Chương 270: Thất bại thảm hại
Chân Hỏa Luyện Khí Phường, hậu đường.
Trương trưởng lão đã không ngủ cả một đêm.
Một đêm này đối với hắn, thực sự là quá đau khổ.
Thất bại.
Một trận ám sát được lên kế hoạch lâu như vậy, vậy mà thất bại!
Mặc dù tuổi thọ của Lương Khâu, Mạnh Hàm sắp hết, nhưng dù sao cũng là Kim Đan Chân Nhân, lại cứ chết vô ích như vậy rồi.
Con giận này, Trương trưởng lão nuốt không trôi.
Chuyện này không chỉ có quan hệ tới sự hưng suy của Chân Hỏa Luyện Khí Phường, càng liên quan đến mặt mũi của Chân Hỏa Môn!
Chưởng quỹ Cát Vĩnh của Chân Hỏa Luyện Khí Phường đi vào hậu đường, trông thấy vẻ thất hồn lạc phách của Trương trưởng lão, trong lòng không khỏi thầm than, tiến lên khuyên nhủ: "Trương trưởng lão, ngài nghỉ ngơi một chút đi, đã sắp sang ngày mới rồi."
"Chuyện tối ngày hôm qua, đã truyền ra rồi à?"
Sau nửa ngày, bờ môi của Trương trưởng lão bỗng nhúc nhích, mở miệng hỏi.
Sắc mặt của Cát Vĩnh khó coi, nhẹ gật đầu.
Trên mặt của Trương trưởng lão dâng lên một tia oán độc, chậm rãi nắm tay lại, giọng căm hận nói: "Coi như ngươi không nói, ta cũng có thể đoán được! Khẳng định là người bên ngoài đều đang cười trên nổi đau của người khác, đều đang nhìn Chân Hỏa Môn ta cười cợt!"
"Cát Vĩnh, ta cho ngươi biết, ta cũng không thua, Chân Hỏa Luyện Khí Phường của chúng ta cũng không thua, Chân Hỏa Môn càng sẽ không thua!"
Cát Vĩnh thấy Trương trưởng lão giống như là bị kích thích quá lớn, thái độ đã rơi vào điên cuồng, vội vàng nói: "Trương trưởng lão, việc đã đến nước này, ngài..."
Trương trưởng lão ngắt lời Cát Vĩnh, lạnh giọng nói: "Ta truyền tin cho tông môn, để tông môn điều động tu sĩ mạnh hơn đến đây, nhất định phải chém giết tên Mặc Linh kia ở trong Vương thành!"
Cát Vĩnh mơ hồ cảm giác được Trương trưởng lão đã đánh mất lý trí rồi, nhưng lại không tiện nói rõ, chỉ có thể uyển chuyển nói: "Việc này có can hệ trọng đại, chưa chắc tông môn đã đồng ý?"
"Nhất định là tông môn sẽ đồng ý! Chân Hỏa Môn nào đã từng nếm qua loại thua thiệt này? Còn bị một Luyện Khí Sư nho nhỏ không rõ lai lịch hù sợ sao?"
Trương trưởng lão hừ lạnh một tiếng, sâu kín nói: "Thông qua quan sát trong hai năm qua, ta dám đoán chắc, tên Mặc Linh này nhất định là nắm trong tay một loại Tụ Linh thuật đặc biệt, xác xuất thành công cực cao! Chém giết Mặc Linh, loại Tụ Linh thuật này tự nhiên cũng sẽ thuộc về Chân Hỏa Môn ta."
"Nhưng chuyện đêm qua đã kinh động đến Thanh Chuẩn Vệ, chắc hẳn là Thiên tử của Đại Chu cũng đã biết được việc này, chúng ta không tiện ra tay ở trong Vương thành nữa." Cát Vĩnh khẽ nhíu mày.
"Ngươi yên tâm."
Trương trưởng lão nói: "Thiên tử của Đại Chu nể mặt mũi của Chân Hỏa Môn chúng ta, tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào việc này."
Ầm ầm!
Trương trưởng lão vừa dứt lời, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tiếng vang kinh thiên động địa, giống như có thiên thạch rơi xuống, nện trúng cổng của Chân Hỏa Luyện Khí Phường.
Trương trưởng lão khẽ nhíu mày, khua tay nói: "Ngươi đi nhìn xem, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, ta lập tức viết một lá thư!"
"Vâng."
Cát Vĩnh quay người rời đi.
Mặt của Trương trưởng lão âm trầm, từ trong túi trữ vật lấy ra một tờ giấy viết thư, múa bút thành văn.
Cát Vĩnh vừa mới ra ngoài không bao lâu, đã mặt mũi bối rối, thở hổn hển chạy vào trong hậu đường.
Trương trưởng lão cầm lấy lá thư vừa mới viết xong lên, ký tên lên phía trên, đưa cho Cát Vĩnh, nói: "Ngươi gửi phong thư này về tông môn, càng nhanh càng tốt!"
"Chuyện này..."
Cát Vĩnh không nhận lấy, sắc mặt trắng bệch, muốn nói lại thôi.
"Ừm? Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì thế?" Trương trưởng lão nhíu mày hỏi.
Cát Vĩnh cười khổ nói: "Trương trưởng lão, ngài vẫn nên tự mình đi ra xem một chút đi."
Tay trái của Trương trưởng lão cầm lấy lá thư, vẻ mặt nghiêm túc, sải bước đi ra ngoài cửa.
Không đợi đi tới cửa, Trương trưởng lão đã nghe được âm thanh ồn ào ở bên ngoài Chân Hỏa Luyện Khí Phường, giống như là đang có vô số người vây quanh, tập hợp ở một chỗ nghị luận ầm ĩ.
"Lần này, thực sự là Chân Hỏa Luyện Khí Phường bị ngã bổ nhào rồi."
"Đúng vậy, mất mặt về tận nhà rồi."
"Thất bại thảm hại."
"Cũng không biết là chủ ý của người nào, thế mà lại dám đi ám sát Mặc tiên sinh, người này hẳn là tội nhân lớn nhất của Chân Hỏa Môn!"
Từng tiếng nghị luận hỗn loạn truyền đến, sắc mặt của Trương trưởng lão càng thêm khó coi.
Chờ hắn bước ra cửa Chân Hỏa Luyện Khí Phường, tiếng ồn ào bên ngoài đã lập tức nhỏ đi rất nhiều.
Bá bá bá!
Đám người nhao nhao nhìn tới, ánh mắt nhìn tới Trương trưởng lão có chút quái dị, nhỏ giọng thì thầm.
Trương trưởng lão nhìn khắp bốn phía, cuối cùng, ánh mắt rơi lên trên một tấm bia đá bố cáo cao lớn ở phía đối diện, phía trên dán một tờ bố cáo mới tinh.
"Nếu như lại có tặc tử nào dám mưu đồ làm loạn ở trong Vương thành, ám sát hiền tài, giết không tha! Kẻ đứng sau lưng, cũng sẽ khó thoát khỏi cái chết!"
Một câu đằng đằng sát khí.
Ở dưới cùng in một con dấu vuông vức, chính là ngọc tỉ của Thiên tử!
Nhìn thấy câu nói này, nhìn thấy hình ngọc tỷ của Thiên tử, Trương trưởng lão giống như bị sét đánh, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, thân thể lung lay, suýt nữa đã ngã sấp xuống.
Cát Vĩnh vội vàng tiến lên, đỡ lấy Trương trưởng lão.
Một lúc lâu sau, Trương trưởng lão mới hít sâu một hơi, nhìn về phía hán tử râu quai nón đang đứng ở bên cạnh, gian nan mà hỏi: "Xin hỏi Thống lĩnh đại nhân, tờ bố cáo này... Thực sự là ý tứ của Đại Vương?"
"Lời này của Trương trưởng lão là có ý tứ gì? Hoài nghi ta giả truyền ý của Thiên tử à?" Mặt của hán tử râu quai nón không biểu tình, hỏi ngược lại một câu.
Trong lòng Trương trưởng lão run lên, vội vàng nói: "Không, không phải là ta..."
Hán tử râu quai nón hừ lạnh một tiếng, quay đầu chỉ vào hình con dấu ở cuối cùng bố cáo, trầm giọng nói: "Ngọc tỉ của Thiên tử thủy luôn ở trong tay Đại Vương, ngươi còn dám nghi vấn, hả?"
"Vậy tờ bố cáo này dán ở đây là..."
Lời của Trương trưởng lão còn chưa dứt, đã bị hán tử râu quai nón cắt ngang: "Dán ở chỗ này, chính là nói cho một ít người trong lòng mang ý đồ xấu, ở dưới chân của Thiên tử của Đại Chu, là hổ thì ngươi cũng phải nằm xuống, là rồng thì ngươi cũng cuộn lại cho ta, đừng nghĩ tới chuyện gây sóng gió!"
Nghe xong mỗi một câu nói của hán tử râu quai nón, sắc mặt của Trương trưởng lão lại tái nhợt thêm một chút.
Đến cuối cùng, ánh mắt của Trương trưởng lão ảm đạm xuống, trong lòng đã mất hết can đảm.
Lá thư vừa mới viết xong ở trong tay, cũng bị hắn vận chuyển linh lực, chấn thành bột mịn.
Lá thư này đã vô dụng.
Bởi vì, chẳng những là Thiên tử của Đại Chu đã tỏ thái độ, hơn nữa còn phát ra cảnh cáo nghiêm nghị đối với Chân Hỏa Luyện Khí Phường!
Nếu như Chân Hỏa Luyện Khí Phường lại ra tay với Mặc Linh, đắc tội không phải là người khác, mà là Thiên tử của Đại Chu hiện nay!
Bố cáo dán ở chỗ này, coi như là một ít tu sĩ vẫn chưa hay biết gì, lúc này cũng đã kịp phản ứng, người đứng sau màn ám sát đêm qua, chính là Chân Hỏa Luyện Khí Phường!
Thật sự là đã thất bại thảm hại.
Trương trưởng lão thở một hơi thật dài, giống như là trong nháy mắt đã già đi rất nhiều, quay người đi vào bên trong Chân Hỏa Luyện Khí Phường, bóng lưng cô đơn.
Có một chớp mắt như vậy, Trương trưởng lão cảm thấy có chút hối hận.
Có lẽ, lúc trước căn bản là hắn không nên bị ma quỷ ám, lựa chọn đi ám sát Mặc Linh.
Bây giờ là buổi trưa, Chân Hỏa Luyện Khí Phường đóng cửa sớm một chút.
Đám người lần lượt tán đi, nhưng nghị luận đối với chuyện này, lại không hề giảm nhiệt.
"Đại Vương cũng thật là, bố cáo dán ngay trước cửa nhà người ta, nói rõ ra không được sao."
"Ngươi biết cái gì? Chân Hỏa Luyện Khí Phường đại biểu cho Chân Hỏa Môn, một trong năm tông môn lớn, đã có gốc gác nhiều năm, nội tình còn ở đó, xem như là Thiên tử của Đại Chu cũng phải cho một chút thể diện. Nếu thật sự làm rõ ràng ra, không khác gì đã vạch mặt với Chân Hỏa Môn, là chuyện không cần thiết."
Một vị tu sĩ trong đó cười nói: "Tờ bố cáo này cũng thú vị, không nói tới Chân Hỏa Luyện Khí Phường một chữ nào, cũng không đề cập tới Mặc tiên sinh, nhưng đồ đần cũng có thể nhìn ra ám chỉ trong đó."
"Cũng không hẳn, Đại Vương còn kém chút nói rõ, sau này ở trong Vương thành, Mặc tiên sinh có ta bảo bọc..."
"Sau ngày hôm nay, ở trong Vương thành này, chỉ sợ là không còn ai dám có ý đồ với Mặc tiên sinh nữa. Mặc Linh Luyện Khí Phường, cũng sẽ trở thành một tồn tại không thể rung chuyển ở trong Vương thành!"