Chương 924: Hết Thảy Đều Kết Thúc
Chỉ chốc lát sau, Tịch Thiên Dạ đã triệt để luyện hóa Trương Cát Tượng thành thi khôi.
Từ thân thể Trương Cát Tượng chui ra mười hai đạo Minh Hoàng thi văn, đúng ra là mười một đạo, một đạo còn lại có chút hư ảo.
Tịch Thiên Dạ thất vọng lắc đầu, Trương Cát Tượng dù sao cũng là cao thủ bán bộ Thánh Thiên Vương, sau khi hóa thành thi khôi lại không thể đột phá lên Minh Hoàng thi văn thứ mười hai, thậm chí còn kém một chút với Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Kết quả cũng nằm trong dự liệu, dù sao Trương Cát Tượng cũng là một nhân loại nên không có nội tình được trời ưu ái như Nguyên Long Huyền Linh Quy, vì vậy thực lực sau khi hóa thành Minh Hoàng thi khôi cũng không khác biệt gì mấy.
Đương nhiên có thể ngưng tụ ra hư ảnh của Minh Hoàng thi văn mười hai thì lực lượng của Trương Cát Tượng cũng được đề cao nhất định, sức chiến đấu so với trước đây cũng tăng trưởng rất lớn.
Sau khi luyện hóa Trương Cát Trượng, Tịch Thiên Dạ lần nữa đưa ánh mắt nhìn về phía Điền Đông Hưng.
Lúc này tường Bắc thành đã hoàn toàn sụp đổ, Điền Đông Hưng đứng trong phế tích, ánh mắt hoảng hốt nhìn Tịch Thiên Dạ.
Biến đổi bất ngời, trải qua nhiều lần hi vọng cùng tuyệt vọng, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Điền Đông Hưng quỳ xuống, không ngừng dập đầu về phía Tịch Thiên Dạ:
"Tịch công tử, Tịch đại nhân….van cầu ngài tha cho ta một lần, van cầu ngài tha cho ta."
Đầu hắn không ngừng cúi trong đống đá vụn.
"Tội ngươi không thể tha thứ."
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, ánh mắt nhìn Điền Đông Hưng không chút thương hại.
Công tử hoàn khố giống Điền Đông Hưng như vậy, chỉ vì trên đường gặp một cô gái xinh đẹp liền bắt làm nữ nô, tác phong hiểm ác như vậy thì gây tai họa cho không ít người.
Chưa từng xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ thì thôi đi, bây giờ xuất hiện trước mặt hắn thì hắn đương nhiên không thể tiếp tục tùy ý.
"Tịch đại nhân…..ta cũng là nhất thời hồ đồ….ngươi cho ta một cơ hội đi."
Điền Đông Hưng hối hận phát điên, trong lòng tràn đầy hoảng sợ cùng lo lắng bị Tịch Thiên Dạ luyện chế thành khôi lỗi không có ý thức kia.
Nhưng hắn rõ ràng suy nghĩ nhiều, với chút tu vi kia, Tịch Thiên Dạ căn bản là chướng mắt.
Sớm biết vậy có đánh chết hắn cũng sẽ không trêu chọc bọn Tịch Thiên Dạ. Hơn nữa cho hắn một cơ hội lựa chọn, hắn thậm chí sẽ không tới Xương Trạch thành.
"Điền Đông Hưng, ngươi ỷ vào quyền thế gia tộc, làm nhiều việc ác khắp thiên hạ, chết cũng chưa hết tội."
Tô Hàm Hương hóa thành một đoàn lưu quan rơi trước mặt Điền Đông Hưng, vung chiến kiếm chém tới đầu hắn.
Trên chiến kiếm vẫn chảy xuống huyết dịch vô cùng kinh khủng.
"Không….."
Điền Đông Hưng hoảng sợ kêu to, liền quay người muốn chạy trốn.
Nhưng làm sao hắn có thể chạy qua kiếm quang, một khỏa đầu lâu to lớn liền bay lên không trung sau đó đập xuống đất như dưa hấu chia năm xẻ bảy.
Thi thể cứng ngắc không đầu ngã trên mặt đất, tất cả sinh cơ trong khoảnh khắc đều biến mất.
Lão nô áo xám một mực khoanh chân ngồi trên mặt đất không có bất kỳ âm thanh gì từ từ mở mắt, trong mắt hắn đầy bi ai cùng bất đắc dĩ nhìn Trương Cát Tượng không có bất kỳ cảm xúc đứng bên cạnh Tịch Thiên Dạ.
"Tịch công tử, lão hủ đời này không hi vọng đến việc báo thù, đã nhận mệnh rồi. Trước khi chết lão hũ có một tâm nguyện, hi vọng Tịch công tử có thể cho lão hủ cùng thiếu gia có một nơi quy tụ, ít nhất như vậy cũng có thể tiếp tục cùng hắn."
Lão nô áo xám nhìn Tịch Thiên Dạ, Hoàng Đồ bá nghiệp đảo mắt thành công, nếu việc đã đến nước này, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều.
"Được thôi."
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu không nói gì thêm, từng sợi Minh Hoàng thi văn chui vào thân thể lão nô áo xám để luyện chế hắn thành Minh Hoàng thi khôi.
Loại người cả đời chỉ vì chủ nhân giống lão giả áo xám này, luyện hóa hắn thành thi khôi chính là kết quả tốt nhất.
Lão giả áo xám tu vi không thấp, sau khi chuyển hóa thành Minh Hoàng luyện thi liền ngưng tụ ra Minh Hoàng thi văn thứ mười một. Mặc dù không ngưng tụ ra hư ảnh của Minh hoàng thứ mười hai nhưng thực lực của hắn cũng đã tăng vọt không ít, đã thắng qua Tiêu Trình, thậm chí có khả năng ngăn được nửa kích của bán bộ Thánh Thiên Vương.
"Tịch công tử, quân đội Trụ Sơn bộ lạc đã hoàn toàn bị tiêu diệt, chỉ có số ít binh lính vẫn đang đào thoát, trước mắt vẫn còn đang đuổi giết bên trong."
Tô Hàm Hương nhìn Tịch Thiên Dạ báo cáo.
Cái gọi là binh bại như núi đổ, trước mặt đại quân mười vạn khô lâu quái vật, trăm vạn quân đoàn của Trụ Sơn bộ lạc căn bản không chịu nổi một kích.
Huống chi dưới tổ chức Tô Hàm Hương cũng có hơn hai mươi vạn tù binh Yên Nhạc hoàng bộ được tạm thời tổ kiến thành quân đoàn, truy sát quân sĩ Trụ Sơn bộ lạc bên trong Xương Trạch thành.
Tịch Thiên Dạ gật đầu, chiến tranh lần này cũng có thể kết thúc.
Kết quả như hắn dự liệu, Xương Trạch thành đã hoàn toàn nằm trong tay hắn.
"Mấy người các ngươi đánh giết hết những cao thủ Thiên Vương đi."
Tịch Thiên Dạ nói với Trương Cát Tượng cùng Mã Nguyên Mạnh.
"Tuân mệnh!"
Hai người đồng thời cung kính thi lễ, sau đó hóa thành một đoàn lưu quang bay về hướng chiến trường.
Hai chủ tớ mặc dù linh hồn đã triệt để tiêu tán, nhưng Minh Hoàng luyện thi thuật thần kỳ nên vẫn có thể để bọn hắn duy trì ý thức sơ cấp, thậm chí bí thuật cùng thánh pháp đã từng tu luyện qua cũng có thể thi triển.
Cũng là vì sao mà phàm bị chuyển hóa làm Minh Hoàng thi khôi mà thực lực không chỉ hạ thấp, ngược lại còn tăng cao.
Bầu trời ở một chiến trường khác, chính là chiến trường của những cao thủ Thiên Vương cảnh bình thường kia.
Cao thủ Thiên Vương cảnh bình thường của Trụ Sơn bộ lạc số lượng rất nhiều, một mình Hổ Tam Âm liền có thể ngăn được tám chín tên cao thủ Thiên Vương, trong thời gian ngắn rất khó đánh giết toàn bộ bọn hắn, Liệt Diễm Hùng Sư Vương cùng ngũ đại thi khôi cũng như vậy.
Tịch Thiên Dạ phái Trương Cát Tượng cùng Mã Nguyên Mạnh, những cao thủ Thiên Vương cảnh bình thường của Trụ Sơn bộ lạc đương nhiên không ngăn cản nổi, cơ hồ trong khoảnh khắc liền bị đánh giết bảy tám tên, nhưng tên còn sót lại cũng không có đường sống.
Toàn bộ tu sĩ Xương Trạch thành đều không nói gì nhìn trên bầu trời đồ sát, nhưng Thiên Vương kia thường ngày cao cao tại thượng, giờ phút này đồ sát lại nghiêng về một phía, đơn giản quá khốc liệt.
Tất cả mọi người đều không biết trong lòng mình đến cùng là tư vị gì, Trụ Sơn bộ lạc đã từng bá chủ chiến cứ Xương Trạch thành lại tan thành mây khói trong một ngày. Giờ phút này bên trong Xương Trạch thành thì Tịch Thiên Dạ mới là chúa tể duy nhất.
Chỉ chốc lát sau, ba mươi tên cao thủ Thiên Vương trên bầu trời đều bị giết sạch, hình ảnh vô cùng huyết tinh.
Thiên Vương cảnh nếu đặt ở những khu vực khác sợ là bất kỳ tên nào cũng đều có thể uy chấn một phương.
Giờ phút này nhiều cao thủ Thiên Vương cảnh chết đi như vậy, thật không thể không khiến người khác thổn thức mà cảm thán.
"Thế mà có thể trong nháy mắt luyện chế Trương Cát Tượng cùng Mã Nguyên Mạnh thành khôi lỗi, hắn đến cùng đã thi triển ra tà pháp gì!"
Tầm mắt Trần Cửu Phụng nhìn Tịch Thiên Dạ kiêng kỵ tới cực điểm, một tên bán bộ Thánh Thiên Vương cùng một tên đỉnh phong Thiên Vương Đại Giả trong khoảnh khắc liền bị luyện hóa thành khôi lỗi.
Đây chẳng phải là nói chỉ cần Tịch Thiên Dạ nguyện ý là có thể tùy tiện luyện chế hắn thành khôi lỗi sao?
Trang 463# 2