Chương 202: Chúc Chiếu kiếm trận
Nếu như nói, vị Cực Hỏa Đạo Quân trước mắt này quá mạnh mẽ, vậy độc trong cơ thể ông ta lại càng kinh khủng hơn.
Bởi vì, năm ngàn năm trôi qua mà Cực Hỏa Đạo Quân vẫn thua.
Nếu như nói độc trong người Cực Hỏa Đạo Quân đã đủ khủng bố, vậy di tích mà ông ta xông vào kia, ngẫm lại cũng đã khiến người ta rùng mình, không rét mà run!
"Hai năm trước, bổn quân từng gặp ngươi."
Cực Hỏa Đạo Quân nói ra: "Nhưng khi đó, ngươi còn không phải người tu chân. Không ngờ hai năm về sau, ngươi đã trở thành Trúc Cơ tu sĩ."
"Có người vì ngươi nghịch thiên cải mệnh, loại thủ đoạn này, thật sự khiến người ta phải khâm phục."
Tô Tử Mặc im lặng không nói.
Nếu không có Điệp Nguyệt, hắn căn bản không thể đi đến một bước như ngày hôm nay.
Mặc dù vị này Cực Hỏa Đạo Quân trước mắt này rất lợi hại, nhưng cũng bị thủ đoạn của Điệp Nguyệt làm cho ông ta khâm phục.
" Bảo vật của bổn quân đều ở trong túi trữ vật, ngươi không có thần thức, không thể nào mở ra. Hơn nữa... Cảnh giới của ngươi quá thấp, cũng không dùng được, ngươi có thể thu lại túi trữ vật của bổn quân, ngày sau chờ tới khi ngươi bước vào Phản Hư lại mở ra đi."
Tô Tử Mặc rốt cục ý thức được, Cực Hỏa Đạo Quân gọi hắn xuống đây chính là vì bàn giao hậu sự.
"Khối Hắc Thạch này là bổn quân từ mang ra ngoài trong di tích kia, không thể bỏ nó vào trong túi trữ vật, cũng không biết có tác dụng gì, ngươi cũng đem đi đi."
Bên gối Cực Hỏa Đạo Quân, có đặt túi trữ vật của ông ta cùng một khối hắc thạch to bằng trứng thiên nga.
Khối hắc thạch này có bề mặt sáng bóng trơn trượt, lóe ra ánh sáng trong suốt.
Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm vào khối hắc thạch kia, cảm giác giống như ánh mắt của mình đã bị hắc thạch hút lấy vậy!
Theo bản năng, Tô Tử Mặc cầm lấy khối hắc thạch kia.
Ngay khi ngón tay của Tô Tử Mặc chạm đến hắc thạch, khối hắc thạch đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Thật giống như nó theo bàn tay của hắn, chui vào trong cơ thể vậy!
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc cảm thấy trong đầu truyền đến một cơn đau nhói, khó mà chịu đựng được, gần như muốn ngất đi.
Tô Tử Mặc không phát hiện trong nháy mắt này, toàn bộ mắt phải của hắn đã biến thành màu đen.
Đen như mực, không còn một chút tròng trắng nào!
Trong nháy mắt, cơn đau nhói dần dần suy yếu, mắt phải của Tô Tử Mặc cũng khôi phục bình thường.
Cùng lúc đó, trong đầu Tô Tử Mặc có thêm một bí thuật.
Chuẩn xác mà nói, đây là một phần công pháp về kiếm trận—— Chúc Chiếu kiếm trận!
Tô Tử Mặc chỉ xem đại khái bản kiếm trận này đã không khỏi âm thầm tặc lưỡi.
Mặc dù còn chưa tu luyện, lĩnh ngộ, nhưng Tô Tử Mặc phỏng đoán, uy lực của Chúc Chiếu kiếm trận này hoàn toàn có thể nghiền ép Lục Hợp kiếm trận!
Chúc Chiếu kiếm trận chia làm chín cấp.
Chúc Chiếu kiếm trận cấp một cần chín chuôi phi kiếm!
Nếu là Chúc Chiếu kiếm trận cấp hai, lại cần mười tám thanh phi kiếm, cứ thế mà suy ra.
Nếu thật sự tu luyện tới Chúc Chiếu kiếm trận cấp chín, vậy cần phải có chín chín tám mươi mốt thanh phi kiếm, mới có thể thành công kích hoạt kiếm trận!
Tô Tử Mặc tạm thời bỏ qua Chúc Chiếu kiếm trận, cúi đầu kiểm tra toàn thân một lần.
Hắc thạch kia đã biến mất không thấy gì nữa, Tô Tử Mặc luôn có một loại ảo giác rằng tảng đá kia đã chui vào trong cơ thể của hắn.
Nhưng sau khi tìm kiếm một phen, lại không có thu hoạch gì.
"Dưới chân giường còn có một quả trứng yêu thú, cũng là bổn quân mang ra từ trong di tích kia, ngươi lấy đi đi, cẩn thận ấp ủ, không chừng sẽ sinh ra một con Linh thú không tầm thường."
Tô Tử Mặc lui lại hai bước, chỉ thấy ở dưới giường đá, còn một quả trứng hình bầu dục đứng thẳng, to cỡ nắm tay.
Nếu không chú ý, sẽ rất dễ dàng bỏ qua, chỉ coi nó là một khối đá bình thường.
Nhưng bây giờ Tô Tử Mặc ngưng thần xem xét lại kinh ngạc phát hiện, ở mặt ngoài quả trứng yêu thú này, có đường vân cực kỳ phức tạp huyền diệu, lít nha lít nhít.
Tô Tử Mặc không chạm vào quả trứng yêu thú này.
Đồ vật trong di tích kia, đều khá quái dị, Tô Tử Mặc lo lắng mình vừa chạm thử, quả trứng này cũng chui vào trong thân thể của hắn...
"Ngươi là Kiếm Trận Sư sao? "
Cực Hỏa Đạo Quân đột nhiên hỏi, giọng nói so lúc đầu đã càng thêm suy yếu, tram thấp đến mức không thể nghe thấy.
"Đúng vậy."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Trước đó hắn ở bên ngoài chiến đấu với đàn Thương Lang, từng tế ra Lục Hợp kiếm trận, hẳn là bị Cực Hỏa Đạo Quân thấy được.
"Về kiếm trận thì bổn quân không hiểu, nhưng bổn quân biết, điểm trọng yếu nhất của Kiếm Trận Sư chính là phi kiếm! Cần số lượng lớn, hơn nữa các mặt trọng lượng, phẩm giai đều cần giống nhau, tốt nhất là giống như đúc mới được."
Tô Tử Mặc gật đầu nói: " Không sai, ta cũng là Luyện Khí Sư, sử dụng phi kiếm, đều là tự mình luyện chế."
"A "
Trong giọng nói của Cực Hỏa Đạo Quân đột nhiên lộ ra một tia mừng rỡ: "Ngươi có thể luyện chế ra Linh khí phẩm giai nào rồi? "
"Chỉ có thể luyện chế hạ phẩm Linh khí." Tô Tử Mặc thành thành thật thật trả lời.
Cực Hỏa Đạo Quân nói: "Kỳ thật, bổn quân chính là một trong tứ đại bàng môn... Người của Bách Luyện môn, trên Thiên Hoang đại lục, xét về thuật Luyện Khí thì Bách Luyện xưng tôn! Chỉ tiếc, ngươi không phải đệ tử trong tông môn của ta, tông môn của ta có thật nhiều bí thuật Luyện Khí, bổn quân cũng không thể truyền thụ cho ngươi."
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Hắn từng vô tình nghe Cơ yêu tinh đề cập tới trong các thế lực hàng đầu ở Thiên Hoang đại lục, chính là có có tứ đại bàng môn.
Địa vị tương đương với bảy tông Ma môn.
"Nhưng."
Cực Hỏa Đạo Quân lại nói: "Bổn quân có thể luyện chế một món binh khí ở trước mặt ngươi, ngươi nhìn kỹ toàn bộ quá trình, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu thì phải xem ngươi."
Thuật Luyện Khí, Bách Luyện xưng tôn!
Tám chữ này đã đủ để chứng minh Bách Luyện môn có thuật Luyện Khí cường đại, huống chi, người trước mắt này chính là Đạo Quân của Bách Luyện môn.
Cơ hội khó được.
Bên trong mi tâm Cực Hỏa Đạo Quân, đột nhiên bay ra một bóng người.
Cũng mặc đạo bào màu đỏ, gần như chính là Cực Hỏa Đạo Quân thu nhỏ, dung mạo, mặt mày giống như đúc!
"Đây là Nguyên Thần của bổn quân, sắp tiêu tán."
Cực Hỏa Đạo Quân nói một câu, Nguyên Thần nhẹ nhàng phất tay, trong túi trữ vật đặt ở đầu giường bay ra một đại đỉn và rất nhiều vật liệu.
Hô!
Phía dưới đại đỉnh dâng lên lửa cháy hừng hực.
Ôn đỉnh, chọn tài liệu, dung luyện, tạo hình...
Trình tự đều đại khái giống nhau, nhưng trong quá trình luyện khí có rất nhiều chi tiết cùng thủ pháp, lại khác rất xa.
Ở trong mắt Tô Tử Mặc, khi Cực Hỏa Đạo Quân luyện khí, mỗi một bước đều như nước chảy mây trôi, giống như không phải đang luyện chế Linh khí, mà là đang sáng tạo ra một kiện bảo vật không có gì sánh kịp.
Mặc dù Tô Tử Mặc đã là Luyện Khí Sư sơ cấp.
Nhưng lúc này, hắn mới ý thức tới, trình độ luyện khí của mình so sánh với cao thủ chân chính thì thật sự giống như cặn bã!
Sau khi tạo hình chính là rèn luyện.
Cũng là phân đoạn mà Tô Tử Mặc yếu nhất.
Tô Tử Mặc mở to hai mắt, nhìn thủ pháp của Cực Hỏa Đạo Quân.
Chỉ thấy Cực Hỏa Đạo Quân điều khiển mười ngón, vô cùng linh động nhẹ nhàng, từ thân kiếm, gõ từng xíu một.
Khi đầu ngón tay rơi xuống, dường như trên đầu ngón tay ngưng tụ ra một chiếc búa nhỏ tinh xảo.
Đinh đinh đang đang!
Mười ngón gõ xuống thân kiếm vô cùng có tiết tấu, truyền đến tiếng vang động thanh thúy êm tai, khoảng cách giữa các tiếng vang, không sai chút nào!
"Đây là một trong các bí thuật của Bách Luyện môn... Thiên Chuy Chỉ. "
Giọng nói của Cực Hỏa Đạo Quân truyền đến: " Huyền bí trong đó, bổn quân không tiện nói cho ngươi nghe, chính ngươi nhìn nhiều, suy nghĩ nhiều, luyện nhiều, nhất định có thể có chỗ lợi..."
Rất nhanh, rèn luyện kết thúc, bắt đầu tụ linh.
"Ông!"
Gần như trong nháy mắt, trên thân kiếm đã ngưng tụ ra đạo Linh Văn thứ nhất.
Tô Tử Mặc nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Tốc độ tụ linh này, không khỏi quá nhanh!
"Đây là một bí thuật khác của Bách Luyện môn, Bách Luyện Tụ Linh pháp. Bí thuật này cần khẩu quyết và tâm pháp, chỉ quan sát thì ngươi không lĩnh ngộ được."
Lời còn chưa dứt, đạo Linh Văn thứ hai đã hiển hiện.
Ngay sau đó, đạo thứ ba!
Đạo thứ tư!