Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 901: Đối Chọi Gay Gắt

Chương 901: Đối Chọi Gay Gắt




Điền Đông Hưng âm thầm kinh hãi, Đốc Thường hoàng tử quả nhiên thần thông quảng đại, thế mà có thể làm cho tổng đầu mật vệ hoàng gia ra tay tương trợ.

Trong lòng hắn hưng phấn vô cùng, Tịch Thiên Dạ chết chắc, bọn chúng lần này tuyệt đối không còn đường sống.

Hừ! đối địch với Điền Đông Hưng hắn, không có ai có kết cục tốt.

Lão giả áo đen cũng rất xúc động, cuối cùng có thể hung hăng xả giận!

Hắn biết, tổng đầu mật vệ hoàng gia đáng sợ đến mức nào. Nghe nói bọn họ hầu như là Thánh Thiên vương, bất kỳ người nào cũng là Thiên Vương Đại Giả đỉnh phong nhất. Thiên Vương Đại Giả bình thường ở trước mặt bọn họ căn bản không chịu nổi một quyền.

Có Tiêu Trình tổng đầu ra mặt thì sợ gì một tên trẻ tuổi.

Tầng 98 Thủy Tương cung, khách mời cơ bản đã đến đông đủ, không còn chỗ ngồi. Buổi đấu giá cũng bắt đầu, thị nữ đã bưng lên vật đấu giá thứ nhất.

"Xích Nhật viêm chủy, Thiên Vương chiến binh!"

Vật đấu giá thứ nhất của buổi đấu giá hầu như sẽ không tệ lắm, nhưng ai cũng không ngờ rằng sẽ có một thanh Thiên Vương chiến binh xuất hiện.

Thiên Vương chiến binh! Đây chính là bảo vật mà bất kỳ Thiên Vương cao thủ đều mơ ước, Thiên Vương cảnh tồn tại trong nhân tộc chí ít có bảy thành trở lên đều không có Thiên Vương chiến binh. Do đó có thể thấy Thiên Vương chiến binh khan hiếm cùng trân quý đến cỡ nào.

Căn bản không cần lửa nhưng trong phòng đấu giá nháy mắt như đốt cháy phát nổ, tiếng gọi ra giá điên cuồng hơn bão tố.

Có thể tới nơi này đều không phải là người bình thường, không có người nào thiếu tiền. Bọn hắn trên thực tế thiếu vẫn luôn là tài nguyên hiếm hoi.

Như Thiên Vương chiến binh, chính là có tiền cũng mua không được, bình thường dường như không có ai sẽ lấy Thiên Vương chiến binh ra đấu giá.

"Ơ! Quả nhiên thật náo nhiệt."

Cửa chính phòng đấu giá, Đốc Thường hoàng tử dẫn một đám người chậm rãi khoan thai tới, cười không ngớt nhìn buổi đấu giá khí thế ngất trời.

Những bảo vật kia dưới tình huống bình thường căn bản không có khả năng xuất hiện trong phòng đấu giá, đương nhiên chính là hắn lấy ra, bao gồm Thiên Vương chiến binh kia cũng thế. Đồ tốt trong tài nguyên chiến tranh quá nhiều, nhưng có một số hắn không thể sử dụng, chỉ có thể lấy ra bán sạch tại chỗ.

Như Xích Nhật viêm chủy kia chính là bảo vật trấn tộc nổi tiếng trong Thu Cách Nhã đại bình nguyên, hắn nếu như giữ lại để mình sử dụng mà để phụ hoàng biết được khẳng định sẽ tra ra lai lịch vật này, cuối cùng suy ra được vấn đề đánh cắp tài nguyên chiến tranh.

Nhưng đưa Xích Nhật viêm chủy lên buổi đấu giá sẽ không ai hoài nghi gì, bởi vì phụ hoàng cũng không biết bên trong vật liệu chiến tranh cuối cùng có những thứ gì. Ai mà tự dưng đi thăm dò lai lịch bảo vật trong một buổi đấu giá, dù sao thời đại chiến loạn có đủ loại bảo vật phân loạn phức tạp, căn bản là không thể nào tra ra được.

"Hoàng tử điện hạ."

"Cung nghênh hoàng tử điện hạ."

Người phụ trách buổi đấu giá thấy hoàng tử đích thân tới, lúc này liền hấp tấp tiến lên cung kính hành lễ, trong mắt tràn đầy cung kính cùng khiêm tốn.

Trong phòng đấu giá không ít người đều theo bản năng nhìn tới, hoàng tử Trụ Sơn bộ lạc cũng tới sao!

"Đốc Thường hoàng tử, hoàng tử này ở Trụ Sơn bộ lạc có thể nói khá nổi danh, nghe nói có năng lực tranh đoạt đế vị."

"Hóa ra là hắn, hèn gì người phụ trách Thủy Tương cung cung kính như thế, Trụ Sơn bộ lạc chưa bao giờ lập Thái Tử, tỷ lệ Đốc Thường hoàng tử trở thành Thái Tử nghe nói rất lớn."

"Lại có hoàng tử Trụ Sơn bộ lạc ở Xương Trạch thành, quả nhiên phong vân hội tụ."

Trong phòng đấu giá bàn tán ầm ĩ, không ít người đều dồn lực chú ý trên Đốc Thường hoàng tử, buổi đấu giá bởi vậy trễ nải một lát.

"Các vị không cần chiêu đãi ta, cứ tiếp tục đấu giá đi, ta tùy tiện nhìn một chút là được."

Đốc Thường hoàng tử đuổi mấy người phụ trách vây quanh hắn đi, hắn không có hứng thú nghe mấy người này nịnh nọt, mục đích tới đây chính là muốn nhìn xem đồ vật của mình được lấy ra, cuối cùng có thể bán ra bao nhiêu tiền.

Vị trí của Đốc Thường hoàng tử ở đầu phòng đấu giá, hơn nữa lại phân khu đơn biệt lập ra, chỉ thuộc về Đốc Thường hoàng tử, người nào cũng không thể tới gần, có vài khí phái một người độc tôn.

"Ồ! Các ngươi cũng ở đây?"

Lúc Đốc Thường hoàng tử xuyên qua khu khách quý, bỗng nhiên dừng bước, tầm mắt nhìn về chỗ mấy người Tịch Thiên Dạ.

Hắn cũng không ngờ rằng, vừa rồi đang thảo luận mấy người họ, kết quả nhanh như vậy liền gặp.

"Đốc Thường hoàng tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

"Nhờ hồng phúc của ngươi, đương nhiên không việc gì."

Đốc Thường hoàng tử thản nhiên nói.

"Ta không có hồng phúc gì cho ngươi, bất quá Đốc Thường hoàng tử mang Điền Đông Hưng theo chính là ý gì? Chẳng lẽ hoàng tử điện hạ cũng không theo lẽ công bằng phá án?"

Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Điền Đông Hưng phía sau Đốc Thường hoàng tử, giống như cười mà không cười nói.

"Bổn hoàng tử làm thế nào không cần một thường dân như ngươi bình phẩm lung tung. Bổn hoàng tử đã tra rõ ràng, Điền Đông Hưng công tử không có bất kỳ sai lầm gì."

Đốc Thường hoàng tử mặt không thay đổi nói.

"Ở trên đường công khai trắng trợn cướp đoạt dân nữ không tính là sai phạm? Xem ra tập tục Trụ Sơn bộ lạc quả nhiên hết sức phóng khoáng nha, khó trách sẽ làm ra sự việc bẩn thỉu xâm lấn hoàng bộ khác."

Tô Hàm Hương cười lạnh nói.

"Ngươi nói cái gì!"

Ánh mắt Đốc Thường hoàng tử lạnh lẽo, sát khí thiếu chút không khống chế được tuôn ra. Nhưng không biết tại sao, Đốc Thường hoàng tử lại mạnh mẽ chế trụ được.

Ánh mắt Trần Uyên Danh cùng Tiêu Trình cũng băng lãnh, nữ nhân trước mặt lại dám nhục mạ Trụ Sơn bộ lạc, quả là lá gan quá lớn.

"Một nữ nhân ngốc nghếch, bổn hoàng tử khuyên ngươi ít nói huyên thuyên, bằng không cẩn thận đầu ngươi khó giữ được. Mặt khác, Điền Đông Hưng công tử căn bản không có làm ra việc cướp đoạt dân nữ gì đó, việc này còn đang điều tra, nếu như bổn hoàng tử phát hiện ra có người đang vu cáo thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn."

Đốc Thường hoàng tử mặt đầy hàn băng.

"Vu cáo? Hoàng tử điện hạ thật là biết đổi trắng thay đen, chuyện gì xảy ra thì người sáng suốt nào cũng biết, sao là vu cáo."

Tần Tâm Duyệt cười lạnh.

Xem ra Tịch Thiên Dạ nói quả nhiên không giả, Đốc Thường hoàng tử quả nhiên cùng đám với Điền Đông Hưng.

"Cuối cùng có vu cáo hay không phải chờ bổn hoàng tử điều tra xong tự nhiên sẽ hiểu, mấy người các ngươi ngoan ngoãn đợi kết quả cho ta, chân tướng còn chưa điều tra ra, người nào cũng không được ra khỏi Xương Trạch thành."

Đốc Thường hoàng tử hừ lạnh một tiếng, mặt không thay đổi phất tay áo rời đi.

Trong sàn đấu giá tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm, cả đám đều nhìn về phía mấy người Tịch Thiên Dạ, trong lòng tràn đầy kinh hãi. Bọn hắn chính là ai lại dám nói như thế với Đốc Thường hoàng tử, xem điệu bộ kia hai bên thiếu chút là không đánh nhau thôi.

Bất quá cũng may Đốc Thường hoàng tử không trực tiếp bùng lên ở buổi đấu giá, nếu không buổi đấu giá nhất định không thể tiếp tục như bình thường nữa.

"Rất thú vị, đám người kia cuối cùng là người nào lại dám tranh phong đối đầu với hoàng tử Trụ Sơn bộ lạc, xem ra lai lịch bọn họ thật sự không đơn giản."

Một người trung niên rất hứng thú nói.

"Gia chủ, trong Xương Trạch thành tiềm tàng nhân tài, Đốc Thường hoàng tử chỉ là một hoàng tử của Trụ Sơn bộ lạc mà thôi, có người không sợ hắn cũng rất bình thường. Như gia chủ ngài cũng không cần để hoàng tử kia vào mắt."

Một lão giả áo xám cười nhạt nói, nhìn cách ăn mặc cũng chỉ là một tên gia nô.


Trang 452# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất