Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 614: Phân Nguyên Hoá Ảnh Thuật

Chương 614: Phân Nguyên Hoá Ảnh Thuật




Thời điểm ở Đấu Chiến cung trong Hắc Bạch thần thành, Tịch Thiên Dạ mới chỉ thấy qua Tước Vân Tâm hóa hình.

Hiển nhiên, sau trăm năm thì Tước Vân Đồng cũng đã nắm giữ bí thuật chiến đấu mạnh nhất của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.

Sau lưng Vân Thành Dực xuất hiện một đôi cánh chim đỏ sẫm, trên đó đang có u viêm thiêu đốt, những miếng vảy màu vàng sậm không ngừng hiện ra trên da nàng, đôi ngọc thủ cũng hóa thành móng vuốt sắc bén.

Cỗ khí tức khát máu, cuồng bạo, hung tàn lấy nàng làm trung tâm điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.

Phàm là sinh linh trong phạm vị ngàn dặm quanh đó bị khí tức này phủ lấy thì ánh mắt đều đỏ như máu, cảm xúc trở nên táo bạo, thậm chí trực tiếp xuất thủ công kích người bên cạnh.

Huyết Tinh Quỷ Tước thượng cổ chính là tộc đại hung, được xưng là khởi nguồn của họan loạn, một khi tộc nhân của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc hóa hình thì chẳng những sức chiến đấu tăng gấp đôi mà còn mang theo cỗ khí tức tà ác hung lệ của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc thượng cổ.

Li!

Tước Vân Đồng ngửa mặt lên trời thét dài, mái tóc dài màu máu bay múa, nàng huyễn hóa ra mấy chục đạo hư ảnh trên không trung, những bóng mờ kia nhao nhao lao về phía Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn về Tước Vân Đồng, không chút hoang mang nào, điểm một chỉ về phía trước.

Từng vòng từng vòng gợn sóng quang văn tản mát ra từ ngón tay hắn, đánh tan tất cả huyễn ảnh của Tước Vân Đồng, cuối cùng chỉ còn lại chân thân trước mặt Tịch Thiên Dạ.

"Huyết Dương Chúc Thiên Trảo."

Tước Vân Đồng thấy tất cả huyễn ảnh của mình đều bị đánh tan vẫn không có mảy may hoảng loạn nào, sau khi hóa hình thì tuy nàng vô cùng huyết tinh tàn bạo nhưng cũng rất tỉnh tảo, trong mắt của nàng phảng phất chỉ có chiến đấu và giết chóc, mà mỗi chiêu đều là trí mạng, không để ý sinh tử.

Hàng trăm hàng ngàn trảo ảnh màu máu lướt qua hư không, bảo phủ toàn bộ phương viên ngàng trượng, những trảo ảnh kia nhìn thì như bình thường, không có bất kỳ khí tức nào nhưng nếu Đại Thánh bị đánh trúng sợ là sẽ bị xé rách thánh thể trong nháy mắt.

Tịch Thiên Dạ tựa như một đạo u linh, bay tới bay lui, những trảo ảnh kia căn bản không đụng được vào hắn.

Công kích cường đại đến đâu mà không cách nào chạm vào địch nhân thì cũng chỉ vô dụng mà thôi.

Bất quá Tước Vân Đồng cũng không dừng lại ở đây, khi đang thi triển hoang kỹ chí cường Huyết Dương Chúc Thiên Trảo của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc vẫn không ngừng thuận thế tiến lên, đi vào phạm vi ba mét quanh Tịch Thiên Dạ.

"Chết đi cho ta!"

Trong đôi mắt đỏ như máu của Tước Vân Đồng chưa bao giờ tỉnh táo như này, đánh ra một trảo, căn bản không thể Tịch Thiên Dạ có cơ hội né tránh.

Nhưng điều làm nàng ngạc nhiên vô cùng đấy là một trảo có thể xé rách thánh binh của mình lại trực tiếp xuyên qua Tịch Thiên Dạ, không bắt được gì.

"Linh hồn thể! Ngươi chỉ còn là một đạo linh hồn thể!"

Tước Vân Đồng rung động nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, giờ phút này nàng mới ý thức được người đang chiến đấu cả nửa ngày với nàng thế mà không có nhục thân, chỉ là một đoàn linh hồn thôi.

Sao lại có thể!?

Nàng bị chấn động sâu sắc, không có thánh thể, chỉ còn linh hồn sao lại cường đại như thế chứ?

Căn bản không thể hiểu được, đây quá là không hợp lẽ thường.

Nàng chưa từng gặp một linh hồn thể nào cường đại đến vậy, theo lý mà nói thì trên đại lục Nam Man không có khả năng xuất hiện một tồn tại như thế được.

Bởi vì dù là Đế nếu chỉ còn linh hồn cũng không có khả năng cường đại như vậy.

Mà trạng thái linh hồn chỉ có thể tồn tại trong thời gian ngắn thôi, căn bản không có khả năng chiến đấu, một khi chỉ còn linh hồn thì chỉ có đoạt xá người khác hoặc là kiếm một dụng cụ đặc thù để dung thân, nếu không sẽ dần dần tiêu tán trong thiên địa.

Linh hồn Đế giả nhiều nhất cũng chỉ có thể tồn tại mấy năm, mà một khi chiến đấu thì sẽ tăng tốc độ tiêu tán lên.

Cho nên mới nói nếu linh hồn thể chiến đấu thì chính là muốn chết.

Vân Thành Dực và Vân Tử Vận không biết được bí ấn bên trong, nhưng Tước Vân Đồng há lại không biết.

"Linh hồn thể cũng dám chiến đấu, ngươi đây là muốn chết sao?"

Tước Vân Đồng lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ.

Hành vi này của Tịch Thiên Dạ trong mắt Tước Vân Đồng chẳng khác nào đang tự sát hết.

Dù sao năng lượng linh hồn tiêu một điểm thì sẽ ít đi một điểm, tiêu hao càng nhiều thì sẽ chết càng nhanh, dù là linh hồn cường đại đến đâu cũng sẽ có một ngày dầu hết đèn tắt.

"Vì sao linh hồn thể không thể chiến đấu? Ngu ngốc!"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên đáp lại.

Linh hồn của hắn chẳng những có thể chiến đấu mà còn có thể tu luyện, có thể khôi phục, thậm chí có thể thi triển một số thần thông và bí pháp đặc thù, cấp độ khác biệt thì rất nhiều thứ cũng sẽ khác biệt.

"Linh hồn thể?"

Vân Tiểu Thanh nghe vậy sững sờ, ngạc nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.

Người thần bí trợ giúp tiểu công chúa cả đoạn đường này thế mà chỉ là một đoàn linh hồn sao?

Nàng vô cùng ngạc nhiên, thậm chí là không dám tin.

"Thanh di, Thạch Đầu tiền bối thật sự chỉ còn lại linh hồn."

Vân Tử Vận nhỏ giọng nói.

Vân Thành Dực lời ít ý nhiều, kể lại những việc trải qua trong sơn cốc cho mọi người nghe, đương nhiên sẽ không nói oang oang ra ngoài mà là truyền âm nói cho Thanh di, những người khác hắn không tin được.

"Linh hồn thể không thể chiến đấu trường kỳ đâu."

Vân Tiểu Thanh thầm hoảng sợ, thật sự chỉ là một linh hồn thể mà lại cường đại đến cỡ này.

Vân Thành Dực và Vân Tử Vận nghe vậy cũng nóng vội vô cùng, trong mắt tràn đầy lo lắng, lúc này bọn họ mới hiểu nguyên lai linh hồn thể không thể chiến đấu, có sự khác nhau rất lớn với tu sĩ bình thường.

"Các hạ thật là dũng cảm, nô gia bái phục. Đã như vậy cũng đừng trách nô gia mài chết ngươi."

Tước Vân Đồng che miệng cười khẽ, sau khi biết được Tịch Thiên Dạ chỉ là linh hồn thể thì nàng thở nhẹ ra một hơi. Trong mắt nàng, Tịch Thiên Dạ bất quả chỉ đang cậy mạnh mà thôi, tiếp tục chiến đấu thì linh hồn thể thần bí kia hẳn phải chết không nghi ngờ gì hết.

"Ta cũng rất mong chờ ngươi làm được thế a."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, thân ảnh của hắn phiêu đãng bay len, sau đó trong sự kinh ngạc của Tước Vân Đồng một hóa thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám......cuối cùng phân hóa thành mười sáu thân ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.

Mà những thân ảnh kia không phải huyễn thuật, đó là linh hồn phân thân chân chính.

Phân hóa linh hồn là một việc tương đối nguy hiểm, một phân thành hai thôi đã rất có thể gặp phải nguy hiểm chết đi, vô tai họa ngầm và phiền phức vô cùng lớn.

Đằng này lại là phân thành mười sáu, cả mấy chục vạn năm cũng chưa từng nghe nói qua, chưa từng thấy.

Tịch Thiên Dạ chính là tu luyện môn bí thuật Phân Nguyên Hóa Ảnh Thuật trong "Thần Du Thái Hư", nếu tu luyện đến cảnh giới tối cao thì một sợi linh hồn có thể phân hóa thành ức vạn, vô cùng vô tận.

Ức vạn phân thân linh hồn bay lượng trong thiên địa, chỉ cần một sợi trong đó còn lại thì vĩnh viễn không tử vong.

Thậm chí ức vạn phân hồn còn có thể tự mình tu luyện, tản mát các phân hồn ra khắp các vũ trụ, vậy thì khi bản thân trưởng thành chẳng khác nào ức vạn phân thân đồng thời tu luyện, cuối cùng hợp lại làm một, tu vi tăng vọt.

Cho nên "Thần Du Thái Hư" trên Cửu Thiên Tiên Giới chính là một môn tiên thuật vô thượng nổi danh.

Sau khi phân thành mười sáu đạo phân hồn, Tịch Thiên Dạ lấy phân hồn làm trận cơ, hóa thành thành trận, thi triển ra Thập Lục Thiên Cung Kiếm trận.

Trong nháy mắt, Thập Lục Thiên Cung Kiếm trận đồ liền xuất hiện trên hư không, nhẹ nhàng xoay tròn, bao phủ phương viên trăm dặm lại, tất cả phác tắc thiên địa ở trong phạm vi này đều biến mất, chỉ còn lại kiếm đạo pháp tắc.

"Kiếm trận!"

Con ngươi của Tước Vân Đồng co rụt lại, một cảm giác nguy hiểm kinh hoàng sinh ra từ sâu trong nội tâm, từ trước đến nay chưa từng có, thậm chí trong mơ hồ nàng còn cảm thấy một cỗ nguy cơ tử vong.

Nàng muốn chạy đi nhưng kiếm trận đã phong tỏa toàn bộ thiên địa, tất cả pháp tắc thiên địa đều không còn, không thể cảm nhận được bất cứ lực lượng pháp tắc nào.

Pháp tắc Đại Thánh mà nàng vất vả tu luyện cả đời đã không còn bất kỳ phản ứng gì lúc này.

Trong thiên địa chỉ còn lại kiếm, kiếm khí tung hoành khắp nơi.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Tước Vân Đồng không ngừng bị kiếm quang đánh vào, liên tục bại lui, chật vật trốn chạy.

Kiếm khí gọt sạch quần áo trên người nàng, cạo trọc mái tóc dài thướt tha, thậm chí chém sạch đôi cánh và huyết nhục của nàng.

Trong chốc lát thôi mà nàng liền thê thảm vô cùng, kém chút nữa đã bị chém giết.

Nàng có nằm mơ cũng không ngờ được một linh hồn thể lại biến thái kinh khủng đến mức này.


Trang 308# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất