Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 182: Luyện Huyết Ma Kinh

Chương 182: Luyện Huyết Ma Kinh
Quan tài bằng đá không chìm vào đáy nước mà lại bị một ngoại lực cuốn đi, như vậy chỉ có một khả năng chính là đáy sông có mạch nước ngầm.
Ở trong mạch nước ngầm dưới đáy sông, hai người không có cách gì.
Cho dù hiện tại nhảy từ trong quan tài bằng đá ra ngoài, cũng không thể thoát khỏi mạch nước ngầm dưới đáy sông này, huống chi, hai người còn bị thương.
Bây giờ chỉ đành thuận theo ý trời, mong rằng quan tài bằng đá tự thoát khỏi mạch nước ngầm dưới đáy sông, sau đó hai người lại phá quan tài để nhảy ra.
Ý thức được không còn nguy hiểm, trong lòng Cơ yêu tinh thoáng an tâm lại, hơi hé mắt nhìn Tô Tử Mặc đang nằm bên người nàng một chút, mắt đẹp xoay chuyển, hiện lên một vẻ quyết tâm, khóe miệng hơi vểnh.
" Này, ngươi cố ý đúng không? "
Cơ yêu tinh đột nhiên hỏi.
Tô Tử Mặc nhắm hai mắt, trong lòng có chút chột dạ, không lên tiếng tiếng.
Dù sao vừa rồi hai người đụng vào nhau, tránh không được da thịt va chạm vào nhau.
"Không ngờ ngươi nhìn tuấn tú lịch sự, nhưng cũng chắc khác gì đám người kia cùng, đều là kẻ hạ lưu bại hoại! Hừ hừ, uổng cho ngươi còn tự xưng là người trong danh môn chính đạo, cũng không sợ mất mặt."
Khoảng cách giữa hai người quá gần, trên người Cơ yêu tinh tản ra mùi thơm nhàn nhạt, thổ khí như lan.
Tô Tử Mặc nghe Cơ yêu tinh oán trách như vậy, cảm thụ được ấm áp bên tai truyền tới, trong lòng hông khỏi có chút động lòng, khó mà tự kiềm chế.
Đột nhiên!
Trong lòng Tô Tử Mặc run lên, hắn khẽ cắn đầu lưỡi, cố gắng để mình giữ vững tỉnh táo.
Dựa vào biểu hiện của đám người Ô Hướng Minh, Nghiêm Phi, Tô Tử Mặc đã mơ hồ đoán được, Tố Nữ tông Ma môn am hiểu thứ gì.
"Trách không được người trong Ma môn gọi nàng là yêu tinh."
Tô Tử Mặc thầm nói một tiếng lợi hại.
Cho dù hắn luôn luôn đề mà cũng suýt bị trúng chiêu, bị nàng mê hoặc.
Mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười, từng động tác giơ tay nhấc chân, hay những lời oán trách hỉ nộ của Cơ yêu tinh đều sẽ khiến người ta bị hấp dẫn, chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị hãm sâu, khó mà tự kềm chế.
Cơ yêu tinh thấy Tô Tử Mặc vẫn luôn nhắm mắt không đáp, không khỏi cười cười, đột nhiên ôn nhu hỏi: " Này, ta hỏi ngươi, vừa rồi sao ngươi không trốn vào trước, mà lại để cho ta vào trước "
Tô Tử Mặc đột nhiên mở mắt, lạnh lùng nói ra: "Ta sợ ngươi quá đần, trực tiếp bị nện chết."
"y..."
Cơ yêu tinh suýt đã vì câu nói này của Tô Tử Mặc mà nghẹn đến ngất đi, nàng theo bản năng nghiếng răn nghiến lợi.
Nhưng Cơ yêu tinh nghĩ lại tình huống lúc ấy thực sự quá nguy hiểm, nếu quả thật để nàng ở sau, khẳng định là không thể làm lưu loát quyết đoán giống Tô Tử Mặc được.
Tám chín phần mười sẽ đúng như Tô Tử Mặc nói, bị cự thạch bên ngoài trực tiếp đập chết.
Dù vậy, Cơ yêu tinh vẫn có chút tức giận.
Một nỗi giận không tên.
Cơ yêu tinh cắn môi đỏ, đột nhiên đưa tay véo Tô Tử Mặc một chút, quát lớn: "Dựa vào bên kia đi, cách ta xa một chút!"
Cho dù Cơ yêu tinh không nói, Tô Tử Mặc cũng muốn cách xa nàng, càng xa càng tốt.
Nhưng quan tài bằng đá này vô cùng nhỏ hẹp, nào có không gian dư thừa.
Bây giờ biện pháp tốt nhất, chính là luyện hóa hết tinh hoa trong huyết mạch trong cơ thể, để thân thể khôi phục lại trạng thái bình thường, như vậy sẽ có càng nhiều không gian.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi Tô Tử Mặc luyện hóa những tinh hoa trong huyết mạch này, Phạt Tủy thiên của hắn nhất định đã đạt đến đại thành!
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, chậm rãi vận chuyển Hổ Báo Lôi m tâm pháp, ở trong quan tài bằng đá này bắt đầu hô hấp thổ nạp.
"Hô... n... Ầm ầm!"
Trong cơ thể Tô Tử Mặc đột nhiên vang lên từng tiếng vang quỷ dị, càng ngày càng rõ ràng, giống như tiếng hổ gầm, lại giống như tiếng sấm động!
Theo tiếng vàn lên xuống này, huyết mạch trong cơ thể Tô Tử Mặc bắt đầu vận chuyển.
Vô tận tinh hoa trong huyết mạch bị luyện hóa, dung nhập vào huyết mạch vốn có của Tô Tử Mặc.
Cơ yêu tinh nằm một bên lẳng lặng nhìn mà không nói gì.
Nàng tự nhiên có thể đoán được, Tô Tử Mặc đang vận chuyển một pháp quyết phạt tủy hoán huyết cực kỳ cường đại.
Sở dĩ nam tử nhìn có vẻ thanh tú này có lực lượng cường đại kinh khủng như vậy, cũng bắt nguồn từ thuật phạt tủy hoán huyết này.
Cơ yêu tinh ở một bên cẩn thận lắng nghe, nháy mắt mấy cái, dự định lén học được bí thuật này.
Nhưng suy nghĩ này thực sự quá ngây thơ rồi.
Thuật phạt tủy hoán huyết này của Tô Tử Mặc là dung hợp hai loại thuật phạt tủy đỉnh cấp với nhau, là Hổ Báo Lôi m độc nhất vô nhị trên Thiên Hoang đại lục!
Không nói đến Hổ Báo Lôi m, chỉ mới lĩnh ngộ thanh âm hổ báo, Tô Tử Mặc đã tốn biết bao nhiêu thời gian và tinh lực
Ngay cả khẩu quyết tâm pháp Cơ yêu tinh cũng không có, thế mà nàng còn muốn thông qua thanh âm trong cơ thể Tô Tử Mặc để lĩnh ngộ môn bí thuật này, đúng là ý nghĩ hão huyền.
Sau một ngày một đêm, Cơ yêu tinh thử nghiệm nhiều lần mà không có kết quả, cuối cùng cũng đành từ bỏ.
Cơ yêu tinh bĩu môi, thầm tức giận.
Không thể không nói, Hổ Báo Lôi m thật sự rất cường đại, mới chỉ một ngày một đêm đi qua, mà thân hình Tô Tử Mặc đã rút nhỏ đi không ít, rất nhanh là có thể khôi phục bình thường.
Mà khiến Cơ yêu tinh kinh ngạc nhất chính là vết thương trên ngực Tô Tử Mặc sớm đã khép lại, lúc này đã bắt đầu vảy!
"Năng lực tự lành thật cường đại!"
Cơ yêu tinh âm thầm tặc lưỡi.
Phải biết rằng khô lâu kia đã đâm xuyên qua thân thể Tô Tử Mặc.
Cho dù là Luyện Thể Sĩ không dưỡng thương mười ngày nửa tháng, cũng chưa chắc có thể khỏi hẳn.
Mà Tô Tử Mặc lại chỉ tốn thời gian một ngày một đêm, đã có thể chữa trị tất cả vết thương trên người!
Lúc này, miệng vết thương trên cánh tay Cơ yêu tinh cũng vừa mới khép lại thôi muốn kết vảy còn cần vài ngày.
"Đây là quái vật gì vậy? "
Cơ yêu tinh nhìn qua Tô Tử Mặc, xuất thần suy nghĩ.
Sau lần phạt tủy thay máu này, làn da Tô Tử Mặc trở nên càng trắng nõn trong suốt, giống như da trẻ con mới sinh non mềm tinh tế, trong suốt như ngọc.
"Chẳng trách được tỷ tỷ cứ nhớ hắn mãi không quên, tiểu tử này quả thật có chút bản lĩnh."
Dừng một chút, Cơ yêu tinh vừa muốn nói: "Ừm... Có thể giáo huấn cả tên Bàng Điên kia một lần, bản lĩnh không nhỏ."
Chống đỡ lâu như vậy, Cơ yêu tinh cũng mệt mỏi.
Nhìn Tô Tử Mặc vẫn đang tập trung tu luyện, mí mắt Cơ yêu tinh dần dần cụp xuống, ngủ thật say.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Cơ yêu tinh từ giật mình bừng tỉnh, đằng một tiếng, bật người dậy sau đó nặng nề đụng trên nắp quan tài.
"Ai u!"
Cơ yêu tinh ôm trán, kêu đau một tiếng.
Lần này, Cơ yêu tinh đã hoàn toàn tỉnh táo, nhớ ra mình đang ở đâu.
Cơ yêu tinh theo bản năng nhìn sang bên cạnh, thân hình Tô Tử Mặc đã khôi phục như lúc ban đầu, đang ngửa đầu, mở to hai mắt, nhìn nắp quan tài.
Cơ yêu tinh vội vàng kiểm tra thân thể một chút, cũng không có dị dạng, mới thở nhẹ một hơi.
Thân là Tố Nữ Ma môn, lẽ ra không nên phạm phải sai lầm cấp thấp này, bên cạnh có một nam tử mà nàng có thể ngủ thiếp đi!
Nếu như bên cạnh nàng nằm là ma tử của Vân Vũ tông là Thượng Quan Vũ, hậu quả khó mà lường được.
"Nguy hiểm thật."
Cơ yêu tinh khẽ lè lưỡi, lại theo bản năng nhìn thoáng qua Tô Tử Mặc.
"A "
Lần này, Cơ yêu tinh phát hiện Tô Tử Mặc có điểm dị thường.
Cơ yêu tinh vốn nghĩ rằng Tô Tử Mặc đang mở mắt ngẩn người.
Bây giờ lại nhìn, dường như Tô Tử Mặc đã nhìn thấy cái gì, đang cẩn thận nghiên cứu, có chút nhập thần.
Theo ánh mắt Tô Tử Mặc, Cơ yêu tinh cũng ngẩng đầu nhìn lên nắp quan tài bằng đá.
"Ừ"
Vừa nhìn lên, Cơ yêu tinh cũng phát hiện ra điều cổ quái, hai mắt không khỏi trừng lớn!
Trên nắp quan tài có chữ viết!
Chữ viết hơi ngoáy, giống như là dùng vật gì bén nhọn từ từ khắc ra.
Trước đó, Tô Tử Mặc và Cơ yêu tinh bị nhốt ở trong quan tài bằng đá, bầu không khí mập mờ, lại thêm trong quan tài bằng đá rất tối, hai người đều không chú ý đến nắp quan tài.
Mà bây giờ tập trung đi xem, lại có thể mơ hồ phân biệt ra chữ viết trên nắp quan tài.
Hàng nhứ nhất viết bốn chữ —— Luyện Huyết Ma Kinh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất