Chương 1148: Thần Thạch Thuộc Tính Mộc
"U Minh tộc điên cuồng tiến đánh Tinh Linh tộc như vậy, cũng bởi vì ma đầu kia muốn phá phong xuất thế sao?"
Cố Khinh Yên hỏi.
Nàng đã từng nói chuyện với Tinh Linh nữ hoàng, biết được ma đầu bị phong ấn trong Ám Thiên sơn kia chính là gốc rễ mầm tai hoạ của thế giới.
Nếu để cho ma đầu kia xuất thế, không chỉ Chân Mộc linh thổ sẽ bị hủy diệt, Nam Man đại lục và Mộ Thương đại lục chỉ sợ cũng phải nhận ảnh hưởng đáng sợ.
"Không sai!"
Hải U Hoàng gật đầu:
"Nhưng hắn muốn phá phong xuất thế cũng không dễ dàng như vậy, hắn không phải Hải U Hoàng chân chính mà chỉ là mảnh vụn linh hồn trong bản nguyên của Hải U Hoàng lưu lại biến thành, sau khi Thái Hoang giới chủ năm đó đánh chết Hải U Hoàng, vì không muốn gây ra hậu hoạn không lường trước, đã phong ấn liên tiếp mười tám tầng lên trên thi thể Hải U Hoàng."
"Muốn phá phong mà ra, nhất định phải đánh vỡ mười tám tầng phong ấn kia, mặc dù trăm triệu năm trôi qua, sức mạnh phong ấn đã bị suy yếu tương đối nghiêm trọng, nhưng dù sao cũng là phong ấn của Thái Hoang giới chủ, ẩn chứa sức mạnh Thiên Đạo của thế giới này, nếu như không có ngoại lực trợ giúp, hắn vĩnh viễn cũng khó có khả năng xuất thế."
"Vậy hắn cần gì, chẳng lẽ then chốt ở trên thân Tinh Linh tộc?"
Cố Khinh Yên cau mày nói.
"Không sai, năm đó bảo vật trấn áp phong ấn Hải U Hoàng chính là thế giới chi thụ của Tinh Linh tộc, tên kia chỉ khi chiếm được Thế Giới Thụ Chi Tâm của Tinh Linh tộc và Kính Thiên thần bia bảo vật bản mệnh của Thái Hoang giới chủ, mới có thể phá phong mà ra."
Hải U Hoàng nói xong, lườm Thạch Vũ, Thạch Vũ rụt cổ một cái, bởi vì Kính Thiên thần bia ở trên người hắn, khó trách U Minh tộc và Thiên Dạ thần điện điên cuồng đuổi giết hắn như vậy.
Hoá ra vật này liên quan đến việc vị tiên tổ kia của U Minh tộc có thể từ trong phong ấn ra được hay không.
Hắn lúc trước cướp đi Kính Thiên thần bia, cũng đơn thuần vì đối nghịch với Thiên Dạ thần điện mà thôi, cũng không hiểu biết sự việc che giấu sau lưng như thế nào.
Giờ phút này hắn cũng có chút âm thầm vui mừng, may mắn mình làm như vậy, nếu không hậu quả khó mà lường được.
"Tịch Thiên Dạ, tên kia không an phận, một khi xuất thế chắc chắn tai họa thương sinh, ngươi nếu có thể, nhất định phải ngăn cản hắn xuất thế."
Sắc mặt Hải U Hoàng ngưng trọng nói.
Hơn nữa tên kia một khi xuất thế, hắn cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Bởi vì tên kia chính là mảnh vỡ linh hồn bản nguyên của Hải U Hoàng diễn hóa ra, thôn tính số thần thức Hải U Hoàng như bọn hắn, có thể trực tiếp tăng cường linh hồn bản nguyên và tu vi nhanh nhất.
Trăm triệu năm qua thần thức bị hắn thôn tính chí ít có mấy trăm vạn.
Hắn tương đối may mắn, chính là thần thức số ít may mắn còn sống sót.
"Các ngươi cũng thật sự là hài hước, ai cũng dõng dạc tự xưng là Hải U Hoàng, kết quả đều chỉ đồ nguỵ trang ở bên ngoài."
Hà Bách Châu liếc mắt, vốn trước đó nàng còn cho rằng Hải U Hoàng chính là một nhân vật thần bí lợi hại, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ đến như thế. Thần thức? Chỉ cần tu thành thần linh sẽ có vô số thần thức, phân thân cũng không bằng.
Còn vị tiên tổ đại nhân kia của U Minh tộc, căn bản cũng không phải Hải U Hoàng, nhiều nhất cũng xem như là quái vật được diễn hoá ra thừ trong thi thể của Hải U Hoàng mà thôi.
Hải U Hoàng lúng túng khó xử mà ho khan hai tiếng, không chấp nhặt với một tiểu nha đầu.
Tịch Thiên Dạ dậm chân tiến lên, đứng trước mặt Thiên Dạ điện chủ, quan sát tỉ mỉ Thần Ma pháp tướng bị hắn giam cầm kia.
"Ngươi muốn làm gì?"
Sắc mặt Thiên Dạ điện chủ trắng bệch, có chút sợ sệt nhìn Tịch Thiên Dạ.
Một đời kiêu hùng, hắn cũng chưa từng nghĩ qua, chính mình có một ngày cũng sẽ có thời điểm kinh khủng như thế.
"Ngươi tốt nhất đừng động vào ta, nếu không tiên tổ đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi, trên đời này không ai có thể đối địch với tiên tổ đại nhân, đoàn linh hồn vừa mới kia đã nói rất rõ ràng, nếu như ngươi thức thời, bỏ gian tà theo chính nghĩa, gia nhập doanh trận U Minh tộc chúng ta, tin rằng với năng lực của ngươi, nhất định có thể có được sự tán thưởng của tiên tổ đại nhân..."
Thiên Dạ điện chủ muốn sống, chỉ có thể tận lực ổn định mấy người Tịch Thiên Dạ.
Nhưng mà Tịch Thiên Dạ nhìn cũng không nhìn hắn, duỗi một tay ra, chui vào trong Thần Ma pháp tướng sau lưng hắn.
Ầm ầm!
Thần Ma pháp tướng rung động kịch liệt, cực lực phản kháng.
Trên bàn tay Tịch Thiên Dạ bao trùm một tầng ánh sáng thần thánh, bất luận Thần Ma pháp tướng kia giãy giụa như thế nào cũng đỡ không nổi hắn đi sâu.
Chỉ là một phần sức mạnh của ma đầu kia phân hoá ra mà thôi, làm sao có thể chống đỡ được sự xâm lấn của Tịch Thiên Dạ.
Cuối cùng bàn tay của Tịch Thiên Dạ đi sâu vào khu vực hạch tâm của Thần Ma pháp tướng, vồ tới chùm sáng hắc ám đặc thù trung tâm.
"Thật lớn mật!"
Một tiếng quát lớn kinh thiên động địa từ chỗ sâu của Thần Ma pháp tướng vang lên, như là tiếng gầm thét của thần linh cửu thiên chi thượng, sóng âm hóa thành lực công kích, điên cuồng va chạm về phía Tịch Thiên Dạ.
Bên trong thanh âm kia ẩn chứa uy nghiêm và ý chí không có gì sánh kịp, phảng phất ý chí thần linh buông xuống trên thân phàm nhân, đổi thành một tên Chí Thánh ở đây, đối mặt với thiên âm đáng sợ như vậy, vẻ mặt cũng sẽ hoàn toàn ngốc trệ, ý chí hóa thành khôi lỗi.
Tịch Thiên Dạ lại cười lạnh một tiếng, căn bản cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì, thiên âm này giống như là gió xuân phật diện, một chút hiệu quả cũng không sinh ra.
Mắt thấy bàn tay Tịch Thiên Dạ sắp bắt được chùm sáng hắc ám, chùm sáng hắc ám kia dường như cũng gấp, đột nhiên bành trướng, ý đồ tự bạo.
Nhưng mà đang lúc chùm sáng hắc ám sắp tự bạo trong nháy mắt, trên bàn tay Tịch Thiên Dạ lại bỗng nhiên mọc ra một con mắt.
Chính là Chúng Sinh Kim Mâu thần thông thiên nhãn cao nhất của phật gia.
Sau khi Tịch Thiên Dạ tu thành ba mươi hai phân hoá, Chúng Sinh Kim Mâu cũng phát sinh cải biến, đã có thể thiên biến vạn hóa, tùy tâm xuất hiện, không giống đơn nhất như lúc trước.
Chùm sáng hắc ám kia bị kim quang của Chúng Sinh Kim Mâu chiếu, lúc này liền bị ngưng đọng lại, tự bạo cũng vội vã kết thúc.
Bàn tay của Tịch Thiên Dạ một phát bắt được chùm sáng hắc ám kia, trực tiếp luyện hóa phong ấn.
Thần Ma pháp tướng khổng lồ chậm rãi tán loạn, dường như mất đi năng lượng bản nguyên, một cỗ U Minh khí hóa thành hư vô.
"Ngươi đang làm cái gì?"
Thanh âm của Thiên Dạ điện chủ hoảng sợ nói, thanh âm vừa mới truyền ra từ bên trong Thần Ma pháp tướng kia, hắn cũng nghe thấy được, chính là thanh âm của tiên tổ đại nhân, trong lúc nhất thời hắn cũng có chút sợ vỡ mật.
"Một người chết, cần gì phải biết được nhiều như vậy."
Tịch Thiên Dạ vuốt vuốt một viên châu hắc ám trong tay, lạnh nhạt nói.
"Có thể thả ta một con đường sống hay không..." Thiên Dạ điện chủ biết được chính mình lần này lành ít dữ nhiều, nhưng vẫn không muốn từ bỏ.
Nhưng mà hắn còn chưa nói hết, một cỗ kim quang lộ ra từ trong cơ thể hắn, Thiên Dạ điện chủ cũng không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, cả người liền bị kim quang chiếu rọi thành hư vô, tựa như Mặt trời chiếu rọi trên Tuyết trắng, không có bất kỳ dấu vết gì đã bốc hơi.
Một khoảng không gian giới chỉ từ trên không trung rơi xuống, còn chưa rơi xuống bao xa, liền bị kim quang chiếu rọi hòa tan, hàng loạt vật phẩm từ trong không gian giới chỉ vung vãi mà ra.
Tịch Thiên Dạ đưa tay chụp tới, một viên đá màu xanh biếc liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Viên đá kia tản ra lực sinh mệnh không có gì sánh kịp, bên trong dường như cất giấu một hải dương sinh mệnh, dường như thịnh vượng hơn toàn bộ sinh cơ của Sinh Mệnh Sâm Lâm.
Trang 575# 2