Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 340: Bách độc bất xâm

Chương 340: Bách độc bất xâm
Đối mặt với con quái vật khổng lồ cản đường này, trong mắt của hai vị tu sĩ nổi lên vẻ điên cuồng, muốn vòng qua con Huyết Ngô Công này để tiếp tục chạy trốn.
Bạch! Bạch!
Huyết Ngô Công đung đưa hai sợi xúc tu ở trên đỉnh đầu, giống như hai sợi roi dài đen nhánh, xé rách hư không, tản ra luồng khí tanh hôi, trong nháy mắt đã cuốn hai vị tu sĩ kia trở về!
"A! A!"
Hai người phát ra một tràng tiếng kêu cực kỳ bi thảm, chỉ trong mấy hơi thở đã hóa thành một bãi máu sền sệt, lại bị con Huyết Ngô Công này nuốt vào trong bụng!
"Vòng sang bên cạnh!"
Hai mắt của Tô Tử Mặc nhắm lại, một lần nữa chỉ ra một phương hướng, hét lớn một tiếng.
Đám người Phiêu Miểu Phong dường như là không hề do dự, thay hướng phi kiếm, bay nhanh về hướng kia.
Đông đảo tu sĩ cũng theo bản năng bay theo.
Bạch!
Một bóng đen hiện lên, một vị tu sĩ vốn đang ngự kiếm bay đi ở trên không trung, lại bị xúc tu của Huyết Ngô Công cuốn lấy, chết thảm ở trong miệng Huyết Ngô Công.
Tốc độ quá nhanh!
Tu sĩ ngự kiếm bay đi, dù sao ở trên không trung cũng không có tính linh hoạt, rất khó tránh né xúc tu của Huyết Ngô Công.
Bóng đen hiện lên, lại có tu sĩ vẫn lạc tại chỗ!
Thân hình khổng lồ của Huyết Ngô Công đã xuất hiện toàn bộ từ trong lòng đất, dài khoảng chừng hơn hai mươi trượng, thân thể cao lớn vậy mà vô cùng linh hoạt.
Thương thương thương!
Ngàn chân đồng thời huy động ở trên mặt cát, đốm lửa bắn ra tứ tung, phát ra một tràng tiếng vang làm người ta sợ hãi, tốc độ của Huyết Ngô Công cực nhanh, truy sát tới đám người bọn Tô Tử Mặc!
Bạch!
Xúc tu của Huyết Ngô Công lại một lần nữa vung đến, tiếng xé gió vang lên, lại là một bóng đen hiện lên, cuốn về phía Cơ Dao Tuyết ở trên không trung.
Hai vị hộ vệ của Đại Chu quyết định thật nhanh, xoay người, ngăn ở trước mặt Cơ Dao Tuyết, quyết đoán ra tay, tế ra hai thanh phi kiếm, chém tới bóng đen ở trên không trung kia.
Ông!
Linh quang ở trên thân kiếm tỏa mạnh, toàn bộ hai thanh phi kiếm đều là phi kiếm thượng phẩm!
Hơn nữa hai vị hộ vệ của Đại Chu ra tay này, cũng đều là Trúc Cơ năm mạch!
"Đang!"
Hai thanh phi kiếm chém lên trên bóng đen, vậy mà phát ra một trận tiếng kim loại va chạm với nhau!
Bóng đen này chỉ là xúc tu của Huyết Ngô Công, hẳn là nơi tương đối yếu ớt ở trên người Huyết Ngô Công, nhưng ngay cả Trúc Cơ năm mạch sử dụng phi kiếm thượng phẩm đều chém không đứt!
Hai thanh phi kiếm thượng phẩm lập tức bị quất bay, rơi xuống xa xa, thân kiếm đen kịt, ảm đạm không còn ánh sáng, đã bị phế đi.
Thấy một màn này, đám người hoảng sợ biến sắc.
"Chi chi chi!"
Bị phản công, trong miệng Huyết Ngô Công phát ra một trận tiếng kêu chói tai, hung tính nổi lên, trong hai mắt bắn ra ánh sáng màu đỏ tươi, tốc độ tập kích càng nhanh hơn.
Một xúc tu khác của Huyết Ngô Công phá không mà đến, phát ra tiếng vang 'Ô ô', làm lòng người sợ hãi.
Lúc này, phi kiếm của hai vị hộ vệ của Đại Chu vừa mới tuột tay, mắt thấy bóng đen đánh tới, lại không thể tránh né, bởi vì phía sau hai người chính là công chúa của Đại Chu!
Bàn tay hai người vừa sờ lên trên túi trữ vật, riêng phần mình bóp nát một tờ Hộ Thân Phù, lại lấy ra hai tấm chắn, che ở trước mặt.
Trong mắt của hai người, hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Một lần giao thủ vừa rồi kia, hai người đã ý thức được, căn bản là bọn họ không chịu được lực lượng của con Huyết Ngô Công này!
Chỉ là kịch độc, ở bên trên xúc tu cũng đủ để độc chết bọn họ rồi!
"Ừm?"
Ánh mắt của Tô Tử Mặc lạnh lẽo, hai chân đạp lên trên mặt đất, ầm một tiếng, tung người vọt lên, thân hình còn ở trên không trung, một thanh trường đao to lớn màu máu đã được nắm vào trong tay.
Linh khí hoàn mỹ, Huyết Thối Đao!
Đối mặt với hung vật thời kỳ thượng cổ này, Tô Tử Mặc không dám nhẹ tay, lực lượng huyết mạch và Linh lực đồng thời được sử dụng, trong cơ thể truyền ra Lôi m cuồn cuộn, trận trận biển động, thanh thế doạ người.
Bên trên Huyết Thối Đao lóe ra năm vòng Linh Văn, ánh sáng chói mắt, đồng thời bịt kín một tầng ánh sáng màu máu!
"Chém!"
Huyết Thối Đao vạch phá bầu trời, hóa thành một luồng ánh sáng màu máu, cùng trên không trung nặng nề va chạm với bóng đen kia!
Phốc!
Ánh sáng màu máudâng trào, chiếu xuống hư không.
Xúc tu của Huyết Ngô Công, cuối cùng không chống đỡ nổi sự sắc bén của Huyết Thối Đao, bị một đao chém thành hai đoạn!
"Ngao!"
Huyết Ngô Công bị đòn này làm trọng thương, bị đau, kêu thảm một tiếng, một nửa xúc tu kia lớn chừng cánh tay, điên cuồng lắc lư ở trên không trung, phun ra ra rất nhiều máu màu đen.
Chỉ trong nháy mắt Huyết Thối Đao chặt đứt xúc tu, máu tươi lập tức phun ra ngoài.
Tô Tử Mặc né tránh không kịp, bị máu độc phun đầy người!
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người của Phiêu Miểu Phong trầm xuống, thầm hô không ổn.
"Ca!"
Thân hình của Tô Tiểu Ngưng lung lay một cái, cảm giác được một trận đầu váng mắt hoa, suýt nữa từ trên không trung rơi xuống, may mắn có Lãnh Nhu kịp thời đỡ lấy nàng.
"A!"
Cơ Dao Tuyết kinh hãi hô lên một tiếng, sắc mặt bỗng nhiên biến thành trắng bệch.
Xong!
Bị những con Huyết Ngô Công con kia cắn trúng, đều có thể hạ độc chết một vị tu sĩ Trúc Cơ Cảnh, huống chi là bị máu độc của con vật khổng lồ này nhiễm phải?
"Tam công chúa, mau đi thôi!"
Giang Vũ thấy Cơ Dao Tuyết đứng ở trên không trung không nhúc nhích, không chịu rời đi, vội vàng khuyên nhủ thúc giục.
Giang Vũ lại nói: "Tô Tử Mặc đã là một người chết, Tam công chúa, ngươi ở lại đây căn bản là không có tác dụng!"
"Tử Mặc..."
Mặt của Cơ Dao Tuyết lộ ra vẻ không đành lòng, nhẹ nhàng kêu một tiếng.
"Tiểu Ngưng, Dao Tuyết, các ngươi đi trước đi, ta không sao."
Ngay lúc tất cả mọi người đều cho là Tô Tử Mặc hẳn phải chết không cần phải nghi ngờ, tiếng của Tô Tử Mặc lại đột nhiên vang lên.
Nghe vào không có gì khác biệt so với lúc trước, cho dù là ở dưới cục diện như vậy, cũng không nghe ra một chút bối rối rồi, để cho người ta không tự chủ được có thể bình tĩnh trở lại.
Không chết?
Lúc này, đông đảo tu sĩ cũng dần dần phát hiện ra việc cổ quái.
Bình thường nếu như bị máu độc của Huyết Ngô Công nhiễm phải, trên cơ bản chỉ cần mấy hơi thở sẽ hóa thành một bãi máu sền sệt, chỉ còn lại một bộ thi hài.
Mà bây giờ, đã qua hơn mười lần hô hấp, Tô Tử Mặc vẫn còn đứng tại chỗ, mặc dù đưa lưng về phía đám người, nhưng nhìn qua không có chút nào khác thường.
Bách độc bất xâm!
Bên trong đầu của mọi người, hiện lên bốn chữ này.
Trên thực tế, trong nháy mắt bị máu độc của Huyết Ngô Công bắn lên, trong lòng Tô Tử Mặc cũng cảm thấy giật mình.
Hắn rõ ràng có thể cảm giác được, một luồng lực lượng phá hoại cực mạnh tiến vào trong cơ thể của hắn, giống như có thể phá hủy tất cả sinh cơ!
Nhưng những tia máu độc này vừa mới xông vào trong, huyết mạch của hắn đã tự động vận chuyển, huyết mạch như nước thủy triều, ở bên trong thể gào thét lao nhanh, lần lượt cọ rửa những tia máu độc này!
Lôi quang hừng hực, chính khí cương mãnh, có thể tịnh hóa tất cả tà mị.
Không chỉ như vậy, Tô Tử Mặc còn từng nếm qua một con rồng!
Huyết mạch của Long tộc, cao quý đến mức nào, kinh khủng cỡ nào, há lại là một con Huyết Ngô Công thượng cổ có thể sánh ngang?
Mặc kệ là bí điển Đại Hoang Yêu Vương, hay là Thái Hư Lôi Quyết, hoặc là tinh nguyên của một con Thần Long, mặc kệ là loại lực lượng nào, đều đủ để nghiền ép nuốt hết máu độc của Huyết Ngô Công.
Huống chi, trên người Tô Tử Mặc còn có đủ ba loại lực lượng kinh khủng này!
Chỉ trong mấy hơi thở, những tia máu độc này đã không thể gây tổn thương cho Tô Tử Mặc được nữa, ngược lại bị huyết mạch trong cơ thể hắn cọ rửa đến không còn một mảnh, độc tính tiêu tán, hóa thành vô hình.
Bây giờ Tô Tử Mặc, nói là bách độc bất xâm, căn bản cũng không quá đáng một chút nào!
Sa sa sa!
Cách đó không xa có một đám Huyết Ngô Công đã chen chúc lao đến phương hướng này, liếc nhìn lại, lít nha lít nhít, trên mặt đất đều là màu đen đỏ, làm cho người cảm thấy rùng mình, không rét mà run.
Nếu như chỉ đối mặt với một con Huyết Ngô Công, coi như là thân thể của nó khổng lồ, nhìn qua dữ tợn doạ người, Tô Tử Mặc cũng chưa chắc đã phải rút đi.
Nhưng bị một đám Huyết Ngô Công vây quanh, khó đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Huống chi, dù sao thì nơi này cũng là Chiến Trường Thượng Cổ, nguy cơ tứ phía, nếu như bị vây ở nơi đây, rất có thể sẽ dẫn tới sinh linh thượng cổ càng khủng bố mạnh mẽ hơn!
Không nên ở lâu ở chỗ này!
Tô Tử Mặc quay đầu lập tức đi, thu hồi Huyết Thối Đao, ngược lại lấy ra một cây cung lớn, bốn vòng Linh Văn lấp lóe, nhìn cũng không nhìn, xoay tay lại chính là một mũi tên!
Chỉ là một mũi tên dài, đương nhiên là không giết được con Huyết Ngô Công Vương này, nhưng lại có thể ngăn cản bước chân đuổi giết của nó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất