Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 899: Chiến Loạn Sắp Nổi

Chương 899: Chiến Loạn Sắp Nổi




"Lời của hoàng tử điện hạ là thật chứ?"

Ban đêm khá yên tĩnh, Tiêu Trình yên lặng nửa ngày, đột nhiên hít một hơi thật sâu nói, trong mắt hắn hiếm thấy xuất hiện ánh sáng sắc bén.

Đốc Thường hoàng tử nói không sai, hoàng đế bệ hạ gần như không có khả năng lại đi bồi dưỡng hắn, những tài nguyên chí cao có thể trợ giúp đột phá thành Thánh Thiên Vương rơi vào trong tay hoàng đế bệ hạ sẽ chỉ ban thưởng cho những người trẻ tuổi hơn, Thiên Vương Đại Giả tiềm lực lớn hơn.

Hắn là người thọ nguyên sắp hết, đã không đáng đi bồi dưỡng, cho dù hắn có thể đột phá thành Thánh Thiên vương, kéo dài tuổi thọ cũng có hạn, so sánh giá trị với những Thiên Vương Đại Giả trẻ tuổi kia cách biệt quá xa.

"Bổn hoàng tử đêm khuya gọi ngươi tới đây, chẳng lẽ cùng ngươi đùa giỡn?"

Đốc Thường hoàng tử cười cười.

"Được! Nếu hoàng tử điện hạ có quyết đoán này, chuyện kia Tiêu Trình liền phụ một tay."

Tiêu Trình lạnh lùng thốt, cái gọi là trời không vì mình trời tru đất diệt, nếu hoàng đế bệ hạ đã không bồi dưỡng hắn nữa, vậy hắn chỉ có thể tự mình nghĩ cách.

Hoàng đế bệ hạ rất tín nhiệm Đốc Thường hoàng tử, thế lực tộc mẫu sau lưng cũng không nhỏ, nhất là người này khí phách kinh người, tương lai có thể có thành tựu không nhỏ. Tới hoàng tử còn dám làm như thế, hắn có cái gì không dám.

"Tiêu Trình tổng đầu quả nhiên không làm bổn hoàng tử thất vọng. Số tài nguyên chiến tranh kia, chúng ta chỉ cần cất giữ một phần mười thì hai người chúng ta có thể thăng cấp rất nhanh, tương lai ta nếu như đăng cơ thành hoàng đế, ngươi chính là cánh tay đắc lực của ta."

Đốc Thường hoàng tử cười ha ha, khá hài lòng với quyết định của Tiêu Trình.

"Đốc Thường hoàng tử tài giỏi tuấn kiệt như thế, hoàng vị chắc chắn trừ ngài ra không còn ai khác có thể."

Tiêu Trình đứng dậy chắp tay thi lễ, so sánh với lúc trước thì giờ phút này chút cung kính hơn nhiều.

Hắn đương nhiên hiểu, một khi nhận lời việc này với Đốc Thường hoàng tử thì đã hoàn toàn lên chung thuyền với hoàng tử, chỉ có thể toàn lực bảo vệ hắn đăng cơ thành hoàng đế mới có thể hoàn toàn che giấu tội ác lần này, cam đoan mình cùng gia tộc trường thịnh không suy.

"Nào! Tiêu tổng đầu, uống rượu, hôm nay thật cao hứng, không say không về."

Đốc Thường hoàng tử cười lớn nâng ly rượu lên, Tiêu Trình cũng là cầm lấy ly rượu trên bàn cùng đối ẩm.

Làm hoàng tử, đương nhiên cần đút lót khắp nơi, vậy cũng rất thiếu tiền.

Qua đêm nay hắn chẳng những có thể đạt được một khoản của cải khổng lồ, mà còn thành công thu phục được Tiêu Trình.

Có vị tổng đầu mật vệ hoàng gia này giúp hắn làm việc, lại thêm một chút chuẩn bị cùng mưu tính của hắn, hoàng tử khác muốn tranh với hắn, quả là nằm mơ.

Nếu như Tiêu Trình tương lai thực sự may mắn đột phá thành Thánh Thiên vương, vậy trong tay hắn có thể nắm một lá vương bài, chướng ngại gì đều có thể quét dọn dễ dàng.

Ngày thứ hai, hiếm thấy Thải Lân công chúa tìm tới Tịch Thiên Dạ.

"Tịch Thiên Dạ, cho ta mượn ít tiền."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy có chút ngạc nhiên nhìn Thải Lân công chúa, vay tiền?

"Xế chiều hôm nay trong Thủy Tương cung có một buổi đấu giá có một đồ vật bổn công chúa coi trọng, nhưng bởi vì giá cả quá đắt nên tiền trên người bổn công chúa mua không nổi."

Thải Lân công chúa nói.

"Mua không nổi mới tìm ta?"

Tịch Thiên Dạ liếc mắt.

"Ngươi chính là vị hôn phu của ta, không tìm ngươi thì tìm ai?"

Thải Lân công chúa cho là chuyện đương nhiên.

Tịch Thiên Dạ bị Thải Lân công chúa nghẹn họng, không có cách nào phản bác, bất quá hắn rất tò mò, đồ vật gì mà khiến Thải Lân công chúa cũng mua không nổi.

"Một khoáng thạch hệ thủy lâu đời, không biết tên là gì, nhưng phát ra khí tức có thể cải tạo thể chất hệ thủy của ta, thậm chí có thể gột rửa Khô Vinh tà trượng, giúp ý thức hệ thủy ngăn chặn ý thức tà hệ."

Thải Lân công chúa nói, khi nàng nhìn thấy viên khoáng thạch cổ lão kia thì quyết định kiên quyết phải lấy về tay, vật quý báu như thế muốn gặp lần nữa e là rất khó.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy hơi kinh ngạc, nếu như Thải Lân công chúa nói thật, viên khoáng thạch hệ thủy cổ lão kia thật là một bảo vật quý giá.

Dù sao Thải Lân công chúa chính là thiên tài mạnh nhất Hải tộc, thể chất của nàng đã khá hoàn hảo, có thể khiến thể chất hệ thủy của nàng có thể phát sinh thoái biến lần nữa, do đó rõ ràng món bảo vật kia không bình thường.

"Tịch Thiên Dạ, buổi đấu giá của Thủy Tương cung có cả đồ tốt của Thu Cách Nhã đại bình nguyên, các ngươi tốt nhất cũng đi xem một chút, nói không chừng có thể gặp được bảo vật mình cần."

Thải Lân công chúa nói.

Buổi đáu giá của Thủy Tương cung một tháng một lần, bởi vì nguyên nhân chiến tranh, mỗi lần đều có xuất hiện trọng bảo hết lớp này đến lớp khác.

Nhất là buổi đấu giá lần này, nghe nói bởi vì Đốc Thường hoàng tử đến khiến cho buổi đấu giá lần này so với buổi đấu giá lần trước càng thêm long trọng.

"Vậy thì đi xem một chút, gọi những người khác đi."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

Nếu có thể xuất hiện trọng bảo kia mà Thải Lân công chúa nói tới, như vậy xác suất xuất hiện những bảo vật khác cũng tương đối lớn.

Nhưng mua?

Hắn mua cái gì!

Hắn tới Xương Trạch thành không có nghĩ phải bỏ tiền mua đồ.

"Tịch công tử, ngươi tìm chúng ta có việc?"

Chỉ chốc lát sau, mấy người khá toàn bộ tụ tập trong phòng Tịch Thiên Dạ.

"Các ngươi trở về chuẩn bị một chút, sau đó tất cả mọi người tập họp tại tầng 98 Thủy Tương cung tham gia một buổi đấu giá." Tịch Thiên Dạ nói.

Tô Hàm Hương nghe vậy thì hơi lưỡng lự, trong lòng không muốn tham gia buổi đấu giá gì đó, chỉ muốn đến cửa thành bắc cứu thêm một số tướng sĩ Yên Nhạc hoàng bộ.

"Hôm nay nàng không cần phải đi, không cần thiết phải như vậy."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Tô Hàm Hương nghe vậy chấn động trong lòng, đột nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, trong đôi mắt đều là nhuệ khí cùng hi vọng.

Chẳng lẽ thời khắc nàng chờ đợi cuối cùng đã tới rồi sao?

Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng trở nên kích động siết thật chặt nắm đấm, bọn hắn chờ đợi ngày này đã quá lâu rồi, mặc dù chỉ có mấy ngày mà thôi, nhưng mỗi một ngày đều như bị dày vò mấy năm.

Tịch Thiên Dạ nhìn Tô Hàm Hương khẽ gật đầu.

Tô Hàm Hương thở sâu, lúc này nghiêm mặt quay người đi.

"Được! Bây giờ ta trở về chuẩn bị."

Tầng thứ chín mươi tám Thủy Tương cung chính là phòng đấu giá lớn nhất Xương Trạch thành.

Nghe nói phòng đấu giá này có thể chứa hai ba vạn người, cả Nhân tộc cũng rất ít có phòng đấu giá khổng lồ như thế.

Buổi đấu giá còn chưa chính thức bắt đầu, khách khứa đến đây đã nối liền không dứt, cơ hồ toàn bộ đều là thành phần có lai lịch thương nhân hoặc là địa vị cộng lao cao quý bất phàm. Phần lớn người đều là từ chỗ rất xa tới chỉ vì tham gia buổi đấu giá lần này.

Hơn nữa không chỉ là Thu Cách Nhã đại bình nguyên, người trong lãnh địa nhân tộc đều có người không ngại đường xa vạn dặm đi đến nơi này.

Thậm chí có một số nhân sĩ quyền quý từ bộ lạc thủ đô liên bang đến đây.

Cho nên buổi đấu giá hết sức khổng lồ, mấy vạn người đều có thể vào. Nhưng đợi đến lúc buổi đấu giá sắp chính thức bắt đầu, thì cũng đã gần hết chỗ rồi.

Tịch Thiên Dạ bỏ ra giá cao mua mấy vé ở khu khách quý rồi dẫn mọi người bước vào phòng đấu giá.

"Chậc chậc, nhìn đi nhìn lại, toàn bộ đều quần áo hoa lệ, phúc hậu hiển thị rõ, kẻ có tiền thật rất nhiều! Nếu như cướp toàn bộ bọn họ... Chà chà! Quả là... thoải mái..."

Hổ Tam Âm ngồi xổm trên vai Tịch Thiên Dạ, một đôi tặc nhãn ngắm loạn khắp nơi, nhìn đám người đen nghịt đều là thân nhân phú quý, suýt chút chảy nước miếng, hận không thể lập tức giống như con sói đói nhào tới cướp sạch tất cả mọi người.


Trang 451# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất