Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 615: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc

Chương 615: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc




Những người quan chiến trong bóng tối ở Cự Quy thánh thành đều đang trợn mắt há mồm, một linh hồn thể mà cũng có thể khiến cho Tước Vân Đồng liên tục bại lui, không thể nào tin nổi.

Trong tất cả các Đại Thánh, mặc dù Tước Vân Đồng không cách vào đứng vào hàng ngũ những người mạnh nhất, nhưng cũng không phải Đại Thánh bình thường có thể so sánh, thậm chí chỉ mạnh chứ không yếu hơn Phúc Hải thái tử.

Một Đại Thánh mạnh mẽ tinh nhuệ như vậy mà lại bị một đoàn linh hồn áp chế kinh khủng như này......

"Tên gia hỏa giấu đầu lộ đuôi kia hẳn không phải sinh mệnh bình thường, mà là Hồn tộc trong truyền thuyết?"

Hồn tộc đã từng là một đại tộc chí cao trong Thái Hoang thế giới, không kém hơn Yêu tộc và Ma tộc mảy may chút nào.

Chỉ là sau thời kỳ thần thoại thượng cổ, Hồn tộc đã tuyệt tích ở Thái Hoang thế giới.

Trên đại lục Nam Man chỉ còn một số điển tịch cổ lão thời thượng cổ mới viết lại một chút dấu vế liên quan đến Hồn tộc, về phần Hồn tộc chân chính thì chưa từng xuất hiện qua.

Thái Hoang thế giới thời kỳ thần thoại thượng cổ trước đây một mực có truyền thuyết về ngũ đại chủng tộc chí cao.

Nhân tộc, Ma tộc, Yêu tộc, Hồn tộc, Hoang tộc.

Thời đại thượng cổ và cả những thời đại trước đó như viễn cổ và thái cổ đều lấy ngũ đại tộc là chúa tể.

"Hồn tộc trong truyền thuyết trời sinh không có thân thể, chỉ có linh hồn. Bọn họ chỉ tu hồn, không tu thân hay tu khí, nhưng sức chiến đấu cực cao, không kém tứ đại tộc kia chút nào, thậm chí càng khó chơi hơn, vẫn luôn được xưng là quỳ dị khó lường."

"Bất quá người thần bí kia hẳn không phải Hồn tộc trong truyền thuyết, Hồn tộc cơ hồ tuyệt tích từ cuối thời kì thượng cổ rồi, đã cách xa nhau mấy chục vạn năm, sao có thể đột nhiên xuất hiện trên một đại lục nho nhỏ như Nam Man được chứ."

Công lão trong Thiên Bảo các lạnh nhạt nói, Trương Giang Cổ nghe vậy khẽ gật đầu, Công lão đã nói như thế thì không thể nào sai.

Người khác có lẽ không biết nhưng hắn lại há có thể không rõ thân phận Công lão được.

Thiên Lan thế giới lúc trước chia làm lục đại Thần tộc, thập nhị cường tộc, tam thập lục đại tộc, còn lại thì là những tiểu tộc bình thường.

Viêm Quy tộc ở trong những Thiên Lan dị tộc chỉ có thể đứng ở tam thập lục đại tộc mà thôi.

Nhưng Công lão lại là đến từ thập nhị cường tộc, Thiên Sương Minh Công tộc, mà lão còn là một trong mấy vị nguyên lão được sàng lọc cẩn thận của Thiên Sương Minh Công tộc, tu vi thâm bất khả trắc, nghe nói trước kia đã đột phá nửa bước Đế giả.

Thiên Sương Minh Công tộc một mực phụ thuộc vào Long Nhân tộc, cho nên cũng là thế lực phe phái của Thiên Bảo cung trên địa lục.

Đương nhiên, Thiên Bảo các ở một cái Cự Quy thánh thành như này dĩ nhiên không có tư cách được Công lão nửa bước Đế cảnh trấn thủ, sở dĩ lão xuất hiện ỏ đây chính là vì muốn mượn thông đạo không gian thứ nguyên tại đây để tiến về Thiên Cơ thánh thành, tham gia một thịnh hội.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Tước Vân Đồng càng ngày càng kinh hãi, nàng cơ hồ đã thi triển toàn bộ át chủ bài ra nhưng vẫn không cách nào cải biến chiến cuộc.

Một đoàn linh hồn thể mà lại không ngừng gắt gao khắc chế nàng, mà thành thạo điêu luyện như nước chảy mây trôi, căn bản không chút nào khó khăn, thậm chí còn phân ra một tiến đến giúp Đồ lão của Vân Phượng cổ quốc đối phó Phúc Hải thái tử.

Phúc Hải thái tử đường đường là Đại Thánh, tuyệt thế thiên kiêu của Phúc Hải thánh quốc, vô luận là công pháp, thánh thuật hay bảo vật đều là cấp cao nhất, lại bị từng kiếm của một phần hồn đơn giản chém đến thổ huyết không ngừng, thậm chí không cần Đồ lão ra tay liền đã bị áp chế triệt để.

Đồ lão đứng trân trân tại chỗ, rung động nhìn về phía đạo phân hồn ảm đạm kia, địch nhân vốn là thuộc về lão, cuộc chiến vốn là của lão, bây giờ lão đã không còn gì nữa rồi, căn bản là cơ hội nhúng tay vào cũng không có.

Bất quá lão vốn cũng không phải đối thủ của Phúc Hải thái tử, nếu là một mình lão thì chẳng bao lâu nữa sẽ chắc chắn là thua, hiền tại có người giúp lão ngăn cản cường địch, lão tự nhiên vui lòng nhường nhịn, thân ảnh lóe lên biến mất tại chỗ, chủ động từ bỏ Phúc Hải thái tử mà tiến về đối phó với những Huyết Tinh Quỷ Tước tộc khác.

Một chút người của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc vốn chuẩn bị thừa dịp Tịch Thiên Dạ và Đồ lão chiến đấu lén lút bắt Vân Thành Dực và Vân Tử Vận lại.

Không có hai vị Đại Thánh, những người khác của Vân Phượng cổ quốc căn bản không đáng chú ý.

Nhưng làm sao mà bọn chúng biết Tịch Thiên Dạ lại cường đại đến thế được, một người liền có thể kiềm chế cả Tước Vân Đồng đại nhân và Phúc Hải thái tử để Đồ lão kịp thời trở về, một bàn tay liền đập một mảng lớn Huyết Tinh Quỷ Tước tộc thành huyết vụ, chết oan chết uổng, người có tu vi cao hơn tí thì may mắn chỉ bị đánh bay.

Không có thực lực của Đại Thánh thì trước mặt Đại Thánh sao có khả năng chống cự được, trừ phi ngươi chính là Thánh Hoàng viên mãn, nếu không căn bản không thể giao thủ cùng Đại Thánh.

Vân Tiểu Thanh bảo hộ Vân Thành Dực và Vân Tử Vận ở sau lưng, rung động nhìn Tịch Thiên Dạ, rốt cuộc Thạch Đầu tiền bối mà tiểu công chúa nói tới đến cùng là ai mà lại kinh khủng thế được chứ!

Một linh hồn thể liền áp chế hai vị Đại Thánh đến không có sức phản kháng, dù ở thời kỳ thượng cổ cũng có rất ít tồn tại đánh sợ như vậy đi.

Vân Thành Dực và Vân Tử Vận lại là nhiệt huyết sôi trào, trong mắt tràn đầy sùng kính, hi vọng tương lai mình có thể mạnh mẽ như Thạch Đầu tiền bối, lúc đó hắn liền có thể bảo vệ chính mình, bảo hộ muội muội, bảo vệ quốc gia.

Phốc phốc!

Một tiếng nhỏ vang lên, một thanh hồn kiếm cắm vào trái tim của Tước Vân Đồng, hồn kiếm khẽ run lên, hồn lực kinh người bạo tạc, hung hăng đánh vào trong cơ thể của Tước Vân Đồng, chém rụng một nửa sinh cơ của Tước Vân Đồng trong nháy mắt.

Tước Vân Đồng biến sắc, vội vàng lui lại, muốn thoát khỏi sự oanh sát của hồn kiếm.

Nàng đã thất bại toàn diện, rõ ràng rằng mình không cách nào ngăn cản linh hồn thần bí kia được, nếu cứ tiếp tục dĩ nhiên sẽ chết đi.

Nàng điên cuồng giãy dụa, muốn thoát ra ngoài, không còn dám chiến nữa.

Nhưng mà hồn kiếm lại như giòi trong xương, cắm sâu vào trong cơ thể nàng khó mà nhổ ra được, phân hồn của Tịch Thiên Dạ cũng như hình với bóng, mặc cho Tước Vân Đồng tránh lui thế nào cũng không thể thoát khỏi.

Mà kiếm hồn vẫn tiếp tục chấn động, mỗi một lần chấn động thì sinh cơ của Tước Vân Đồng sẽ bị đánh tan một phần, chỉ sau thời gian mấy hơi thở mà sinh cơ của Tước Vân Đồng đã không còn đến một thành, cách tử vong chỉ có một bước nhỏ.

Đại Thánh a!

Đây chính là cường giả tuyệt đỉnh trên đại lục rồi, mà sinh mệnh lực lại vô cùng tràn đầy, rất khó giết chết được bất cứ Đại Thánh nào. Mặc dù bây giờ thời thời khắc khắc đều có chiến tranh phát sinh trên đại lục, nhưng tình huống Đại Thánh vẫn lạc vẫn không thấy nhiều.

Vậy mà lúc này một đoàn linh hồn thể lại thiếu chút nữa liềm giết chết một vị Đại Thánh trước mặt mọi người, ai cũng ngỡ mình đang nằm mộng.

"Viêm Quy tộc lão bất tử kia, các ngươi còn chờ gì nữa? Mau chóng cứu ta đi, ta đáp ứng điều kiện của các ngươi."

Sắc mặt của Tước Vân Đồng đã trắng bệch không còn chút máu nào, triệt để không biết làm sao, chỉ có thể thế lương hét lên, từng vòng từng vòng sóng âm khuếch tán khắp tòa Cự Quy thánh thành, cầu cứu chủ nhân chân chính của Cự Quy thánh thành, Viêm Quy tộc.

Sau khi lấy được tin tức, nàng liền lập tức chạy đến Cự Quy thánh thành, bởi vì quá mức vội vàng nên cũng không mang theo cao thủ gì, ngoại trừ Phúc Hải thái tử thì chỉ có nàng là Đại Thánh của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc.

Nàng sao có thể nghĩ rằng bằng vào thực lực của nàng mà còn không thể bắt được hai tiểu bối của Vân Phượng cổ quốc, ngược lại còn lâm vào hiểm cảnh, cách tử vong có một bước.


Trang 309# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất