Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 161: Nơi truyền thừa

Chương 161: Nơi truyền thừa
Ba ngày sau, ban đêm.
Trong một căn phòng đen như mực mà yên tĩnh, giống như không có một ai.
Sưu! Sưu! Sưu!
Không bao lâu, bên ngoài có tiếng xé gió vang lên, kéo theo là tiếng tay áo bay phất phới, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đi tới cửa.
Trong lúc đó, trong phòng sáng lên hai tia sáng, chỉ lóe lên rồi lại biến mất.
Đó là một đôi mắt, thanh tịnh sáng tỏ.
Trong phòng đen kịt, nhưng trong mắt Tô Tử Mặc lại giống như ban ngày.
Không đợi người tới lên tiếng gọi, Tô Tử Mặc đã mở cửa phòng trước rồi đi ra ngoài.
Bên ngoài có sáu tu sĩ, trừ thiếu nữ mặc váy hồng là người Tô Tử Mặc từng gặp thì năm tu sĩ khác đều rất lạ lẫm, hơn nữa toàn bộ đều là nam tử.
Trong năm nam tu này, có bốn người mặc đạo bào bên trên có hoa văn cực kỳ dễ nhận ra lai lịch tông môn, chính là Nam Nhạc tông - Một trong năm đại tông môn.
Một người khác hình như là tán tu, đôi môi mỏng, mũi như mũi ưng, ánh mắt nhìn thiếu nữ mặc váy hồng có chút tà ác, mang theo một tia cực nóng không rõ.
Trên hai mắt Tô Tử Mặc, bịt kín tầng một linh lực thật mỏng, vận chuyển thuật Khuy Linh bắt đầu điều tra.
"Ồ, năm người đều Trúc Cơ đại viên mãn "
Tô Tử Mặc bất động thanh sắc, âm thầm nhíu mày.
Lúc trước hắn đã mơ hồ đoán được, thiếu nữ mặc váy hồng khẳng định cũng tìm người khác để giúp đỡ, nhưng không nghĩ ngờ được nàng lại tìm đến năm Trúc Cơ đại viên mãn!
Từ việc này đã vô hình lộ ra một tin tức rất trọng yếu.
Nơi bọn hắn muốn đi, rất có thể sẽ có hạn chế cảnh giới, tu sĩ Đan Đạo và Đan Đạo trở lên không thể tiến vào bên trong!
Trong một số cổ tịch ở Phiêu Miểu phong, Tô Tử Mặc từng đọc về những điều này.
Ở trên Đại lục Thiên Hoang, có một số động phủ của các bậc tiền bối, các nơi truyền thừa, Thái Cổ hoặc thượng cổ bí cảnh, các khu vực thần bí như di tích, trong những khu vực này sẽ tồn tại các loại hạn chế.
Trong đó hạn chế tu vi cảnh giới, chính là một loại thường thấy nhất.
Có một số di tích động phủ, còn có thể tồn tại rất nhiều cấm chế, bên trong từng tấc đều chứa nguy hiểm, chỉ cần một chút không cẩn thận, đều có thể táng thân trong đó!
Đương nhiên, ẩn sau nguy hiểm lớn chính là cơ duyên lớn.
Ở những nơi thần bí này, có tồn tại rất nhiều cơ duyên khó có thể tưởng tượng, chỉ cần đạt được một loại, đều có thể một bước lên trời, hóa kén thành bướm!
Mặt khác, năm nam tu này mặc dù đều là Trúc Cơ đại viên mãn, nhưng đến tột cùng đã đả thông mấy kinh mạch thì thuật Khuy Linh lại nhìn không ra.
Chỉ khi toàn lực bộc phát tu vi mới có thể biết lai lịch chân chính của đối thủ
Bởi vì khi vận chuyển linh lực, kinh mạch được đả thông sẽ hiện ra bên ngoài thân thể tu sĩ, óng ánh trong suốt, cực kỳ rõ ràng.
"Giới thiệu một chút, vị này là Tô Tử Mặc, đến từ Phiêu Miểu phong."
Thiếu nữ mặc váy hồng vẫn che mặt, thanh âm mềm mại khiến người nghe có cảm giác giống như xương cốt mềm nhũn ra.
"Ta tưởng là ai mà chúng ta phải tự mình đến rước."
Một tu sĩ đến từ Nam Nhạc tông trầm mặt, đột nhiên há miệng, cười lạnh nói: "Ha ha, hóa ra là một Trúc Cơ sơ kỳ."
Tô Tử Mặc khẽ nhướn mi.
Nhìn bề ngoài, tu vi cảnh giới của người này cao hơn hắn, nhưng bây giờ khoảng cách song phương không đến năm bước.
Khoảng cách năm bước, đối với Tô Tử Mặc mà nói chỉ cần chớp mắt đã áp sát.
Một khi hai người động thủ, người này nhất định sẽ chết luôn!
Mặc dù Nam Nhạc tông xưng danh vì thuật luyện thể cường đại, nhưng trong quá trình cận chiến, Tô Tử Mặc còn chưa gặp được đối thủ!
"Yên Nhi, có mấy người chúng ta đi cùng nàng là đủ rồi, cần gì phải mang theo một kẻ vướng víu chứ?" Một người khác chả thèm liếc nhìn Tô Tử Mặc một cái, tự tin nói ra.
" Không sai."
Hai tu sĩ Trúc Cơ đứng bên cũng lên tiếng phụ họa, giống như không dằn nổi muốn biểu hiện mình trước thiếu nữ mặc váy hồng.
Chỉ có tán tu kia là không nói chuyện, nhưng ánh mắt hắn nhìn Tô Tử Mặc cũng mang theo một tia khinh thường.
Tô Tử Mặc chán ghét, lạnh nhạt nói ra: "Nếu chư vị không chào đón, ta có thể không đi."
"Mọi người không được ầm ĩ nha."
Thiếu nữ mặc váy hồng hờn dỗi một tiếng, lập tức hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người ở đây.
Mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười của Thiếu nữ mặc váy hồng, giống như lộ ra một loại ma lực kỳ dị, có thể làm lòng người rung động, thậm chí là câu hồn đoạt phách!
Đừng nói là năm tu sĩ này, cho dù Tô Tử Mặc một mực còn có phòng bị đối với thiếu nữ mặc váy hồng, nghe thấy tiếng hờn dỗi như thế, trong lòng cũng rung động.
Thiếu nữ mặc váy hồng tiếp tục nói ra: "Bốn vị đạo hữu này đến từ Nam Nhạc tông, một vị đạo hữu này tên là Nghiêm Phi, là một cái tán tu. Mọi người nể mặt Yên Nhi một chút, đêm nay không được ầm ĩ nữa. "
Mặc dù thiếu nữ mặc váy hồng che mặt, nhưng Tô Tử Mặc dường như có thể nhìn thấy một thiếu nữ thuần chân xinh đẹp đang chu môi đỏ, nháy cặp mắt to như nước trong veo ngay trước mắt mình, giọng nói buồn bã khẩn cầu làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.
" Được !"
Tô Tử Mặc gần như muốn thét lên từ này, nhưng trong lòng lại khẽ run lên, cố sức nhịn được.
" Được !"
"Yên Nhi, ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ không so đo với một tên Trúc Cơ sơ kỳ."
"Đúng vậy, Yên Nhi."
Năm tu kia gần như không phân thứ tự, vẻ mặt đầy mê say, thi nhau đáp lại.
Thiếu nữ mặc váy hồng nhìn như một người yếu nhất trong đám người này, nhưng trên thực tế, từ khi nàng hiện thân đến nay, gây nên xung đột là nàng, nhẹ nhõm hóa giải xung đột cũng là nàng.
Nhất cử nhất động của nàng, đều có thể ảnh hưởng đến mỗi người.
Đó là một loại ma lực không nói ra được, giống như có thể mị hoặc chúng sinh, khống chế tất cả!
Mới vừa rồi, ánh mắt thiếu nữ mặc váy hồng lưu chuyển, lướt qua thân sáu người, nhưng mỗi người đều có cảm giác giống như thiếu nữ mặc váy hồng đang nhìn mình, cầu khẩn mình.
"Đây là thủ đoạn gì? "
Tô Tử Mặc thầm kinh hãi.
Đây giống như mị thuật, nhưng lại không giống.
Thiếu nữ mặc váy vàng ăn mặc rất bình thường, cũng không bại lộ, hơn nữa cũng không có cử động to gan trêu chọc gì, nhìn qua chỉ giống một thiếu nữ hồn nhiên ngây thơ.
Nhưng càng như thế, lại càng chứng minh nữ tử này lợi hại!
Tô Tử Mặc ẩn ẩn cảm giác được, năm tu sĩ Trúc Cơ viên mã mà thiếu nữ mặc váy hồng mang theo này, đã hoàn toàn mất phương hướng.
Lúc này, cho dù thiếu nữ mặc váy hồng để bọn hắn móc ra trái tim của mình, chỉ sợ năm người này cũng sẽ không có chút do dự!
Loại cảm giác này làm cho người ta không rét mà run!
Ngay vừa mới rồi, Tô Tử Mặc cũng suýt bị mê hoặc, bây giờ nghĩ tới, không khỏi cảm thấu hoảng sợ.
"Ngươi còn chưa nói chuyến này rốt cuộc muốn đi đâu và cần phải chuẩn bị, chú ý đồ vật gì?" Tô Tử Mặc nhíu mày hỏi.
"Hỏi nhiều thế làm gì? "
"Đúng đấy, Yên Nhi bảo chúng ta làm cái gì cũng được."
"Nếu là sợ hãi, ngươi cũng đừng đi nữa."
Mấy tên Trúc Cơ tu sĩ lập tức nói.
Thiếu nữ mặc váy hồng cười một tiếng, trợn nhìn Tô Tử Mặc một chút, nói: "Ngươi thật nhiều vấn đề đấy."
"Lát nữa chúng ta đi tới nơi kia, là nơi truyền thừa trong tông môn của Yên Nhi. Lúc đầu Yên Nhi tính thầm đi tiếp thu truyền thừa là được, chỉ tiếc, nơi truyền thừa này đã sớm bại lộ, thu hút rất nhiều người trong Ma môn, ai."
Thiếu nữ mặc váy hồng thở dài một tiếng: "Yên Nhi thế đơn lực bạc, đâu có thể là đối thủ của tu sĩ Ma môn, tối nay chỉ có thể dựa vào mấy vị đạo hữu, bảo hộ Yên Nhi an toàn, trợ giúp Yên Nhi đạt được truyền thừa bên trong."
"Yên Nhi yên tâm, có Ô Hướng Minh ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để kẻ nào làm tổn thương tới nàng!"
" Không sai, ta nhất định sẽ bồi tiếp Yên Nhi đi đến cuối cùng, đoạt được truyền thừa!"
Thiếu nữ mặc váy hồng nói lời này lọt vào trong tai Tô Tử Mặc, có rất nhiều chỗ không hợp lý, nhưng năm Trúc Cơ tu sĩ này lại chưa hề phát giác.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất