Chương 380: Đan Trì tông
Trên đường dài, đám tu sĩ còn sót lại vội vã bỏ chạy, không còn lực phản kháng, đã không đủ gây sợ.
Cũng may mắn có Đường Du tới, nếu không một khi Tô Tử Mặc yêu hóa, chắc chắn sẽ một lần nữa xảy ra huyết chiến, mọi chuyện sẽ mất khống chế, hậu quả khó có thể tưởng tượng!
Đường Du lấy từ trong túi trữ vật ra chút đan dược chưa thương, đưa cho mấy người Kỷ Thành Thiên.
Bốn người cũng không chối từ.
Dù trong túi trữ vật của bọn họ cũng có những đan dược chữa thương này, nhưng hiệu quả khẳng định không bằng Đan Dương môn.
Đan dược tới trước mặt Tô Tử Mặc, hắn chỉ nhìn thoáng qua, nhưng khẽ lắc đầu không nhận lấy
"Làm sao ?"
Đường Du không hiểu, hỏi: "Trên người ngươi cũng bị thương không nhẹ, dùng những viên thuốc này, có tác dụng cực lớn đối với tổn thương của ngươi. Ngươi cứ yên tâm, đan dược của Đan Dương môn ta, nhất định là tốt nhất trên Thiên Hoang đại lục!"
Đường Du nói không sai, những linh đan diệu dược nàng lấy ra này đều có phẩm giai không kém, tất cả đều là thượng phẩm linh đan.
Nhưng từ khi Tô Tử Mặc tu đạo đến nay, vẫn luôn kiên trì với một nguyên tắc là nếu như dùng đan dược, nhất định phải là đan dược cấp hoàn mỹ!
Bởi vì chỉ có đan dược hoàn mỹ mới có dược lực thuần túy, không chưa một chút xíu tạp chất nào.
Đừng nói là linh đan thượng phẩm, dù là linh đan cực phẩm, Tô Tử Mặc cũng sẽ không động tâm.
Tô Tử Mặc cười cười, không giải thích gì chỉ nói khéo từ chối.
Trong trận chiến này, Tô Tử Mặc nhìn thì có vẻ đã bị trọng thương, trên người có tới hơn ba mươi vết thương, đã biến thành một huyết nhân, nhưng trên thực tế, hắn cũng không bị thương đến căn cơ.
Ngũ tạng lục phủ hoàn hảo không chút tổn hại, gân cốt cũng không có việc gì.
Trong thời gian này, vết thương trên người Tô Tử Mặc đã bắt đầu khép lại, không còn đổ máu nữa.
Với năng lực tự lành chữa trị kinh khủng của hắn, chỉ cần mấy ngày là có thể khôi phục như lúc ban đầu!
...
Trong thành Huyền Thiên, đại khái có thể chia làm bốn khu vực.
Thành Đông là nơi do Lưu Ly cung chiếm cứ; thành Tây bị Địa Sát giáo chiếm cứ; thành Nam là do các thế lực Tả Đạo chiếm cứ.
Ở thành Bắc, các thế lực tu sĩ tương đối hỗn loạn.
Vốn dĩ trừ Đan Dương môn, Thiên Hạc môn trong bang môn ra thì Tứ Đại Kỵ Khấu là thế lực lớn nhất.
Mà bây giờ, Tứ Đại Kỵ Khấu đã chết, đám tu sĩ còn dư lại có hơn một nửa đã mất mạng trên đường dài, chỉ có một phần nhỏ chạy ra khỏi thành Huyền Thiên.
Những tu sĩ này đã sức cùng lực kiệt, toàn thân bị thương, mùi máu tanh nồng đậm, chạy ra ngoài thành chỉ sợ sau buổi tối đầu tiên đã không chịu nổi, lập tức bị các loại hung thú, thượng cổ sinh linh săn giết đến mức hài cốt không còn!
Tứ Đại Kỵ Khấu xóa tên, thành Bắc bị hai đại tông môn là Đan Dương môn, Thiên Hạc môn khống chế.
Trước trận huyết chiến kia, Đường Du đã cực kỳ coi trọng Tô Tử Mặc, không để ý tới lời phản đối mà quyết định lập ra ước định, muốn trợ giúp Tô Tử Mặc đối phó với Tứ Đại Kỵ Khấu.
Quyết định này vào lúc ấy thực sự quá mức điên cuồng, không đủ lý trí.
Mà bây giờ, không riêng gì Đan Dương môn, ngay cả các tu sĩ khác đều biết, lần này Đan Dương môn kiếm lợi lớn rồi!
Không cần tổn binh hao tướng, đã có thể lôi kéo một tu sĩ có thực lực cường đại và tiềm lực kinh khủng như Tô Tử Mặc, hơn nữa còn diệt trừ được cả Tứ Đại Kỵ Khấu, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
Mười ngày sau.
Thành Bắc, trong đại sảnh nghị sự của Đan Dương môn.
Trong thời gian này, vết thương trên thân bốn người Kỷ Thành Thiên đã tốt lên bảy tám phần, còn Tô Tử Mặc đã khôi phục như lúc ban đầu từ vài ngày trước.
Sáu người Tô Tử Mặc, Đường Du, Lương bá, còn có Nghiêm Tuấn-Một tu sĩ thuộc Chiến đường của Đan Dương môn đang tụ tập ở đây.
"Hôm nay gọi chư vị tới đây là muốn nói một chút tin tức liên quan tới thượng cổ di tích."
Đường Du trầm giọng nói: "Nếu muốn mời chư vị hỗ trợ, ta sẽ nói hết những chuyện ta biết, không dấu diếm gì."
Đám người Tô Tử Mặc gật gật đầu, bọn hắn đều có thể nhìn ra thành ý của Đường Du.
Những ngày này vì trợ giúp đám người Kỷ Thành Thiên chữa thương, Đan Dương môn đã cung cấp không ít linh đan diệu dược, phẩm giai cực cao, chất lượng cực giai.
"Chỗ di tích này, trên thực tế là có có quan hệ với một đại tông môn ở thời đại Thượng Cổ, đại tông môn này tên là Đan Trì tông."
Vừa nghe tên đã biết tông môn có quan hệ tới luyện đan.
Quả nhiên, lại nghe thấy Đường Du tiếp tục nói: "Đan Trì tông ở thời đại Thượng Cổ cực kỳ nổi danh, là tông môn Luyện Đan số một trên Thiên Hoang đại lục! Tổ sư của Đan Dương môn chính là Luyện Đan Sư của Đan Trì tông."
Nghe đến đó, đám người Tô Tử Mặc đều chấn động.
Luyện Đan Sư của Đan Trì tông khai tông lập phái, lại có thể trở thành Đan Dương môn bây giờ là một trong tứ đại bàng môn trên Thiên Hoang đại lục, vậy không biết năm đó Đan Trì tông cường đại tới cỡ nào
"Di tích Đan Trì tông có ý nghĩa phi phàm."
Đường Du nghiêm túc, trầm giọng nói: "Trong di tích không chỉ có rất nhiều linh đan diệu dược, còn sẽ có rất nhiều đan phương đã thất truyền!"
Tô Tử Mặc âm thầm gật đầu.
Từ thời đại Thượng Cổ cho tới bây giờ, thất truyền quá nhiều thứ.
Sở dĩ Khai Mạch đan quý giá như thế, cũng là bởi vì đan phương về loại đan dược này đã thất truyền từ lâu.
Nếu có thể tìm được đan phương Khai Mạch đan ở trong di tích Đan Trì tông này thì sẽ có ý nghĩa gì?
"Đương nhiên, trừ đan phương ra, trong di tích một số tông môn, nếu như có vận khí tốt, còn khả năng có nhận được truyền thừa tông môn. Loại truyền thừa này, còn trân quý hơn đan phương nhiều. Nhưng trường hợp này có xác suất tương đối thấp, trừ phi có tín vật của Đan Trì tông, có thể được tông môn tán thành..."
Đường Du cười khổ nói: "Tông môn từ thời đại Thượng Cổ, ngay cả đan phương đều đã thất truyền, vậy thì làm gì còn tín vật."
Nghe đến đó, trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Tiểu Ngưng theo bản năng nhìn sang Tô Tử Mặc, vẻ mặt có chút khác thường, muốn nói lại thôi.
Tô Tử Mặc nhíu mày, giả bộ như không nhìn thấy.
Trên thực tế, hắn và tiểu Ngưng cùng nghĩ tới một chuyện.
Lò luyện đan thần bí trên người Tiểu Ngưng!
Từ khi tiến vào thượng cổ chiến trường, lò luyện đan này đã xuất hiện một chút phản ứng dị thường, cho nên Tô Tử Mặc mới mang theo tiểu Ngưng đi về phương hướng này.
Bây giờ, lại lấy được tin tức về di tích Đan Trì tông, hai người không khỏi liên hệ tới lò luyện đan này.
Nhưng chuyện này quá quỷ dị.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Bây giờ nhiều người phức tạp, nếu nói ra chuyện này, chắc chắn sẽ dẫn tới tai họa, thậm chí Đan Dương môn đều có thể ra tay cướp đoạt!
Dù sao tâm tư của Tiểu Ngưng vốn đơn thuần, không suy nghĩ nhiều, nên vẻ mặt lấp tức toát ra dị thường.
Nhưng Tô Tử Mặc lại hiểu rõ sự hung hiểm của tu chân giới, không nhìn tiểu Ngưng, chỉ là khẽ lắc đầu.
Tiểu Ngưng cũng rất thông minh, thu hồi ánh mắt, không nói chuyện.
Dù vậy, vẫn có người lưu ý đến phản ứng của tiểu Ngưng.
Nghiêm Tuấn-Tu sĩ Chiến đường đứng sau lưng Đường Du nhíu lông mày, đột nhiên hỏi: "Liên quan tới truyền thừa tông môn, tiểu Ngưng đạo hữu giống như có suy nghĩ gì đó "
"Không, không có gì."
Bị người khác phát hiện ra tâm sự, sắc mặt tiểu Ngưng có chút bối rối, ánh mắt lấp lóe.
Đường Du khẽ nhíu mày, đột nhiên nói ra: "Tiểu Ngưng, ngươi muốn hỏi trong Đan Trì tông này có thể có đan phương về đan dược gia tăng thọ nguyên đúng không? "
"A, đúng vậy a."
Tiểu Ngưng vội vàng nhẹ gật đầu.
Đường Du cười khẽ một chút, ôn nhu nói: "Ngươi yên tâm, ở trong Đan Trì tông khẳng định có đan phương này, chỉ là chúng ta chưa chắc có thể được, những vật này đều phải xem cơ duyên."
"Vâng."
Tiểu Ngưng gật đầu, lên tiếng.
Bị Đường Du cắt ngang như thế, Nghiêm Tuấn có chút nghi ngờ nhìn tiểu Ngưng, chỉ nghĩ rằng bản thân suy nghĩ nhiều nên cũng không có tiếp tục hỏi nữa.
Tô Tử Mặc ngẩng đầu quét ánh mắt qua, khẽ liếc nhìn Đường Du một chút.
Lúc này, Đường Du cũng nhìn hắn bằng ánh mắt đầy thâm ý, hai con ngươi như nước, ba quang lưu chuyển, khóe miệng giống như cười mà không phải cười.
"Nữ tử thật lợi hại!"
Trong lòng Tô Tử Mặc thầm than.
Nếu Nghiêm Tuấn đã nhận ra dị dạng của tiểu Ngưng, Đường Du rõ ràng cũng đã nhìn ra.
Hơn nữa, vừa rồi rõ ràng Đường Du có ý tốt, cố ý đánh lạc hướng, hấp dẫn đi sự chú ý của Nghiêm Tuấn, giúp tiểu Ngưng một chuyện.
Hai người liếc nhau, quyết định đều không có vạch trần.