Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1122: Chí Thánh

Chương 1122: Chí Thánh




Nói một cách khác, tài nguyên tu luyện được bên trong Chân Mộc linh thổ còn mạnh hơn ở Nam Man đại lục rất nhiều, nhưng vẫn không có hoàn cảnh để đột phá làm Chí Thánh, nếu như có hoàn cảnh thì việc nàng có thể đột phá Chí Thánh có thể nói là dễ dàng hơn so với lúc đột phá tại Nam Man đại lục rất nhiều.

Kỳ thật, sinh linh bên trong Chân Mộc linh thổ cũng là có hạn, bằng không thì cần dựa vào nội tình của nó, nói không chừng đã mạnh hơn Mộ Thương đại lục rất nhiều.

"Làm sao có thể!"

Hà Bách Châu mắt trợn tròn, nét mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Pháp tắc bên trong Chân Mộc linh thổ tàn khuyết, bên trong thánh đạo pháp tắc không viên mãn, làm sao có thể đột phá làm Chí Thánh chí cao viên mãn.

Cho dù có là thần linh trùng sinh mag đối mặt với tình huống như thế đoán chừng cũng không còn biện pháp nào khác.

Có làm thế nào thì Hà Bách Châu cũng không tin là Tịch Thiên Dạ lại có thể đột phá làm chí thánh bên trong Chân Mộc linh thổ.

Tịch Thiên Dạ lại mỉm cười, cũng không có nói rõ lí do là gì mà chỉ khoanh chân ngồi xuống, một luồng khí tức thần bí từ trên người hắn bay ra.

Một khắc sau, tám linh hồn từ bên trong thân thể của hắn bay ra, vây chung quanh thân thể của hắn, tư thái ngồi xếp bằng tạo thành hình bát quái.

Lần này hắn không có che đậy dung mạo của mình nữa mà hiên ngang xuất hiện trước mặt của thế nhân.

"Quả nhiên là ngươi!"

Cố Khinh Yên vô cùng xúc động, ngay thời điểm nàng nhìn thấy linh hồn Tịch Thiên Dạ, cuối cùng nàng đã có thể khẳng định một cách chắc chắn, rằng người trước kia đã trở lại.

"Thật là cùng một người sao."

Hà Bách Châu thì lại có chút tò mò nhìn Tịch Thiên Dạ, mặc dù trước kia nàng chưa từng gặp qua chân nhân của Tịch Thiên Dạ, thế nhưng đã từng gặp qua một vài thứ liên quan tới chân dung của hắn, tướng mạo của hắn quả nhiên rất giống Thiên Bảo cung chi chủ kia.

Vẻ mặt Tịch Thiên Dạ vô cùng trang nghiêm, một vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có.

Tám đạo linh hồn kia phóng thích ra một luồng ánh sáng mênh mông vô tận, những ánh sáng kia hội tụ ở trung tâm, hóa thành một hình bát quái hư ảo vô cùng thần bí lại phức tạp.

Chỉ thấy tại vị trí trung tâm của hư ảnh bát quái kia có một tiểu hài như cao chừng một tấc, chậm rãi trôi nổi mà ra.

Tiểu hài nhi kia vừa xuất hiện, thì toàn bộ thiên địa bỗng nhiên rơi vào trạng thái hỗn độn. Trong chốc lát, bên trong mật thất lớn như vậy, dường như đã không còn trời, không còn đất, cũng không còn các loại pháp tắc, chỉ có một mớ hỗn độn vô cùng vô tận, rộng lớn, tịch liêu, Vĩnh Hằng...

Hỗn độn Nguyên Anh!

Trước mắt tiểu nhân nhi, chính là hỗn độn Nguyên Anh của Tịch Thiên Dạ.

Từ khi sau khi tỉnh dậy, đây là lần đầu tiên hỗn độn Nguyên Anh của hắn xuất hiện trước mặt thế nhân.

Không còn cách nào khác, thân thể trước kia đã bị hủy đi, thân thể mới này căn bản là không thể thừa nhận sức mạnh của hỗn độn Nguyên Anh, nếu như hắn phóng xuất hỗn độn Nguyên Anh ra bên ngoài thì thân thể Nhiếp Nhân Hùng trong khoảnh khắc sẽ liền tan rã thành từng vụn cát nhỏ.

Bởi vì không có đồ vật gì có thể chịu đựng được sức mạnh hỗn độn, trừ phi chịu đựng sức hỗn độn thối luyện qua thân thể.

Cho tới tận bây giờ Tịch Thiên Dạ vẫn luôn phong ấn hỗn độn Nguyên Anh lại sâu vào bên trong, trước nay chưa từng dùng qua sức mạnh của nó.

Nhưng lần này, vì đột phá làm Chí Thánh, hắn cũng không thể không lấy hỗn độn Nguyên Anh của chính mình ra.

"Ta không kiên trì được bao nhiêu thời gian, nếu như các ngươi cũng muốn đột phá làm Chí Thánh, vậy thì phải nắm bắt."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nói xong hắn liền nhắm mắt, hoàn toàn tập trung tâm trí tu luyện.

Cùng thời gian đó, theo lời hắn nói ra thì một luồng khí tức đặc thù cũng theo hỗn độn Nguyên Anh kia mà phóng thích ra bao phủ ngàn dặm xung quanh.

Thiên địa pháp tắc trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều biến mất toàn bộ không còn thấy gì nữa, chỉ chốc lát sau, đã thấy một luồng mới pháp tắc sinh ra, chậm rãi thay thế pháp tắc vốn có kia.

"Thiên địa pháp tắc viên mãn! Làm sao có thể!"

Hà Bách Châu kinh ngạc trừng to mắt, nàng chính là Thiên Thánh, tương đối nhạy cảm với pháp tắc trong thiên địa, giờ này khắc này, nàng chỉ cảm thấy thánh đạo pháp tắc trong phạm vi ngàn trượng chung quanh vô cùng viên mãn, viên mãn hơn hẳn bất kỳ thánh đạo pháp tắc nào mà nàng đã từng thấy.

Thậm chí, nàng còn từng hoài nghi từ sau thời kì thượng cổ, toàn bộ thiên hạ đã không còn thiên địa pháp tắc viên mãn.

Viên mãn, hoàn chỉnh, không thiếu sót...

Cố Khinh Yên cũng vô cùng kích động, căn bản không cần nói gì nhiều, trước tiên chính là khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu toàn lực trùng kích Chí Thánh cảnh giới.

Đang ở bên trong thoát thai Thánh Tuyền, không còn nghi ngờ gì nữa, đó hẳn là nơi tuyệt vời nhất để trùng kích Chí Thánh, so với việc ở lại bên trong Nam Man đại lục trùng kích Chí Thánh thì xác suất thành công ít nhất cũng đề cao gấp bội.

Bên trong sức mạnh vô cùng cùng vô tận của hỗn độn Nguyên Anh của Tịch Thiên Dạ, thì đừng nói là diễn hóa thành thánh đạo pháp tắc hoàn chỉnh, mà ngay cả diễn hóa sáng tạo ra tiên đạo pháp tắc hoàn chỉnh cũng không phải là việc gì khó.

Đương nhiên vi tu của Tịch Thiên Dạ hiện tại có hạn, nếu như thật sự diễn hóa tiên đạo pháp tắc, thì sợ rằng trong khoảnh khắc hỗn độn Nguyên Anh của hắn sẽ liền sụp đổ, căn bản là không chịu nổi. Có thể bày biện ra ra thánh đạo đạo pháp tắc hoàn mĩ như vậy trong Thái Hoang thế giới đã là việc không dễ dàng gì.

Sau vài phút rung động ngắn ngủi, Hà Bách Châu cũng rất nhanh liền kịp phản ứng, lúc này không nói cũng không nói thêm gì nữa mà ngồi xếp bằng, trong nháy mắt đã lâm vào trạng thái tu luyện.

Trải qua mấy ngày tích lũy tu luyện bên trong thoát thai Thánh Tuyền, căn cơ của hai nàng đã tương đối vững chắc, đã có thể nếm thử trùng kích Chí Thánh trong truyền thuyết.

Trong lòng hai cô gái vô cùng kích động, xưa nay Chí Thánh chi cảnh trong truyền thuyết đối với các nàng mà nói là một khoảng cách xa vời.

Lúc trước đám người Long Thiên Nhi dồn dập đột phá làm Chí Thánh, Cố Khinh Yên mặc dù mặt ngoài rất lạnh nhạt, nhưng trong lòng há lại không hâm mộ. Lần này nàng không tiếc mạo hiểm mà dẫn đội đến Chân Mộc linh thổ này, vốn chính là vì muốn tìm kiếm một tia hi vọng vô cùng xa vời kia.

Hiện tại, hi vọng thật sự đã tới. Nếu như ở bên trong thoát thai Thánh Tuyền mà vẫn không thể đột phá thì ở những nơi khác căn bản là không thể nào làm được.

Thời gian như thoi đưa, đảo mắt lại qua năm ngày.

Trên thân thể Tịch Thiên Dạ lặng lẽ xuất hiện từng đạo vết rách, giống như là pha lê vỡ vụn, mỗi thời mỗi khắc vết rách lại kéo dài thêm một ít.

Diễn hóa thánh đạo pháp tắc, mặc dù hỗn độn Nguyên Anh của hắn hoàn toàn không có vấn đề, nhưng thân thể của hắn lại không đủ, thời gian lâu dài sẽ không thể chịu nổi.

Ngày thứ sáu!

Trên thân thể Tịch Thiên Dạ bỗng nhiên tuôn ra vạn trượng kim quang, quét ngang toàn bộ thiên địa.

Một cỗ Chí Thánh thần thánh viên mãn chậm rãi nổi lên, sau đó bao trùm toàn bộ mật thất.

Chí Thánh!

Vạn pháp bất xâm, cuối cùng cũng đã đột phá thành công chí thánh viên mãn.

Một khi đột phá làm Chí Thánh, Tịch Thiên Dạ liền đứng ở vị trí cao bậc nhất trong thánh đạo, dựa trên trình độ mà nói, đó là đại biểu của thiên địa thánh đạo. Mặc dù Chân Mộc linh thổ đã nát vụn nhưng nó đã từng cũng là một bộ phận thuộc về Thái Hoang thế giới, cho nên uy quyền thế lực của Chí Thánh vẫn hữu hiệu bên trong thế giới này.

Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, trên người liền xuất hiện bên trong Thánh trì, thánh đạo pháp tắc liên tục không ngừng hội tụ đến giữa thiên địa vô cùng vô tận rồi không ngừng dung nhập vào cơ thể hắn, hắn tựa như một thiên địa thu nhỏ, tương giao chiếu rọi cùng đại thiên địa bên ngoài.

Đồng thời, thiên địa nguyên khí vô cùng vô tận cũng cuồn cuộn tới.

Tựa như bách xuyên, lại tựa như hắc động, khí tức của Tịch Thiên Dạ không ngừng tăng lên với tốc độ đáng sợ, chỉ trong phút chốc đã trở nên mạnh mẽ vô cùng.


Trang 562# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất