Chương 126: Ba thanh phi kiếm
Thời gian hai ngày này, Tô Tử Mặc vẫn luôn không có lộ diện, chỉ ở trong động phủ bế quan, trùng kích ngưng khí chín tầng
Ngaytrong đêm khi tranh tài Linh phong kết thúc, Tô Tử Mặc nuốt viên Tụ Linh đan thứ hai.
Thân thể Tô Tử Mặc giống như hóa thành một vòng xoáy, linh khí liên tục không ngừng xuyên qua tay phải, tràn vào cơ thể nội, điên cuồng chảy vào đan điền.
Linh khí trong đan điền của Tô Tử Mặc không ngừng bành trướng lên.
Cũng không biết bao lâu sau, toàn thân Tô Tử Mặc chấn động, mở hai mắt ra, trong bóng tối, lóe ra hai thần quang sáng rực, lại nhanh chóng biến mất.
Ngưng khí chín tầng!
Bái nhập tông môn không đến một năm, Tô Tử Mặc đã bước vào ngưng khí chín tầng.
Tốc độ tu luyện này, cho dù đặt ở toàn bộ Tu Chân giới, cũng tuyệt không tính là chậm.
Lúc này, Tô Tử Mặc cẩn thận cảm thụ được biến hóa trong đan điền, trong mắt có chút mê hoặc.
Dựa theo cách giải thích trong Ngưng Khí Quyết, ngưng khí mười tầng, cũng chính là Đại viên mãn, linh khí trong đan điền sẽ sinh ra biến hóa về lượng.
Nói cách khác, trong đan điền sẽ hình thành một mảnh khí hải.
Đây cũng chính là vì sao từ ngưng khí chín tầng đến ngưng khí đại viên mãn, sẽ tiêu hao nhiều thời gian hơn, nhiều tư nguyên hơn, cũng càng khó mà đột phá.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc vừa mới bước vào ngưng khí chín tầng, trong đan điền đã tạo thành một mảnh khí hải cuồn cuộn!
Thế này hoàn toán khác với giới thiệu trong Ngưng Khí Quyết.
Ý nghĩa trong chuyện này chính là Tô Tử Mặc là ngưng khí chín tầng, về mặt linh khí cũng sẽ không thua Phong Hạo Vũ ngưng khí đại viên mãn!
Tô Tử Mặc cười cười, đột nhiên tràn đầy chờ mong cùng lòng tin đối với một trận chiến ngày mai.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Tô Tử Mặc đi ra động phủ, bên ngoài đã đứng không ít tu sĩ, đang chờ hắn bế quan đi ra.
Nhóc mập mạp, Tiết Nghĩa, còn có đám đệ tử Khí phong.
"Đại ca, huynh rốt cục cũng xuất quan rồi. A, đại ca huynh đã đạt tới ngưng khí tầng chín" Hai mắt nhóc mập mạp tỏa sáng.
Tô Tử Mặc cười cười, gật gật đầu.
"Lần này đệ nhất Linh phong là Phong Hạo Vũ" Tô Tử Mặc hỏi.
Đám người nhẹ gật đầu.
Nghĩ lại tới biểu hiện hôm qua của Phong Hạo Vũ, thần sắc mọi người đều có chút ngưng trọng, ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc lộ ra một tia lo lắng.
Trong lòng mọi người, dù Tô Tử Mặc bước vào ngưng khí chín tầng, nhưng chênh lệch với Phong Hạo Vũ vẫn thực sự quá lớn.
Nhóc mập mạp thấp giọng nói: "Ngày hôm qua tranh tài ở Linh phong, Phong Hạo Vũ thậm chí không có sử dụng tông đến môn bí thuật, mà vẫn đoạt được đệ nhất, có thể thấy là hắn không dùng toàn lực. Đại ca, hôm nay huynh phải chú ý nhiều một chút."
"Há, lợi hại như vậy" Tô Tử Mặc cười một tiếng.
Tiết Nghĩa cũng cười nói ra: "Tô sư đệ, trận chiến này không có áp lực gì, buông tay đánh cược một lần, thua thì thua, dù sao ngươi đã là đệ nhất hai phong rồi."
"Đúng vậy, cho dù tên Phong Hạo Vũ kia thắng được ngươi cũng không sao, đệ tử Khí phong chúng ta vốn không am hiểu chém giết vật lộn, thua cũng không mất mặt."
Tô Tử Mặc cười cười, hỏi: "Trận chiến ngày hôm nay, địa điểm ở đâu "
" Linh đấu trường ở Trận phong!" Nhóc mập mạp nói ra.
"Trận phong sao?" Tô Tử Mặc lẩm bẩm một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị.
Ba tháng trước rời khỏi Trận phong về sau, hắn còn chưa trở về qua.
Nhóc mập mạp phát hiện ra vẻ mặt Tô Tử Mặc khác thường, trong lòng lo lắng, vội vàng hỏi: "Sao thế đại ca, ở trên Trận phong có gì không ổn sao?"
"Không sao."
Tô Tử Mặc lắc đầu, không giải thích gì, khua tay nói: "Đi thôi, ta muốn thử xem thủ đoạn của người thứ nhất Linh phong."
...
Chỉ cách một ngày, bên trên Trận phong, lần thứ hai tụ tập rất nhiều đệ tử.
Trừ đệ tử thí luyện ở ngũ phong, một số nội môn đệ tử cũng đuổi đến xem náo nhiệt, Trần Vũ- Đệ tử Chấp Pháp đường từng kết thù kết oán cùng Tô Tử Mặc cũng ở trong đó.
Thủ tọa ngũ phong, đều đến đông đủ.
Ở Linh đấu trường của Trận phong, ngay bên cạnh Thập Trận Tháp, khoảng cách tới Thập Trận Bi cũng rất gần.
Phong Hạo Vũ đến chỗ này từ sớm, đứng ở trên Linh đấu trường, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt kiêu ngạo.
Cũng không lâu sau, đám người Tô Tử Mặc ngự kiếm mà đến, hạ xuốn Linh đấu trường trước.
Tô Tử Mặc hiện thân, trong nháy mắt thu hút vô số ánh mắt.
"Ha ha, ta nói hai ngày này làm sao không thấy hắn, hóa ra là một mực bế quan tu luyện, thế mà đã bước vào ngưng khí tầng chín."
Giọng nói của tên đệ tử kia cũng không có quá nhiều kinh ngạc, ngược lại mang theo vẻ đùa cợt.
"Ngưng khí chín tầng thì sao, chẳng quả chỉ là tự rước lấy nhục."
"Ta dám đánh cược, trong vòng ba chiêu, Tô Tử Mặc sẽ bại!"
"Quên đi, nếu Phong sư huynh toàn lực ứng phó, một chiêu Tô Tử Mặc cũng không đỡ được."
Đám người ầm ĩ nghị luận, thanh âm rất ồn ào.
Tô Tử Mặc là đoạt được đệ nhất Khí phong, Đan phong, nhưng không chứng minh được thực lực của hắn cường đại, một trận chiến này, không có người nào xem trọng Tô Tử Mặc.
Đám đệ tử Linh phong càng chờ xem trò cười của Tô Tử Mặc.
Dưới vô số ánh mắt mang theo vẻ đùa cợt, Tô Tử Mặc bước lên Linh đấu trường.
Từ đầu đến cuối, Tô Tử Mặc vẫn luôn cực kỳ bình tĩnh, hai con ngươi thanh tịnh, như không hề bận tâm.
" Này, Tô Tử Mặc, nếu hiện tại ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Phong sư huynh mềm lòng, có lẽ sẽ tạm tha cho ngươi một lần!"
Trong đám người, Tôn Thao- đệ tử Linh phong đã từng bị Tô Tử Mặc đánh một chưởng làm hắn ngất tại chỗ đột nhiên hô lên, dẫn tới một trận tiếng cười.
Tô Tử Mặc hơi liếc mắt, chỉ lạnh nhạt nhìn Tôn Thao một chút, nói ra: "Thế nào, còn chê lần trước ngươi không đủ mất mặt "
Chuyện này, vẫn luôn là nỗi sỉ nhục của Tôn Thao.
Bây giờ Tô Tử Mặc lại nhắc tới ở trước mặt mọi người, sắc mặt của Tôn Thao lúc xanh lúc đỏ, hận đến nghiến răng nghiến lợi, lạnh giọng nói: "Tô Tử Mặc, chuyện lần trước, ta còn không có tìm ngươi tính sổ! Ngươi đánh lén ta trước còn chẳng biết xấu hổ ở nơi này khoe khoang!"
"Khoe khoang "
Tô Tử Mặc cười cười, lắc đầu nói: "Đánh bại ngươi có gì đáng giá để khoe khoang? "
Ai cũng có thể nghe ra sự tùy ý cùng khinh miệt trong giọng nói của Tô Tử Mặc.
Hốc mắt Tôn Thao trong nháy mắt đỏ lên, nhịn không được rống to: "Tô Tử Mặc, ngươi có gan thì chiến cùng ta một trận công bằng, ta sẽ để ngươi kiến thức một chút thủ đoạn của Tôn Thao ta!"
Nhưng vào lúc này, nhóc mập mạp cười nhạo một tiếng, nói: "Muốn đánh cũng được, ta đánh cùng ngươi."
Tôn Thao lập tức suy sụp xuống.
Lần này tranh tài Linh phong, thực lực của nhóc mập mạp rõ như ban ngày, Tôn Thao hắn còn không phải là đối thủ.
"Được rồi, không cần nhiều lời! Phong Hạo Vũ, Tô Tử Mặc, hai người các ngươi bắt đầu đi."
Đúng lúc này, Văn Hiên khẽ quát một tiếng, đè xuống tiếng tranh cãi của đám người.
Trên Linh đấu trường.
Phong Hạo Vũ nhìn Tô Tử Mặc, trong ánh mắt đều là khinh miệt, cười lạnh nói: "Tô Tử Mặc, Tôn sư đệ nói không sai, nếu hiện tại ngươi cầu ta, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một lần. Nếu quả thật động tay, đao kiếm không có mắt, cũng đừng trách ta không nể mặt!"
Nghe được câu này, lão già nhíu chặt lông mày, nhịn không được cất giọng nói: "Đồng môn luận bàn, chạm đến là thôi, không thể gây thương cùng tính mệnh."
Phong Hạo Vũ cười nói: "Thủ tọa đại nhân yên tâm, ta sẽ cố gắng dạy Tô sư đệ một chút, cái gì gọi là thủ đoạn tu tiên!"
Vừa dứt lời, bàn tay Phong Hạo Vũ vỗ nhẹ túi trữ vật, tế ra một thanh hạ phẩm phi kiếm.
Cũng không thấy Phong Hạo Vũ điều khiển như thế nào, thanh phi kiếm này xuyên tới xuyên lui bên cạnh hắn, bay múa xoay quanh, hiển ra thuật ngự kiếm cực kỳ cao minh.
Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc cũng vật lấy ra từ trong túi trữ một thanh phi kiếm.
Đám người ngưng thần xem xét.
Lại cũng là một thanh hạ phẩm phi kiếm!
"Nhất định là ban thưởng đệ nhất Khí phong."
" Ừ, đệ nhất Khí phong có thể đi Linh Khí các chọn lựa một kiện hạ phẩm Linh khí, xem ra chính là thanh phi kiếm này."
"Tô sư đệ không đủ lý trí a, nếu là ta, nhất định sẽ chọn lựa một kiện linh khí phòng ngự."
Phong Hạo Vũ chỉ phi kiếm của Tô Tử Mặc, khẽ cười một tiếng: "Ngươi cho rằng, dựa vào một thanh hạ phẩm phi kiếm, thì có tư cách đánh cược một lần cùng ta ?"
"Ngươi sai rồi."
Tô Tử Mặc nhàn nhạt nói ra: "Không phải một thanh."
Vừa dứt lời, trong lòng bàn tay của Tô Tử Mặc, thình lình lại có thêm hai thanh phi kiếm!