Chương 179: Lôi m Sát
Tô Tử Mặc và Cơ yêu tinh bị một loại lực lượng hút chặt lấy, bay đến trước mặt khô lâu.
Trong quá trình ngắn ngủi này, Tô Tử Mặc có thể cảm nhận rõ ràng được huyết mạch trong cơ thể đang rục rịch, giống như muốn bị rút ra ngoài!
Những tu sĩ khác của Ma môn vẫn chưa từ bỏ, có kẻ giãy dụa cầu khẩn, có người cuồng loạn gào thét, có tên lại giơ binh khí trong tay lên, chém lung tung trên người khô lâu.
Trên người khô lâu hoàn hảo không chút tổn hại, không có nửa điểm vết thương!
Chỉ cần nó há mồm khẽ hút, huyết nhục trên người tu sĩ đối diện sẽ lập tức hóa thành một dòng máu đỏ tươi, chảy vào trong miệng của nó.
Huyết nhục trên người khô lâu càng ngày càng dầy, tiếng tim đập trong ngực càng hữu lực hơn.
Rất nhanh đã đến lượt Tô Tử Mặc và Cơ yêu tinh, khô lâu xoay người, đối diện với hai người, vị trí hai lỗ mắt lóe ra hồng quang thị huyết, hưng phấn không thôi.
Cơ yêu tinh mặt xám như tro, trong hai mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Hí! Hí! Hí!
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đột nhiên hít sâu một hơi, dòng khí lớn điên cuồng tràn vào phổi, giống như một đầu cự mãng đang nuốt cả Nhật Nguyệt, muốn hóa thân thành long, một bước lên trời!
Tốc độ dòng khí cực nhanh, vô cùng mãnh liệt, khi chảy qua yết hầu thậm chí còn chảy ra từng tia máu, mang theo một chút tanh nồng.
Lồng ngực Tô Tử Mặc dâng cao lên, giống như đã nuốt vào một khí nang to lớn, cực kỳ rung động.
"Giết!"
Tô Tử Mặc vượt lên trước một bước, bỗng nhiên há miệnh hét lớn một tiếng, khí lưu như chú, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, tiếng oanh minh không ngừng.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ này như sấm đánh giữa đất bằng, bỗng nhiên nổ vang trong hư không.
Đám tu sĩ Ma môn cách Tô Tử Mặc khá xa đều nhíu nhíu mày, cảm giác hai lỗ tai đau nhói, trong nháy mắt thất thần.
Lôi m Sát!
Trong Thái Hư Lôi Quyết từng đề cập tới một loại Lôi thuật cực kỳ cường đại, lợi dụng âm thanh, trong nháy mắt bắn ra lực lượng, có thể tạo thành công kích cường đại đánh tới đối thủ.
Chỉ là nửa sau của Thái Hư Lôi Quyết bị người khác xé đi, bản Lôi thuật này cũng không thể nào học được.
Nhưng Tô Tử Mặc thông qua một chút kinh nghiệm có được linh cảm, kết hợp với cảm ngộ của mình, phối hợp với một thức Cự Mãng Thực Nhật trong bí điển Đại Hoang Thập Nhị Yêu Vương, cũng sáng tạo ra một thức âm linh thuật có uy lực không tầm thường.
Đây chính là Lôi m Sát mà Tô Tử Mặc vừa thi triển ra.
Đương nhiên, loại Lôi thuật này dù sao cũng không hoàn thiện, chỉ là chiêu do Tô Tử Mặc tự suy diễn ra.
Mỗi một lần phóng thích, phổi của Tô Tử Mặc đều phải chịu áp lực cực lớn, thậm chí bị thương.
Không phải vạn bất đắc dĩ, Tô Tử Mặc sẽ không dễ dàng dùng tới Lôi m Sát.
Đương nhiên, nếu như Tô Tử Mặc luyện Phạt Tủy thiên tới mức đại thành, bắt đầu luyện tạng, rèn luyện phổi đến mức cực kỳ cường đại thì có thể chịu đựng được lực lượng do Lôi m Sát bộc phát ra.
Hiện tại Tô Tử Mặc vận dụng một thức này, tự nhiên là chuẩn bị liều mạng!
Lực Lôi Điện là lực lượng chí dương, tà ma thấy đều phải lui tránh.
Lôi m Sát cũng giống như thế.
Sau khi khô lâu nghe thấy tiếng rống to này, toàn thân chấn động, huyết nhục vừa mới ngưng tụ được lại bắt đầu có dấu hiệu tróc ra!
Ngay sau đó, trong mắt Tô Tử Mặc lóe lên sự hung ác, đột nhiên đưa tay phải ra, xoa chưởng thành đao, hung hăng cắm vào ngực của khô lâu ngực!
Phốc!
Huyết quang thoáng hiện.
Bàn tay của Tô Tử Mặc vừa mới đâm vào ngực của khô lâu được nửa tấc đã bị kẹt lại.
Ngay sau đó, huyết nhục trên bàn tay Tô Tử Mặc bắt đầu tróc ra, hóa thành từng mảnh huyết thủy, tràn vào trong cơ thể của khô lâu.
"Cạc cạc!"
Khô lâu nhếch môi, giống như là đang chế giễu Tô Tử Mặc không biết tự lượng sức mình.
Trong nháy mắt, huyết nhục trên bàn tay Tô Tử Mặc đã choc hết ra, lộ ra một cốt chưởng huyết sắc.
Thân thể khô lâu đột nhiên run lên một cái.
Một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng từ huyết sắc cốt chưởng tràn ra, lan tràn trong lồng ngực của nó, làm cho cả người nó phải run rẩy.
Ở bên ngoài huyết sắc cốt chưởng, có một tầng hỏa diễm đang thiêu đốt, tản ra nhiệt độ cực nóng, giống như có thể thiêu hết sinh linh vạn vật, trong nháy mắt đã hòa tan huyết nhục ở ngực của khô lâu.
Tô Tử Mặc cắn chặt răng, dùng sức đâm một cái.
Huyết sắc cốt chưởng trong nháy mắt chui sâu vào ngực khô lâu, năm ngón tay ở trong lồng ngực được xòe ra, sau đó nắm chặt lấy trái tim đang đập thình thịch của bộ xương!
Trong thời khắc này, Tô Tử Mặc và khô lâu đồng thời run lên một cái, cả không gian trong nháy mắt dừng lại.
Phốc phốc!
Bàn tay Tô Tử Mặc dùng sức bóp, trái tim kia nổ tung.
"Ôi ôi!"
Khô lâu há to miệng, sâu trong yết hầu phát ra tiếng rống quỷ dị thê lương.
Ở ngực của khô lâu bắn ra một cơn sóng lực lượng khổng lồ, trong nháy mắt đánh bay Tô Tử Mặc ra.
Huyết quang tràn ngập, mùi tanh bốc lên tận trời!
Một màn sương máu vẩy ra, chiếu xuống trên người Tô Tử Mặc, theo lỗ chân lông rót vào cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, toàn thân Tô Tử Mặc đẫm máu, thân hình phồng lên, cả người lớn hơn một vòng, giống như một Ma Thần mới vừa từ trong địa ngục đi ra, khủng bố doạ người!
"A!"
Một huyết mạch cực kỳ cường đại tràn vào cơ thể, Tô Tử Mặc cảm giác thân thể sắp bị nổ tung, hắn không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài!
Vừa mở miệng thét ra, từng đạo huyết quang nồng đậm tinh thuần đã phun ra, cơn sóng huyết mạch vô cùng cường đại.
Thấy cảnh này, trong mắt đám tu sĩ Ma môn còn dư lại hiện lên một tia nóng bỏng.
Không có ai biết, khô lâu kia đã gặp phải cái gì, vì sao lại bị Tô Tử Mặc đâm thủng ngực, bị trọng thương.
Nhưng tất cả mọi người có thể nhìn ra, toàn bộ tinh hoa trong huyết mạch của khô lâu kia, hơn một nửa đều đã trào vào cơ thể Tô Tử Mặc.
Đại cơ duyên!
Nếu đạt được tinh hoa trong huyết mạch tinh thuần như thế, tất cả mọi người ở đây chỉ sợ đều có thể đạt tới cảnh giới huyết như hải triều!
Mà Tô Tử Mặc vốn đã đạt tới cảnh giới huyết như hải triều này, sau khi nhận được cơ duyên này, sau này không biết hắn sẽ đạt tới cảnh giới gì
Huyết mạch của hắn sẽ sinh ra dị biến như thế nào?
Ngay sau đó, thần sắc của đông đảo tu sĩ Ma môn lại thay đổi, ý thức được tình huống không đúng.
Lúc này, trong cơ thể Tô Tử Mặc bị lực lượng huyết mạch khổng lồ nồng nặc lấp đầy, cả người đều muốn nổ tung, bên ngoài cơ thể mặt hiện ra từng vết máu, dữ tợn doạ người.
Trong mắt Bàng Nhạc lóe lên vẻ nuối tiếc.
Đây đúng là một cơ duyên lớn.
Lớn đến mức mọi người ở đây, không có thân thể của bất kỳ một người nào có thể chịu đựng được đại cơ duyên này!
Hắn thấy, kết cục của Tô Tử Mặc đã rõ ràng, chính là bị tinh hoa trong huyết mạch khổng lồ nồng nặc này ép đến mức nổ tung, xương cốt không còn!
"A!"
Khô lâu gầm nhẹ một tiếng, ở vị trí hai mắt tản ra hàn quang thăm thẳm, há mồm phun ra từng chữ: "Ta... Muốn... Các ngươi phải... Chôn cùng!"
Ầm ầm!
Mặt đất kịch liệt run rẩy, từng vết rách bắt đầu hiện ra, nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, vách tường xung quanh sụp đổ, vô số cự thạch rơi xuống, che khuất bầu trời.
Dám người Ma môn hoảng sợ biến sắc, vội vàng chạy nhanh ra bên ngoài.
Bởi vì linh lực bị giam cầm, một khi bị vô số tảng đá này rơi trúng thì đám người chỉ có kết cục là bỏ mạng tại đây, không ai chịu được công kích mãnh liệt như vậy!
Cơ yêu tinh vốn muốn rời đi, nhưng nhìn lấy bộ dáng thê thảm của Tô Tử Mặc ở bên cạnh, trong lòng hơi do dự.
Mặc kệ như thế nào, Tô Tử Mặc là do nàng mang tới.
Đối với Tô Tử Mặc thì đây vốn là một trận tai bay vạ gió.
Huống chi, trong chuyến đi này, Tô Tử Mặc đã thật sự hoàn thành lời hứa của mình, luôn luôn toàn lực bảo vệ nàng chu toàn.
Ngay trong nháy mắt vừa mới, nếu như không có Tô Tử Mặc phản kích, chỉ sợ nàng cũng sẽ giống như những đệ tử Ma môn trước đó, trở thành huyết thực trong miệng khô lâu.
Chỉ chần chờ một chút, Cơ yêu tinh đã mất đi cơ hội chạy trốn cuối cùng.