Chương 134. Không ngại tỉnh táo nói chuyện
Cứ việc lâu chủ Tế Vũ Lâu là một đại mỹ nhân đi nữa, Quân Thường Tiếu cũng sẽ không quên mục đích chính của mình.
Thực tế mà nói, thời điểm hắn dẫn Tiêu Tội Kỷ đến đây đã hạ quyết tâm tiêu diệt Tế Vũ Lâu, tuyệt đối sẽ không cho đối phương cơ hội cắn trả.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu nhìn thấy hai tên thuộc hạ liên tiếp bị giết ở trước mặt, ánh mắt nàng dần dần nổi lên sát ý, âm thanh lạnh lùng nói:
"Quân Thường Tiếu, ngươi đừng có khinh người quá đáng!"
Quân Thường Tiếu giơ súng lên hướng thẳng vào người nữ nhân, ùm không tệ, chính là ngay vị trí trái tim, hắn làm vậy không phải là cố ý, tuyệt đối đừng nghĩ sai!
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 5 điểm cống hiến mở ra chế độ tăng cường!"
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 170/500."
Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng, nói:
"Ngươi liên tiếp cho người đến hành thích bổn tọa, ngược lại ta muốn hỏi một chút, là ai khinh người quá đáng?"
Hắn hít sâu một hơi, ngón tay trỏ đặt lên cò súng.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu ngửi thấy mùi nguy hiểm, ống tay áo trượt xuống một hàng ám khí, nói:
"Quân chưởng môn, Tế Vũ Lâu ta trước sau hai lần phái ra sát thủ, lần thứ nhất đúng là được người thuê, lần thứ hai chính là vì muốn cứu đồng bạn mà thôi."
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói:
"Bổn tọa bất cần quản ngươi trước sau mấy lần hay là có dụng ý gì, ta chỉ cần biết dám đến chơi bổn tọa, vậy kết quả chỉ có một chữ “chết”!"
"Aii.."
Lâu chủ Tế Vũ Lâu than nhẹ một tiếng, ánh mắt nàng nổi lên sự lạnh lùng, cánh tay bỗng nhiên vung lên, một hàng ám khí đã được rót đầy linh lực nhanh chóng bay ra.
Rất nhanh, rất bất ngờ!
Rất đáng tiếc, Quân Thường Tiếu dưới trạng thái bật chế độ tăng cường của ống ngắm 8x, nữ nhân này mỗi một động tác hắn đều nhìn thấu, lập tức bóp cò, bên trong họng súng lửa thần uy nhanh chóng bay ra một viên đạn lao tới.
Hai người cách nhau khoảng ba trăm mét, từ bên ngoài nhìn vào có thể nói là đồng thời ra tay, nếu có sai lệch thì cũng chỉ 0,00n giây mà thôi.
"Véo —— ---- "
Ám dưới được rót đầy linh lực lao tới, bỗng có một cơn gió thổi lá cây lướt qua, trong nháy mắt bị ám khí cắt thành hai nửa!
Thế nhưng mà!
Luận về tốc độ, viên đạn của khẩu QBU-88 chiếm hoàn toàn ưu thế !
Ám khí đầy linh lực chỉ đi được một phần ba lộ trình, đã bị viên đạn đụng cho tan tác mảnh vỡ.
Viên đạn cũng bởi vì gặp vật cản, cho nên cũng theo đó nổ tanh bành.
"Vù vù vù!"
Ngay lúc này, lâu chủ Tế Vũ Lâu thi triển Quỷ Ảnh Bộ từ cửa hang động lướt tới, hay tay đặt ra sau hông rồi vung mạnh ra phía trước, lại có thêm mấy cái ám khí đầy linh lực bay ra.
Thật không hổ danh người cầm đầu sát thủ, từ thân pháp cho đến cách vận dụng ám khí, bốn tên sát thủ vương bài còn kém xa mới có thể đạt được trình độ này.
"Xoát!"
Quân Thường Tiếu di dời cánh tay, bỏ qua , trực tiếp hình thức ngắm bắn, trực tiếp ‘đoàng đoàng đoàng’ liên tục mấy phát, chỉ thấy mấy cái ám khí đầy linh lực cũng theo tiếng súng mà nổ tan tác.
Tiêu Tội Kỷ nhìn một màn đầy trợn mắt há hốc mồm.
Cái cách chưởng môn di dời họng súng, rồi trực tiếp nả tan tác mấy cái ám khí, chẳng khác gì thần tiên hạ phàm!
"Xoát! Xoát!"
Lâu chủ Tế Vũ Lâu như một con phi yến vọt tới, trên hai tay nàng bỗng nhiên có thêm hai cây dao găm hình lưỡi liềm, bay ra theo hướng vòng cung từ hai bên trái phải lao tới.
Nữ nhân này mạnh thật, mạnh đến khiến Quân Thường Tiếu không thể tiếp tục khai súng, đánh phải lựa chọn né tránh, nếu không kết quả khẳng định sẽ là đầu lìa khỏi cổ.
"Xoát!"
Hắn ném khẩu QBU-88 về phía sau, nhanh chóng thi triển Quỷ Ảnh Bộ né tránh hai cây dao găm lưỡi liềm đảo qua, đồng thời lấy ra Hàn Phong Kiếm cầm trên tay.
Súng bắn tỉa chỉ thích hợp tấn công cự ly xa, một khi bị đối thủ tiếp cận sẽ đánh mất ưu thế, huống hồ, 10 viên đạn cũng đã bắn hết rồi, cho nên giữ trên tay cũng vô dụng!
"Vù vù!"
Hai thanh dao găm lưỡi liềm bay theo đường vòng cung trở về.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu nhanh chóng bắt lại, kinh ngạc nói:
"Ngươi làm sao biết Quỷ Ảnh Bộ!"
"Xoát! Xoát! Xoát!"
Quân Thường Tiếu không muốn lãng phí nước bọt với nữ nhân này, trong lúc thi triển Quỷ Ảnh Bộ lao lên, tuyệt chiêu Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm cũng đã chực chờ, ngay lúc tám đạo ánh đao trùng điệp lập thức thức thứ chín tung ra!
Kiếm khí mang theo hơi lạnh nổ ra tạo thành gió lốc lao lên, trong nháy mắt cắt sạch lớp cỏ dại phía dưới đất.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu bộc lộ ánh mắt nghiêm nghị, tránh đi kiếm khí đánh tới, sau đó áp sát Quân Thường Tiếu, hai thanh dao găm lưỡi liềm được rót vào linh lực hướng về cổ đối phương rạch xé.
Thật không hổ danh người cầm đầu sát thủ, một khi ra tay chính là chỗ yếu, rất có tính chuyên nghiệp!
"Sa sa sa!"
Quân Thường Tiếu nhanh chóng thi triển Quỷ Ảnh Bộ đến mức cực hạn, tránh đi đòn công kích của đối thủ, hơi ngừng một chút rồi giơ kiếm lên chém xuống, một đạo ánh kiếm nhanh chóng hình thành.
"Đinh!"
Lâu chủ Tế Vũ Lâu trở người đem hai thanh dao găm lưỡi liềm đan vào nhau rồi đặt ở trước người, chặn một đòn của Hàn Phong Kiếm. Nàng cảm nhận được một trận hàn khí phả vào mặt, trong nháy mắt cho ra đánh giá phẩm chất của thanh kiếm không yếu hơn Tú Nguyệt Song Đao.
"Xoát!"
Quân Thường Tiếu rút về kiếm, rót linh lực vào thân kiếm, rồi hung hăng chém ra.
"Đinh! Đinh! Đinh!"
Tiếng binh khí ra va chạm liên tiếp vang lên, đốm lửa tung bay tán loạn.
Quân đại chưởng môn vì muốn giải quyết đối thủ, đã hoàn toàn quên trong tay cầm là kiếm, mà hóa thành một thanh đao liên tiếp bổ tới.
"Két —— "
Sau khi hắn bổ bảy tám kiếm, một thanh dao găm lưỡi liềm vì chịu quá nhiều lực tác động mà đứt đoạn.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu không quan tâm việc vũ khí của mình bị hủy, cũng không màng đến hai tay của mình đang run rẩy, nhanh chóng thừa cơ hội lùi về sau.
Thế nhưng, nàng vừa lùi được hai bước, Quân Thường Tiếu đã nhanh hơn nàng một bước dùng Hàn Phong Kiếm mạnh mẽ đánh tới, mặt dù không thể trực tiếp lấy mạng nàng nhưng cũng để lại một vết kiếm bên bả vai phải.
"Đăng đăng đăng!"
Lâu chủ Tế Vũ Lâu lảo đảo lùi lại hai bước, trang phục trên vai phải đã bị xé rách, da thịt trắng nõn cùng với vết kiếm lộ ra.
Đây là nàng cấp tốc lui nhanh, nếu không kết quả chính là cả một cánh tay rớt đất luôn rồi.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu vốn cho rằng chỉ cần có thể áp sát là sẽ chiếm ưu thế, lúc này nàng mới ý thức được tên kia không chỉ mạnh về ám khí, mà ngay cả cận chiến cũng đủ hung hãn!
"Gia hỏa đáng chết!"
Nàng phẫn nộ nói:
"Thù này lão nương..."
"Xoát!"
Quân Thường Tiếu thi triển Quỷ Ảnh Bộ đi đến trước mặt nàng, đồng thời đặt Hàn Phong Kiếm trên cái cổ bé bé xinh xinh, lạnh lùng nói:
"Ngươi cho rằng bổn tọa sẽ để ngươi thốt ra mấy lời khó nghe sao!"
"Xoát!"
Hắn dùng một cái tay khác lấy ra Desert Eagle khai một phát súng về phía sau, vừa vặn bắn trúng đùi của Bò Cạp đang có ý định đánh lén.
"Áá..!"
Bò Cạp ngã trên mặt đất, hai tay ôm đùi phải đau đớn kêu la, gương mặt hắn nhăn lại như con khỉ.
"Đoàng!"
Quân Thường Tiếu lại một lần nữa khai súng, viên đạn trực tiếp xuyên thủng trán đối phương, để người sau lúc chết bớt một chút kêu la đau khổ.
Bò Cạp là chắc chắn phải chết.
Thiết Cốt Phái và Tế Vũ Lâu đi đến một bước này, chính là bởi vì hắn dám tự tiện nhận ủy thác của Linh Tuyền Tông.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu có chút không nhịn được, dù sao đây cũng là một trong các trợ thủ đắc lực của mình.
Nàng hơi hơi cúi đầu xuống, trong ánh mắt đã tràn đầy sát ý.
Thế nhưng, không nhịn được cũng phải nhịn.
Nguyên nhân chính là sau khi Quân Thường Tiêu khai súng xong, trực tiếp giơ thanh Desert Eagle đặt sát vào huyệt thái dương của nàng, nở nụ cười lạnh léo âm u nói:
"Đừng cúi đầu xuống, đầu sẽ rơi đấy."
Tiếng cười có chút ghê rợn. .
Nếu người không biết rõ tình hình nhìn vào cảnh tượng này sẽ tưởng rằng hắn là một đại ác ma giết người không chớp mắt!
Lão đại bị khuất nhục, Bò Cạp về chầu ông bà.
Mấy tên sát thủ đang muốn lặng lẽ cứu trợ vội vàng dừng bước lại.
Độc Xà đứng ở phía bên phải cũng đem ám khí cất vào ống tay áo, bởi vì hắn không dám chắc mình có thể đánh lén thành công, ngược lại lỡ chơi ngu thì kết quả y như Bò Cạp, bị cái thứ ám khí kia đục một lỗ trên trán.
Bầu không khí một chút yên tĩnh.
Tiêu Tội Kỷ nhặt lại khẩu QBU-88 đi tới, đứng ở một góc độ có thể yểm trợ cho chưởng môn cản lại ám khí trong trường hợp xảy ra bất trắc.
Lâu chủ Tế Vũ Lâu che lại bả vai bị đả thương, sắc mặt nàng có vẻ hơi tái nhợt, cười khổ nói:
"Ta đã xem thường ngươi rồi."
Quân Thường Tiếu tay phải cầm kiếm gác ở trên cổ, tay trái cầm súng đặt ở trên đầu nàng, một bộ dáng rất không quý ông, nói:
"Linh Tuyền Tông xem thường ta thì kết quả là bị phá môn diệt tông, hiện tại Tế Vũ Lâu của ngươi cũng sắp đi vào vết xe đổ này."
"Đương nhiên."
"Ngươi có thể đem toàn bộ ám khí trong ống tay áo vứt ra, ta sẽ bỏ đi cái suy nghĩ lột sạch quần áo của ngươi."
Sắc mặt của lâu chủ Tế Vũ Lâu lập tức biến hóa.
Nàng khẽ buông tay, hơn mười cái ám khí từ ống tay áo rơi xuống đất.
Ám khí nhiều như thế, nàng giấu bằng cách nào!
Lâu chủ Tế Vũ Lâu đã từ bỏ phản kháng, giọng hòa hoãn, nói:
"Quân chưởng môn, giữa chúng ta hình như có hiểu lầm, cần phải tỉnh táo nói chuyện."
Đánh không lại thì nói chuyện, con em nó đây là logic gì vậy.
"Nói chuyện? Được thôi."
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói:
"Ngươi dẫn theo toàn bộ thuộc hạ cùng bổn tọa trở về Thiết Cốt Phái, chúng ta có thể ở trong lao ngục nói chuyện đến dời sông lấp biển, trời đất hòa hợp!"