Chương 1117: Thần Mộc Tháp
Thời điểm Tinh Linh nữ hoàng chạy tới Cổ Thánh nhai thì chiến tranh đã kết thúc, toàn bộ Cổ Thánh nhai không có bất kỳ bóng dáng nào, bao gồm cả U Thiên kinh, tất cả cường giả U Minh tộc trên Cổ Thánh nhai đều rút lui.
"Thế mà thật sự có thể sống tiếp trong tay U Thiên kinh."
Trong đôi mắt Tinh Linh nữ hoàng lập lòe ý kỳ quái, là sứ giả của Chúng Thần sơn nàng đương nhiên có thể quan tâm đến động thái của toàn bộ ngọn núi này, Tịch Thiên Dạ nhỏ máu trùng sinh, tin tức chạy trốn khỏi U Thiên kinh không cần người khác bẩm báo nàng cũng biết được.
Nàng sở dĩ tiếp tục tới đây chính là vì tìm Tịch Thiên Dạ và đưa hắn vào Cổ Thần Điện.
Nhưng nàng liên tục tìm kiếm vẫn không phát hiện bất cứ dấu vết nào của Tịch Thiên Dạ như thể trực tiếp biến mất, dù là nàng cũng không thể tìm được. Là nữ hoàng của Tinh Linh tộc, nàng có liên hệ đặc thù cùng Chúng Thần sơn.
Chỉ cần là sinh linh trong Chúng Thần sơn, không có người nào có thể giấu diếm được cảm xúc đối với nàng, dù là U Thiên kinh cũng không làm được.
Cũng là vì sao mà U Thiên kinh không tiếp tục truy kích Tịch Thiên Dạ.
"Làm sao có thể! Hắn đến cùng đã thi triển thủ đoạn gì mà trực tiếp biến mất không còn chút dấu vết."
Tinh Linh nữ hoàng đứng tại đỉnh núi của Cổ Thánh nhai, trong lòng âm thầm khiếp sợ.
Người có thể khiến nàng không cảm ứng được chỉ có hai loại khả năng, một chính là người kia đã rời khỏi Chúng Thần sơn, còn không chính là hắn có thể giấu được dò xét của Chúng Thần sơn.
Nếu là khả năng thứ nhất thì không sao.
Nhưng nếu là khả năng thứ hai, vậy thật đáng sợ.
Chúng Thần sơn chính là nơi tụ tập của chúng thần thượng cổ, sức mạnh to lớn không gì sánh kịp, ai lại có thể giấu diếm được cảm ứng bên trong Chúng Thần sơn? Chỉ suy nghĩ thôi cũng đã là bất khả tư nghị.
"Thủ đoạn quả nhiên thông thiên khiến người khác không thể không phục, nếu Chúng Thần sơn không thể cảm ứng được vị trí của ngươi, vậy ta cũng không cần lo lắng cho an toàn của ngươi."
Tinh Linh nữ hoàng hơi ngưng trọng.
Tịch Thiên Dạ nắm giữ năng lực tịnh hóa chúng sinh, chính là then chốt để Tinh Linh tộc bọn hắn đối kháng U Minh tộc, dù thế nào nàng cũng không hi vọng Tịch Thiên Dạ xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Rất nhanh! Tinh Linh nữ hoàng liền ra lệnh, xuất động hết thảy quân sĩ của Tinh Linh tộc tìm kiếm bóng dáng của Tịch Thiên Dạ tại toàn bộ Chúng Thần sơn.
Nếu Chúng Thần sơn không cảm ứng được hắn, vậy nàng chỉ có thể điều động rất nhiều nhân lực đi tìm.
Nàng tin rằng Tịch Thiên Dạ đang ở bên trên Chúng Thần sơn, bởi vì bên ngoài Chúng Thần sơn đang bị U Minh chi vân bao bọc, hắn không thể đi chỗ khác ngoại trừ Chúng Thần sơn.
…
Sinh mệnh sâm lâm!
Từng đội từng đội tuần tra đi qua trước mặt, nhưng lại như mù lòa mà không phát hiện ra hai người Tịch Thiên Dạ.
"Thật là ẩn nấp chi thuật cao minh!"
Hà Bách Châu thầm nghĩ trong lòng, nàng biết Tịch Thiên Dạ thi triển thủ đoạn nào đó mới khiến cho những lính tuần tra của Tinh Linh tộc không nhìn thấy bọn hắn.
"Bên trong khu rừng rậm này có rất nhiều cấm chế đặc thù cùng sinh linh, ngươi không nên cách xa ta ba thước, bằng không rất có thể bị phát hiện.
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Ta biết rồi."
Hà Bách Châu nhẹ nhàng gật đầu, chuyển động bước chân lại gần Tịch Thiên Dạ.
Sinh Mệnh sâm lâm chính là trọng địa chân chính của Tinh Linh tộc, bên trong tự nhiên không phải nơi mà ai cũng có thể tùy tiện xông vào, một khi bị phát hiện, sợ là sẽ trực tiếp vị Tinh Linh tộc xem như địch nhân lớn nhất mà trực tiếp giết chết.
Tịch Thiên Dạ mang theo Hà Bách Châu tiến thẳng đến Sinh Mệnh sâm lâm, trên đường gặp phải không ít sinh linh kỳ quái, có thượng cổ hoang thú, có thụ yêu cao vạn thước, có thú phát ra thánh quang nóng bỏng, thậm chí có Tinh Linh long với khí tức vô cùng bàng bạc, không hề kém Diệt Thế Huyết Điệt.
Cũng là do Tịch Thiên Dạ mang theo Hà Bách Châu nên mới có thể một đường không bị phát hiện, nếu là những người khác sợ là đã không thể giấu diếm được tai mắt của Tinh Linh tộc.
Một ngày một đêm, Tịch Thiên Dạ cùng Hà Bách Châu đi sâu hơn ngàn vạn cây số, cơ hồ đã tới trung tâm của Sinh Mệnh sâm lâm.
"Bên kia không thể đi lại, bằng không ta cũng sẽ bị phát hiện."
Tịch Thiên Dạ đứng trên một khỏa đại thụ cao che trời, tầm mắt nhìn nơi sâu của rừng cây, lạnh nhạt nói.
"Bên kia có thứ gì sao?"
Hà Bách Châu tò mò hỏi.
Dựa vào năng lực Tịch Thiên Dạ mà cũng có nơi hắn không dám đi tới?
"Một gốc thần thụ."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên đáp.
"Cái gì!"
Hà Bách Châu nghe vậy nghẹn họng trân trối.
Thần thụ?
Vạn vật đều có thể thành Linh, cây cối tự nhiên cũng có thể, để có thể được xưng là thần thụ, chỉ có cây cối chân chính tu luyện thành thần mới có thể được xưng hô như thế.
Mà cỏ cây hoa thạch thành Linh vốn vô cùng khó khăn, có thể xưng là con đường tu luyện gian khổ nhất.
Cây cối thành thần tự nhiên cũng là càng khó!
Đương nhiên một khi cây cối thành thần chắc chắn sẽ cường đại hơn nhiều so với những thần linh bình thường.
"Ý của ngươi là, trong Tinh Linh tộc có thượng cổ thần linh tọa trấn?"
Hà Bách Châu sợ hãi nói.
Thần linh chẳng qua là truyền thuyết, là danh từ cao nhất bên trong chúng sinh, đều là tồn tại thần thoại trong thượng cổ và hiện nay.
"Đương nhiên không phải, chẳng qua là một gốc thần thụ chết đi thần thể và lưu lại một chút ý thức ở nhân gian nhưng nó cũng đã sớm chết."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Thật sự là thần linh thì Tinh Linh tộc sao lại lo lắng U Minh tộc xâm lấn.
"Trong thi thể thần thụ kia lưu giữ một bộ phận thần niệm, ta đi qua đương nhiên sẽ không gạt được hắn."
Tịch Thiên Dạ nói ra.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Hà Bách Châu chăm chú cau mày nói.
Nếu không thể đi tới chỗ sâu nhất của Sinh Mệnh sâm lâm, vậy làm thế nào để tìm tới thoát thai Thánh Tuyền.
"Ngươi không biết thoát thai Thánh Tuyền ở nơi nào sao?"
Tịch Thiên Dạ nhìn Hà Bách Châu kỳ quái.
Hà Bách Châu cười khổ đáp:
"Ta chỉ biết mật đạo kia, biết được thoát thai Thánh Tuyền nằm ở chỗ sâu của Sinh Mệnh sâm lâm, còn cụ thể ở nơi nào sao ta biết được."
"Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nói xong liền bước ra một bước, bay về phía một sơn cốc.
Hà Bách Châu nghe vậy hơi sững lại, là có ý gì?
Chẳng lẽ hắn biết được thoát thai Thánh Tuyền ở nơi nào?
Diện tích mặt phía Bắc của sơn cốc tương đối to lớn, cơ hồ không khác gì một tòa mô hình lục địa thu nhỏ.
Trong sơn cốc có thành trì, có hàng loạt thành dân của Tinh Linh tộc, cũng có tầng tầng lớp lớp cung điện.
Mặt phía Nam của sơn cốc có sáu tòa cao, mộc tháp thẳng tận mây, sáu tòa mộc tháp kia thẳng vào cửu thiên, cao mười vạn dặm, sinh linh bình thường sẽ không thể nhìn thấy phần cuối.
Mà rung động lòng người nhất chính là sáu tòa mộc tháp kia chính là sáu cây sau khi chết được cải tạo khoét rỗng mà thành, mỗi tòa chính là mỗi thân cây.
"Đây là cây gì! Sao có thể lớn như vậy."
Hà Bách Châu trừng mắt, lần nữa bị chấn động. Môt gốc cây cao mười vạn dặm là thứ gì chứ! Đơn giản còn cao hơn Cổ Thần sơn.
"Sáu tòa mộc tháp này đều là thân thể thần thụ sau khi chết biến thành, thoát thai Thánh Tuyền như lời ngươi nói cũng nằm bên trong sáu tòa Thần Mộc tháp."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Thoát thai Thánh Tuyền mà Hà Bách Châu nói tới, Tịch Thiên Dạ trước khi tới đây cũng không biết rõ là gì, nhưng sau khi đến và trông thấy sáu thượng cổ Thần Mộc tháp liền hiểu rõ.
Trang 560# 1