Chương 357: Độc môn
Trong mắt nam tử gầy gò lóe lên một tia hốt hoảng, nhưng chỉ chớp mắt đã khôi phục lại bình tĩnh, linh lực trong cơ thể bùng ra, dưới quần áo sáng lên sáu linh mạch, lật tay đánh ra!
Một nắm bột phấn màu đỏ đập vào mặt, trong nháy mắt đã khuếch tán ra, mang theo một mùi thơm thoang thoảng.
Tô Tử Mặc thấy đầu choáng váng, trong lòng run lên, vội thúc dục huyết mạch, điên cuồng vận chuyển bên trong thân thể, loại cảm giác hôn mê choáng váng này trong nháy mắt đã biến mất.
Cùng lúc đó, trong lòng Tô Tử Mặc lại nổi lên báo động, hắn đột nhiên ngồi xổm người xuống, cuộn lại thành một đoàn.
Ngay khi Tô Tử Mặc vừa ngồi xuống, trên đỉnh đầu của hắn lại có một chum sáng lướt qua!
Tô Tử Mặc nheo mắt nhìn cẩn thận, đó là một chum châm đen như mực, chúng xen lẫn trong bột phấn màu đỏ, căn bản không phát hiện được!
Trên thực tế, bột phấn màu đỏ kia vốn cũng là kịch độc, tu sĩ bình thường căn bản sẽ không chịu nổi.
Cho dù tu sĩ có thể phách cường đại, khí huyết khủng bố, nhưng chỉ cần hút vào một chút, thì sẽ đầu váng mắt hoa, trong thời gian ngắn sẽ mất đi ý thức.
Mà trong khoảng thời gian này, châm dài xen lẫn trong bột phấn cũng có thể đâm xuyên xương đầu đối thủ!
Đây là sát chiêu của nam tử gầy gò!
Hắn thậm chí đã tính toán đến chuyện bột phấn màu đỏ tươi chưa hẳn có thể thương tổn được Tô Tử Mặc.
Nhưng hắn không ngờ rằng, Tô Tử Mặc lại nhanh tỉnh táo lại như vậy, hơn nữa trong nháy mắt tỉnh táo lại ngồi xổm xuống, tránh được nhất kích tất sát của hắn!
Chỉ mới giao thủ một chiêu ngắn ngủi mà tình cảnh đã nguy hiểm như ngàn cân treo sợi tóc!
Mà sau khi Tô Tử Mặc ngồi xổm người xuống, lại khẽ tiến lên, một gối quỳ như không quỳ, sát ý trong mắt thu lại, hai tay đột nhiên đưa ra, giống như đang hiến lên quả tiên.
Né được sát chiêu của nam tử gầy gò, Tô Tử Mặc trở tay đánh ra sát chiêu cua rminhf!
Vẻ mặt nam tử gầy gò không chút thay đổi, cả người nhanh chóng nhảy lùi lại, mũi chân hất lên, đâm tới hai tay Tô Tử Mặc.
"Ừ"
Tô Tử Mặc khẽ cau mày.
Nếu là bình thường, đối phương lựa chọn cứng đối cứng cùng hắn, Tô Tử Mặc nhất định sẽ không sợ hãi.
Dựa vào nhục thể của hắn, hắn có tự tin có thể dùng một quyền đánh nát chân của nam tử gầy gò!
Nhưng chẳng biết tại sao, ngay khi nam tử gầy gò vừa giơ chân ra, trong lòng Tô Tử Mặc lại lóe lên một tia bất an.
Hô!
Sau lưng Tô Tử Mặc mở rộng Phiêu Miểu Chi Dực, không đợi đánh hết chiêu thức đã lập tức đằng không xông lên.
Ngay trên mũi chân của nam tử gầy gò đột nhiên nhô ra một chủy thủ xanh xám, tản ra hôi thối, rõ ràng là có bôi kịch độc!
Vừa rồi, nếu một quyền kia của Tô Tử Mặc đánh tới, đương nhiên hắn có thể đánh nát bàn chân của người này nhưng chỉ sợ chính hắn cũng sẽ bị lưỡi đao kẹp trên mũi chân người này gây thương tích.
Tô Tử Mặc ý thức được, toàn thân nam tử gầy gò này đều là độc, căn bản không thể chạm vào!
Coong!
Tô Tử Mặc vẫn còn đang ở giữa không trung, đã trở tay lấy Huyết Thối đao từ trong túi trữ vật ra, như thiên thần từ trên trời giáng xuống, sát khí ngập trời, hét lớn một tiếng: "Ngươi nạp mạng cho ta!"
Bạch!
Huyết Thối đao xẹt qua giữa không trung, huyết mang to lớn dường như muốn chém linh đan thất thành hai nửa.
Nam tử gầy gò vô cùng hoảng sợ, trong mắt hắn đều là huyết mang kia.
Bàn tay nam tử gầy gò đập lên trên túi trữ vật, vội vàng lấy ra một tấm khiên, rót linh lực vào, tấm khiên trong nháy mắt nở lớn, ngăn trước đỉnh đầu.
Ầm!
Tấm khiên vừa mới tế ra, huyết mang đã giáng lâm, nặng nề đập lên phía trên, một tiếng nổ thật lớn vang lên.
Tấm khiên bị chém chia năm xẻ bảy!
Một mảnh vỡ của tấm khiên đâm vào bụng của nam tử gầy gò, gần như đã đâm xuyên qua, máu chảy ồ ạt.
Nam tử gầy gò lung lay muốn ngã, hắn rút lui mấy bước, ngã ngồi trên mặt đất, trên mặt ảm đạm, nhìn Tô Tử Mặc đang bước đến, trong mắt lướt qua một tia oán độc, thảm cười nói ra: "Ngươi không thể giết ta, ta là người trong độc môn!"
"Người trong độc môn "
Tô Tử Mặc đi tới trước người nam tử gầy gò, đứng từ trên cao nhìn xuống, thần sắc lạnh lùng.
Nhìn thấy trong ánh mắt của Tô Tử Mặc không có một chút sợ hãi nào, nam tử gầy gò đùa cợt cười nói: "Nhìn phản ứng của ngươi, chỉ sợ ngươi chưa từng nghe qua Độc môn đi?"
Tô Tử Mặc không tỏ vẻ gì chỉ nói: "Ngươi nói không sai, đúng là ta chưa từng nghe qua. Nhưng ta thật sự muốn nghe xem."
"Hắc!"
Nam tử gầy gò âm trầm cười một tiếng, nói: "Độc môn chính là một trong ngũ đại Bàng môn, hậu quả đắc tội với Độc môn, ngươi không chịu đựng nổi! Nhắc nhở ngươi một câu, ta chỉ là đệ tử yếu nhất trong độc môn, nếu không cũng sẽ không xông xáo ở khu vực ranh giới của thượng cổ chiến trường như thế."
Cơ yêu tinh từng nói với Tô Tử Mặc, trên Thiên Hoang đại từng có chín thế lực lớn hàng đầy ngàng hàng nhau, Tiên môn, Phật môn, Ma môn đều là một mạch thế lực trong đó.
Ở trong chín thế lực lớn, có một mạch thế lực tên là Bàng môn.
Tiên môn cửu phái, Yêu tộc bát vực, Ma môn thất tông, Phật môn lục tự, tiếp đó, chính là ngũ đại Bàng môn!
Nói cách khác, Độc môn cũng là một trong những tông môn đứng đầu trên Thiên Hoang đại lục!
Nói như vậy, ở biên giới thượng cổ chiến trường, căn bản không thể gặp được đệ tử truyền nhân bên trong chín đại thế lực kia.
Nhưng nam tử gầy gò này nói, hẳn là thực sự.
Tu vi cảnh giới của người này mặc dù không cao, nhưng thủ đoạn quỷ quyệt, cả người đều là độc, với thực lực của Tô Tử Mặc, chỉ không cẩn thận một chút là sẽ mất mạng tại chỗ!
"Ngũ đại Bàng môn thì sao hả?"
Tô Tử Mặc bình thản hỏi ngược một câu.
Nam tử gầy gò biến sắc.
Hắn ngửi được một tia sát ý từ giọng nói bình thản của Tô Tử Mặc!
"Cho dù là người trong Tiên môn, ta cũng dám giết!"
Tô Tử Mặc cười lạnh, vung đao chém một cái!
Nam tử gầy gò rống lên một tiếng: "Ngươi dám giết ta, đám người các ngươi trên thượng cổ chiến trường đều sẽ chết!"
Vừa dứt lời, đầu của nam tử gầy gò đã bay lên cao cao, cột máu phun ra ngoài.
Trong chốc lát này, trong linh đan thất chỉ còn lại thi thể đầy đất, tất cả tu sĩ đều đã chạy ra ngoài, chỉ lưu lại từng thân ảnh chật vật.
Đám người Cơ Dao Tuyết lại trải qua một trận đại chiến, mặc dù tiêu hao không nhỏ, nhưng trong mắt lại khó nén hưng phấn.
Một trận chiến này thu hoạch được quá lớn.
Không chỉ thu hoạch được hơn một trăm túi trữ vật, còn bảo vệ được ba hạt Khai Mạch đan!
Cơ Dao Tuyết đưa cho Tô Tử Mặc một bình ngọc, cười nói ra: "Tử Mặc, trong này là ba hạt Khai Mạch đan. Ngươi một hạt, tiểu Ngưng phát hiện Khai Mạch đan trước, lẽ ra cũng đạt được một hạt, một hạt cuối cùng cho Kỷ Thành Thiên đạo hữu, ta nghĩ phân phối như thế, tất cả mọi người đều không có ý kiến gì chứ?."
Tô Tử Mặc nhận bình ngọc, mở ra nhìn thoáng qua.
Một mùi thuốc thoang thoảng bay ra, linh lực bên trong linh mạch rục rịch.
Ba hạt Khai Mạch này có phẩm giai không cao, một hạt hạ phẩm, hai hạt trung phẩm.
Tô Tử Mặc đẩy bình ngọc đẩy trở về, nói: "Ngươi thu lại trước, chuyện này một hồi lại nói, sửa sang một chút rồi chúng ta rời khỏi nơi đây trước."
"Được."
Cơ Dao Tuyết gật gật đầu.
Rất nhanh, đám người đã xử lý xong, theo Tô Tử Mặc rời đi linh đan thất, một lần nữa trở lại đại điện động phủ.
Nhìn qua năm thông đạo, Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, nói: "Nếu như hai thông đạo trong đó là Linh khí thất cùng linh đan thất, vậy ba thông đạo khác rất có thể có bí quyển về linh thuật, phù lục cùng trận pháp."
" Không sai, hẳn là như vậy." Kỷ Thành Thiên gật gật đầu.
Cơ Dao Tuyết nhẹ chau lông mày, nói: "Dù vậy, ban đầu nhiều tu sĩ tràn vào như vậy, chỉ sợ đã sớm quét sạch hết bảo vật rồi, chắc cũng không còn lại thứ gì."
"Đi xem một chút đi."
Tô Tử Mặc nói một câu, dẫn đầu bước đi.
Đúng như Tô Tử Mặc đoán, ba thông đạo khác theo thứ tự là Linh Quyết thất, phù lục thất cùng trận pháp thất.
Linh Quyết thất cùng phù lục thất hỗn độn, bị đám tu sĩ vơ vét đến sạch sẽ.
Nhưng ở bên trong trận pháp thất lại còn hoàn chỉnh.
Bởi vì ở cửa trận pháp thất có bố trí một tòa cổ trận không có dấu vết bị phá hư qua.