."
U Minh thống soái vô cùng khôi ngô, đứng ở đằng xa như một ngọn núi nhỏ, tựa như hắn chính là trung tâm giữa vạn dặm thiên địa, nơi hắn đang đứng, chính là lãnh địa của hắn, những người khác chỉ là vật làm nền.
Trang 558# 1