Chương 333: người hiến tủy
Bởi vì hiện trường phát hiện vụ án cực kỳ hỗn loạn cho nên cảnh sát nhận định ban đầu là cướp của giết người. Nhưng khi kiểm tra thi thể sâu hơn thì lại phát hiện trong máu của người chết có chất Barbiturat, chất này có tác dụng an thần và thôi miên.
Theo lý thuyết thì nếu vào nhà cướp bóc, cùng lắm chỉ là trói nạn nhân rồi sau đó giết chết, hoặc là trực tiếp giết luôn… Rất hiếm khi gây mê cho nạn nhân trước rồi mới giết, thế nên cảnh sát lại nghi ngờ là báo thù.
Nhưng danh tiếng của Thái Hiểu Tuyền vẫn luôn rất tốt, anh ta chỉ là một giáo viên trung học, bình thường cũng chẳng có thói quen gì xấu cả, anh ta cũng rất trách nhiệm khi phụ trách học sinh, thật sự khó mà tưởng tượng được một giáo viên hiền lành như thế này lại đắc tội với người nào. Đến tận khi có người gây rối tại lễ tang của Thái Hiểu Tuyền, lúc này mọi người mới biết đến một đoạn ân oán từ mười năm trước…
Mặc dù lúc đó tình tiết vụ án không có gì tiến triển, nhưng nguyên nhân cái chết của Thái Hiểu Tuyền đã được xác định nên dưới yêu cầu của gia đình, cảnh sát đồng ý để họ nhận thi thể về an táng.
Nhưng khi trường học làm lễ truy điệu cho Thái Hiểu Tuyền, có một người đàn ông trung niên lạ mặt lại đi đến, trong tay anh ta cầm theo một chiếc túi màu đen. Lúc đầu mọi người còn tưởng đây là bạn của Thái Hiểu Tuyền, không ngờ người đàn ông đó đi tới trước di ảnh của Thái Hiểu Tuyền thì phá lên cười, cuối cùng thậm chí còn vừa cười vừa chảy nước mắt.
Trong lúc mọi người đang cảm thấy kỳ quái, người đàn ông này lại lấy một băng pháo nổ từ trong chiếc túi đen ra rồi châm lửa, trong nhất thời cả linh đường gà bay chó sủa! Có vài đồng nghiệp của Thái Hiểu Tuyền tiến đến cãi nhau với người đàn ông trung niên kia, họ hỏi tại sao ông ta lại muốn phá hỏng lễ truy điệu của người khác? Làm như vậy chẳng phải là quá thiếu đạo đức sao?
Không ngờ người đàn ông trung niên cười lạnh lùng, nói: “Người thiếu đạo đức nhất ở đây chính là vị thầy giáo Thái Hiểu Tuyền này, nếu không phải do nó thì tại sao con gái tôi lại chết chứ!”
Những người khác nghe vậy đều sững sờ, đến cả vợ chưa cưới của Thái Hiểu Tuyền cũng hơi giật mình, chẳng lẽ khi Thái Hiểu Tuyền còn sống có dan díu tình cảm gì với con gái của người đàn ông này sao?
Nhưng người đàn ông trung niên này nhìn qua khoảng hơn bốn mươi thôi, con gái của ông ta tối đa chắc cũng chỉ mười mấy tuổi, làm sao có thể dan díu tình cảm với Thái Hiểu Tuyền được chứ? Cuối cùng ở đây có một người báo cảnh sát, người đàn ông này rất nhanh đã bị cảnh sát đưa đi thẩm vấn.
Người khác có lẽ không biết người đàn ông trung niên này là ai, nhưng cha mẹ của Thái Hiểu Tuyền lại biết rõ, họ cũng biết tại sao người này lại luôn mồm nói con của họ hại chết con gái của ông ta!
Sau khi người đàn ông trung niên được đưa đến cục cảnh sát, đội trưởng Lưu phụ trách vụ án Thái Hiểu Tuyền chạy đến, người đàn ông này đã chính mồm thừa nhận mình có thù với Thái Hiểu Tuyền, vậy có phải ông ta đã giết Thái Hiểu Tuyền không?
Vậy mà trải qua một cuộc thẩm vấn, đối phương lại thề thốt phủ nhận là mình giết Thái Hiểu Tuyền. Ông ta bảo mặc dù nhiều năm qua cũng có ý định đó, nhưng vì còn phải chăm sóc cho người nhà, cho nên không thể dùng biện pháp trả thù cực đoan như vậy được.
Sau khi điều tra cảnh sát đã phát hiện, người đàn ông này tên là Vương Truyền Vĩ, năm nay bốn mươi hai tuổi, ông ta có một nhà máy sản xuất áo cỡ nhỏ tại địa phương. Đúng như những gì Vương Truyền Vĩ đã nói, ông ta trên có cha mẹ già, dưới có vợ con, đã đến tuổi trung niên và cũng được coi là có sự nghiệp thành công… Nếu trong giai đoạn này mà ông ta hy sinh toàn bộ những gì mình có thì đúng là không đáng giá.
Còn về việc tại sao Vương Truyền Vĩ lại nói Thái Hiểu Tuyền hại chết con gái mình, tất cả là vì một câu chuyện cũ vào mười mấy năm trước… Cô con gái lớn Vương Tiểu Kỳ của ông ta lúc đó mới chưa đầy tám tuổi, cô bé đã bất ngờ bị ngất xỉu vào một lần đi dã ngoại của nhà trường, sau khi đưa tới bệnh viện kiểm tra thì lại phát hiện bị bệnh máu trắng.
Điều kiện gia đình Vương Truyền Vĩ lúc đó cũng khá giả nên có thể chịu được chi phí chữa bệnh của con gái, nhưng vấn đề là tình huống của con gái ông ta tốt nhất là được ghép tế bào, có như vậy thì tỷ lệ chạy chữa sẽ vô cùng cao.
Tiếc là Vương Truyền Vĩ bị viêm gan nên không thích hợp để tạo tế bào máu, mà xác suất bị phản ứng khi dùng tế bào của vợ lại rất cao nên cũng không phải là lựa chọn tốt nhất. Cuối cùng bác sĩ đề nghị họ vừa chờ tạo tế bào vừa sinh thêm đứa trẻ khác, bởi vì tỉ lệ cấy ghép tế bào giữa anh chị em ruột là rất cao… Thế là hai vợ chồng Vương Truyền Vĩ thương lượng với nhau, họ quyết định sinh thêm một đứa nữa để cứu con gái mình.
Tất cả các bước đều được lần lượt tiến hành, một năm sau con của bọn họ khóc oe oe chào đời, nhưng tiếc là tế bào của em và chị cũng không kết hợp được với nhau. Đúng vào lúc này, bên bệnh viện đưa tới một tin tức tốt, họ nói là đã tìm được trong kho dữ liệu một người có độ phù hợp cực cao với Vương Tiểu Kỳ, đối phương cũng đồng ý tặng tế bào gốc để tạo máu cho cô bé.
Điều này đối với gia đình Vương Truyền Vĩ đúng là một tin tức cực tốt, bọn họ cảm thấy cuối cùng mình cũng gặp người tốt, thế là tích cực phối hợp với bác sĩ điều trị để sẵn sàng cấy ghép tế bào.
Nhưng họ không thể ngờ là vào ngày thứ ba khi Vương Tiểu Kỳ tiếp nhận hóa trị diệt tủy, Vương Truyền Vĩ bất ngờ nhận được thông báo bên phía bệnh viện, họ nói là người đồng ý hiến tế bào đã đổi ý! Điều này có nghĩa là dù họ lập tức dừng việc hóa trị thì tủy của con gái họ cũng không thể nào khôi phục lại do đã bị diệt hết, nếu không nhận được tế bào tạo máu để cứu mạng, Vương Tiểu Kỳ chỉ có thể nằm chờ chết trong bệnh viện.
Điều này đối với Vương Truyền Vĩ cứ như sấm sét giữa trời quang vậy, nếu như không phải đối phương đã đồng ý hiến thì chắc chắn họ sẽ không đi làm hóa trị diệt tủy, bây giờ tất cả đã chuẩn bị xong nhưng đối phương lại đổi ý không hiến tặng nữa? Đây đâu phải là lừa đảo mà chính là giết người!
Vương Truyền Vĩ tìm đến bệnh viện và hy vọng bệnh viện có thể cử nhân viên đến đàm phán với đối phương, bệnh viện cũng biết tính nghiêm trọng của việc này, thế nên năm lần bảy lượt tìm đến người đã rút lại việc hiến tặng kia, hy vọng có thể đả thông tư tưởng của anh ta.
Không ngờ mỗi lần họ đến thì người đứng ra nói chuyện đều là cha mẹ của người kia, bọn họ nói con mình còn trẻ thiếu hiểu biết, vẫn còn chưa tốt nghiệp đại học, cái gì cũng không hiểu mà dám tặng tế bào gốc tạo máu? Đồng thời nhiều lần bảo bệnh viện đừng quấy rầy con của họ nữa, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý cho con mình hiến tế bào.
Bệnh viện thấy đối phương đã tuyên bố chắc như đinh đóng cột thì biết họ không đùa, đành quay về thương lượng với Vương Truyền Vĩ. Nếu như thật sự không tìm thấy người hiến thích hợp thì chỉ đành làm liều mà dùng tế bào của mẹ của đứa bé, dù sao cũng đâu thể trơ mắt nhìn đứa trẻ chết vì tủy bị suy kiệt được?
Nhưng bên phía bệnh viện cũng nói cho Vương Truyền Vĩ biết dùng tế bào của mẹ thì khả năng bài xích là rất cao, ông ta phải chuẩn bị tâm lý trước. Vương Truyền Vĩ đương nhiên không thể nhìn con gái mình chết nên cuối cùng đành phải đồng ý biện pháp này trong tuyệt vọng.
Kết quả là vào một năm sau khi phẫu thuật, Vương Tiểu Kỳ xuất hiện phản ứng bài xích nghiêm trọng, mặc dù các bác sĩ đã tìm tất cả biện pháp nhưng cuối cùng vẫn không giữ được tính mạng của cô bé này… Mà người đồng ý hiến tặng nhưng sau đó vì cha mẹ can thiệp mà đổi ý chính là Thái Hiểu Tuyền.