Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 898: Đêm Khuya Mật Đàm

Chương 898: Đêm Khuya Mật Đàm




Dựa theo lời giải thích của Hổ Tam Âm lòng dạ hiểm độc này, của cải bày trước mặt bọn họ nếu như không đoạt quả là thiên lý khó dung.

Hắn không phải cướp bóc, bọn hắn chính là trừ bạo giúp kẻ yếu, cướp phú tế bần là hành động vĩ đại.

"Yên tâm đi, đợi thêm hai ngày, không chỉ Thủy Tương cung mà toàn bộ Xương Trạch thành đều là của chúng ta."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ban đêm, gió mát sưu sưu, mặt trăng tựa hồ giấu ở trong mây đen.

Cửa thành phía nam của Xương Trạch thành, đêm hôm khuya khoắt được mở ra rất bí mật, chỉ thấy hàng loạt xe vận chuyển từ ngoài cửa thành chậm rãi chạy nhanh vào trong thành.

Xương Trạch thành ban đêm có lệnh cấm đêm, tất cả cư dân bên trong thành sau tám giờ tối không thể ra ngoài.

Cho nên sự xuất hiện của đoàn vận chuyển thần bí, người biết được rất ít.

Hàng loạt vật tư bí mật vận chuyển vào thành, dường như bận rộn một đêm, cho đến canh năm mới hoàn toàn kết thúc vận chuyển, do đó mới thấy được đoàn vận chuyển thần bí khổng lồ làm sao.

"Rốt cuộc đã đến."

Tịch Thiên Dạ đứng ở trước cửa sổ nhìn nam thành môn, khóe môi hơi nhếch lên.

Một số lượng tài nguyên khổng lồ như thế, không biết đã cướp hết của bao nhiêu bộ lạc và thành trì của Thu Cách Nhã Đại Bình Nguyên.

"Ha ha, Tiêu Trình tổng đầu, cuối cùng gặp ngươi lần nữa, lần trước từ biệt chắc đã mười năm năm tháng."

Trong thành chủ phủ, Đốc Thường hoàng tử từ trong chủ điện đích thân ra nghênh đón, hướng về một người trung niên mắt ưng dáng người gầy gò cười lớn nói.

Người trung niên mắt ưng mặc một bộ trường bào màu đen, đứng ở chỗ kia như một cây định hải thần châm, dường như sóng to gió lớn cỡ nào hắn cũng có thể ổn định xuống. Hắn nhìn giống như là người trung niên, nhưng tóc mai lại có mấy sợi tóc trắng, con mắt thâm thúy mà tang thương, rõ ràng có từng trải cùng tuổi tác tương đối lớn.

Người này tên là Tiêu Trình, một trong tổng đầu của tứ đại mật vệ hoàng gia Trụ Sơn bộ lạc. Có thể tại có thể xưng là cận vệ hoàng đế trong mật vệ hoàng gia đảm nhiệm tổng đầu, bởi vậy có thể thấy năng lực người này cùng với sự tín nhiệm của hoàng đế, trong Trụ Sơn bộ lạc có thể xưng quyền thiên hạ, dù cho Đốc Thường hoàng tử đối mặt với hắn không thể không thận trọng mà đối đãi.

"Đốc Thường hoàng tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."

Tiêu Trình hơi ôm quyền không nhiệt tình gì nói, cũng không phải không nhiệt tình mà là thái độ giải quyết việc chung.

Làm mật vệ của hoàng đế, làm việc cần thiết phải đúng mực, ít nhất mặt ngoài như thế, không thể quá gần gũi với hoàng tử nào hoặc thế lực nào.

"Tiêu tổng đầu trên đường đi mệt nhọc, thực sự vất vả rồi. Nào, mời các vị đại nhân vào trong."

Đốc Thường hoàng tử cười ha hả nói. Thái độ mật vệ hoàng gia vẫn luôn là như thế, hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Sau lưng Tiêu Trình có năm tên mật vệ, toàn bộ trầm mặc ít nói, chỉ yên lặng đi theo Tiêu Trình, từ đầu đến cuối chẳng hề nói một câu.

Nhưng Đốc Thường hoàng tử một chút cũng không dám sơ suất với bọn họ, bởi vì bọn họ đều là cao thủ cấp độ Thiên Vương Đại Giả, có địa vị rất cao bên trong mật vệ hoàng gia.

Lần này vận chuyển tài nguyên chiến tranh, chính là do Tiêu Trình cầm đầu sáu Đại Thiên vương Đại Giả hộ tống.

Sau một lúc trong chủ điện hàn huyên, Đốc Thường hoàng tử kết thúc tiếp kiến, tất cả mọi người riêng phần mình trở về, mỗi người quản lí chức vụ của mình.

Đêm khuya, bên trong hoa viên bí mật của phủ thành chủ.

Đốc Thường hoàng tử ngồi ở bàn đá, lẳng lặng uống rượu một mình, tâm trạng sảng khoái.

"Hoàng tử điện hạ, người gọi Tiêu mỗ tới đây, cần làm chuyện gì?"

Bỗng nhiên, một thanh âm nhàn nhạt trong hoa viên vang lên, một người trung niên gầy gò từ trong bóng tối đi ra, đúng là mật vệ tổng đầu Tiêu Trình.

"Tiêu tổng đầu, mau tới mau tới, ta thu thập rất lâu mới có thể vơ vét được một bình rượu ngon như thế, hôm nay có lộc ăn rồi."

Đốc Thường hoàng tử cười ha ha đứng dậy gọi Tiêu Trình ngồi xuống.

"Hoàng tử điện hạ đêm khuya ám chỉ ta tới nơi này, chắc cũng không phải là vì tìm ta uống rượu."

Tiêu Trình liếc mắt nhìn ly rượu trên bàn thạch, thản nhiên nói.

"Đương nhiên không phải."

Đốc Thường hoàng tử cười nhạt một tiếng, đặt ly rượu xuống, nhìn mắt Tiêu Trình nói:

"Rượu ngon mặc dù tốt, nhưng chỉ cần có nhiều tiền thì lục soát cả thiên hạ cũng có thể mua được. Cho nên đồ tốt không phải rượu, mà là những bảo bối kia."

"Hoàng tử điện hạ có ý tứ gì."

Tiêu Trình nghe vậy con mắt híp lại.

"Ha ha, Tiêu tổng đầu đừng cảnh giác như vậy, ta tìm ngươi tới là tùy tiện tâm sự. Tiêu tổng đầu lần này vận chuyển nhiều tài nguyên chiến tranh như vậy, thực sự tài sản khổng lồ quả là nghĩ cũng không dám nghĩ đến, chắc đồ tốt có rất nhiều a?"

Đốc Thường hoàng tử cười nhạt nói.

"Kẻ hèn chỉ là phụ trách vận chuyển mà thôi, ở trong đó có bảo vật tốt gì sao mà biết được, cũng không dám biết."

Tiêu Trình mặt không chút thay đổi nói.

"Hóa ra Tiêu tổng đầu không biết, cũng khó trách, dù sao Tiêu tổng đầu luôn luôn tận trung dốc sức, làm việc từ trước tới giờ không vượt quá phận sự. Bất quá, làm người kiểm toán tài nguyên chiến tranh lần này, ta có biết một chút. Nghe nói trong số tài nguyên lớn này, có chí bảo làm tu sĩ đột phá thành Thánh Thiên vương, hơn nữa không thua số tài nguyên này."

Đốc Thường hoàng tử duỗi ra năm đầu ngón tay, lung lay trước mặt Tiêu Trình.

Tiêu Trình nghe vậy hơi híp mắt lại, nhìn thật sâu Đốc Thường hoàng tử, một lúc sau nói:

"Hoàng tử điện hạ, nếu ta nguyện ý đêm khuya tới đây, đương nhiên là người có thể tin, có lời gì người cứ việc nói thẳng đi."

"Tốt! Tiêu tổng đầu quả nhiên là người thẳng thắn, nếu đã nói tới mức này liền nói thẳng..."

Lời nói Đốc Thường hoàng tử dừng một chút.

Tiêu Trình đương nhiên hiểu ý vung tay lên, một đoàn ánh sáng tím bao phủ phạm vi mười trượng. Dù cho Thánh Thiên Vương cảnh tồn tại, cũng đừng hòng nghe lén bọn hắn nói chuyện dưới sự cảnh giác của hắn.

"Chúng ta là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ngươi phụ trách vận chuyển, ta phụ trách kiểm toán, chỉ cần chúng ta hợp tác, tùy ý động tay động chân một chút, quả là không chê vào đâu được, ai có thể điều tra ra đây."

Đốc Thường hoàng tử nhàn nhạt cười nói.

Tiêu Trình nghe vậy chấn động trong lòng, nhìn thật sâu Đốc Thường hoàng tử, không ngờ rằng hắn sẽ to gan như thế.

Làm hoàng tử lại dám mưu tính tham ô tài sản quốc gia.

Hơn nữa hoàng đế bệ hạ phái Đốc Thường hoàng tử đến đây phụ trách nghiệm thu cùng kiểm toán, vốn chính là tín nhiệm rất lớn, đổi thành hoàng tử bình thường căn bản không có khả năng có vinh hạnh đặc biệt này.

"Hoàng tử điện hạ, không thể nói lung tung được."

Tiêu Trình hít sâu một cái nói.

"Bổn hoàng tử nói tới mức này, ngươi cần gì phải làm ra bộ dáng đó, nếu như dũng khí của Tiêu tổng đầu chỉ như thế, trong lòng bổn hoàng tử có chút thất vọng. Bất quá theo ta được biết, Tiêu tổng đầu mấy trăm năm qua này một mực tìm kiếm đột phá đường ra Thánh Thiên vương nhưng luôn không thể qua cửa, như vậy lại kéo dài thêm, qua một hai trăm năm nữa, Tiêu tổng đầu e là cũng sắp hết thọ nguyên."

Đốc Thường hoàng tử thản nhiên nói.

Hắn tương đối rõ ràng tình cảnh hiện tại của Tiêu Trình, mặt ngoài phong quang vô hạn nhưng người sau lưng lại rõ ràng, nếu như không thể đột phá thành Thánh Thiên vương, nhiều nhất một hai trăm năm hắn sẽ chết.

Tiêu Trình yên lặng không nói, trong mắt tràn đầy do dự.

"Ngươi nếu là nguyện ý cùng ta hợp tác, những chí bảo kia có thể trợ giúp ngươi đột phá thành Thánh Thiên vương, bổn điện hạ có thể hứa với ngươi hai điều kiện trở lên. Ngươi chắc rất rõ ràng, thọ nguyên ngươi sắp hết, phụ hoàng không có khả năng hao phí đại giới đi bồi dưỡng ngươi, chỉ có ta mới có thể giúp ngươi. Phụ hoàng không cho ngươi được thì ta có thể cho ngươi."

Đốc Thường hoàng tử thản nhiên nói.


Trang 450# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất